Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật

Chương 36

Mục Loan Loan nghe lời này của Hồng Diệp, trầm mặc một giây nghĩ đến con chim gầy yếu lăn lộn bán manh trong nhà, nói một câu, "Cũng được, rất chắc."+

"Đúng vậy, đặc biệt chắc luôn, nhưng là dù sao cũng là vật không có cấp bậc, ăn vẫn sẽ có không ít tạp chất, ngẫu nhiên ăn một chút cũng được." Hồng Diệp nói xong, lại có chút hưng phấn nói tiếp, "Phu nhân, ngày hôm qua ta nhổ xong lông mấy con sơn tước, đem tặng mấy con cho Trần mama quản sự thiên điện bên cạnh cấm địa đó, người đoán ta thấy ai?"

Mục Loan Loan nhíu nhíu mày, "Bạch Thủy Dao?"

"Ha ha, đúng vậy." Hồng Diệp cười, có vẻ thập phần vui sướиɠ khi người gặp họa, "Nàng ta đâu còn chút thần khí nào như lúc còn đi theo ca ca ta, ngày hôm qua lúc ta đến, nàng ta đang tưới vườn rau, mặc y phục nha hoàn làm việc nặng, mặt xám mày tro."

"Ta nghĩ lúc trước nàng ta nói có bảo vật gì đó cũng là gạt người."

Mục Loan Loan nghe Hồng Diệp nói, cũng không muốn nói thêm cái gì. Có lẽ thực sự Mục Thủy Dao được Mục Sơn cho một ít bảo bối, nhưng cấp bậc chắc sẽ không quá cao, bằng không dựa vào tính tình của Bạch Thủy Dao, nàng ta hiện tại hẳn là đã xoay người. Nhưng lợi thế lớn nhất của nàng ta không phải là mấy bảo bối mà Mục phụ cho nàng ta, mà là bàn tay vàng của nữ chủ nha.

Mục Loan Loan cảm thấy chút may mắn hiện tại Bạch Thủy Dao là bị phạt đi đến cấm địa thiên điện, nơi chỉ toàn là nữ nhân. Quản sự Trần mama cũng là người có tính tình tàn nhẫn, ép nàng ta tới gắt gao. Rốt cuộc chỉ cần có nam nhân, Bạch Thủy Dao liền có không gian để phát huy hào quang nữ chủ.6

Hồng Diệp thấy cô không nói lời nào, còn tưởng rằng cô không có hứng thú với cái đề tài này, cũng không lại tiếp tục nói, hai người trầm mặc tới chợ Tinh Linh tộc, dựa theo thỏa thuận như trước mà tách ra.

Sau khi dặn xong thời gian trở về, Mục Loan Loan liền cõng sọt đi đóng tiền phí vào chợ.

Hôm nay cô xuất phát không phải là sớm, khi đến chợ thì bên trong đã có không ít người.

Mục Loan Loan nghĩ rồi quyết định tìm chỗ nào đó văng vắng người rồi bán hết rau dưa mang theo đã, nhưng hôm nay người rất nhiều, cô tìm lòng vòng một hồi cũng không thể tìm ra chỗ để ngồi xuống bán.

Mục Loan Loan thở dài, quyết định thôi thì đem tất cả rau dưa đều đưa cho Tông thúc vậy.

Cô liền đi thẳng một đường qua các con phố đầy mùi đồ ăn, tới cái hẻm nhỏ quen thuộc ít người lui đến.

Khi Mục Loan Loan đến trước của hàng của Tông thúc, thấy cửa phía trước đã mở rộng ra, loáng thoáng còn nghe bên trong truyền ra giọng nói gay gắt, "Ca, sao huynh lại có thể chấp mê bất ngộ như vậy!"

"Khi nào đến phiên ngươi quản chuyện của ta?"

Mục Loan Loan không cẩn thận nghe thấy, chợt cảm giác hình như mình đã đến sai thời điểm rồi, bèn xoay người định rời đi một lát mới quay trở lại.

Nhưng cô chưa kịp đi hai bước liền thấy một thú nhân cao to đầy mặt tức giận đã đá cửa đánh rầm một cái, từ bên trong bước ra. Người này diện mạo có ba phần tương tự Tông thúc, thoạt nhìn qua thấy có vẻ trẻ hơn một chút, thú văn trên trán cũng là ba đường gạch, lúc đi ngang qua Mục Loan Loan còn hung hăn trợn mắt trừng cô một cái.

Mục Loan Loan làm bộ như mình chỉ đi ngang qua, không trực tiếp đi vào cửa hàng của Tông thúc, chờ đến khi thú nhân kia đã đi xa, mới đi vòng trở về, gõ gõ cửa hàng Tông thúc.

"Biến, hôm nay không buôn bán gì cả."

Tông thúc xem ra cũng đang tức giận lắm rồi, hắn cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, đầy mặt sát khí, thất hồn lạc phách, cũng chưa xem là ai liền ném xuống một từ biến.

Mục Loan Loan có chút nói không nên lời, nghĩ thầm Tông thúc chắc ỷ vào thực lực sắp tứ giai của mình trong số các tinh linh tộc đã là không tồi, nên mới dám hung hăng như vậy nhỉ? Cô có chút hơi bất đắc dĩ, nói, "Tông thúc, là ta."

Sau khi thanh âm của cô vang lên, Tông thúc sửng sốt một cái rồi mới vui sướиɠ ngẩng đầu, "Là ngươi!"

Mục Loan Loan đem sọt bỏ xuống, "Tông thúc, ngươi không phải quên ta rồi chứ?"

Tông thúc lẩm bẩm hai câu, "Ngươi cuối cùng cũng tới, cuối cùng cũng tới."

Mục Loan Loan cảm giác hình như hắn có phần hơi quá kích động thì phải, cô nhì qua cái rèm che trên mũ thấy thú nhân này động đậy đứng lên, hai mắt gần như đỏ đậm nhìn chằm chằm cô, "Ngươi có mang trái Bích Tinh thảo trái tới không?"

Mục Loan Loan không biết hắn bị làm sao nhưng cũng không do dự, trực tiếp đem túi Càn Khôn lấy ra, đem hết tất cả trái Bích Tinh thảo cùng Bách Trân Quả mà tối qua cô đã chuẩn bị tốt ra, đặt ở trên cái bàn trước mặt Tông thúc.

Tông thúc khó nén vui sướиɠ, nắm lên một vốc trái Bích Tinh thảo cùng Bách Trân Quả, nhìn cô thật sâu một cái, sau đó quay người xốc rèm vải lên đi vào trong.

Mục Loan Loan cũng không đồ ngốc, đại khái đoán được một chút ——

Ắt hẳn là mấy ngày nay thân thể Vân Nhi thân thể lại có chuyển biến xấu nhỉ? Người mới vừa đi ra không chừng là đệ đệ của Tông thúc, hơn nữa xem nội dung hai người cãi vả nhau, tám phần là Tông thúc mấy ngày nay vì Vân Nhi lại làm ra chuyện gì đó, làm cho đệ đệ hắn nhìn không được mắt.

Mục Loan Loan cảm khái một chút, Tông thúc thật đúng là một thú nhân thật sự rất si tình nha, so sánh với Mục phụ, cha của nguyên thân, quả là một trên trời một dưới đất. Lúc trước Long tiên sinh bị thua, Mục phủ chịu liên lụy, Mục Sơn vì quy phục Ngao Khâm, quyết đoán đem cả hai nữ nhi của mình trở thành vật hy sinh.

Tuy rằng Bạch Thủy Dao vẫn luôn nói Mục Sơn yêu thương nàng ta đến cỡ nào, nhưng cũng chỉ là so với Mục Loan Loan mà thôi, Mục Sơn yêu nhất vẫn là chính bản thân hắn. Nếu bảo hắn giống như Tông thúc vậy, vì người mình yêu bất kể trả giá như thế nào, vậy thì miễn bàn đi.

Mục Loan Loan không phải lần đầu tiên tới chỗ Tông thúc,cô cũng nghĩ lần này sẽ ngồi đợi có hơi lâu đây, nên tự mình đi về phía băng ghế phía trước để ngồi, bắt đầu quan sát linh thực cùng hạt giống đang điện bày biện trên hai cái giá gỗ.

Cô định tự mình xem xét một chút hạt giống trong cửa hàng của Tông thúc trước, lát nữa nói chuyện sẽ không tiêu phí quá nhiều thời gian.

Mục Loan Loan nghĩ kỹ rồi, lần này trở về chắc chắn phải tìm mua thứ gì đó để sưởi ấm trong phòng, hiện tại còn đang nuôi một con chim lông xù xù, đá sưởi ấm khẳng định là phải mua, còn có quần áo ấm, quần áo của cô hiện tại đang mặc đều có chút mỏng manh hơi lạnh, hơn nữa cô còn suy nghĩ muốn nuôi mấy con linh gà con gì đó.