Tôi Lấy Cậu Gả Không? [Yuzhou]

Chương 7

Chương 7: Tân hôn 2 đêm động phòng
Đám cưới đã tới

Mời cô dâu chú rễ bước vào lễ đường .

Hai người cùng nhau bước vào chưa mấy bước cậu làm bộ trật chân

" Á!!! "

" Sao vậy ? "

Cảnh du lại dìu cậu .... Cậu cố ý cho khụy xuống lần nữa ....

" Chắc là trật chân rồi "

Cậu xoa xoa chân mình

Cảnh du thì nữa tin nữa nghi ngờ nên bế cậu vào lễ đường luôn .

" A...nh.....làm....j vậy ? "

" Cậu đi không được , nên tôi ẳm có gì sai ? "

Cậu chu môi mình ra làm cảnh du thèm muốn chớt .

Thấy cảnh tượng ba mẹ hai bên hài lòng còn khách khứa bàn tán um xùm lên như :

Nó cưg vk ghê quá coi chừg bị leo lên đầu

Tôi sợ hôm nay nó galan thế nhưng về nhà rồi bắt nạt vk mình .

Ông bà Hứa có cậu con đẹp ghê .

Chuyện đó còn phải nói sau , tôi nghe đâu , hai đứa định hôn sẵn không biết sốg ra sao .

Tới lễ đường , anh đặt cậu xuống

Rồi nghe mục sư đọc bản án tử hình , à lộn dòi bản tuyên thề .

Kết lời mục sư là ý kiến của hai người .

Cảnh du không nhanh không chậm

" Tôi đồng ý "

Còn Châu Châu thì im re

" Còn con thì sao ? "

Mục sư thấy lâu quá nên hỏi .

" Con....con........."

Cậu đang quay phim chậm như Ấn Độ vậy !

" Con....c....o.....n "

Khách bên dưới lo lắng , bàn tán là cậu không chịu rồi , chắc do bị ép rồi

" Thực ra co....n..."

Mẹ cậu phía dưới hết hồn hét lớn

" châu châu "

Cậu giật thót quay lại nhìn sắc mặt ba mẹ cùng mọi người làm cậu phát run .

" Đ.....đồ.......đồng......ý "

" Hai con chính thức thành vợ chồng "

Cậu còn hơn bị đánh xuống 18 tầng địa ngục . Thà gϊếŧ cậu ngay bây giờ còn hơn .

Tiếg hò hét vỗ tay của mọi người nhanh chống làm cậu thấy choáng .

" Nè....nè....tỉnh lại coi châu châu... "

Cảnh Du hốt hoảng lay cậu

" Con trai .... "

Xui gia nhanh chống chạy lên xem .

Lay 1 hồi mà cậu vẫn không tỉnh nên Cảnh Du bế cậu về nhà luôn .

Đến nhà định thay đồ cho cậu nhưng sợ tính tình của cậu nên thôi .

Trong lòng rất muốn nhân cơ hội này mà nếm thử hương vị

[ Bỏ ngay ý định đen tối , thừa nước đυ.c thả câu nha anh ]

Tối đó .

Cậu mệt nên ngủ trước , cảnh du bò lên giườg chưa đc tới đâu

" Anh , ngủ ở dưới nền hay sofa gì đi "

" Sao chứ ? Cậu không động phòng sao ? "

" Động phòng ? Được thôi , anh lục tung hết cái phòng này lên là tự nhiên động thôi "

" Cậu ..... "

Anh tức đến đỏ mặt

" Đi chỗ khác ngủ "

Anh nghe vậy cũng đi luôn

Sau khi tìm đc chỗ ngủ nói thẳg ra là ngay mép giường .

Anh nằm xuống định ngủ thì có 1 ý nghĩ khiến anh thấy có gì sai sai .

Bây giờ không động phòng đi nhưng người ngủ nơi khác phải là cậu chứ , đây là giường anh , là phòng anh là nhà anh mà........

Nhưng dù sao ngày mai mình phải kím cách thu phục cậu ấy !

Anh ngước lên nhìn cậu say ngủ bỗng trong người nóng như lửa đốt . Anh cố không nghĩ nữa để kìm nén du͙© vọиɠ .

Ba mẹ ck bên ngoài rình nhưng không nghe động tĩnh gì cũng chán nản quay đi

Sáng dậy họ cùng nhau ăn sáng , rồi đi đăng ký kết hôn , ăn trưa tại nhà ba mẹ Châu châu . Rồi về nhà . Do cậu không chịu đi hưởng tuần trăng mật nên thôi .

Tối đó Cảnh Du kiên quyết ở trên giường ngủ .

Anh áp lấy người cậu , tay luồng ở eo cậu , tay còn lại đặt ở ót cậu gìm lại .

" Anh đi xuống cho tôi "

" Châu châu à , tôi muốn....."

" Muốn j kệ anh "

Cậu xoay người đi . Anh không cam tâm kìm cậu lại , cậu xoay 1 vòg khiến mình nằm trên anh , anh đâu chịu để yên xoay thêm 1 vòng nữa , châu châu lại xoay tiếp , rất tiết đã chí mí mép giường nên hai người đều rơi xuống

" Á...... "

Hai người đồng thanh la lên .

" Đau quá đi ... Anh còn đè tôu nữa "

Cậu xoa đầu mình .

" Tay tôi cũng đau "

Anh lắc lắc cổ tay

" Đừg làm bộ nữa "

" Thật mà cậu xem "

Tay anh đỏ và sưg hết lên .

" Đau thật sau ? "

" Dóc cậu làm gì , tay tôi bị cậu đè lên mà ...."

Cậu phát hoảng điện cho bạn ngành ý của cậu giúp đỡ .

" Chỉ bị trật thôi , tránh nước vài ngày là được "

" Cảm ơn "

" Mình về đây "

Nguyên băng quay đi còn nói lí nhí

" Mới đêm hai mà đã như vậy , vậy còn đêm ba , đêm tư có phải gãy luôn không ? "

Cậu nghe xong mặt biến sắc . Cảnh du ngồi cười .

Ba mẹ ck lắc đầu .

" Con đó , nếu có làm thì từ từ thôi cần gì mà vội vàng cho ra nông nổi này ! "

Cảnh du ngưng cười biến sắc luôn , nhắc tới là ủy khuất có làm gì đâu mà ...........

Mặt châu châu thì đen hơn lọ nồi lâu rồi .

" Thôi mà bà , về thôi "

Mọi người đi hết .

" sao anh không cười nữa ? "

"Tôi .... "

" Đi xuống sofa ngủ nhanh , tôi mệt rồi "