Tôi Lấy Cậu Gả Không? [Yuzhou]

Chương 1

Chương 1: Oan gia
- con cá voi đáng chết nhà anh , đứng lại trả kẹo cho tôi .

1 đứa bé 3 tuổi thơm sữa vừa chạy vừa la , người mà cậu gọi là oan gia hơn cậu 2 tuổi cực kỳ đáng ghét .

- cậu giỏi thì chạy theo lấy . Hê,hê

- cậu ....Á..... !

Cậu bé đã vấp té !

-  Huhuhu mama ơi... Mama ơi...

cậu mếu máo kêu .

- tiểu châu à con có sao không

- mẹ ơi đau , đau mẹ ơi, huhuhuhu

- cho cô xin lỗi , con mau xin lỗi em đi .

bà mẹ vỗ vai cậu nhóc .

- sao phải xin lỗi chứ , cậu ấy tự ngã mà.

Xoay mặt sang 1 bên

- anh ta lấy kẹo của con , huhuhu

- thôi nín đi con , mẹ mua cái khác cho con .

Bà hứa ân cần dỗ dành .

- chị xem kỉu này nữa hai đứa lấy nhau sẽ ra sao chứ ? Bà hoàng thở dài 1 tiếng .

- chờ tụi nó lớn lên xem sao .

- Tôi là Hứa ngụy châu 23 tuổi . Ba tôi là Hứa minh đạt Chủ tịch tập đoàn Lạc Hải kinh doanh bất động sản lớn nhất trung quốc này !

Tôi đang du học nước ngoài bị gọi hồn theo kỉu cấp tốc như luật lệnh về nhà để lấy ck . Tôi chã biết cái tên cự lộn như ăn cơm của tôi bây h ra sao ?  hôm nay tôi đang trên đường đến điểm hẹn .

Cao , phú , soái là ta Hoàng cảnh du , cha ta là Hoàng thượng à nhầm là Hoàng Thương . Tập đoàn đá quý lớn nhất trung quốc này là của ta à không của  ba ta .

Năm nay ta 25 tuổi , thiên hạ đệ nhất soái khí , trai gái ai nấy đều xếp hàng chờ ta , đang lúc ăn chơi bị hoàng mẫu hậu gọi về lấy vk _ ôi vk ta là cậu suốt ngày đặt chân lên đầu ta ư ? Cách xa nhau quá bây b , Xinh đẹp xấu xí gầy ốm mập tròn ??? Dấu hỏi đã đầy đầu và ta đã đến nơi .

Ta chưa kịp định thần thì chiếc siêu xe phía sau đã bấm kèn liên tục xém chút ta quên đường ra khỏi xe .

- anh kia lái xe qua chỗ khác , tôi đậu chỗ này .

Châu châu thả kính xe xuống ló đầu ra nói . Nhưng cảnh du vẫn chết đứng tại đó . Trong lòng đang tạp niệm .

- Cậu thanh niên ấy rất đẹp , mắt to long lanh như mắt mèo .

Da trắng nõn nà như tuyết , còn nữa ... Môi đôi môi ấy sao lại đỏ thế như cánh hoa hồng vậy ???

Cái mũi cao nữa .....

Cặp mắt ngôi sao trong truyền thuyết xuất hiện . Còn châu châu đang la um xùm mà anh chã để ý.

- anh bị khiếm thính hả ? Tôi bảo anh láy xe đi chỗ khác tôi muốn đậu ở đây.

Cảnh du h đây mới khôi phục ý thức người đẹp mà ăn nói không đẹp. H anh bắt đầu lên tiếng .

- sao cậu không đậu chỗ khác ? Tôi đậu trước rồi .

- tôi không thích , tôi chỉ thích chỗ này , anh láy xe đi .

- rõ ràng cậu không nói lý tôi đậu trước cậu mà . Ở đây đâu ghi tên cậu , sao lại muốn giành .

Cảnh du kg chịu thua .

- đơn giản tôi thích . Cậu ấy bước luôn xuống xe mà cự.

Cảnh du lại 1 lần nữa cho hồn đc đi du lịch , trời ơi áo sơ mi trắng mỏng te , cái quần đen bó sát ...

Không được kìm chế nước bọt đừng trào ra , tránh đối phương lợi dụng.

- cậu thích ? Tôi cũng thích . Chỗ cậu đang đỗ không phải cũng dùng đậu xe sao ?

- nhưng tôi không thích .

- tôi cũng vậy dựa vào đâu mà bảo tôi nhường cho cậu ? Cậu tưởng cậu là ai ?

- tôi không rãnh cự với anh , từ đây về sau nhân viên trong quán gặp anh sẽ không cho vào . Nói xong bỏ đi một cái một . Phất ngang qua cảnh du , h đây là lần 3x hồn lìa khỏi xác của anh .

- Nước hoa cậu ấy xài là gì ? Sao thơm quá vậy ? Sau mình không biết ? Nhìn nghiên như vậy càng đẹp , ui trời , cái kỉu tóc mới để ý nó theo thời kinh khủng , cậu ấy là ai phải chi vk mình , nhưng vk mình tính khí như vậy chắc chết .

[ Vk anh thiệt mà ]

Cảnh du đang kím cái phòng ăn mình đặt xem mắt vk vào phòng thì thấy cậu thanh niên lúc nảy đang ngồi ở đó . Anh giực mình . Cậu cũng ngạc nhiên .

- anh đi nhầm phòng rồi tôi đặt trước rồi .

- cậu muốn sinh sự đúng không ? Tôi gọi đến đây đặt đó , có giấy địa chỉ đây này . Hoàng cảnh du lục lội ví mình lấy ra 1 tờ giấy đưa trước mặt cậu . Lần này ngược lại châu châu cứng đò người .

Hai người nhìn nhau 3 giây bất chợt đồng thanh la

- HOÀNG CẢNH DU😨😨😨

- HỨA NGUỴ CHÂU😨😨😨

h phút này đối với họ trái đất như nổ tung , không thèm nói thêm tiếng nào mà lẵng lặng ngồi xuống .

- " trời ơi sao lại là anh ta ? Bất công với con quá ...😭😭😭... " Châu châu khóc không ra nước mắt nuốt cay mà giằn xé cõi lòng

Bên kia du du cũng không kém .

- " con thật sự có ước cậu ấy là vk con nhưng con không mong nó là hiện thực mà ..  ông trời ơi đừng thương con như vậy 😫😫😫  "

Cuối cùng cảnh du vẫn lên tiếng trước.

- cậu chịu hôn sự này chứ ?

- không , có chết cũng không , lúc đầu tôi đã không chịu h gặp anh tôi càng không chịu .

Nhìn thái độ kiên quyết của cậu không hỉu sao anh lại mắc cười , nó cao lãnh , đanh đá ... Khó tả thật .

- tôi cũng không chịu. , Cậu yên tâm

- thật không ? Vậy anh nhớ nha tôi về à ! Bb