Chương 2
Tiếp nàoem lên face được 1 lúc thì e nó mò xuống
-a ơi ăn kẹo đi
-mấy giờ rồi còn kẹo bánh gì m không sợ đêm tào tháo đuổi à
-thế không phải vừa nãy ai nói với chị phòng bên là “tí sang sang đây ăn kẹo với a e a ” xì
-m tai thính như dog á
-kệ e plè plè
-t cắt lưỡi giờ con dở này
-xì không thèm chấp mà a không sang gọi chị ý sang đi
-m sang mà gọi sai t à
-ơ ơ
-ơ ơ cái gì sang gọi đi nhanh không t đổi ý – em quạu nó
-đây e gọi đây xí – nó hậm hực
nó cắp ass sang phòng bên gọi toe toe
-chị gì ơi chị…à chị N ơi sang ăn kẹo ạ – chả hiểu nó 18t hay 12 13t nữa chán ghê các thím ạ
-ừ đợi chị tí chị sang đây hihi
10p sau e N sang phòng đập vào mắt em là bộ đồ mặc ở nhà ngắn cũn áo màu hồng nhạt bó sát in hình pokemon tên gì e đếch nhớ quần ngắn không quá 10 15cm đậu xanh thế này thì ăn ba chỉ với mông chứ kẹo ứt gì ( e gái e mặc thế nào e đếch tả nhé không các thím cứ gọi e là a rể thì bỏ mọe )
-đây chị ngồi lên đây – con em lăng xăng kéo e N lên giường em
-ừ hihi
-a Đ cũng lên đây ngồi đi để e bỏ kẹo bánh ra rồi ăn hihi – con quạ này nó nghĩ đây là phòng ai vậy
-m chỉ giỏi ăn là nhanh – em lườm con em
-N cứ tự nhiên nhé không phải ngại đâu – em liếc mắt đưa tình e N hí hí
-hi vâng mà e a tên gì ý nhỉ hi – sax dạo này N hay cười voãi hay đổ cmn e rồi ( em cdsht tí hí hí)
– dạ e tên TA ạ hihi – cái con này
– ừ mà bao giờ em đi làm thủ tục dự thi
– dạ ngày kia cơ chị ạ, chị ăn bánh này hihi
– ừ chị xin, thế mai rảnh bảo a Đ dẫn đi chơi Văn Miếu
đậu ngồi nãy giờ nhìn 2 chị em nói chuyện em bị bơ cmnl đến bánh kẹo con em cũng éo đưa cho em luôn, đành ngồi tự kỉ bốc ăn 1 mình. Đang nhồm nhoàm nhai con e nó véo
-á…con dở này sao tự nhiên cấu t
-chị N bảo mai a dẫn e đi Văn Miếu ạ hihi mai a dẫn e đi nhá nhá..nhá..nhá – nó lại bắt đầu
-Đúng đấy a dẫn e TA đi Văn Miếu để e ý cầu thi cho đỗ a ạ hì – N thêm vào
-ờ ờ được rồi sáng mai a dẫn m đi được chưa – khổ ghê các thím ạ
-à hay là mai chị N đi cùng luôn cho vui – ôi xời con e nó gãi đúng chỗ ngứa
-mai thì chị đi làm rồi thôi để hôm khác đi còn nhiều dịp mà em hi – thất vọng vãi
-thế ạ vâng vậy hẹn chị dịp khác vậy hihi
ngồi ăn nói chuyện thêm được lúc thì N xin phép về sáng mai còn dậy sớm đi làm, chăm thế các thím ạ chả bù cho e ở nhà ngắm desktop
đánh răng rửa mặt xong e lên máy tính lướt voz tí giờ mới có 10 rưỡi vẫn sớm chán. Sinh viên e thách thím nào 9 10h vác ass đặt lên giường ngủ đấy e gọi bằng con luôn Vừa ngồi tí chưa nóng mông con e nó lại lèo nhèo mọe khổ thế cơ chứ như học sinh cấp 1 các thím ạ
-a ơi trên này lắm muỗi với nóng lắm e ứ ngủ đâu – nó làm nũng
-cái con này nhà trọ mà m cứ như ở nhà á
-a ứ thương e gái gì cả, e ứ ngủ trên này đâu ứ ngủ đâu
đến khổ với nó
-thôi a xin a thua sao m không là con trai cho t đỡ khổ nhỉ, vác chăn gối xuống đây nhanh – em lắc đầu ngao ngán
-xì khối người muốn có e gái như e mà không được đấy nhé xì
-t cho m 5s không xuống nhanh t cho m nằm đất – em quát
-1…2…
-ấy từ từ đây e xuống đây làm gì mà nóng vậy hihi
các thím đừng có nghĩ a e lσạи ɭυâи linh tinh đấy nhé căn bản 2 ae thân nhau lắm lúc e còn ở quê e với nó đều có phòng riêng mà nó toàn đòi ngủ cùng e vì cái tội sợ ma mà nó ngủ thì chả khác nào tra tấn gác chân gác tay nói mơ đủ hết, nhiều lần e điên tiết đạp cho cái sáng hôm sau bố e cho đứng tấn luôn
giường e được cái cũng rộng 2m 2m2 gì đấy đếch nhớ e nằm ngoài cho nó nằm trong không đếm điên tiết lại đạp nó cái lăn xuống đất thì khổ.
Sáng hôm sau đang ngủ ngon thì con e nó gọi
-a Đ, a Đ dậy ngay muộn rồi
-gì thế mày… – e lờ mờ mở mắt
-ơ hôm qua a hứa dẫn e đi Văn Miếu cơ mà dậy dậy đi
-m để a ngủ thêm tí nữa đi a mệt
-mệt gì mà mệt 7h hơn rồi dậy còn ăn sáng nữa
Đậu đã hơn 7h rồi, e lóc cóc bò dậy vươn vai cái cho tỉnh người. Hôm nay không nắng lắm bằng giờ mọi hôm nắng đã chiếu dát hết mặt rồi.Vê sinh cá nhân ăn sáng xong nó bắt em chở đi luôn. Mới lên HN có khác đứa nào cũng muốn đi muốn thăm thú hết danh lam thắng cảnh ở đây. em thì chán rồi hồi mới vào năm nhất cuối tuần nào e cũng gọi mấy thằng bạn cấp 2 bắt xe bus đi dọc đi ngang cả HN, nhiều đến nỗi mấy bác bán vé nhớ cả mặt cả tên hị hị.Em đi chơi vẫn hay mặc cái kiểu “ai đi qua cũng lườm” quần ngố áo sơ mi dài tay chân đi giày thể thao . Cũng éo hiểu luôn mặc thế này đúng chất đi chơi còn gì mọe. Đến Văn Miếu hôm nay đông nghịt nào bà nào ông nào a nào e rồng rắn nhau vào thăm. Cái ngày này dù có mưa bão chắc vẫn thế lũ lượt kéo đến để “cầu may” cho các sĩ tử. Đi đường con e hết hỏi cái này đến chỉ chỏ cái kia
-đây là đâu vậy a?
-chỗ này người ta làm gì mà đông thế
hay
– a ơi chỗ kia họ bán cái gì trông ngộ ngộ vậy
…
em kệ chả nói gì, đi đường mà ngại hết cả người với nó, như thổ dân tu lâu năm trên núi với về vào Văn Miếu cũng không khá khẩm mấy nó kéo e đến đầu này lại lôi xềnh xệch đến đầu kia, chỗ nào đẹp lại “a ơi chụp e kiểu ảnh với” mọe e có mỗi con dế cùi bắp lôi ra chụp ngại bỏ mịa, đến chỗ mấy “cụ rùa” thì các thánh tranh nhau vào nào sờ đầu nào sờ mai nào thì xoa xoa đồng tiền lên thân rùa lấy may, nói thật chứ làm thế chả được lợi lộc gì chỉ phá hoại di tích lịch sử. Tất nhiên là e cũng cấm tiệt con e e luôn
-t cấm mày vào sờ rùa đấy nhá không t cho m ở đây luôn biết chưa
-dạ, e biết rồi – nó ỉu xìu
Hôm đấy đi VM cũng chả có gì chủ yếu vào ngắm người thôi các thím ạ hơn 10h nó kêu về vì mệt, cái đậu đếch hiểu nổi nó luôn
Cả ngày hôm đấy cũng chẳng có gì thú vị lắm nói chung là mệt vãi ạ, vì chiều nó bắt e đi Thủ Lệ. Cũng bổ mắt phết các thím ạ hị hị thím nào cứ thử chiều chiều vác ass vào đấy chạy bộ thì biết
Thôi hết cmnr có gì mai e review tiếp à còn “cô bé Hà Nội” của e chắc phải 1 vài hôm nữa mới xuất hiện các thím cứ đặt gach hóng đi không phí đâu hị hị
e lướt đây