Chương 65
Đầu tiên (lần thứ n) cảm ơn các thím luôn dõi theo và ủng hộ review của mình. Dù văn phong mình hơi thị trường và chả theo sì tai nào cả, đôi lúc tùy tâm trạng thì viết rất hay, nhưng lúc dở dở ương ương thì quả thật như kiểu đi ị xong chùi k hết dính mợ nó vào quần ý nhưng ace số ít và các thím số nhiều vẫn luôn dõi theo và ủng hộ, quả thật làm tại hạ dù cạn cmn văn nhưng vẫn cố ngồi hầu các thím không nỡ drop. Đề nghị 1 tràng pháo tay nhiệt liệt.Tiếp theo, mình xin khoe 1 chút. À quên, trước khi khoe, chân thành gửi lời chào tạm biệt sâu sắc và những cái hôn nồng thắm đến Lẹo. Xin lỗi bạn, tớ bận quá éo có thời gian chia tay bạn 1 cách rình rang, hẹn năm sau nhé, đồng chí
Hôm nay, mình đến cty khai xuân, tiện thể thông báo tìm người kế vị chức trưởng môn của môn phái 69 gái trong công ty. Đầu tháng 4 này mình sẽ thi công chức. Thi lấy lệ thôi chứ chắc kiểu mị ẹ gì cũng thủ cmn khoa luôn rồi, làm thế cho ae bớt dị nghị thôi coi như là có chuyện vui.
Tiếp nữa, song hỷ lâm môn cmnr các thím ạ. Htruoc mình và gái đi lễ bên phủ Tây Hồ, tiện đi xem tuổi ở 1 thầy khá là cao tay ấn, mà nghe đồn có việc gì cần đến lực lượng siêu nhiên mẹ mình toàn đến vấn an thầy, thì tuổi 2 đứa lấy nhau khá là ổn, không đc 10 thì cũng đc 7, 8. Như thế là được rồi, nhỉ?
Nhưng mà bất ngờ hơn, gái lại đem chuyện này kể với bố mẹ, rồi thì các cụ gọi điện thoại từ quê nhà ra xin sđt mẹ mình rồi nói chuyện, 2 nhà hẹn nhau ra giêng mời bố mẹ mình rảnh rang thì về quê gái chơi. Ầu, định trap mình chăng?
Hết phần chào hỏi và tóm tắt, dưới đây là câu chuyện giữa mình và gái lúc đưa gái ra phi trường chuẩn bị khai máy đầu xuân nhé:
...
Công nhận mấy ngày tết, giao thông ở HN sướиɠ thật. Không còn cảnh chen lấn xô đẩy, các đường vành đai thì đã bắt đầu nhen nhóm cảnh đìu ríu chở người và hàng hóa trở lại thủ đô sau 1 mùa xuân ấm cmn áp bên người thân, nhưng kệ mẹ họ, mình quan tâm làm đếch gì, đang hơi buồn vì lại phải xa gái thôi, mà đầu xuân năm mới, nhà lại đang có tang nên không gần nữ sắc, đâm ra cứ bấn loạn thế nào ý
Gái: sắp valentine rồi, zai thích ăn chocolate không?
Em: thôi, ăn cái đấy sâu răng đấy. Có món gì khác không?
Gái: valentine người ta chỉ có món đấy thôi, không lẽ a muốn tặng hoa à?
Em: thôi, hoa để a tặng em, còn e tặng a cái gì thiết thực hơn đi
Gái: cái gì thiết thực?
Em: với a, bây giờ không gì thiết thực hơn tờ quyết định cho e thôi việc
Gái: thế nghỉ việc xong ở nhà a nuôi tôi nhá?
Em: đơn giản. Ngày 3 bữa cơm rau có gì mà không được, còn muốn thịt cá thì sang mẹ bao
Gái: a mà để cho mẹ bao?
Em: ừ. A hứa không để e khổ, nhưng lúc chưa làm e sướиɠ được thì phải gọi điện thoại trợ giúp từ gia đình chứ. Hehe
Gái: tôi không lấy người ăn bám gia đình đâu đấy nhé.
Em: e nghĩ a là người như thế à?
Gái: e biết a không như thế thì mới như thế này nhá.
Em: mà htruoc bố mẹ bảo gì chuyện chúng mình không?
Gái: bảo gì cơ?
Em: thì 2 cụ có nói chuyện gì về a không ý?
Gái: chắc là có, mà thì thầm trong phòng thôi, e làm sao biết được.
Em: biết thế phải nghe trộm chứ
Gái: nhỡ 2 cụ không cho thì sao?
Em: nhớn rồi, không cho thì cứ lấy, đẻ mấy đứa về chả nhẽ các cụ hắt hủi cháu nhà mình
Gái: haha. À mà tôi còn chưa hỏi tội a đấy.
Em: hả?
Gái: htruoc xem bói thầy bảo là a là đào hoa lắm đấy. Mà rõ ràng a bẫy tôi mà giờ ông ấy lại bảo là tôi nặng tình với a không bỏ được chứ. Hừm
Em: thầy chuẩn thế còn gì
Gái: không chuẩn.
Em: chuẩn.
Gái: à, thế thì a lừa được tôi xong a hắt hủi tôi, đi kiếm thêm vợ bé chứ gì?
Em: bậy nào. A chỉ lăng nhăng thôi, tối vẫn về ôm vợ ngủ. Được chưa?
Gái: đấy, lòi cái đuôi chuột ra nhé, chưa gì đã tính toán rồi. Nếu nhỡ có thích em nào thì báo trước để t còn ly dị nhé.
Em: nô nô. Dù có chơi bời ở đâu e sẽ vẫn là chính thất. A k bỏ vợ đâu.
Gái: tôi già rồi, xấu rồi a còn giữ làm gì. Bỏ đi mà đi với mấy e trẻ đẹp ý, đi mà.
Em: không. Rồi thiên hạ người ta đồn ầm lên là thằng này bị vợ bỏ à?
Gái: thì sao?
Em: người ta gato, người ta không cần biết tôi bỏ cô hay cô bỏ tôi, nhưng cứ đồn lên là thằng này chắc phải như nào mới bị vợ bỏ. Không được
Gái: biết thế là tốt. Tôi mà phát hiện ra a vớ vẩn, tôi rải đơn ly dị cho cả làng cả tổng người ta biết luôn.
Em: thế nhỡ chửa đẻ, trong người khó chịu cũng phải nhịn à?
Gái: lâu nay vẫn thế mà?
Em: à ừ, được
Gái: cười gì nham hiểm thế?
...
Thế thôi nhỉ? Dài rồi đấy hẹn chap tới khi gái về nhé.
Chúc các thím đi làm lại sau tết vui vẻ, các thím đi học thì cũng vui vẻ, đừng bùng tiết nhá. Ngày xưa cứ đi học sau tết là ngại vcl luôn.