Chương 61
Trở lại đêm giao thừa, mình đang khinh công với tốc độ tản bộ, áp dụng chút khinh công hạ thừa để lách qua đoàn người đang lũ lụt tập kết đến các tụ điểm countdown đêm giao thừa tây. Đm người đâu mà đông như kiến, quân Nguyên Mông ngày xưa tràn qua nước mình chắc cũng chỉ cỡ như này mà thôi cuối cùng, sau một hồi vật lộn mình cũng đến được điểm hẹn.Lúc đang trên đường thì hứng khởi lắm, nhưng càng đến gần càng thấy có mùi gì đó không ổn... ví dụ, nhỡ gái định thử mình, cho chị tiếp viên nào đấy xinh như Ngọc Trinh định thử thách sự chung thủy của mình thì phải làm sao. Mấy hôm cai qwerty rồi, lại cũng không được xả, chân khí đang bế tắc, dễ con bay qua làm mù cửa sổ tâm hồn lắm thì phải làm sao tính mình đơn giản, không thích chèo kéo đâu nhưng nhỡ bướm bay đến không vồ lấy người ta lại bải yếu sinh lý, gay lọ, hãm, ... thì phải làm sao???
Gạt ngay cái suy nghĩ miên man ấy ra khỏi đầu, mình tin là gái không phải loại người đem mỡ đến mơi mơi mình như vậy đâu vậy thì quà cáp gì giờ này nhỉ? Hôm trước mình có bảo gái thích gì để người ấy phải lặn lội mua cho mình không nhỉ? À đúng rồi, không lẽ gái bán nhà và hoa màu ở quê mua siêu bỉm i8 cho mình, eo ôi thích thế nhưng đéo có đâu mà mơ.
Hay là...
...
Trở lại câu chuyện vào và ra với ex 4 năm thanh xuân, không lâu sau ngày mình bất lực, 2 đứa bắt đầu nghiện những buổi trốn học, hoặc tử tế hơn là học muộn nên tranh thủ giờ chưa học hú hí với nhau ở nhà mình vẫn mân mê và mơi mơi bên ngoài, chả biế gấu lêи đỉиɦ hay không mà mùa đông vẫn vã mồ hôi ra như giữa trưa hè oi ả và rên la dữ lắm chả nhẽ đôi bàn tay mình thần kỳ đến nhường ấy ư nhưng tuyệt đối không tự tụt quần và dí dương văn vật gặp âm thị đạo nhé... cho đến một ngày...
***
Tiếp từ đây nhé =)))
***
Mình vừa đến cửa quán, thì có 1 sđt quen thuộc gọi vào, chưa kịp nghe thì đã cúp máy và có tin nhắn đến. Vâng, không phải ai khác mà chính là gái, tin nhắn có cú pháp: "xstd gửi 1900abcxyz" các thím thông cảm, có lô đề bao giờ đâu mà biết tin nhắn lô đề gửi vào số nào đùa chút thôi, mình gọi lại luôn, không thèm đọc là gái nhắn gì luôn:
Gái: hnay giai nhà chậm hiểu thế. Chưa đoán ra à?
Em: đoán ra gì cơ?
Gái: thôi về đi.
Em: ơ người ta đến cửa quán rồi.
Gái: chưa đoán ra thì không được vào.
Em: định cho người ta qua đêm với gái nào à?
Gái: hứ.
Em: đang ngồi đâu đấy?
Gái: chỉ có gái già này thôi, không có gái khác trong tưởng tượng đâu. Về đi.
Em: mình chỉ thích gái già thôi nhá
Gái: tôi mới 24 thôi, chưa già đâu, lệch gu của a rồi.
Em: nghe câu đấy xong lại thích trẻ rồi
Gái: đồ lưỡi không xương.
Em: không xương mới mềm mại mê mẩn mùi mẫn chớ
Gái: hứ.
Em: ngồi im đấy nhá, người ta vào ktra hành chính.
Gái: cho zai 1p đấy.
...
Em: chào em. Sao ngồi 1 mình thế này?
Gái: liên quan đến anh à?
Em: chồng em đi vâng à? A ngồi đây được chứ?
Gái: thôi a ơi, chồng e ghen lắm, ổng mà thấy là cắt a đấy.
Em: không sao, ngồi ngắm e xong a bị hoạn cũng không tiếc
Gái: bất ngờ không?
Em: cũng lờ mờ nghĩ như thế, nhưng không ngờ vợ mình lãng mạn thế. Hihi
Gái: cười dê thế.
Em: người ta sở khanh chứ không dê à nha.
Gái: á à. Sở khanh với con nào?
Em: a đang sở khanh tán tỉnh e trong lúc chồng e đi vắng mà.
Gái: không sợ chồng e "làm hại" anh à?
Em: a biết rõ chồng em mà. Nó chỉ đc cái to mồm trước mặt e thôi, thề sống chết vì e chứ chắc gì đã dám chết vì em
Gái: thế a định làm gì em?
...
Không đợi gái nói hết câu, cũng không trả lời, mình ôm gái vào lòng, hít hà mùi hương từ tóc gái. Mới xa nhau 1 hôm thôi mà cứ ôm gái vào mình lại thấy xao xuyến cõi lòng... đây là thật hay mơ, là tình yêu thật sự hay thật sự là gì, ... ai chả biết, chứ chả riêng ông trời mới biết nhá
***
Vì có gái ở bên, 2 đứa năm tay nhau dạo phố chứ chả thèm chen chúc quẩy bù mấy hôm đau chân không đi được xem Armin van Buuren nữa...và cũng trao nhau nụ hôn trong khoảnh khắc giao thời như ai... sau đó làm gì thì méo kể đâu nhá, các thím hóng hớt vãi nồi
***
Thôi, chap này coi như tặng gái, còn vụ ngủ với ex đã là quá khứ, kể ở chap khác gọi là tôn trọng cả 2, méo lẫn lộn nữa nhé.