Chương 52
Lại một đêm mất ngủVì nỗi nhớ cồn cào
Gái ơi, anh nhớ em!
Đừng rời xa anh nhé...
***
Hà nội, 1 đêm đầu đông...
Tâm trạng mình đúng là giống câu thơ tứ tuyệt ở trên. Chưa đêm, nhưng nỗi nhớ cồn cào giằng xé tâm can, cồn cào nội tạng đã phủ một bóng đêm lên một tâm hồn vốn luôn vui tươi và lành mạnh. Hắn phải làm gì đây?
...
***
Darmstadt, Germany...
Mùa thu nước Đức thật đẹp, những con đường đầy sỏi đá, cái loại đá dăm vốn nhếch nhác nơi thôn dã, kinh tế mới phát triển hay lát đường tàu ở Việt Nam nhưng mà đúng là bên tây có khác, nhếch nhác bỗng hóa thành đài các những lâu đài cổ phương tây, à không phải lâu đài, nhà cổ thôi, mang một dáng vẻ trầm mặc, ưu tư mà lại thật đẹp, làm con người ta cảm thấy phấn chấn và dễ chịu, như được mượn một tâm hồn khác khoác lên trái tim đang rỉ máu và dần chai sạn trước những muộn phiền của nhân gian vậy...
...
***
Một mùa thu nào đó...
Anh và em, 2 người vốn xa lạ, nhưng lại thành cả thế giới của nhau cùng sải bước trên con đường này...con đường vốn thật xấu xí và bẩn thỉu, những lúc hạnh phúc, chúng ta cảm giác như đang tiến đến một bầu trời, một vương quốc trên thiên đàng, nơi chỉ có 2 ta và phần còn lại, nhưng ai ngờ, sẽ có ngày, thế giới phân cực chia 3: anh, em và phần còn lại, chỉ là không còn chung chiến hào thôi mà
...
Hà Nội, hôm qua...
Em: gái ăn chưa?
Gái: ăn rồi yêu ạ. Mà hôm qua làm sao tâm trạng thế?
Em: hôm qua gặp nhiều chuyện trắc trở, thấy khó chịu thôi.
Gái: chuyện gì nói người ta nghe xem nào?
Em: sáng rơi mất mấy tờ 500k, chắc chắn là chỉ rơi lúc móc ví trả tiền gửi xe, chỉ rơi trong xe thôi mà không tìm thấy ở đâu cả ý...
Gái: kệ đi, nghĩ nhiều làm gì, lúc nào hết tiền lục tung lên, tìm thấy là lại có tiền tiêu.hehe.
Em: chưa hết. Lúc chiều thì con thư ký làm đổ cafe vào vợ 3, giờ e nó đi viện rồi
Gái: vợ 3?
Em: yep. Chính thất lo chuyện sinh đẻ, tất nhiên phải là người rồi, chỉ là chưa biết là ai thôi, còn vợ 2 là phương tiện đi lại hàng ngày hoặc đưa đón vợ cả
Gái: thế vợ 3 là cái gì?
Em: ôm ấp hàng ngày, phục vụ nhu cầu
Gái: thì mang đi sửa thôi.
Em: nguy kịch lắm. Nhỡ nagf ấy có mệnh hệ gì, ta lại phải cưới vợ mới
Gái: Thôi xin người. Mấy hôm nữa người ta về có cái này hay lắm nhé.
Em: Gì đấy?
Gái: đợi khác biết. Hehe
...
Ngày quốc tế đàn ông:
Hnay, lướt beat mới biết 19/11 là ngày của đàn ông, cơ mà có vẻ chưa nổi lắm nhỉ thôi thì sáng dậy cũng tự thưởng một ly cafe thật đậm đà và nhâm nhi điếu thuốc chào buổi sáng. Vừa lục đυ.c đi học, điểm danh thì gái gọi:
Em: ơi gái.
Gái: yêu đang ở đâu đấy?
Em: a đang ở trường
Gái: mấy giờ yêu tan:
Em: hnay 6 tiết, 12h cơ.
Gái: trốn học đi.
Em: trốn làm gì, người ta phải học còn xây dựng và bảo vệ tổ quốc xã hội chủ nghĩa chứ
Gái: yep. Thế học đi, xong qua đây.
Em: gái đang ở đâu?
Gái: đoán đi, gần lắm.
Em: đừng bảo đang đợi ở cổng trường.
Gái: chính xác rồi đấy.
Em: thế qua quán cafe đi, tẹo tan học a ra.
Gái: tưởng học mà, thôi học đi, người ta về.
Em: thôi, người ta xây dựng tổ quốc cả đời, nghỉ 1 hôm lấy sức mai xây tiếp
Và thế là, e lấy lý do xuống phòng đào tạo gặp thầy trưởng khoa, và cắp đít đi thẳng sang gặp gái.Hehe. Đã lâu không gặp, gái hình như vẫn vậy, nhưng quần áo thì khác. Chưa bao giờ gái mặc lại bộ nào gặp e cả, điều kiện vãi
***
Đêm qua:
Ex: A đang ở đâu đấy?
Em: ở nhà chứ ở đâu.
Ex: cho e xin số dì với.
Em: làm gì?
Ex: e đang ở viện, bị ngộ độc, a nhờ dì qua ktra dùm em đc không?
Em: ừ.
Chả hiểu ăn uống thế nào mà nó bị ngộ độc nữa, lúc đấy e cũng hơi mủi lòng, có ý định phi sang xem nó như nào, cơ mà thôi, đang muốn yên ổn, giờ gặp gỡ xong lại phát sinh gì đấy thì lại chỉ khổ thằng cu em thôi
À quên, ex này quen biết hết họ hàng hang hốc nhà e, ngày xưa suýt cưới rồi, nên các thím khỏi thắc mắc sao nó lại đi nhờ em nhé, và, bố mẹ nó cũng như a trai ruột của ex cũng đều đang ở xa như bố mẹ e nữa, thương lắm, nhưng xin lỗi, vẫn câu cũ, a không còn dễ dãi như xưa.
***
Trưa nay, e và gái vần vò môi nhau ở nơi đẫ từng trao nhau nụ hôn đầu, dạo này chỉ biết hôn gái chứ không hôn linh tinh nữa nên kiểu bị cấm cung lâu ngày, hôn lâu mỏi vãi Đúng lúc đang cao trào, sắp ứa thêm nước miếng đến nơi thì có điện thoại:
Em: e đây ạ.
Sếp: đang đâu thế cưng?
Em: e đang cafe, có việc gì mà sếp gọi e giờ này thế?
Sếp: chiều nay giám đốc makerting mới đến nhậm chức, cưng chuẩn bị gì chưa?
Em: chuẩn bị gì ạ?
Sếp: ban giám đốc cử ra để giám sát cưng, và cũng muốn chả đi cho khuất mắt đấy, chuẩn bị tinh thần đi.
Em: e có chị chống lưng rồi, sợ gì bố con thằng nào nữa
Sếp: đành rằng là như thế, nhưng cứ cẩn thận, chị không thích nhưng vẫn quyết định đẩy chả ra đấy. Đừng làm chị thất vọng.
Em: ý chị là em cần giám hộ?
Sếp: chị thì không, nhưng ban giám đốc với hội đồng quản trị lo ngại cưng.
Em: lo ngại?
Sếp: ừ. Lo cưng không làm nữa. Haha
Em: e hiểu. Chị cứ yên tâm.
Sếp: okay.
Vậy là chiều nay, ngay lúc này, e đang đấu trí với thằng cha chả này. Dù sao thì y và đồng bọn mới ra đang còn chưa ấm chỗ, e phải phủ đầu ngay mới được và, e đỡ được một việc, phải vui chứ
***
Tối nay, e và gái có hẹn đi ăn, có lẽ tranh thủ gái được nghỉ mấy ngày, bọn e sẽ vào SG thưa chuyện với bố mẹ, các thím nghĩ mọi chuyện sẽ như thế nào? Thời điểm này rất là nhạy cảm, nếu như không cẩn thận, e sẽ rất dễ dính phốt với ex, khả năng dính đòn hồi mã thương của ex rất là cao, phải chủ động thôi
Chap này hơi vòng vèo và lan man, chap sau sẽ lại bình thường nhé.
Tặng các thím 1 cấu mà e rất tâm đắc: "chân lý nằm trong tay kẻ mạnh, kẻ yếu thế dù có chân lý thì cũng sẽ không bao giờ được thừa nhận. Muốn mạnh thì phải tàn ác, người từ bi không bao giờ trở thành kẻ mạnh".