Diệp Thiếu Mai ngồi trong lòng Sở Tấn Đường dựa vào ngực hắn vuốt ve
“Đường…em không muốn anh đi đâu,không phải cấp trên còn có rất nhiều người sao, sao lại cử anh đi trao đổi với bọn họ chứ!”
“Em đúng là ngốc! nếu như lần này anh thành công, cả khu vực Đông Nam Á của hắn sẽ lọt vào tay anh, còn em…nếu như Triệu Tử Dương chết thì em là vợ hắn là người sẽ thừa hưởng tât cả gia sản của hắn không phải sao?” ông ta đưa tay nựng lên má cô ta khuôn mặt nhăn nheo nở nụ cười nham hiểm
“Đường… nếu như hắn không chết thì phải làm sao đây? em sợ hắn sẽ tìm anh để trả thù…!”
“Lần này không chỉ diệt một mình nó! mà còn cả ba thằng ranh con kia! cấp trên đã bố trí sẵn hết rồi, nếu bọn chúng xuất hiện thì bọn chúng sẽ bị xử đẹp!”
“Anh giỏi quá đi! yêu anh thật đó!” cô ta cười cười hôn lên má ông ta một cái.
…
Một gã to con ăn mặc như khủng bố bước vào nhìn một lượt Thẩm Tình rồi ra lệnh
“Tạt nước cho nó tỉnh!”
“Vâng!”
Ào!!!!
Một xô nước liền hất vào mặt cô khiến cho cô ho sặc sụa vì ngạt nước, hắn móc trong túi ra cái điện thoại rồi gọi cho Triệu Tử Dương
“Chào Triệu Tổng! đã sẵn sàng gặp lại cô nhân tình bé bỏng chưa?”
“Mày muốn gì???”
“Nói thẳng với mày! bây giờ bọn tao cần cái khu vực Đông Nam Á này! mày đi tới khu cảng XX bọn tao sẽ trả lại cô nhân tình này cho mày!”
“Nếu tao không đưa thì sao?”
“Haha! có thể cái con nhân tình này mày không cần nhưng mày phải cần đứa con vừa tượng hình trong bụng của nó chứ?”
Hắn nói xong liền đi tới xé băng keo trên miệng cô tát cho cô một cái rồi đưa bay bóp mạnh vai trái của cô
“A..!” cô kêu lên đau đớn, tiếng kêu này làm Triệu Tử Dương đau đớn bội phần..
“Mẹ kiếp! này dám động vào cô ấy và con tao tao sẽ bắt cả hội của mày chôn chung một hố!”
“Nếu mày không tới thì tao cũng sẽ cho mày nhận xác mẹ con nó! nhanh! tao không thích nói nhiều!”
Nói xong hắn cúp máy rút điếu thuốc đưa vào miệng châm lửa kéo một hơi thổi vào mặt cô rồi đi ra ngoài..
“Chó chết! Sở Tấn Đường nó giao cho tao chuyện này rồi nó ở nhà thảnh thơi cùng con cɧó ©áϊ kia! tới khi xong việc thì nó tới nhận phần thưởng..!”
“Đại ca! em thấy là chướng mắt lão ta lắm rồi, lúc nào cũng ngồi không hưởng lợi, hay là…xong việc mình xử lão ta luôn đi!”
“Đương nhiên rồi! tao đây không rảnh mà làm osin cho nó! nó nghĩ nó là ai?”
“Đại ca đúng là anh minh!”
“Việc tao dặn mày mày đã làm xong hết chưa???”
“Lời đại ca dặn sao em dám cãi, mọi chuyện đã xong hết rồi chỉ đợi bọn nó tới thôi, lần này bọn nó không chết thì cũng què quặc thôi! nhất là Triệu Tử Dương! nó phải chết để trả mạng lại cho anh em của mình!”
Sau một lúc thì bọn chúng đi vào túm lấy Thẩm Tình lôi cô lên xe, cô đau đớn nhưng quyết thu mình lại chịu đựng
‘Con ơi..nếu con thật sự muốn ra đời thì con phải cùng ba mẹ vượt qua khó khăn này có biết không?’ cô tự nhủ trong lòng..