Thẩm Tình nắm tay Thẩm Hạo ấn chuông một căn nhà,ngay lập tức có một người phụ nữ xuất hiện mở cửa cho mẹ con cô!
“Dì Lệ!!! Henry rất nhớ dì a!!!” cậu bé rất biết nịnh nọt khi thấy Lệ Tư liền chạy đến ôm lấy chân cô
“Tiểu bảo bối hư quá! về mà cũng không báo cho dì biết! mau đi vào nhà đi!” Lệ Tư vui vẻ bế Thẩm Hạo vào nhà rồi đi ra giúp Thẩm Tình xách hành lí vào
“Chị nhìn chị xem mới hai mươi mấy tuổi mà lại làm cho bản thân già thế này thì làm sao gả đi chứ!!” Thẩm Tình cười cố ý trêu ghẹo Lệ Tư
“Bây giờ chị có Thừa Tín rồi! chị làm sao mà không thể gả đi chứ! hai mẹ con định về đây luôn sao?”
“Vâng! em quyết định rồi em không để cho Thẩm Hạo không có ba được!”
“Tử Dương từ ngày em đi,anh ấy gầy đi nhiều lắm! mau mau vào đây ăn uống đi rồi chị sẽ kể mọi chuyện cho em nghe!”
…
Thẩm Tình sau khi nghe Lệ Tư kể về mọi chuyện diễn ra trong năm năm qua của Triệu Tử Dương thì cảm thấy vô cùng đau đớn..
Cô bắt taxi một mình đi đến căn hộ nhỏ đó..đứng từ xa căn hộ vẫn im lặng ở đó khung cảnh cũng không thay đổi gì nhiều chỉ khác một điều dường như nơi này đã quá cô đơn lạnh lẽo…
Đột nhiên cô thấy một chiếc xe Lamborghini dừng lại rồi từ trong xe bóng dáng quen thuộc ấy bước ra,..đúng như Lệ Tư nói..anh đã ốm đi rất nhiều..cũng cô đơn lặng lẽ đi vào nhà..
“Dương..! đợi em! em đã trở về rồi đây!” cô thầm nói nhỏ.
…
Trong một căn phòng tối tiếng rêи ɾỉ yêu kiều phát ra ngoài khiến người nghe đỏ cả mặt..
“Đường..! mạnh nữa đi..! em muốn a..!” Diệp Thiếu Mai trên người không mảnh vải che thân đang nằm dưới một gã đàn ông chừng bốn mươi mấy tuổi đang rêи ɾỉ yêu kiều, hai chân ả dang ra hai tay thì vuốt ve lấy tấm lưng mập mạp của lão
“Phải rồi.. bé cưng! kêu tên anh đi nào..!” gã cứ hì hục hì hục trên người của cô ta thoã mãn cơn thèm khát của lão..
Sau một trận hoan ái qua đi Diệp Thiếu Mai liền nằm trên người lão vuốt ve cái bụng tròn vo của lão
“Bé cưng! chuyện anh giao cho em làm sao rồi..!”
“Anh ta từ ngày cưới em về thì có bao giờ chịu ở lại với em đâu! muốn anh ta kí hợp đồng chuyển nhượng cổ phần khó như lên trời đấy!”
“Thì em cứ cố gắng dụ dỗ hắn! khi chúng ta có được mười lăm phần trăm cổ phần của Triệu Thị thì anh sẽ đá hắn đi ngồi thay hắn vị trí đó.. sau đó anh sẽ li dị với con mụ vợ anh rồi anh sẽ cưới em..em muốn gì anh đều sẽ đáp ứng cho em tất cả..!”
“Anh hứa đó nha!”
“Anh hứa mà!!”
“Thật đáng ghét quá đi..!”‘
Nói xong hai người họ lại tiếp tục lao vào nhau điên cuồng…
…
Triệu Tử Dương mặc tạp dề đứng nấu ăn sau đó dọn ra bàn rồi lặng lẽ ăn một mình.. anh không biết đã quen với cuộc sống như vậy từ lúc nào nữa.. nhìn vào chỗ ngồi cạnh anh, hình bóng Thẩm Tình tươi cười vui vẻ gắp thức anh cho anh hiện lên anh mĩm cười định gắp lại cho cô nhưng trong phút chốc hình bóng đó lại tan biến khiến cho hắn ngẩn ngơ..