Yêu Anh Lần Nữa

Chương 14

Chương 14
Nguyễn Khôi đấm mạnh xuống mặt bàn bằng kính, tấm kính vỡ ra ghim vào tay anh. Màu máu đỏ tươi từng giọt rơi xuống. Nhưng anh không cảm thấy đau. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

....

Từng đoạn kí ức vui buồn xen lẫn khổ đau như cuốn phim tua chậm tái hiện trong đầu cô.

Đã hơn ba năm rồi, tại sao cái tên Nguyễn Khôi vẫn còn chỗ đứng trong trái tim cô?

Lúc đó, mang trong người một trái tim bị rỉ máu. Cô ích kỷ muốn lợi dụng con. Cô biết anh là một người có trách nhiệm. Anh biết cô đang có thai sẽ cảm thấy có lỗi và dằn vặt thật nhiều. Nên cô cố tình để lại tấm hình siêu âm cùng với dòng chữ đó.

Chỉ là sau này, khi cô bình an mà sinh cu Min ra đời. Tấm lòng bao dung của một người mẹ khiến cô cảm thấy hối hận, hối hận thật nhiều chuyện mình đã làm lúc đó. Và đó là lí do khi gặp lại anh, cô nói mình đã bỏ con của anh rồi.

Cứ ngỡ họ sẽ là hai đường thẳng cắt nhau tại một điểm, sau đó càng kéo dài hai đường thẳng càng cách xa  nhau. Quảng đường còn lại, họ sẽ chẳng liên quan gì đến nhau nữa. Anh có gia đình của mình ở Việt Nam. Cô sẽ ở Pháp nuôi dạy con thật tốt. Cô sẽ không cho con biết sự hiện diện của anh cũng như anh mãi mãi cũng sẽ không biết sự có mặt của con trên đời này. Nhưng tại sao, một lần nữa họ lại gặp nhau?

Hoàng Trân thật sự mệt mỏi với đống suy nghĩ ngổn ngang của mình.

....

Nguyễn Khôi lại châm một điếu thuốc lá. Lúc này dưới sàn nhà đã có đầy tàn thuốc. Anh không có thói quen hút thuốc, chỉ khi gặp những việc khó giải quyết anh mới châm một điếu thuốc để đầu óc tỉnh táo hơn. Từ lúc gặp cô đến hiện tại, anh chẳng thể nào tiếp tục làm việc được nữa. Những lời nói của cô cứ liên tục lặp lại trong tâm trí của anh

"Con anh đã bị tôi biến thành đóng máu vụn từ ba năm trước"

"Con anh đã bị tôi biến thành đóng máu vụn từ ba năm trước"

"Con anh đã bị tôi biến thành đóng máu vụn từ ba năm trước"

Em thật sự đã bỏ con rồi sao?

Trong câu chuyện này, anh không sai nhưng cũng có một phần trách nhiệm. Ba năm trước, anh vì kiêng dè một chút tình cảm của mối tình trước mà dung túng cho Thảo My làm điều xằng bậy.

Sau khi cô bỏ đi, anh như một thằng điên mà tìm kiếm cô ở mọi ngóc ngách. Chỉ cần nghe tin có một thai phụ đang lang thang một mình trong thành phố anh liền lập tức đến nơi đó.

Hơn một năm qua, khi mọi chuyện dần đi vào ngõ cụt, anh lại vô tình biết được Thảo My là người đứng sau giật dây mọi chuyện. Chỉ có anh là ngu ngốc không biết chuyện gì. Còn thật tâm xem cô ta là bạn bè mà tâm sự.

Sự thật là anh chưa từng làm việc gì quá giới hạn với cô ta. Đêm anh đi cả đêm không về đó là bị cô ta bỏ thuốc mê. Đến sáng anh tỉnh dậy cô ta còn nở một nụ cười thiên thần mà khẳng định rằng giữa hai người không có chuyện gì.

Ngay lập tức anh chấm dứt hợp đồng, khiến cả hai công ty đều rơi vào khủng hoảng. Rất may anh có thể vực dậy công ty. Còn công ty cô ta thật sự bế tắt. Đến nay cô ta ở đâu anh cũng không quan tâm. Điều mà anh quan tâm duy nhất là phải tìm được mẹ con cô. Nhưng lại không ngờ rằng, đến khi anh gặp lại cô, mọi chuyện đã khác xa với những gì anh tưởng tượng.