[12 Chòm Sao] Tình Yêu Thời Học Sinh

Chương 3

Chương 2: Trận chiến không cân sức
P/s: Chaper 2 hình của Cừu con nhà ta nhen...Couple mình sẽ tiết lộ sau nhen mọi người...đọc xong rồi nhớ cho mình vàinhen mọi người...Thanks_All

~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•

Flash back​

Một tiếng trước...

Song Ngư đã đi tới trường, hôm nay, cô đến trường rất sớm chủ yếu để đi tham quan ngôi trường mới xem nó có đẹp như lời đồn không. Vừa mới bước tới cổng trường thì cô nàng đã đứng lặng người không nói nên lời vì cái cổng quá to, to ngoài sức tưởng tượng.

"Oa, cổng lớn quá! Chắc phải hơn bốn mét đây, cổng nhà mình còn không lớn được như vậy nữa là."

Song Ngư nhìn lên phía trên của cánh cổng, trên đó có một tấm bảng hiệu bằng vàng sáng chói, dòng chữ Honuor bằng bạc hiện lên rõ ràng. Cô bắt đầu bước vào bên trong, mặc dù chỉ mới sáu rưỡi thôi nhưng sân trường đã tấp nập người, các học sinh kẻ ra người vào nhiều không đếm xuể, đó là chưa nói tới các thầy cô và một số phụ huynh chở con tới trường nữa. Luồn qua đám đông, Song Ngư đi vòng quanh trường xem, Honuor quả không hổ danh là ngôi trường danh giá nhất Horoscope, trường có rất nhiều phòng, mặc dù Song Ngư không biết đó là những phòng gì nhưng cô chắc chắn rằng, cái trường này có ít nhất là năm trăm phòng trở lên.

Trường có tất cả là bảy khu vực, theo thứ tự từ cổng trường vào là: Khu vực phía trước, nhà hàng, hai dãy lớp học, dãy lầu dành các phòng khác, khu vực vệ sinh và cuối cùng là khu vực phía sau. Khu vực phía trước là sân chính của trường, ở trung tâm có một bồn nước ba tầng rất lớn, mà tầng đầu tiên còn có những bông hoa sen nổi lơ lững trên mặt nước làm Song Ngư thích mê. Kế đến là khu vực nhà hàng, là nơi bán thức ăn cho học sinh trong các giờ giải lao, thức ăn ở đây vừa phong phú lại vừa đẹp mắt nên trong nhà hàng lúc nào cũng đông chật người. Sau nhà hàng là ba dãy lầu cao tầng: Dãy bên trái và bên phải là hai dãy lớp học còn dãy ở giữa là dãy dành cho các phòng khác như: Phòng hội họa, phòng tin học, phòng âm nhạc, phòng thực hành thí nghiệm,...mà phòng rộng nhất ở đây là phòng hội trường - nằm ở tầng trệt. Phía sau của các dãy lầu là một khu vực khá nhỏ và yên tĩnh so với các khu vực khác - khu vực vệ sinh, khu vực này chia làm hai khu vực nhỏ nữa là nhà vệ sinh và kho chứa dụng cụ. Sau cùng là khu vực phía sau trường đồng thời cũng là vườn thực vật của trường, là nơi trồng những loài cây quý hiếm, những loài hoa thơm cỏ lạ.

Sau khi đã tham quan xong hết các nơi, Song Ngư đi vào phía dãy lầu ở giữa và đi vào hội trường, đang đi dạo quanh hành lang, bỗng nhiên có một chàng trai cao lớn chạy xông tới với vận tốc khủng khϊếp, miệng thì liên tục la lên: Tránh mau! Tránh mau! Khi đã nhận thấy nhau, cả hai người một người né, một người thắng, nhưng không kịp nữa, chàng ta đã tông vô Song Ngư khiến cô mất đà ngã ra phía sau còn anh chàng đó thì nhào lên phía trước. Kết cục, anh chàng đó được nằm trên người Song Ngư đã thế còn ôm cô nữa, vì cả hai ngã cùng một phía. Riêng Song Ngư thì bị bẹp dí dưới đất, còn làm bia đỡ đạn cho hắn ta nên hắn ta ngã mà không thấy đau chút nào còn cô thì ngược lại. Cứ nghĩ đây chắc lại là một tên vô duyên nào đó muốn sàm sỡ mình, Song Ngư chực giơ tay lên đấm cho hắn ta một quả vào mắt trái, hắn ta đau đớn ôm mắt đứng phắt dậy.

-A...sao cô lại đánh người lung tung vậy?-Anh chàng ôm mắt than.

-Ai biểu anh sàm sỡ tôi làm chi!-Song Ngư cũng đứng dậy.

-Tôi sàm sỡ cô khi nào chứ?

-Hồi nãy...

-Cái gì, lúc nãy là tôi đang chạy, tôi la lên vậy mà cô không chịu tránh, hay là...cô cố ý để được tôi ôm chứ gì, biết ngay mà, ai bảo tôi đẹp trai quá làm ch...

"Bốp"

Lại thêm một cú đấm nữa vào mắt phải của chàng ta làm hắn lảo đảo.

-Mặt mũi anh như vậy mà dám lớn miệng nói "đẹp trai, đẹp trai", không biết xấu hổ hả, nữa nè!-Ngư Ngư lại giơ tay lên định đấm vào mũi của anh ta luôn cho thành chú hề, nào ngờ hắn nhanh tay nắm chặc tay cô lại và nói một cô với giọng đầy thách thức:

-Muốn đánh nhau à, được thôi, tôi chiều cô, nào xông lên đi!

-Hứ, để xem ai sợ ai nào!

Cả hai người lườm lườm nhìn đối thủ của mình...

"Tôi không tin là tôi lại thua con gái đâu, cô cứ chờ xem!"-Suy nghĩ của chàng trai.

"Đừng tưởng tôi là con gái anh là con trai thì tôi sẽ sợ anh nhé, không có chuyện đó đâu!"-Suy nghĩ của cô gái.

Thế là cả hai nhào vô đánh, đấm, cào xé lẫn nhau sau. Sau hơn nửa tiếng giằng co quyết liệt, cuối cùng kết quả là Song Ngư thắng, cô có lợi thế là hai mắt của cô vẫn tỏ tường, đầu óc của cô tỉnh táo nên chỉ việc tránh né và tấn công còn tên khi hai mắt bị bầm tím, đầu óc mơ mơ màng màng nên cứ quơ lung tung loạn xạ ra phía trước mà không biết Song Ngư đã đứng ở đằng sau từ lúc nào...

End flash back​

-Ha...ha...ha...cuối cùng là tớ thắng, cái tên đó chắc sẽ tởn tới già cho mà xem. Nghĩ tới đó thôi đã thấy vui quá trời...hô...hô...hô...hô...-Song Ngư ngửa mặt lên trời cười đắc thắng, Bảo Bình thấy vậy chạy đến vui với cô luôn. Ở phía xa xa, các sao nữ của chúng ta đang xì xầm bàn tán gì đó...​

-Này các cậu, tớ thấy sao lúc này nhìn Ngư ngố điên điên khùng khùng giống Bảo Bảo khi vừa chế thuốc xong quá nhỉ?-Bạch Dương nói với Xử Nữ và Thiên Bình, hai cô nàng cũng gật gật đầu, bỗng dưng, họ cảm thấy không khí xung quanh mình lạnh đến phát sợ, có hai cặp mắt tràn đầy sát khí + nộ khí hướng về phía cả ba người đang đứng.​

-Các cậu đang bàn tán gì thế?-Song Ngư với nụ cười nham hiểm trên môi.​

-Có muốn thử thuốc của tớ không?-Bảo Bình giơ lọ thuốc lên.​

-Không! Không có gì đâu chỉ là...ơ...chạy mau...​

Thế là lại có thêm một cuộc đuổi bắt nữa diễn ra tại hội trường, trong khi đó, ở trước sân trường, Thiên Yết và Ma Kết đang cười lăn lộn trước bộ dạng hiện giờ của Nhân Mã, Sư Tử và Song Tử: Một tên thì hai tay bụm đáy quần ngồi một chỗ, mặt mếu máo như sắp khóc. Một tên thì hai mắt bị bầm tím như gấu trúc, mũi thì bị chảy máu cam. Một tên thì cả người lấm lem đầy cát đất, hơn nữa khắp nơi đều là dấu son môi chi chít, mặt méo xẹo.​

-Các cậu cười đủ chưa, ba tụi tớ gặp nạn, các cậu không an ủi thì thôi lại còn cười! Tất cả là tại hai cậu đó, cũng tại hai thằng Tử Tử nhà các cậu lôi kéo tớ nên tớ mới phải như vầy nè! Mà tớ có biết gì đâu!-Nhân Mã uất ức nói càng làm cho Ma Kết cười lớn hơn.​

-Ha...ha...ha...tớ...tớ nói rồi mà, không nên kiếm chuyện với con gái...ahi...hi...hi...đau bụng quá...tớ chết mất...hô...hô...hô...-Ma Kết cười sặc sụa.​

Thiên Yết cũng gật đầu đồng tình, đó là số phận của ba, à không, phải là hai tên thích tán gái và một tên bị hai tên thích tán gái lôi kéo. Chuyện là sáng nay, hai anh chàng Tử Tử rủ nhau đi học sớm mà mục đích chính là đi cua gái, trên đường đi thì gặp Nhân Mã cũng đang trên đường tới trường, thế là hai chàng lôi kéo Mã Mã đi chung luôn mặc dù Mã nhà ta nhất quyết không là không, nhưng sức của một người thì sao có thể địch lại sức của hai người được chứ. Sau một quá trình tán gái, kết quả là cả ba người bị các cô gái trong trường chạy lại ôm, cả ba sợ hãi mỗi người một hướng thân ai nấy lo cắm đầu mà chạy. Song Tử thì chạy ra ngoài cổng, đang chạy thì lại gặp hai cô nàng Bảo Bình và Thiên Bình rồi tông vào họ luôn, vì vậy nên mới xảy ra một cuộc ẩu đả khiến cho khoảng cách của Song Tử và các cô gái sau lưng anh bị rút ngắn lại, sau đó anh chạy không thoát và hậu quả là như trên. Sư Tử thì chọn hướng các dãy lầu mà chạy, tưởng đã chạy thoát đám con gái phiền phức ai ngờ lại đυ.ng phải Song Ngư và bị cô nàng cho một trận nhớ đời. Riêng Nhân Mã lại có ý tưởng hay, anh biết chạy một lúc sau rồi cũng sẽ kiệt sức nên chọn cách lẫn trốn, đúng lúc có một bụi cây to ở gần đó, thế là anh chàng chui luôn vào đó, nào ngờ lại gặp phải cô nàng tomboy Bạch Dương cũng đang trốn chị Xử Nữ, khi anh xoay đầu lại trùng hợp Bạch Dương nhà ta cũng xoay đầu lại, nhìn thấy gương mặt của một tên con trai lạ hoắc ở gần mình như vậy đã làm cho Cừu sợ và hậu quả là như trên.​

-Ổ ân ác ậu (khổ thân các cậu)-Kim Ngưu từ phía nhà hàng đi tới, miệng ngồm ngoàm nhai bánh.​

-Ha...ha...ha...hả...Kim Ngưu, giờ này cậu mới thò mặt ra à!-Ma Kết ngừng cười.​

-À, tại tớ dậy muộn, rồi còn phải ăn sáng nữa, mà nhà hàng của trường có nhiều món ngon lắm đấy, các cậu vào ăn thử xem!​

-Thôi khỏi, bọn tớ no rồi!

Tất cả các sao nam đồng thanh, ai nấy cũng thở dài ngao ngán, mỗi lần Kim Ngưu nhắc tới đồ ăn là khuôn mặt sáng bừng lên hạnh phúc, sau đó thì đưa các sao nam đi ăn hết món này đến món kia mà Ngưu thì lại ăn gấp mười lần mọi người. Mỗi lần Kim Ngưu ăn cũng tốn rất nhiều thời gian. Cụ thể là: Bữa sáng và bữa tối: ba mươi phút. Bữa trưa và bữa chiều: Một tiếng. Đó là chưa nói đến hơn mười bữa phụ mỗi ngày mà nguyên nhân chính làm thời gian ăn của Ngưu lâu không phải là anh chàng ăn lâu mà là ăn quá nhiều món.​

"Reng...reng...reng"​

Tiêng chuông đột ngột vang lên cắt ngang cuộc trò chuyện của các sao nam. Sáu người không ai nói ai cùng với các học sinh khác đi vào hội trường để chuẩn bị làm lễ khai giảng năm học.​

Vừa bước vào hội trường, mười một người chạm mặt nhau, Xử Nữ, Song Ngư, Bạch Dương, Bảo Bình, Song Tử, Nhân Mã, Sư Tử và Ma Kết như núi lửa sắp phun trào, bỗng nhiên lại thấy tức vì chuyện ban sáng, họ lại chuẩn bị lao vào cãi nhau...​

-À hém, các em học sinh mau ngồi vào ghế theo sự sắp xếp của giáo viên!-Tiếng thầy tổng phụ trách vang lên.​

Sau đó, có rất nhiều thầy cô giáo đi đi lại lại khắp nơi để xếp chỗ ngồi cho học sinh, nhìn cả hội trường lúc này rất lộn xộn. Khối mười thì ngồi ở trên, tiếp theo là đến khối mười một và cuối cùng là khối mười hai. Mười một bạn sao của chúng ta được giáo viên cho ngồi hàng đầu tiên, hàng ghế vinh dự. Sau đó buổi lễ bắt đầu. Đầu tiên là thầy tổng phụ trách đọc vài lời chào mừng, rồi hát quốc ca, Đội ca và lần lượt là các bài phát biểu dài lê thê của các thầy cô, đại biểu, phụ huynh và học sinh kéo dài hơn bốn tiếng đồng hồ làm cho các cô cậu học sinh ngồi ở dưới ngủ gật hết...​

-Và cuối cùng, thầy hiệu trưởng có đôi lời muốn phát biểu, xin mời thầy!-Tiếng người dẫn chương trình vang lên làm cho cả cái hội trường như muốn bùng nổ với hàng loạt tràng pháo tay của hàng ngàn người vang lên không ngớt. Đám học sinh đang ngủ gà ngủ gật vừa nghe tới hai chữ "hiệu trưởng" liền tỉnh dậy lập tức và ngồi thẳng lưng lên nhìn.​

Thầy hiệu trưởng bước lên một cách tôn nghiêm, Ma Kết và Xử Nử là hai người chăm chú nhất từ đầu buổi lễ đến tận giờ, cả hai đều quan sát thầy một cách kĩ lưỡng, thầy đã lớn tuổi lắm rồi, đ