Tấm Cám

Chương 2

Chương 2: Yếm đào
Trời mới tờ mờ sáng, Tấm và Cám đã bị Dì Ghẻ gọi dậy ra sảnh chính nghe dặn dò.

- Các con, biết Dì gọi các con ra đây làm gì không?

Thấy không ai nói gì, Dì Ghẻ hài lòng nói tiếp:

-Như các con biết đấy, nhà ta hiện khá là túng nên Dì muốn các con ra ngoài ruộng bắt tôm, bắt tép về ăn. Và đương nhiên nếu đúng theo kịch bản thì mỗi đứa sẽ được thưởng một cái yếm đào.

Tấm và Cám còn chưa kịp mừng thì...

Hình như có gì đó sai sai.-.?

"Đừng nhận ra đừng nhận ra"( lời cầu khẩn của...)

- À đứa nào bắt được nhiều hơn sẽ được thưởng yếm đào! ^^

Và lời cầu khẩn không có hiệu lực.

- Rồi các con mau đi đi, còn đứng đấy làm gì?

- Chào Dì/ mẹ con đi! /_

Đường đi hôm nay như dài thêm. người đi đường không thấy mấy ai, chắc do giờ này mọi người chưa dậy. Tấm và Cám đều trong tình cảnh ngáp ngắn ngáp dài, không tỉnh táo.( hãy uống nước tăng lực 247!" không hề có tính chất quảng cáo:'> )

- Tấm ạ, và ngày đó đã đến...

-?

- Ngày mà Dì công khai hành xác hai chúng ta T^T

- .O. 

- Biết là kiểu j sớm muộn gì nó cũng đến mà.

- Và...

- ...

- Đương nhiên chúng ta đã có chuẩn bị trước! (vẻ mặt tự mãn.)

-Thật á?o.o

- Tất nhiên là không.

- Ờ kiểu này công khai rồi không biết làm sao.

- Haizz, nhưng mà lấy lí do củ chuối quá, nhà mình thì túng cái nỗi gì? Của nả để đầy ra đấy ăn không hết còn rước thêm một đống tôm tép về cho nó bẩn cả  nhà ra.

- Vừa khổ thân bọn tôm bọn tép đã thế lại còn mệt thân mình nữa!( đây mới là lí do chính.)

...

Sau đó là một khoảng không im lặng chẳng ai thèm nói gì hay chả muốn nói gì.

Tấm thì nhìn đường nhìn cây, nhìn,chim à không có chim. Nói chung là nhìn quang cảnh, cảnh vật xung quanh trong khi tìm đề tài để nói.

Cám thả hồn để gió quấn đi ~~ mất rồi, Cám đã bay về nơi phương trời nao?

Không khí im lặng cứ thế tiếp tục bao trùm mãi cho đến khi cả Cám reo lên:

- A

Tấm giật mình:

- Cái gì đấy??

- Có con chim bay trên trời cùng với rất nhiều mây, trời sáng lên rồi và bầu trời có màu xanh~~

* Cốp* .-. rip Cám.

Vâng và ngay bây giờ ngay lúc này đây, một cục u đã hiện hữu trên đầu con Cám.

Và người tạo ra nó không ai khác chính là... CÁI CÂY tèn ten ngạc nhiên chưa=))

- Ngu quá mà chậc chậc. Thật ra tôi đã định kéo cô ra rồi, nhưng mà cô biết đấy,... cô đi nhanh quá tôi cản không kịp.

Tấm tỏ vẻ thương tiếc cho Cám. Cám ngoài cười cười và trách mình không cẩn thận cũng chả biết phải làm sao.( bạn Cám không để bụng mấy chuyện này đâu hoặc là bạn ý không thèm quan tâm nên lúc sau quên luôn.)

Tấm nói xong đứng cười đểu. (Dã man, lạnh lùng quá.-.)

~ Hết chap 1~

Mình thấy chap này xàm quá mấy cậu ạ =.=

Nhưng mà thôi mấy cậu cứ đọc tạm đi vậy. Đây là nơi các bạn muốn bình yên tìm đến.

Mình sẽ ra chap vào mỗi cuối tuần. Cám ơn các bác đã quan tâm và theo dõi. :33