Chương 38:
“Việc này thì tôi không biết.” Mặc Phong lắc lắc đầu, “Lúc trước tên xấu…… Tên Ma tộc kia căn bản đánh không lại đối phương, hắn đã dùng hết pháp khí cùng pháp bảo, bất đắc dĩ lắm mới lấy tôi ra để ngăn địch. Kết quả còn chưa được một hiệp, tôi đã bị đánh rơi xuống đáy hồ.”
“Vậy ngươi có biết tu vi của đối phương là không?” Vu Hoa tiếp tục hỏi.
“Tôi nhìn không ra, nhưng là……” Mặc Phong nghĩ đến điều gì, nhíu mày nói, “Pháp thuật của người nọ rất kỳ quái, trên người không có linh khí lại có thể gọi gió dẫn lôi ( sấm sét ), dưới chân không có pháp khí phi hành lại có thể đứng ở trên không, pháp khí của hắn cũng kỳ kỳ quái quái, nhưng uy lực lại kinh người. Tên Ma tộc kia căn bản không có sức chống cự.”
Quách Quả cùng Vu Hoa liếc mắt nhìn nhau một cái, theo lý thuyết thực lực của tên Ma tộc kia có thể so sánh với Hóa Thần đỉnh phong, rất khó có địch thủ mới đúng. Mà Hóa Thần đã là tu vi mạnh nhất ở Tu Tiên giới, đối phương có thể làm tên Ma tộc kia không có sức chống cự, vậy chứng minh thực lực của đối phương đã ở trên Hóa Thần.
Quách Quả đột nhiên nhớ tới một việc, vừa rồi chính mình dẫn dắt linh khí vào trong cơ thể, tu vi đã tấn chức. Hiện tại tu vi của cô hẳn đã ở phía trên Hóa Thần, việc này cũng chứng minh, kỳ thật bọn họ cũng có thể tu luyện ở thế giới này, chẳng lẽ thế giới này đang cất giấu những tu sĩ cường đại khác?
“À đúng rồi, cái người đấu pháp kia, giống như đang tìm một người, thời điểm động thủ vẫn luôn ép hỏi tên Ma tộc kia.” Mặc Phong đột nhiên lại nói thêm một câu nói.
“Tìm người nào?”
“Giống như kêu…… Kêu……” Mặc Phong suy nghĩ một hồi lâu, mới đột nhiên ngẩng đầu nói, “Đúng rồi, kêu là Huyền Ẩn!”
“Cái gì?!!”
“Cái gì?!!”
Tiếng nói của nó vừa dứt, hai sư huynh muội đang ngồi ở trên sô pha, đột nhiên đồng thời đứng lên.
Σ(°△°|||)︴
Huyền Ẩn tôn giả của Linh Tiêu Phong, đã từng là tôn giả kiếm tu đỉnh đỉnh đại danh của Tu Tiên giới, là nhân vật đứng đầu chính đạo. Nghe đồn năm đó Ma Tôn đã dẫn dắt Ma tộc xâm chiếm Tu Tiên giới, Ma tộc chém gϊếŧ đến nỗi tất cả các môn phái đều phải rút lui, nhờ có Huyền Ẩn tôn giả đã bố trí xuống Phệ Thiên đại trận, tru sát Ma tôn mới giữ được thái bình cho Tu Tiên giới, điều này cho thấy tu vi của ông rất cao thâm khó đoán.
Chỉ là người có tu vi cao thâm như vậy, tính tình lại không được người chào đón, ông luôn thích xen vào chuyện của người khác. Cả ngày nhàn rỗi không có việc gì làm, sẽ đi khắp nơi lôi kéo thù hận. Hôm nay ra mặt cho tiểu đệ tử của môn phái này, ngày mai lại ra mặt giúp bạn của người nào đó lấy lại công đạo, cơ bản không có chuyện gì ông không biết, không có chuyện gì ông không dám quản, cho nên người của ba tông sáu phái, đều bị ông đắc tội hết, cố tình ỷ vào một thân tu vi không người dám đánh tới cửa, ông được xem là một dòng suối tinh khiết của Tu Tiên giới.
Nếu ông vẫn luôn như vậy, thời gian qua lâu rồi, người của tất cả các môn phái đều có thói quen thì tốt rồi, cũng coi như làm ra cống hiến vì sự hài hòa phát triển của Tu Tiên giới. Nhưng cố tình ông lại lôi kéo một làn sóng thù hận rất lớn, đột nhiên vào một ngày nào đó ông đã mất tích. Toàn bộ Tu Tiên giới đều không tìm được tung tích của ông, thậm chí hồn đăng được đặt ở trong môn phái cũng càng ngày càng yếu, cuối cùng thì bị dập tắt.
Ông biến mất một cách sạch sẽ, cố tình lại liên luỵ tới môn phái của mình. Ngày xưa những người đó bởi vì e ngại thân phận của ông, hoặc những môn phái kia kiêng kị tu vi của ông, đều bắt đầu thu sau tính sổ, đã từng có một lần cơ hồ đẩy Linh Tiêu Phong vào trong tuyệt cảnh, đặc biệt là môn hạ đệ tử thân truyền của ông, càng đi tới tình cảnh bị người người kêu đánh.
Rất đáng tiếc, Vu Hoa và Quách Quả chính là hai tên đồ đệ xui xẻo này. Không sai, Huyền Ẩn tôn giả chính là sư phụ của hai người bọn họ, cũng chính là người lúc trước đã nhặt một tiểu hài tử do Quách Quả biến thành.
Hiện tại Quách Quả cũng không biết đánh giá sư phụ của cô như thế nào, muốn nói tốt, ông thật sự đã đối xử với bọn họ rất tốt. Thậm chí bởi vì cô là người cuối cùng gia nhập môn phái, sư phụ càng cưng chiều cô nhiều hơn vài phần, cơ bản chính là cô muốn có ngôi sao thì sẽ không cho cô ánh trăng, ông nuôi dưỡng cô giống như con gái ruột. Thậm chí ngay cả bản mạng pháp khí của chính mình cũng tùy tiện lấy ra cho cô chơi đùa. Đến nỗi công pháp bí tịch càng không có nửa điểm tàng tư, tùy tiện cho ngươi học.
Nhưng làm một người truyền đạo giải thích nghi vấn, ông thật sự không thích hợp dạy dỗ đồ đệ. Ông chưa bao giờ giống như những người sư phụ khác, sẽ tay cầm tay dạy bọn họ tu luyện như thế nào, ông chỉ biết ném cho bọn họ một đống ngọc giản, sau đó thì đi ra ngoài lo chuyện bao đồng. Quách Quả còn có thể thỉnh giáo sư huynh, nhưng tu vi cùng công pháp của Vu Hoa, cơ bản toàn dựa vào chính mình ngộ ra.