Hôm Nay Anh Đã Nghĩ Thông Chưa

Chương 36: Mặc Phong

Chương 36:

“Cô…… Cô đừng tới đây! Tin hay không lão tử…… Lão tử……” Kiếm yêu nói lão tử cả nửa ngày, cũng chưa nghĩ ra từ nào có thể uy hϊếp được đối phương, nó lui về phía sau hơi co thân thể lại, đột nhiên rơi xuống đất, cắm ở trên mặt đất, “Tin hay không lão tử đâm vào sàn nhà, làm ầm ĩ chết ngươi!”

Nói xong giống như dậm chân, đoản kiếm bắt đầu nhảy trên mặt đất, nó lần lượt nhảy lên, phát ra tiếng vang thịch thịch thịch trầm đυ.c, lần lượt chọc thủng tấm thảm thành một một cái động

Tiểu An: “……”

Quách Quả: “……”

Vu Hoa: “……”

Đây thật sự là một uy hϊếp đáng sợ a!

-_-|||

"Đủ rồi! Đừng nhảy nữa!" Thảm của khách sạn cũng cần phải trả tiền, được chứ? Quách Quả nắm lấy đoản kiếm đang không ngừng nhảy lên, cô trực tiếp truyền một tia linh khí vào trong đó, ép đối phương biến thành hình người, ngay sau đó ánh sáng trắng chợt lóe, đoản kiếm đã biến mất, trên thảm lại xuất hiện một thanh niên mặc áo choàng dài màu xanh lá cây, mặt mũi bầm dập bị pháp thuật trói đến kín mít.

“Oa!” Tiểu An trong nháy mắt đã trợn tròn mắt!

(⊙ o ⊙)

"Nói thật đi, anh tên là gì? Anh từ đâu tới đây? Khi nào thì biến thành yêu vật? Ở trong hồ nước kia đã bao lâu? Mục đích của anh là gì?" Quách Quả hỏi.

Mặt của thanh niên này bị sưng lên thành mặt bánh bao, trừng mắt nhìn cô cùng Vu Hoa ở bên cạnh, hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường nói, “Hừ! Muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ, cùng lắm thì kiếm hủy linh vong, sau đó sống lại thì tiếp tục tu luyện, mấy người đừng nghĩ đến việc hỏi ra một chữ từ trong miệng của lão tử!”

Nha, xương cốt còn rất cứng rắn.

“Không nói đúng không?” Quách Quả híp mắt lại, cô quay đầu nhìn về phía người nào đó đang có vẻ mặt hưng phấn nói, “Tiểu An, cậu có muốn chơi đùa một chút với đoản kiếm này không, nó còn biết hóa hình nha, tùy ý hoán đổi dài ngắn rộng hẹp, trong vài phút, nó có thể trở thành một con dao làm bếp, dao chặt xương, dao chặt thịt, dao gọt trái cây, rất là đa năng.”

“Hả?” Tiểu An sửng sốt một chút, “Còn có công năng như vậy sao?” Đúng là thần kỳ!

“Đương nhiên!” Quách Quả vỗ vỗ ngực nói, “Chỉ cần kí khế ước với nó là được, muốn biến như thế nào thì biến?”

Quả nhiên đôi mắt của Tiểu An đã sáng lấp lánh, trong mắt của cô ấy đã tràn đầy những ngôi sao nhỏ.

Không đợi cô gật đầu, kiếm yêu ở bên kia lại gào lên, “Con mẹ nó, cô quá đê tiện! Cư nhiên muốn mạnh mẽ ép tôi nhận một phàm nhân làm chủ, quả thực là đang vũ nhục tâm kiếm của tôi!” Huống chi lão tử là kiếm, không phải dao? “Mấy người con mẹ nó có bệnh a, hôm nay Mặc Phong tôi cho dù kiếm hủy linh vong, bị cắt thành hai nửa, bị đốt thành sắt, cũng sẽ không biến thành dao!”

“Phải không?” Dường như không muốn tiếp tục nghe nó dài dòng, Vu Hoa đột nhiên tiến lên một bước, xòe ra lòng bàn tay, tạch một tiếng, trong tay đã xuất hiện một ngọn lửa đỏ, trong nháy mắt nhiệt độ trong phòng đã tăng lên mấy chục độ.

Cửu Dương Chân Hỏa!

Σ(°△°|||)︴

Lúc sau……

"Có thể đổi thành mã tấu không?"

Ba người: “……”

**** cửu hạn phùng cam vũ nằm trong câu thơ :

Thập niên cửu hạn phùng cam vũ - Thiên lý tha hương ngộ cố tri

Dịch nghĩa :

Mười năm nắng hạn gặp mưa rào - Xa quê ngàn dặm gặp bạn cũ

“Tôi…… Tôi tên là Mặc Phong.” Kiếm yêu đã bắt đầu thành thật khai báo, “Đã ngủ say ở chỗ này rất lâu, gần đây mới tỉnh lại.”

“Ngủ say?” Quách Quả sửng sốt một chút, “Lúc trước ngươi bị phong ấn sao?”

“Không, tôi chỉ là bị trọng thương phải lâm vào ngủ say mà thôi.” Kiếm yêu lắc lắc đầu, “Sau đó vết thương đã tự hồi phục, tôi cũng tỉnh lại.”

Quách Quả nhíu mày, “Ai chữa khỏi dùm anh?” Bị trọng thương đến mức lâm vào ngủ say, cũng không thể dễ dàng tự hồi phục như vậy được.

“Không ai giúp tôi cả, tôi tự hồi phục!” Mặc Phong nói.

Sao có thể như thế được?

“Hay là kỹ năng thiên phú của anh là tự hồi phục?” Yêu vật bình thường đều có kỹ năng thiên phú, chẳng lẽ anh ta có thuộc tính tự hồi phục?

“Tôi cũng không rõ ràng lắm, tôi hóa hình không lâu thì đã bị trọng thương, còn chưa kịp biết rõ kỹ năng thiên phú là cái gì đâu?” Nó lắc lắc đầu nói, “Ban đầu tôi là một thanh kiếm thuộc thời kỳ thượng cổ, sau cuộc đại chiến ở thời thượng cổ thì tôi đã mất hết linh khí, sau đó rơi vào trong núi sinh ra linh trí, về sau vẫn luôn tu luyện ở bên trong Lâm Uyên Sơn.”

“Lâm Uyên Sơn?!” Đây không phải là khu rừng yêu ma ở phía bắc của Tu Tiên giới sao, trong đó có rất nhiều Yêu tộc, trong mười Yêu Vương đã có năm Yêu Vương sống ở bên trong Lâm Uyên Sơn, nó quả nhiên cũng tới từ Tu Tiên giới.

"Tại sao anh lại tới thế giới này?"

“Còn không phải là do tên Ma tộc kia!” Nó tức giận nói, “Là nó đã đưa tôi tới thế giới tuyệt linh này.”

“Ma tộc?!” Quách Quả cùng Vu Hoa đều cả kinh, vội vàng hỏi, “Là tên Ma tộc nào?”