Cách Cách Đến Rồi (Cách Cách Lai Liễu)

Chương 54

Từ sau đêm đó, quan hệ của Cố Cách Cách và Miêu Tư Lý rõ ràng hơn nhiều, tuy vẫn chưa chính thức xác nhận quan hệ người yêu, nhưng cả hai đã giống người yêu lặng lẽ ước hội…

Đương nhiên vui vẻ nhất vẫn là Miêu Tư Lý, không có gì tốt đẹp hơn thổ lộ với người mình thích, mà người đó chẳng những không cự tuyệt còn yên lặng tiếp nhận, lịch học cấp ba tuy nặng nhưng nàng vẫn có thể rút thời gian đến tìm Cố Cách Cách, nhìn qua còn nhàn rỗi hơn cả sinh viên như người kia.

Cố Cách Cách từng nói không cho Miêu Tư Lý đến trường tìm nàng, thêm lần trước Miêu Tư Lý vung tay đánh Hứa Minh Huy trên sân bóng rổ, Hứa Minh Huy đã lớn tiếng nói Cố Cách Cách thích nữ nhân trước mấy chục người vây xem, chuyện này đã sớm trở thành tin đồn, đây cũng là một trong những nguyên nhân Miêu Tư Lý không được tới trường tìm nàng nữa. Vì vậy nơi mà bọn họ hẹn gặp nhiều nhất, chính là Kentucky Fried Chicken bên cạnh trường Cố Cách Cách, hoặc là MacDonald (…). Sở dĩ chỉ ở hai nơi đó, bởi vì Cố Cách Cách vẫn thủy chung cảm thấy Miêu Tư Lý còn là vị thành niên, hơn nữa còn sinh ra cảm giác tội lỗi, mặc dù đêm đó người bị đẩy là nàng (…). Còn về phần vì sao luôn ở cạnh trường Cố Cách Cách, mà không phải cạnh trường Miêu Tư Lý, thì bởi vì Cố Cách Cách chưa một lần chủ động đến tìm Miêu Tư Lý, đối với việc này Miêu Tư Lý hoàn toàn không chút khó chịu, nhường Cố Cách Cách chậm rãi nhận nàng đã là việc không dễ dàng, còn chưa có tham vọng quá đáng Cố Cách Cách đột nhiên theo đuổi lại, nàng tự nhận mình chưa có cái mị lực đó, tuy nàng đã rất nỗ lực tu luyện chính mình, tận lực rút ngắn chênh lệch giữa cả hai, minh chứng tốt nhất là lần thi thứ hai nàng được hạng năm toàn trường.

Lại đến ngày thứ sáu, bắt đầu từ sáng Miêu Tư Lý đã suy tính nên làm thế nào để cùng Cố Cách Cách qua một cuối tuần lãng mạn, nàng quả thực chẳng muốn ăn thêm cánh gà chiên (…), hơn nữa các nàng đã có một khoảng thời gian rất lâu không có "Tiếp xúc thân mật", trong mắt Miêu Tư Lý, hôn môi đã không còn được coi là thân mật (…).

Vào tuần đầu, Cố Cách Cách nói nàng chưa thích ứng, nên đành thôi, tuần thứ hai, Cố Cách Cách nói phải đuổi theo bản thiết kế, đến cả mặt mũi nàng cũng không thấy được, đành phải thôi tiếp; Tuần thứ ba thì nhìn thấy mặt, bất quá đang giữa bữa ăn, Cố Cách Cách nhận được một cuộc gọi của ban hướng dẫn triệu hồi khẩn cấp, nên cũng không thành, tuần thứ bốn, Cố Cách Cách phải trở về nhà, đành thôi nữa. Tuần trước, cuối cùng Cố Cách Cách đã không còn bận chuyện loạn thất bát tao, nhưng sau khi cơm nước, tắm xong hoàn chỉnh, Cố Cách Cách mới sấm sét giữa trời quang nói cho nàng biết, đến nguyệt sự (…), được rồi, vẫn đành thôi vậy.

Những ngày cấm dục (…) khiến Miêu Tư Lý vô cùng hoài niệm đêm hôm đó, nên cả ngày đều ở trong mâu thuẫn đan xen, như âu lo sầu muộn, lo lắng không yên, bồn chồn nóng lòng, hơn nữa sau mỗi tiết học kết thúc đều gọi điện thoại cho Cố Cách Cách, xác định hôm nay nàng khẳng định cùng chắc chắn không có việc gì, đến cuối cùng Cố Cách Cách nổi giận, dùng thanh âm như phá tan màng nhĩ quát với nàng: "Em còn dám gọi điện thoại lại đây, tôi khẳng định cũng như chắc chắn nói cho em biết, hôm nay em đừng hòng gặp được tôi!

Miêu Tư Lý run rẩy cúp điện thoại, mới đặc biệt tiểu nhân nói vào di động: "Hừ, em không tin chị không muốn."

Đáng tiếc người định không bằng trời định, Cố Cách Cách không có việc gì, nhưng Miêu Tư Lý có việc…

Chuông báo kết thúc tiết cuối cùng vừa vang lên, Miêu Tư Lý đã thu dọn xong sách vở, chuẩn bị lao ra ngoài, lại bị Cao Ngôn giữ chặt.

Cao Ngôn kéo Miêu Tư Lý tới một góc khuất trong trường, buồn rầu nói: "Người kia lại tìm mình."

Miêu Tư Lý nhảy dựng lên: "Cái gì, cậu còn dây dưa cùng người đó?"

Cao Ngôn nhìn bộ dạng nàng như vậy, vui vẻ cười rộ lên: "Miêu Miêu, cậu là đang ghen sao?"

Miêu Tư Lý phiết miệng: "Ghen cái gì, mình chỉ là quan tâm cậu thôi." Sau đó lại vẻ mặt nghiêm túc nói, "Nghe mình khuyên một câu, đừng lui tới cùng người kia nữa, loại người đó chỉ thích bề ngoài của cậu, sẽ chẳng thiệt tình thích cậu đâu."

Cao Ngôn cười lạnh: "Thiệt tình thích thì có thể cùng một chỗ sao? Mình thích cậu, nhưng cậu cũng đâu nguyện cùng mình một chỗ."

Mặc dù có chút đả thương người, nhưng Miêu Tư Lý vẫn nói ra khỏi miệng: "Mình luôn luôn thích cậu, chỉ là thích kiểu bằng hữu, không có thể biến thành thích như người yêu." Dừng lại một chút, rồi nói, "Hơn nữa mình đã có người trong lòng rồi, không, mình yêu người ấy."

Cao Ngôn ngây ngẩn cả người, Miêu Tư Lý đã yêu một người? Vẫn tưởng rằng Miêu Tư Lý vốn không hiểu yêu, lớn lên trong một gia đình không đầy đủ, muốn thiệt tình yêu một người khẳng định rất khó khăn, cho dù có yêu cũng chỉ là chôn sâu ở trong đáy lòng, vì vậy qua các loại biểu hiện, Cao Ngôn vẫn luôn cho rằng trong lòng Miêu Tư Lý có nàng, tuy Miêu Tư Lý vịt chết cãi bướng luôn không chịu thừa nhận, nhưng nàng biết lòng Miêu Tư Lý nhất định là có, mà bây giờ Miêu Tư Lý lại nghiêm túc nói cho nàng biết, Miêu Tư Lý đã yêu một người, và người đó chẳng phải là nàng!

"Là ai?" Cao Ngôn lạnh giọng hỏi, còn bồi thêm một câu, "Nam nhân hay nữ nhân?"

Miêu Tư Lý thoải mái thừa nhận: "Nữ nhân, cậu cũng đã gặp, Cố Cách Cách."

Cao Ngôn càng không tiếp nhận được, Miêu Tư Lý thích nữ nhân cũng không thích nàng! Kỳ thật lúc Miêu Tư Lý bắt đầu yêu, nàng cũng mơ hồ đoán được có thể là người đàn bà đó, lần trước các nàng ở khách sạn rất thân mật với nhau.

"Vì sao?" Cao Ngôn hỏi.

Miêu Tư Lý nghi hoặc nhìn nàng: "Cái gì vì sao?"

Cao Ngôn có chút kiệt lực: "Vì sao cậu thích nữ nhân, nhưng lại không thích mình, mình với cậu quen biết nhiều năm như vậy, mà cậu và chị ta chỉ mới biết nhau mấy tháng, cậu thích chị ta sao lại không thích mình, đây là vì sao chứ?"

Miêu Tư Lý thản nhiên nói: "Thích là bằng cảm giác, loại cảm giác này không nói rõ được, có lẽ mình đối với chị ấy là nhất kiến chung tình, lần đầu gặp mặt đã yêu, chỉ đơn giản vậy thôi."

Cao Ngôn không nói thêm gì, chỉ mở to hai mắt trừng Miêu Tư Lý, trong ánh mắt còn mang theo ít hung ác mà ngay cả cô ta cũng không phát hiện ra.

Miêu Tư Lý nhìn Cao Ngôn như vậy, rốt cuộc hiểu vì sao mình không thể thích nàng. Nữ nhân này có tính sở hữu quá mạnh, hoặc là nói ham muốn cá nhân quá lớn, khiến cho người ta có loại cảm giác không chiếm được thì phải hủy diệt của nàng. Còn điều khác nữa trong ánh mắt mà nàng đọc không hiểu, tuy hai người lớn lên cùng nhau, nhưng Miêu Tư Lý vẫn cảm thấy kỳ thật mình chưa hiểu hết thập phần về Cao Ngôn. Bày tỏ tình cảm với người yêu phải nhẹ nhàng thoải mái, giống như Cố Cách Cách nói thì thầm bên tai nàng mỗi khi đêm khuya vắng lặng, cho nàng biết từng ly từng tý trong cuộc sống của mình, mặc dù có lúc nói rất xa xôi, nói một hồi bước vào cảnh giới không hề có thực (…), nhưng nàng thích Cố Cách Cách như vậy, đơn giản đến chỉ có thể hình dung bằng ngây thơ, tuy đa số thời gian Cố Cách Cách là miệng lưỡi bén nhọn, không kiêng nể gì phun độc dịch ra, nhưng đó là loại độc chất không đả thương người, nhất là khi phun trên người nàng thì căn bản biến thành mật ngọt.

Miêu Tư Lý: "Ngôn Ngôn, cậu có nghĩ tới hay không, kỳ thật cảm giác cậu đối với mình chỉ là tình bằng hữu, không phải tình yêu, bởi vì cậu chưa tìm ra được người mình chân chính thích, nên mới lầm tưởng như vậy. Có thể người cậu thích là nam nhân, cho dù là cậu thích nữ nhân, chắc chắn cũng không phải kiểu như mình, sở thích của chúng ta không giống, tính cách cũng không hợp, tóm lại điều kiện cần của một người yêu, cả hai chúng ta đều không có. Chúng ta thân nhau đến áo trong cũng mặc cho nhau được, nhưng lại không có cảm giác động tâm, đây là tình bằng hữu, mà không phải tình yêu, cậu hiểu không?"

Cao Ngôn hỏi lại: "Vậy cậu đối với Cố Cách Cách có loại cảm giác gì?"

Miêu Tư Lý muốn dùng ngôn ngữ chuẩn xác nhất để miêu tả cảm giác của mình với Cố Cách Cách, sau khi suy nghĩ một lúc lâu: "Mình đối với chị ấy có du͙© vọиɠ."

Lòng Cao Ngôn khẽ động: "Ý của cậu là, hai người đã…?"

Miêu Tư Lý lại lần nữa không e dè gật đầu: "Ân."

Cao Ngôn lâm vào trầm mặc, cân nhắc những lời Miêu Tư Lý nói, nàng không quá hiểu về du͙© vọиɠ, khi người nam nhân kia sắp tiến vào trong người nàng thì nháy mắt sinh ra khát vọng, nhưng nàng chưa từng chủ động có cảm giác này với ai, kể cả là Miêu Tư Lý. Chẳng lẽ đó là biểu hiện của không yêu? Nhưng rõ ràng nàng ưa thích Miêu Tư Lý, có lẽ vì các nàng chưa ăn nằm với giường nên không biết? Hơn nữa nữ nhân và nữ nhân cũng có thể lên giường sao? Suy nghĩ như vậy, rồi nhìn Miêu Tư Lý, quả nhiên sinh ra một ít cảm giác khác thường.

Miêu Tư Lý nhìn đồng hồ, sắp sáu giờ, Cố Cách Cách nói chiều nay nàng chỉ có hai tiết, cho nên hẳn sớm đang đợi nàng. Không muốn tiếp tục trì hoãn thời gian, vội vội vàng vàng nói: "Ngôn Ngôn, cậu không nên đi gặp người nam nhân đó, mình có việc phải đi trước."

Cao Ngôn thấy nàng gấp gáp như vậy, biết nhất định là vội vã đi gặp Cố Cách Cách, trong lòng chợt thấy không vui, đầu lóe lên một ý niệm, kéo cánh tay Miêu Tư Lý nói: "Hảo, mình đáp ứng cậu không đi gặp người kia, nhưng cậu cũng đáp ứng mình một việc, được không?"

Miêu Tư Lý nhăn mày: "Chuyện gì?" Nếu quấy rầy nàng cùng giai nhân ước hội, vậy nàng chắc chắn mặc kệ.

Cao Ngôn nói: "Cùng mình quay về gặp mẹ, hôm nay bà ấy mới từ bệnh viện trở về."

"A?" Mày Miêu Tư Lý nhíu càng chặt, việc này đúng là không tốt cự tuyệt, nghĩ nghĩ nói, "Ngày mai đi, không, ngày mốt được không? Ngày mốt mình đến thăm dì."

Cao Ngôn mím môi: "Mẹ của mình luôn nhắc tới cậu, nói đã lâu không gặp rồi, mình đáp ứng bà hôm nay đưa cậu về nhà gặp, nếu không thấy cậu chắc chắn bà ấy rất buồn, bà bệnh nặng vừa mới khỏi, chẳng lẽ cậu muốn thấy bà vì thất vọng mà bệnh nặng vào bệnh viện tiếp sao?"

"Cái này…" Miêu Tư Lý do dự.

Cao Ngôn lại nói tiếp: "Cậu chỉ cần đến để mẹ mình nhìn một cái là được, chắc chắn không làm chậm trễ chuyện khác của cậu."

Miêu Tư Lý lại nhìn đồng hồ một chút, từ trường học đến nhà Cao Ngôn, rồi từ đó đến nơi hẹn cùng Cố Cách Cách, khoảng gần một giờ là đủ, đi muộn một giờ để đổi lại hai ngày thanh tĩnh bên Cố Cách Cách, tính ra vẫn có lợi hơn, liền gật đầu: "Hảo, mình với cậu về, bất quá mình phải nói một tiếng với Cố Cách Cách trước." Nói rồi lấy điện thoại ra, mới phát hiện không còn pin, ban ngày gọi nhiều điện thoại như vậy, còn pin mới là kỳ quái, đành phải hỏi mượn Cao Ngôn, "Cho mình mượn điện thoại của cậu đi, điện thoại của mình hết pin rồi."

Cao Ngôn đặt bàn tay trong túi quần tắt máy điện thoại, sau đó mới móc ra, nói: "Điện thoại của mình cũng hết pin, đến nhà mình gọi bằng điện thoại cố định đi."

Miêu Tư Lý cũng đoán được là nàng cố ý, nhưng không vạch trần ra, muộn thì cũng muộn rồi, dù sao nàng cũng đã nghĩ kỹ kế hoạch cuối tuần này bồi Cố Cách Cách, kế hoạch lãng mạn như vậy nhất định Cố Cách Cách sẽ tha thứ nàng, nghĩ vậy, liền nói: "Đi thôi." Nàng phải đi nhanh về nhanh.

Cao Ngôn cười ngọt ngào với nàng, nhiều ít mang theo ý cảm tạ.

Miêu Tư Lý vốn định thúc giục, nhìn thấy nụ cười như vậy ngược lại cảm thấy ngượng ngùng.

*****

Khó được một lần không phải đến tiệm ăn nhanh KFC, còn được sắp xếp vào trong phòng tình nhân kín đáo, Cố Cách Cách ngồi ở bên trong mà giống như được bước vào một thế giới đầy kẹo, trong lòng chỉ có ngọt ngào, trong điện thoại Miêu Tư Lý nói còn muốn cho nàng một surprise, để tâm tình nàng càng chờ mong nhảy nhót, không gọi điện thoại thúc giục Miêu Tư Lý, mà chỉ kiên nhẫn im lặng chờ. Nào biết đã vượt qua giờ hẹn nửa giờ, vẫn không thấy bóng Miêu Tư Lý đâu, gọi điện thoại, không ngờ di động tắt máy, khiến nàng có chút hoang mang, Miêu Tư Lý, em đang làm cái quỷ gì vậy?