Quả đúng như Cố Cách Cách tưởng tượng, hoàn toàn không có cảnh tượng xung đột vũ trang, mà là cả nhà hòa thuận vui vẻ, Đại tỷ Cố Vân và Đại tỷ phu Lý Tư Phàm ân ái hệt như cửu biệt thắng tân hôn. (xa cách lâu ngày tình cảm mặn nồng hơn mới cưới)
Lý Tư Phàm ôm Đa Đa ngồi trên ghế sô pha, dạy cho cậu bé cách chơi cờ, còn Cố Vân thì ngồi bên hai phụ tử, vẻ mặt tươi cười nhẹ nhàng, hình ảnh đó thực sự đẹp đến nỗi có thể chụp làm ảnh quảng cáo.
Đến Cố Cách Cách cũng có ảo giác liệu có phải trước kia mình hiểu lầm bọn họ, nói chi đến người hoàn toàn không biết rõ mọi chuyện như Miêu Tư Lý.
"Người đàn ông ngồi kia là Đại tỷ phu sao?" Miêu Tư Lý không xác định hỏi.
Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Miêu Tư Lý, Cố Cách Cách không biết nên giải thích thế nào, người nam nhân rõ ràng được khắc trên mặt sáu chữ "Người chồng tốt, hảo ba ba" kia làm sao có thể giống kẻ cạn bã "Trong nhà cờ đỏ không ngã, bên ngoài cờ màu phiêu phiêu". Nếu Cố Cách Cách nói rằng phải, chẳng khác nào vu oan người tốt, nhìn vào biểu hiện của Đại tỷ của nàng, thì càng giống với trợn mắt nói lời bịa đặt.
Cố Cách Cách khinh miêu đạm tả "Ừ" một tiếng, nắm tay Miêu Tư Lý bước vào nhà, dùng thanh âm ngay cả người trong bếp cũng nghe thấy nói: "Chúng con đã về."
Miêu Tư Lý vui sướиɠ nhìn Cố Cách Cách, Cố Cách Cách nói là "Chúng con" chứ không phải "Con", hơn nữa còn rất tự nhiên, tựa như đây chẳng phải là lần đầu tiên nàng tới, mà lâu ngày quay về nhà mình. Kỳ thật nàng không biết, trong lòng Cố Cách Cách có bao nhiêu khẩn trương, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi rồi.
Cố Cách Cách không dám tưởng tượng đến lão nhân gia và lão thái thái sẽ có biểu cảm kinh thế hãi tục nào khi nghe đến nữ nhi bảo bối của mình thích nữ nhân, hy vọng không đến mức dọa hỏng hai vợ chồng chung sống hơn ba mươi năm trong tư tưởng chỉ biết đến nam nữ mới có thể yêu nhau này.
Cố Vân là người đầu tiên thấy các nàng đến, diễn cảm của nàng liên tục thay đổi chỉ trong tức thì, đầu tiên là mỉm cười ngẩng đầu khi nghe thấy tiếng Cố Cách Cách, đến khi thấy Miêu Tư Lý đứng bên cạnh nàng thì trở thành kinh ngạc, sau đó lại như nhớ ra điều gì, nét mặt biến thành hoảng hốt.
Thậm chí Cố Cách Cách còn nghe thấy Đại tỷ nói hai chữ "Không xong", lòng càng thêm căng thẳng. Nếu ngay cả người biết rõ mối quan hệ của nàng và Miêu Tư Lý như Đại tỷ cũng không ủng hộ, vậy đêm nay có rất nhiều khả nàng sẽ xảy ra chuyện không thể ngờ, tỷ như lão thái thái có thể xách thái dao chém nàng, hoặc là bưng cả bát canh tạt thẳng lên mặt.
Bất quá Cố Cách Cách rất nhanh hiểu được hai từ Cố Vân nói là chỉ cái gì, bởi vì Khâu Lộc Minh đang bưng đồ ăn bước từ trong bếp ra, bộ dạng của cậu lúc này không có chút hài hước, dù trên tay vẫn đang bưng đĩa thức ăn bốc khói, nhưng vóc dáng cao một thước tám với khuôn mặt anh tuấn, tóc ngắn xõa tung cùng bộ quần áo xa xỉ trên người, khiến cậu chẳng khác với một người mẫu đứng trong tủ kính.
Cố Vân đưa lưng về phía Khâu Lộc Minh, dùng khẩu hình nói với Cố Cách Cách: "Mẹ."
Cố Cách Cách lập tức hiểu được, đây nhất định là lão thái thái biết tối nay nàng về, tự mình muốn làm hồng nương, mời Khâu Lộc Minh về nhà giúp bọn họ nuôi cấy tình cảm. Trán xuất hiện đầy đường hắc tuyến, đồng thời cũng cảm thấy tay Miêu Tư Lý nắm chặt thêm, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Miêu Tư Lý đang nhìn chằm chằm Khâu Lộc Minh, bộ dạng như gặp đại địch.
"Không sao đâu." Cố Cách Cách dùng thanh âm chỉ Miêu Tư Lý nghe thấy được an ủi nàng.
Lúc này đôi lông mày cau chặt của Miêu Tư Lý mới hơi thả lỏng, lại nghĩ tới quan hệ thân mật giữa nàng cùng Cố Cách Cách, Khâu Lộc Minh há có thể so bằng, lòng đang căng lên cũng buông bớt xuống, còn nở một nụ cười ngọt ngào, đứng bên Cố Cách Cách, chờ nàng giới thiệu mình với người nhà.
Lão thái thái cũng bước ra từ trong phòng bếp, nhìn khuôn mặt đầy khói dầu là biết đêm nay bếp trưởng là bà, đương nhiên trọng điểm không phải vậy, mà trọng điểm là bà đang cầm trên tay một con dao sáng bóng, loe lóe ánh quang…
Cố Cách Cách không tự chủ được rùng mình một cái, sau đó mới ôm ngực nói ra: "Mọi người đều đã gặp qua Miêu Tư Lý, em ấy là…" Dừng lại một chút, do dự có nên nói tiếp hay không, thì nhìn thấy Đại tỷ hướng nàng lắc đầu, dù rất nhẹ nhưng nàng vẫn có thể nhìn ra được, đây là ăn ý của hai tỷ muội nàng từ nhỏ đến giờ, vì vậy trước khi từ Girlfriend được thốt, đã được nhẹ chuyển sang thành "Bằng hữu" rồi.
Sau khi nghe thấy lời Cố Cách Cách nói, bàn tay luôn nắm chặt nàng chợt buông lỏng, một lòng chờ mong của Miêu Tư Lý cũng theo rơi, có chút không dám tin nhìn Cố Cách Cách, sau đó cúi đầu.
Cố Cách Cách cảm nhận được mất mát của nàng, đầu ngón tay khẽ động nhưng chẳng dám nắm tay, trong lòng âm thầm thở dài, bất quá chỉ là một ám chỉ của Đại tỷ mà nàng đã không có dũng khí thắng thắn quan hệ của các nàng trước mặt người nhà, đến thời điểm mấu chốt lại lâm trận bỏ chạy, không đợi những người khác kịp hỏi Miêu Tư Lý, trước ngã ba thoại đề không khách khí hướng Khâu Lộc Minh, nói: "Thằng nhãi con này sao lại tới đây?"
"Dì nói tối nay gì tự mình xuống bếp làm món thịt heo sở trường nhất, mà nhiều năm qua tôi luôn nhớ hương vị này, nên tới đây ăn chực." Khâu Lộc Minh cười sáng lạn, lộ ra hàm răng sáng bóng trắng đều, đến ngay cả Cố Cách Cách cũng thấy ghen tị, đáng tiếc MUMU làm đồ trang điểm, không làm kem đánh răng, nếu không Cố Cách Cách chắc chắn sẽ kéo cậu đến làm người mẫu miễn phí cho sản phẩm của mình. Đương nhiên Khâu Lộc Minh còn thích hợp làm người mẫu quảng cáo cho dưỡng da nam hơn, bởi vì làn da của cậu tốt đến mức khiến cho người ta đố kỵ.
Lão thái thái cười tươi như hoa: "Lộc Minh a, nếu mỗi ngày con đều cao hứng, thì cứ tới đây dì làm cho ăn, sau này muốn ở lại luôn nhà dì cũng được."
Cố Cách Cách nhìn hình ảnh "Mẫu từ tử hiếu" trước mắt mà cảm thấy da đầu run lên từng trận, bĩu môi nói: "Theo tài trù nghệ không ai dám khen của mẹ, cũng chỉ có cậu dám khen tặng thôi, chả thể trách mẹ tôi thường xuyên oán hận trước mặt ba tỷ muội, nói nuôi ba đứa con bất hiếu, không tri kỷ bằng một góc Lộc Minh." Nói xong chống tay lên hông, chỉ vào Khâu Lộc Minh, chất vấn lão thái thái, "Mẹ, mẹ nên thành thật khai báo, có phải Khâu Lộc Minh là tư sinh tử của mẹ không?"
Lão nhân cầm trên tay một tờ báo, đeo kính lão bước từ thư phòng ra, không nghe thấy mấy lời trước, chỉ kịp nghe được ba chữ tư sinh tử thốt ra, nhìn Cố Cách Cách rồi lại nhìn nhìn Khâu Lộc Minh, có chút khϊếp sợ hỏi: "Cái gì, cả hai đã có tư sinh tử? Chẳng phải Lộc Minh mới trở về sao? Nhanh như vậy!"
Cố Vân "Phốc" một cái cười ra tiếng, đây đúng là cảnh chỉ thấy được ở nhà mình, chỉ cần lão thái thái và tiểu muội đứng chung một chỗ, thì nói chuyện chẳng khác gì như hát kịch hài, hơn nữa còn có lão nhân bất minh sỡ dĩ pha trò, luôn có thể cười không ngừng nghỉ, lúc này mới giống một gia đình! Nghĩ như vậy, nàng không nén được nhìn thoáng Lý Tư Phàm, Lý Tư Phàm cũng vừa lúc nhìn nàng, chỉ trong giây lát rồi quay mặt đi, Cố Vân nhìn thấy vẻ bối rối trong mắt hắn.
"Cha." Cố Cách Cách đi đến bên cạnh lão nhân, kéo cánh tay ông, dùng giọng điệu như tên trộm báo cáo, "Con hoài nghi Khâu Lộc Minh là con trai lão thái thái sau lưng cha trộm sinh bên ngoài."
Lão nhân nâng mắt kính lên một chút, chẳng những không tức giận mà còn cười cười: "Được vậy thì thật tốt, ta không để ý có thêm con trai ưu tú như Lộc Minh đâu."
Cố Cách Cách lập tức bắt ngay cơ hội: "Nếu không, cha nhận Lộc Minh làm con nuôi đi?"
"Đương nhiên không được!" Lão thái thái tức thì phản bác, còn nói đến mạnh mẽ vang vang, con nuôi làm sao thân bằng con rể, việc này bà không thể để xảy ra, cho dù biết là tình chàng ý thϊếp vô ý, nhưng việc là do người, con gái đã hai mươi tám mà ngay cả đối tượng cũng không có, Lộc Minh lại ưu tú như vậy có lý do gì không kết cả hai thành một đôi (…), dù sao Lộc Minh giờ đã trở về, việc này cũng không cần vội, bà sẽ dần dần tìm ra đối sách. Lại thấy con gái dẫn bằng hữu về, chỉ luôn đứng đó cúi đầu không nói, vội vã tiếp đón nhiệt tình, "Cách Cách, sao con lại để bằng hữu đứng vậy a?"
Miêu Tư Lý ngẩng đầu hướng lão thái thái mỉm cười lễ phép.
Lão thái thái lúc này mới nhận ra nàng: "A, cháu không phải người lần trước cùng tới dùng cơm, tên là…" Tên Miêu Tư Lý đọc rất trúc trắc, lão thái thái nhất thời không nhớ được ra.
Miêu Tư Lý mỉm cười nói: "Miêu Miêu."
"Nga, đúng rồi, Miêu Miêu!" Bạn mà con gái có thể dẫn về liên tục hai lần chắc chắc không phải tầm thường, hơn nữa lần trước Miêu Tư Lý cũng lưu lại cho lão thái thái ấn tượng cực tốt, vì vậy bà càng tỏ ra nhiệt tình, thân thiện kéo tay Miêu Tư Lý nói, "Mấy hôm trước ta còn cùng Cách Cách nhắc tới con đấy, sao không đưa Miêu Miêu về nhà chơi, hôm nay quả thật là đến, mau đi rửa tay, chúng ta vừa ăn cơm vừa nói chuyện."
Lão thái thái giờ nói dối lời cũng không cần nghĩ sẵn trong đầu, chỉ cần mở miệng cũng lưu thành văn. Bà bao giờ thì nhắc qua? Đến ngay cả tên Miêu Tư Lý bà cũng không nhớ được, Cố Cách Cách không nói gì liếc mắt, đồng thời thầm nghĩ trong đầu, không biết khi lão thái thái biết quan hệ giữa nàng và Miêu Tư Lý, có phải ngay cả cửa chính cũng không cho Miêu Tư Lý vào hay không?
Cố Cách Cách không nhìn Miêu Tư Lý, chỉ nhẹ giọng nói một câu: "Chị đưa em đi toilet."
Miêu Tư Lý: "Được." Sau đó yên lặng theo sau.
Sau khi đóng cửa phòng vệ sinh, Cố Cách Cách mới nói: "Vừa rồi chị định nói cho họ biết quan hệ của hai chúng ta, nhưng Đại tỷ lại ra hiệu, nên… "
Cố Cách Cách cố gắng giải thích, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt ưu thương của Miêu Tư Lý, không nói tiếp điều gì, chỉ vuốt ve mặt nàng nhẹ nói: "Thực xin lỗi."
Miêu Tư Lý biết hàm ý của câu "Thực xin lỗi" đó, cũng muốn đáp trả lại một nụ cười "Em hiểu mà", nhưng dù thế nào cũng chỉ kéo ra được một nụ cười gượng gạo, trong đầu lại nhớ tới cuộc trò chuyện năm năm trước đây.
Nàng nói: Chị có muốn nói chuyện của chúng ta cho người nhà không?
Cố Cách Cách nói: Mẹ em thì chị không biết, nhưng nếu để mẹ chị biết mối quan hệ này, bà sẽ tức giận đến chảy máu não.
Nàng nói: Ý của chị là gạt bọn họ, sau đó cứ lén lút qua lại như thế này?
Cố Cách Cách nói: Muốn nói cũng không phải hiện tại.
Nàng nói: Vậy là khi nào?
Cố Cách Cách nói: Chờ đến lúc mà chị thật sự xác định muốn cùng em qua cả đời.
Cho nên Cố Cách Cách không chịu thẳng thắn với người nhà, bởi vì nàng vẫn chưa xác định muốn cùng nàng qua cả đời?
Tình yêu đều khiến cho người ta suy tính hơn thiệt, lời này nói không chút sai, dù cho Cố Cách Cách có chính miệng nói yêu nàng, thì nàng vẫn chưa thể xác định rõ tâm ý của Cố Cách Cách. Nhớ lại lời mấy ngày trước nàng nói, "Thân ái, nếu chị không thương em, thì sẽ chạm vào em sao?" Nghe giống như lời kɧıêυ ҡɧí©ɧ hơn, là lời kɧıêυ ҡɧí©ɧ dành cho mẹ nàng, hoặc dành cho tình địch Cao Ngôn mà nàng luôn nói trên miệng, còn cái lý luận "Chịu trách nhiệm", kỳ thật việc lên giường cũng chẳng phải chỉ dành riêng cho động tình, mà đôi khi còn bởi vì du͙© vọиɠ, xảy ra không chút báo trước nào, giống như lần đầu having sεメ của cả hai.