Chương 10: Lộ thân phận (2)
Cả nhóm cùng nhau ra ngoài, đi được một đoạn, hắn giật mình quay lại nhìn nó:- Bảo Anh, vết thương của cô...
- Đúng r, vết thương của m thj tính sao đây - Ngọc và Trang lo lắng hỏi
- Ko sao đâu, tao...
Chưa nói hết câu, nó nhăn mặt khẽ khựng lại
- Ko nói nhiều, cô đến phòng y tế cho tôi- Hắn mặt lạnh kéo tay nó về phía mình nhưng bị nó giữ lại
- Ko sao, tôi ổn
Hắn ko thể nhịn được nữa, ko do dự tiến đến bế nó lên để nó nằm gọn trong lòng.
- Ya, anh làm j vậy? - Nó giật mình hét lên
" Bảo Anh mà cũng có ngày hét lên như vậy ư?"- Ngọc và Trang ngạc nhiên
Hắn ko đáp lại lời nó chỉ quay ra sau bảo tụi kia
- Bọn m đến KD trc đi, t và Bảo Anh sẽ ra sau
Nói đoạn hắn ung dung bế nó đi về phía phong y tế để lại 4 on nguòi vẫn chưa hết sốc, trợn tròn mắt nhìn theo bóng dáng nó và hắn khuất dần cuối hành lang.
----------
- Này, anh...bỏ tôi xuống được rồi đó- Nó ngập ngừng nhẹ giọng nói
- Ngoan nào, sắp đến r
THỊCH- Tim nó như hẫng 1 nhịp vì giọng nói dịu dàng của ai kia. Nó khẽ ngại ngùng, len lén ngước mắt lên nhìn. Khuôn mặt kia sao lại dịu dàng đến vậy, đôi lông mày anh tú khẽ nhíu lại. " Đang lo lắng cho mình sao?" Nghĩ đến đây, nó giật mình, khuôn mặt tựa thiên thần như phủ thêm 1 tầng mây hồng nhạt, nó mím môi cựa mình chui vào lòng hắn cốt để che đi khuôn mặt đang nóng bừng nhưng nào ngờ đâu hành động nhỏ này đã làm ai kia khẽ giật mình. Hắn cúi xuống nhìn nó cười nhẹ, đôi tay bất giác siết chặt hơn.
----------
Nó vén 2 vạt áo trắng lên, buộc chặt lại để lộ ra vùng eo thon gọn, trắng ngần với vét thương vẫn đang rỉ máu
- A~ xin lôi
Hắn đỏ mặt quay người lại miệng lắp bắp xin lỗi. Nó nhíu máy, cất giọng nhàn nhạt:
- Ai bảo anh quay người đi? Thầy y tế đi rồi, chả lẽ anh muốn tôi tự xử lí vết thương sao?
- Cái...cái đó, cô tự làm dc còn j - Hắn vẫn ko quay lưng lại lúng túng trả lời
- Tất nhiên là tôi có thể làm được nhưng mà dùng thuốc sát trùng sẽ bị dây ra váy mất
Lúc này hắn đành quay người lại, cứng ngắc tiến đến như 1 cái máy. Nó nằm xuống giường để hắn xử lí vết thương thỉnh thoảng vì đau quá mà khẽ kêu lên, những lúc ấy động tác của hắn lại càng nhẹ nhàng hơn. Băng bó xog, nó đứng dậy nói:
- Xog rồi, cta đi thôi
- Đi luôn hả? Còn vết thương...- Hắn lo lắng nhìn vết thương mới băng bó của nó nhíu mày
- Ko sao đâu. ĐI thôi bọn kia đang chờ
- Vậy dc r, cô lên đây đi
Nói đoạn hắn cúi người xuống, đưa lưng về phía nó ý bảo nó leo lên lưng để hắn cõng. Nó thoảng ngẩn người, toan định từ chối thj hắn đã chen vào:
- Nhanh lên đi ko là tôi ko cho cô đi đâu
Lúc này nó mới ngoan ngoãn nhẹ nhàng như 1 con mèo leo lên lưng hắn, đôi tay nhỏ khẽ vòng qua cổ hắn, khuôn mặt xinh đẹp tiến sát đến mặt hắn, hơi thở nhè nhẹ phả vào má khiến hắn ngại ngùng khẽ hắng giọng quay lại đùa:
- Cô nên thấy may mắn vì được...
Nói được nửa câu hắn lập tức im bặt. Do ban nãy hắn quay lại quá đột ngột, nó ko kịp tránh nên hiện tại mặt nó và mặt hắn đang rất gần nhau, gần đến nỗi hắn có thể thấy rõ được hàng mi cong vυ't cùng đôi mắt màu tro hút hồn của nó.
- Đi thôi
Nó lùi mặt ra xa nói làm hắn tỉnh táo trở lại, cánh tay vòng qua 2 chân cõng nó ra xe.
-------------
5p sau nó và hắn đã có mặt tại bar KD
Hắn chạy lại mở cửa xe giúp nó, ân cần hỏi:
- Cô có cần tôi dìu cô đi ko?
- Ksao đâu. Tôi mà để anh dìu đi vào đó thì còn ra thể thống j nữa chứ.
Nó cười nhẹ rồi bước vào Bar.
" Là sao ta? " Hắn ngu ngơ, ko hiểu ý nó là gì
Vừa vào đến nơi nó đi thẳng tới quầy rượu với lấy chiếc mặt nạ trên tủ đeo lên mặt hỏi:
- Người đâu?
- Dạ chị. Người đang ở dưới tầng hầm ạ
- Đi
Nó phất tay với hắn đang đứng ở phía sau rồi sải bước đi xuống hầm.
CẠCH- cánh cửa bằng sắt lạnh lẽo mở ra đầy nặng nề, nó nhàn hạ chậm rãi bước vào. Lúc này cả bọn đã tập trung đây đủ ở đây. Mai thj vì sợ quá mà bát tỉnh nhân sự nằm sõng soài trên mặt đất.
- Con nhỏ đó sao thế? - Nó ngồi xuống ghế, nhàn nhạt hỏi
- Ngất xỉu rồi ạ - Zin cúi người báo cáo
- Cho người mang nước vào dội đến khi cô ta tỉnh dậy mới dc dừng
- Dạ
Nói đoạn Zin ra hiệu cho 2 thằng phía sau ra lấy nước.
- Ưmmm...
Sau 2 trận nước mạnh như vũ bão, Mai khẽ cựa mình, từ từ mở mất ra. Đập vào mắt nhỏ là hình ảnh Bảo anh- con nhỏ đáng ghét mà ả ta căm hận nhất, đang ngồi trên ghế ánh mắt mang theo tia thích thú chiếu lên người ả ta.
- Dậy rồi sao?- Nó nhìn Mai khổ sở nằm trên mặt đất cất tiếng hỏi, khóe miệng ko tự chủ khẽ nhếch lên đầy vẻ khinh thường
- Mày...
Mai nghẹn họng trừng mất nhìn nó nhưng ngay khi thấy người đang đứng cạnh nó, 2 mắt ả ta sáng lên, ko màng đến mệt mỏi chạy lại phía Zin khóc lóc:
- Anh Zin, cuối cùng anh đã đến, hức hức, anh xem, chính con nhỏ đó - chỉ vào nó- chính nó đấy anh, nó dám sỉ nhục bang chúng ta, nó còn dám đe dọa em, hức, rõ ràng nó ko coi em ra j, anh hãy xử nó đi
Nghe Mai nói, Zin im lặng khẽ nhíu mày tỏ vẻ ko hài lòng. Thấy biểu hiện của Zin, Mai đắc ý nhìn sang phía nó cười thầm " Mày chết chắc rồi Bảo Anh à "
Liếc qua thấy vẻ mặt đắc ý của Mai, Trang khinh bỉ quay sang hỏi Zin:
- Con nhỏ này là đàn em của chú hả?
- Đó là...
- Mày là ai mà dám lên tiếng hỏi anh Zin hả? - chưa kịp để Zin nói hết câu, Mai đã chen vào xếch mắt nhìn Trang
- IM MIỆNG NGAY - Zin quát lên
Mai im bặt sợ hãi nhìn Zin nước mắt lưng tròng. Zin nhìn đứa em họ của mình ánh mắt đầy vẻ chán ghét, Ngay từ đầu cậu đã ko muốn cho con nhỏ này vào bang, cái tính hống hách ko biết điều của nó làm cậu khó chịu nhưng do mẹ và dì cậu cứ nài nỉ nên cậu đành chấp nhận. Bây h thj hay rồi, ngay đến bang chủ mà cô ta cũng dám động vào, đúng là mất mặt mà, sao cậu lại có đứa em gái như vậy cơ chứ. Khẽ hừ lạnh 1 tiếng, Zin quay sang nó khẽ cúi đầu nhận tội:
- Chị, là em sai, chị để em đích thân xử lí việc này
Thấy Zin cúi đầu khép nép trước nó, Mai trợn tròn mắt tức giận nhìn anh mình:
- Anh, sao anh phải như thế, em là em gái anh cơ mà, sao anh lại như thế chứ?
- Mày im ngay cho tao - Zin gắt lên - M có biết là mày đang làm j ko, mẹ với dì xin cho mày vào đây nhưng mà đừng vì thế mà hống hách, ở đây mày chả hơn ai đâu
- Anh... hức hức sao anh lại như vậy- Mai sợ sệt khóc nấc lên- Anh vì nó mà quát em sao?- Mai căm tức chỉ vào mặt nó
- Bỏ tay ra, mày ko được phép vô lễ với bang chủ - Zin nghiêm khắc ra lệnh
CÁI GÌ? BANG CHỦ????
Không chỉ Mai mà tụi hắn cũng ngạc nhiên kêu lên. Lúc này Zin mới giật mình " Chết cha, nói mất r ", cậu quay sang nhìn nó vẻ mặt hối lỗi:
- Chị...
- Hầy, ko sao - nó phất tay- Dù sao chuyện này ko sớm thj muộn mọi người cũng biết thôi. Bây h chú mang con nhỏ này đến phòng Đỏ rồi tự giải quyết đi
- Dạ chị
Zin cúi đầu chào nó rồi quay phắt người ra sau ánh mắt sắc lạnh nhìn Mai là ả ta rợn tóc gáy. Sau đó 2 tên đến kéo Mai đi cùng với Zin đi ra khỏi phòng.
...Quác...Quác...Quác...- Hình như có con quạ đen vừa bay qua phòng thj phải ( giống phim hoạt hình quá vậy:v)
- E hèm
Trang hắng giọng phá tan đi bầu ko khí kì dị đang bao trùm căn phòng. Ngọc nhìn bộ dạng 3 chàng vẫn ngu ngơ như bò đội nón thj bật cười hô hố:
- Ha ha, mấy anh làm j mà mặt thộn dữ vậy?
- Này này, cô bảo ai mặt thộn hả?- Khánh gườm gườm nhìn Ngọc
- Ngoài anh ra thj còn ai nữa chứ
- Cô...
Khánh nghẹn lời, "đắm đuối" nhìn Ngọc ko chớp mắt. Hắn khẽ lắc đầu, dè dặt hỏi nó:
- Này, cô...thực sự là bang chủ Killer hả?
- ừ - Nó hơi hướng môi nhâm nhi li rượu trên tay lạnh nhạt trả lời
-...
Sốc. Chính xác là vô cùng sốc. Từ lúc quen nó đến bây h, chưa bao h hắn nghĩ nó- 1 cô gái như vậy lại có thể lãnh đạo 1 bang phái mạnh nhất giới Bạch Đạo. Mà ko phải mỗi mình hắn mà ngay cả Khánh và Minh cũng sốc tới óc luôn hơn nữa...khoan đã, nói mới nhớ, hắn giật mình quay ra 2 cô gái xinh đẹp ko kém nó là bao đang cãi nhau tùm um đằng kia, lông mày khẽ nhíu lại, môi máp máy:
- Chả lẽ nào...
- 2 nhỏ đó là bang phó đó - Nó nhìn khẩu hình trên môi hắn liền hiểu ra hắn đang nghĩ j lập tức giải đáp thắc mắc của hăn
-...
Hầy, hắn lại sốc nữa rồi. Hăn thật ko hiểu tại sao 3 cô gái này lại có thể như thế mà lại trở thành bang chủ bang phó của bang Killer mà mấu chốt là ở chỗ, bọn hắn từ
Hắn lặng lẽ đưa tay lên lau mồ hôi đang rơi đầy trên trán, vẻ mặt khó tin đến ko tưởng. Cuốc đời này quả thật, ko có j là ko thể xảy ra.
Nó liếc mắt nhìn hắn khẽ cười " Biểu cảm phong phú thật! Thú vị ghê "