Chương 40
Cha Kỳ nghĩ nghĩ, rồi bảo: “Tiểu Nguyên theo các cậu trở về bác không có ý kiến, bất quá bên bác còn có chút chuyện, hiện tại nếu đi thì không ổn.”Cao Cường và Hình Tử Thao nói kiều gì cũng muốn thuyết phục cha Kỳ cùng về sống với bọn họ. Bởi vìthôn họ Cao nhiều người náo nhiệt, so với Chu gia thôn này quả thực một nơi trên trời một nơi dưới đất. Hơn nữa, phong cảnh và con người ởthôn họ Cao đều rất giản dị, hàng năm còn tiếp đãi một lượng lớn du khách đến thăm quan các thắng cảnh 5A được quốc gia xếp hạng.
(Thắng cảnh loại AAAAA (chữ Hán giản thể: 国家5A旅游景区, Quốc gia 5A lữ du cảnh khu) là các thắng cảnh, khu du lịch tại Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa được Cơ quan Du lịch Quốc gia Trung Quốc xếp hạng cao nhất AAAAA (5A). Việc xếp hạng được công bố chính thức ngày 22 tháng 5 năm 2008 với 66 thắng cảnh loại AAAAA được lựa chọn từ 106 địa danh do các cơ quan du lịch địa phương của Trung Quốc đề cử.from:vnwiki)
Hình Tử Thao còn chưa hết hy vọng, vẫn tiếp tục làm công tác tư tưởng cho cha Kỳ: “Vì sao vậy ông anh? Chẳng lẽ ngài sợ mấy con động vật hoang dã kia sẽ không có chỗ nuôi sao? Chuyện này thì ngài cứ yên tâm,thôn họ Cao thứ gì không có, chứ đất đai thì bạt ngàn. Huynh đệ của chồng cháu, cũng chính là trưởng tử Cao Bác của mỹ nhân đại thúc, có sở hữu hai mỏm núi cùng với một phần đất rộng lớn nằm chính giữa hai khu núi kia. Mấy động vật nhỏ kia của ngài, căn bản chiếm không bao nhiêu đất. Cao Cường nhà chúng ta còn có ba mươi phần trăm cổ phần công ty, ngài cũng có thể tùy tiện dùng.” haehyuk8693
Cha Kỳ khoát tay áo, liền không nói thêm gì nữa. Cao Cường nhìn ra, tính tình của vị lão gia tử này có chút cổ quái. Bất quá, chỉ có Quý Hoành mới hiểu được cha Kỳ vì cái gì lại không chịu rời đi. Bởi vì ông đã sắp đặt nơi này thành một trạm canh giữ, tuy rằng không biết ông đang bảo vệ thứ gì, bất quá khẳng định phải có dụng ý gì đó. Bày trận phòng hộ không hề dễ dàng, cũng không phải phong thủy ở bất cứ nơi nào đều thích hợp để bày trận. Trong chuyện này có liên quan đến rất nhiều tri thức phong thủy học. Do tổ tiên của nhà họ Quý không chuyên về chuyện này, cho nên Quý Hoành cũng chỉ biết chút da lông mà thôi. Bất quá, biết đâuthôn họ Cao cũng có thể thiết kết được một trận phòng hộ không chừng? Vì thế Quý Hoành mới tiến lên hỏi: “Lão tiền bối, không bằng ngài liền cùng chúng cháu đi một chuyến đi! Không cần ngài phải thu dọn đồ đạc ngay bây giờ, ngài chỉ theo chúng cháu đi xem mà thôi. Nếuthôn họ Cao thích hợp bày trạm thủ hộ, ngài liền dọn qua đó. Nếu không thích hợp, ngài muốn trở về chúng cháu cũng không ngăn cản, như vậy chu toàn rồi đi?”
Cha Kỳ nghĩ nghĩ, rồi vuốt râu mép hoa râm gật gật đầu: “Cũng tốt, tôi sẽ theo các cậu đi xem thử.” haehyuk8693
Dù sao cũng là nơi sinh hoạt hai mươi mấy năm, Kỳ Tiểu Nguyên dĩ nhiên phải có cảm tình sâu đậm với nơi này. Mắt thấy sắp phải rời xa, trong lòng cậu vẫn có chút thương cảm nho nhỏ. Bất quá vừa nghĩ đến việc sẽ được song túc song phi cùng anh Thừa Tử mà mình luôn tâm tâm niệm niệm, sự vui sướиɠ liền ngay lập tức đem nổi niềm thương cảm nho nhỏ kia hòa tan sạch sành sanh. Đồ vật cần thiết đều phải mang đi, bất quá có một người cậu cũng phải mang theo, đó chính là Lôi Quân. Tuy nói thời điểm Quả cam nhỏ cùng Lôi Quân gặp mặt đã bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ một chút, nhưng Lôi Quân từ nhỏ đã cùng cậu lớn lên, nay hai người lại đồng thời hợp tác buôn bán. Nếu muốn dọn đi, cậu cũng hy vọng Lôi Quân sẽ dọn theo bọn họ. Nhiều người nhiều thêm mấy đôi đũa mà thôi, anh Thừa Tử hẳn là sẽ không để ý đi?
Lúc Tiểu Nguyên đề cập việc này với Cao Thừa Tử, Cao Thừa Tử cũng không có ý kiến gì. Tính cách của hắn cùng Cao Cường vốn tương tự, trên cơ bản sẽ không ăn dấm chua bậy bạ. Tức phụ đã là của mình, mình chỉ cần quan tâm yêu thương vợ hết mức là được, tuyệt đối sẽ không hạn chế nửa phần tự do của vợ yêu.
Nam nhân như vậy, mới đáng giá để gả.
Vì thế, Kỳ Tiểu Nguyên liền chạy đến quán ăn bình dân nhà mình. Cao Thừa Tử cũng vừa hay nhận được nhiệm vụ mới, nên đã nhảy lên xe Rolls–Royce lao đi mất.
Trong nội dung nhiệm vụ lần này, bên phía tổ chức X có động tĩnh, hắn là đầu lĩnh đại ca xã hội đen của thành phố Z, nên phải tham gia vào một vụ đàm phán. Đây là một vụ mua bán lớn, có khả năng sẽ liên lụy đến nhân vật trung tâm của tổ chức X.
Kỳ Tiểu Nguyên mới vừa nhấc chân vào cửa, liền nhìn thấy bên phía hậu viện vườn thuốc có một chiếc xe đang đậu. Đây là một chiếc xe xịn, còn có ký hiệu của hãng BMW, cho dù Kỳ Tiểu Nguyên là người không am hiểu về xe cộ vẫn có thể nhận ra được. Quả nhiên, người này đúng là vị chủ nhân nhàn rỗi đến nỗi có thể chạy đến một quán cơm bình dân xa xôi hẻo lánh, bao tròn một tháng dược thiện cho mình ăn.
Còn chưa bước vào cửa, cậu chợt nghe thấy có tiếng hai người đang nói chuyện bên trong. Chỉ nghe một thanh âm có vẻ hơi trầm thấp nói như vầy: “Lôi lão bản, cho nhiều muối thêm nữa! Tôi chuyện khác không để ý, chỉ đặc biệt thích ăn mặn mà thôi.” Vừa nghe mấy câu này, cậu liền biết đây là một ông chủ sảng khoái.
Lôi Quân lắc lắc eo nhỏ, bưng một cái nồi đất nho nhỏ, một bên buông canh xuống bàn, một bên bảo: “Cao tiên sinh ngài yên tâm, muối khẳng định sẽ bỏ vào thật nhiều cho ngài. Đây đều là dựa theo yêu cầu của ngài mà làm à.”
Kỳ Tiểu Nguyên lấy điện thoại cầm tay ra xem thời gian. Đã tận giờ này rồi, người này sao còn ở đây nữa? Lôi Quân hai ngày qua phải giúp cậu cho heo ăn tới nỗi trẹo thắt lưng, trên lưng còn đang dán miếng cao dán kia kìa. Cứ gây sức ép như vậy sao mà chịu nổi chứ?
Hiện tại đã sắp tới mười một giờ đêm, trong tiệm hiện tại chỉ có mỗi hai người là Lôi Quân cùng tên đàn ông kia. Đợi đến khi món cuối được bưng lên, Lôi Quân đang định cởi tạp dề nghỉ ngơi một chút, lại nghe người đàn ông kia gọi hắn: “Ai Lôi lão bản, ngồi xuống cùng ăn đi! Một bàn lớn như vậy, chính tôi cũng ăn không xong.”
Lôi Quân sờ sờ cái ót: “Cảm ơn ý tốt của ngài, ngài cứ từ từ ăn, ăn không xong liền đóng gói mang về. Tôi phải xuống bếp thu dọn nữa, làm thêm chút thức ăn thanh đạm tráng miệng cho ngài.”
“Không sao, không phiền toái, thời giờ cũng đã không còn sớm. Tôi thấy ông chủ Lôi cậu chắc cũng chưa ăn cơm, không bằng lại đây ăn cùng tôi, hai ta cũng có thể trò chuyện. Tôi đặc biệt cảm thấy hứng thú với món ăn dược thiện của cậu, muốn cùng cậu học hỏi chút kỹ thuật. Không không không, tôi là muốn đem kỹ thuật của cậu đưa vào trong trang viên của chúng tôi. Kỳ thật cũng không phải trang viên, toàn bộ thôn của chúng tôi đều là Nông gia nhạc. Các loại hình khách sạn tiệm cơm đều có đủ, cũng đều mang nét đặc sắc của gia đình nông thôn. Lần đầu tôi được ăn một bữa tiệc dược thiện chính tông như vậy, bên chỗ chúng tôi cũng đang cần loại hình này, Lôi lão bản có muốn đi qua phát triển không?”
Kỳ Tiểu Nguyên chưa định tiến vào mà đứng bênh ngoài im lặng nghe ngóng. Thằng nhãi này từ chỗ nào tới? Dám đến chỗ mình cướp nhười? Không được, mình phải hảo hảo thăm dò một chút!
Chỉ nghe Lôi Quân đáp: “Hảo ý của Cao tiên sinh tôi xin nhận lấy, bất quá cửa tiệm này là tôi cùng một người bạn hùn hạp làm ăn. Cậu ấy đầu tư, tôi bất quá chỉ lụm chút tiện nghi thôi. Chuyện này một mình tôi không tự làm chủ được, tôi còn phải hỏi qua bằng hữu của mình đã.”
Sau khi nam nhân nghe xong lời Lôi Quân tựa hồ rất thất vọng, bất quá hắn ta dường như vẫn chưa chịu buông tha: “Nếu không để tôi nói chuyện với bạn của cậu? Điều kiện hậu đãi của chúng tôi rất tốt, chỉ cần hai cậu nguyện ý, chúng tôi sẽ cung cấp đất đai, còn lợi nhuận sẽ thuộc về các cậu.”
Ngoài cửa, Kỳ Tiểu Nguyên không nhịn được nhíu nhíu mày. Lôi Quân đoán không ra, nhưng Kỳ Tiểu Nguyên đã đoán ra được rồi á! Người này rõ ràng lá có ý với Lôi Quân mà! Lôi Quân trước đã có vị hôn thê, sau này phòng khám kinh doanh thất bại, vị hôn thê cũng tìm lý do chia tay với cậu, nhưng kỳ thật là do trong lòng cô ta đã có người khác.
Lôi Quân cũng không dây dưa, hảo tụ hảo tán. Tuy nói, suốt đoạn thời gian đó cũng hơi khó qua, nhưng may mà cậu ta không có khóc lớn đại náo này nọ. Thời gian êm thấm trôi qua, thậm chí cậu còn tuyên bố sẽ tìm kiếm một người bạn gái mới cho mình.
Bản thân Kỳ Tiểu Nguyên vốn thích đàn ông, nên cậu hiểu rõ cảm giác luyến mộ này, cũng nhìn ra được người đàn ông kia khẳng định có ý với Lôi Quân. Bởi vậy mới nói, làm gì có ai vô duyên vô cớ bao tròn một tháng toàn món ăn dược thiện chứ? Ăn không ói ra mới là lạ! Chỉ có điều người này nhìn sơ qua cũng thành thật hàm hậu, bộ dáng lớn lên cũng khá tốt, bất quá không biết bản chất có sạch như bề ngoài hay không!? Kỳ Tiểu Nguyên quyết định phải giúp Lôi Quân giữ của, không thì Lôi Quân sẽ không thích hắn ta đâu, kiểu gì cậu cũng phải tìm hiểu người này một chút. Mặc dù, bản thân cậu bình thường cũng là người mơ mơ hồ hồ, nhưng so với Lôi Quân, cậu tốt xấu gì cũng là người từng trải à.
Nhìn thấy Kỳ Tiểu Nguyên tiến vào, Lôi Quân lập tức chào hỏi với cậu: “Tiểu Nguyên, tớ hôm nay bận quá không trở về được, nhà cậu bận lắm hả? Cái người huấn luận viên kia ngả bài với ba cậu chưa?”
“Không sao rồi, ba của tớ… đã đồng ý. Ha hả, bây giờ còn có khách nữa à?”
Lôi Quân lập tức xoa xoa cái tay bóng nhẫy, giới thiệu: “Vị này chính là Cao Đại Xuyên tiên sinh. Cao tiên sinh, vị này chính là Kỳ Tiểu Nguyên, chính là người bạn tôi vừa nhắc đến khi nãy. Cửa hàng này là do chúng tôi góp lại cùng làm. Cậu ấy chuyên phụ trách các món ăn gia đình, tôi làm dược thiện, phân công rất rõ ràng à.”
Cao Đại Xuyên lập tức đứng dậy cùng Kỳ Tiểu Nguyên bắt tay: “Xin chào, xin chào, hân hạnh được gặp Kỳ tiên sinh. Vừa rồi nghe Lôi lão bản nhắc tới cậu, tôi trước đây cũng từng đến đây nếm qua tay nghề của cậu, không tồi, đúng là nhất tuyệt.”
Kỳ Tiểu Nguyên khách khí đáp: “Cao tiên sinh ngài quá khen…” Gần đây, hình như cậu quen hơi bị nhiều người họ Cao thì phải.Một nhà của anh Thừa Tử này, ngay cả toàn bộ người trong thôn của họ cũng đều họ Cao. Đợi này của cậu tựa hồ rất có duyên với nhà họ Cao.
Dù cậu nhìn ra được cái người gọi Cao Đại Xuyên này rất có thể đã có ý tứ với Lôi Quân, nhưng cậu vẫn bất động thanh sắc bảo: “Cao tiên sinh, đã trễ thế này chỉ sợ lái xe trở về không được an toàn cho lắm?”
Cao Đại Xuyên chỉnh lại mái tóc húi cua vô cùng ngay ngắn, đã được hắn dùng keo xịt tóc cào cấu ra một kiểu tóc ba gai mà hắn tự nhận là rất trào lưu hiện nay. Treo trên người hắn hiện tại là một bộ tây trang xa xỉ, tuy nhìn vào rất tuấn tú, nhưng bộ tây trang này khi mặc vào người hắn lại có vài phần không phù hợp lắm. Cậu nhìn ra được, người này bình thường xác định không hay mặc đồ tây.
Trên khuôn mặt hàm hậu ngay thẳng của hắn lúc này lại lộ ra vài phần không quá tự nhiên: “Tôi… ở tạm khách sạn nhỏ gần đây, trong chốc lát… đi bộ trở về là được.” Kỳ Tiểu Nguyên cũng không cần hỏi nữa, dùng chân đều có thể nhìn ra được đứa nhỏ này là đang ra sức theo đuổi người ta, cùng chính là cái đức hạnh giống y mình năm đó. Có điều, cậu ta so với chính mình mà nói, tốt xấu gì còn biết đi xum xoe, Kỳ Tiểu Nguyên năm đó thì chỉ biết ngốc một chỗ thầm mến thôi.
Bất quá không biết, Lôi Quân có tâm tư như vậy hay không? Chuyện tình đồng tính, cường bách thì không được rồi, chỉ có thể nhìn bản lãnh của cậu ta. Nhưng cậu nghĩ, Lôi Quân mà theo người này, tuyệt đối sẽ không phải chịu thiệt. Nội tâm của cậu mưu toan hơn nhiều, không thể so với cậu trai dũng cảm theo đuổi người thương trước mắt. Vừa nhìn liền biết, cậu nhóc này chỉ mới bước chân vào con đường phản động thôi. Thêm vào đó, từ việc hắn đặt đại tiệc dược thiện của Lôi Quân tròn một tháng, người này khẳng định cũng là một kẻ hơn người.
Cao Đại Xuyên tất nhiên không truy cầu việc hơn người, kỳ thật hoàn cảnh lớn lên của người này khá tốt. Mẹ cậu tên là Kiều Hạnh Nhi, là một trong những bông hoa tuyệt sắc trong thôn năm đó. Mặt mũi hắn cực kì giống mẹ, còn phần đôi môi chiếc mũi lại lộ ra vẻ hàm hậu như ba của mình, tâm tư lại là một người rất thành thực. Cũng không biết từ khi nào, hắn tình cờ đi ngang qua trạm trung chuyển của Chu gia thôn, ăn được mấy món dược thiện, rồi đem chàng trai trẻ tuổi chạy bàn trong cửa tiệm nhìn vào trong lòng luôn.
Trạm trung chuyển tại Chu gia thôn, tiến tiến xuất xuất nhiều người như vậy, chỉ cần chạy đường dài qua địa khu phương bắc, cơ bản đều nghỉ chân tại nơi này. Lưu lượng khách lui tới quá lớn, cho nên việc buôn bán ở cửa hàng nho nhỏ của Kỳ Tiểu Nguyên bọn họ cũng coi như không tồi.
Kỳ Tiểu Nguyên đột nhiên sinh ra tâm tư muốn chọc ghẹo người này một chút, vì thế liền đối với hắn nói: “Cao tiên sinh, bữa ăn dược thiện mà ngài đã đặt trước một tháng, chúng tôi có lẽ phải bỏ dở nửa chừng.”
Đối phương nghe vậy liền há hốc mồm: “Vì sao?”
Kỳ Tiểu Nguyên bèn đáp: “Cửa hàng của chúng tôi có khả năng phải dọn đi, vì địa phương này sớm muộn gì cũng bị phá bỏ và di dời đi nơi khác. Kiểu gì cũng phải dọn, chúng tôi cũng nên sớm chuẩn bị một chút.”
Cao Đại Xuyên có chút sốt ruột, hỏi: “Kia… các cậu muốn dọn tới chỗ nào? Tôi có biết một chỗ không tồi, các cậu có nguyện ý suy xét một chút không? Chỗ kia có lưu lượng khách rất lớn, so với trạm trung chuyển này không hề kém hơn!” Cao Đại Xuyên nói thực cấp bách, cũng không để tâm đến việc tình cảm bộc lộ rõ trong lời nói.
Kỳ Tiểu Nguyên buồn cười, bảo: “Không cần đâu, chúng tôi đã chọn được chỗ rồi. Đến lúc đó nếu Cao tiên sinh còn muốn tiếp tục ăn bữa ăn dược thiện kia, có thể đi tìm chúng tôi.”
Lôi Quân dùng ánh mắt hỏi Kỳ Tiểu Nguyên: chuyện này tớ như thế nào không biết gì hết?
Kỳ Tiểu Nguyên hướng hắn chớp chớp mắt: ngốc một lát, tớ sẽ nói với cậu.
Cao Đại Xuyên biểu hiện rõ sự mất mát, bất quá hắn vẫn tiếp tục hỏi: “Các cậu định dọn đến chỗ nào?”
Kỳ Tiểu Nguyên cũng nói thẳng: “Dọn đến một địa phương gọi làthôn họ Cao đó, ha hả…”
Cao Đại Xuyên sửng sốt vài giây đồng hồ, sau liền toét miệng cười ngây ngô.
Cơm cũng không thèm ăn, anh chàng đã xốc y phục, bỏ ra ngoài, mở cửa xe, chạymất hút…