Chương 26
Có những sự thật chỉ muốn giấu đi cho bớt mệt mỏi nhưng lòng người lại cứ lật lại để rồi mặc cảm tội lỗi ăn sâu vào tiềm thức. Người đàn ông da trắng để lại sau lưng những khuôn mặt buồn. Kiên muốn về với đứa con gái nhỏ của mình. Một mình bên này nó chắc vất vả lắm
Lãnh cũng nhắn tin cho Lucy nói tuần này không cần tới nấu cơm
Có những hôm buồn mà không hiểu vì sao mình buồn.
Lòng anh em nhà họ Vương Bá nặng nề quá
Mẹ bỏ lên phòng nghỉ.
Ba thở dài kể chuyện cũ. Câu chuyện về món nợ với cô con gái nhà họ Võ
-Ba nợ con bé....
-....
-Trước đây, lucy từng rất nghịch ngợm hoạt bát...
Điều này họ đều vó thể biết, nhất là cu cậu Khoai năm nào luôn bị con bé chơi khăm
-sinh nhật năm 10 tuổi của con bé. Ba đã mua tặng con bé 1 cây đàn piano và mời thầy dạy cho nó...giá mà....
Nghĩ đến cảnh, con bé hoảng loạn lúc ấy....
Tiếng hét đến xé lòng
Rồi máu loang lổ mà thất kinh
-Tội ba nặng lắm mấy đứa ạ...con bé rất thích đàn, ban đầu nó rất hăng hái càng ngày nó càng lé tránh khỏi cây đàn ....mọi người đều không hiểu cho đến khi chuyện đó xảy ra
Ngừng một chút, người đàn ông cây cao bóng cả nhà họ Vương Bá ấy lau vội nước mắt rồi kẻ tiếp
-Con bé hoảng hốt gọi điện cho mẹ nó vừa gào vừa khóc "cứu con với" mọi người vội vã chạy xe tới...ban đầu tưởng có trộm hay gì đó vì hôm đó có thầy dạy thanh nhạc tới trông con bé..
..Henry bị sốt nên hai vợ chồng nhà chú Kiên đưa thằng bé đi bệnh viện . Con bé gọi cả cho ba để cầu cứu
....
Tiếng thở nặng nề của Vương bá Huyên làm cả căn phòng sặc mùi trầm trọng
-Lúc chúng ta tới nơi... Là lúc Lucy lao từ tần 2 xuống....con bé cả người đầy máu nằm bất động trước mắt ta...còn ông thầy giáo gương mẫu kia nữa... Hắn muốn xâm hại con bé...vì chống cự mà con bé đã....
-Ba....
-Vì ta mà con bé phải chịu đựng tổn thương....khổ thân nó. Cái tên khốn nạn đó không những cho con bé xem những bộ phim đồi trụy mà còn không ít lần định xâm hại con bé. Lucy đã phải chống lại một tên cặn bã như thế trong một thời gian dài trong khi nó chỉ là một đứa trẻ con, ba nhớ có lần nó đã xin không học nữa, nhưng mọi người lại không để ý... Ba thực sự hối hận khi dẫn hắn đến...không những hủy hoại tuổi thơ của Lucy còn khiến con bé bị nguy hiểm đến tính mạng... Ba vẫn luôn tìm hắn sau vụ đó...
-Có phải là Dượng của Liên không?
Lãnh hỏi. Hắn đủ tinh tế để hiểu tại sao ba hắn muốn đặt bẫy Liên , chẳng qua muốn cho tên đó hiểu cản giác đứa con gái của mình bị hãʍ Ꮒϊếp thì cảm giác ra sao
-Ừ...ban đầu gặp tên đó ở sinh nhật Chi ba đã nghi ngờ rồi nhưng ba vẫn chưa chắc chắn. Mấy hôm trước kết quả điều tra có. Ba đã....
-Ba...Liên chỉ là công cụ của hắn thôi. Cô ta chính là nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của ông ta từ rất lâu rồi. Nên ba làm vậy ông ta chả cảm giác được gì đâu
Lãnh nói
-Cái gì.....?
Vương Bá Huyên sửng sốt
-Ba....con xin lỗi. Vì biết những thứ này từ rất lâu rồi. Con vì lợi ích thương mại mà lợi dụng cô ta làm công cụ...con..
-Anh không có ý định cho nó về làm Vương Bá phu nhân cái nhà này là tốt rồi.
Linh Chi chen lời hắn. Chi làm bao nhiêu việc chỉ chờ cái ngày này của anh trai cô bé và mụ Liên chia xa nhau
Té ra...anh trai cô vẫn không mù
-Phải đấy con ạ.
Vương Bá Huyên gật gù
-Ba cũng đừng trách mình nữa. Đó là tai nạn , con sẽ thay ba trừng phạt hắn...trả món nợ này cho Lucy
Lãnh nghiêm túc nói
-Lấy thân báo đáp à?
Chi cười cười nhìn anh trai. Cô bé thừa tinh tế nhận ra vài điều khác thường nhé. Tự nhiên dọn ra nhà riêng ở là nghi ngờ lắm rồi đấy anh zai ạ.
Lãnh nhếch môi. Cũng hay nhỉ...lấy thân đền bù.
***********
Về đến nhà hắn nằm lăn ra ghế sofa
Nghĩ lại....đối với một đứa trẻ, hẳn là rất sốc
Lãnh cầm điện thoại nhìn vào những con số đã in sâu trong đầu...do dự không dám nhấn nút gọi
Tự nhiên.... Hắn thấy mình bất lực biết bao
Lúc trước hắn còn dày vò con bé nữa
Không biết nhắn tin, gọi điện than thở với ai.
Cũng chẳng biết phải nói thế nào về cảm giác của mình lúc này.
Vì buồn , biết giải thích làm sao? Người ngợm như mất hết sinh khí. Đúng là giây phút đó thực sự hắn chỉ mong có thể ôm người đó vào lòng mình, cho qua hết những tháng ngày bão giông...
Để chờ một ngày nắng, óng ả như mái tóc của người ấy