Cô Giáo Chạy Trốn

Chương 21: Định nhốt tôi cả đời sao?

Vào buổi sáng ba ngày sau, Bạch Tố Tố đang ngồi thẫn thờ trên ghế sofa. Trông khí sắc cô vẫn ổn, nhưng cô trông có hơi thẫn thờ.

Ngay khi tiếng bước chân vang lên, cô vội vàng quay đầu lại nhìn, Trình Minh đi mua đồ ăn sáng quay lại rồi.

Sau khi tắm xong chiều hôm đó, cậu đi thẳng ra khỏi cửa phòng tắm khác, đợi cho đến khi Bạch Tố Tố đi ra ngoài vào ban đêm để tìm ghi chú trên bàn ăn.

Đồ trong tủ lạnh rất phong phú, cô không biết vốn cậu sống ở đây, hay là cậu đã lên kế hoạch cho tỉ mỉ từ đầu nên nó đầy đủ như vậy.

Cô nhìn Trình Minh với vẻ sa sút tỉnh thần. "cậu rốt cuộc là muốn làm cái gì ?"

Trình Minh thế nhưng né không trả lời đặt bữa ăn lên bàn, "cô ăn trước đi."

"Cậu không phải là sẽ nhốt tôi cả đời ở đây đó chứ? "Bạch Tố Tố nhìn chằm chằm vào con ngươi của cậu .

Không bỏ lỡ ánh sáng lóe lên dưới đáy mắt cậu, trái tim cô đột nhiên rơi xuống đáy, cô bắt đầu biết phải làm gì.

Cô mỉm cười cứng nhắc, giả vờ không thấy "Nếu cậu thực sự thích tôi, tôi có thể xem xét mối quan hệ của chúng ta, tôi sẽ không kết hôn với ai cả, nếu cậu chỉ tò mò một chút về chuyện tìиɧ ɖu͙©, muốn thỏa mãn du͙© vọиɠ, Tôi cũng có thể thỏa hiệp. Chúng ta đem vấn đề của bản thân trãi bày với đối phương được không,? "

Có thể là nghe câu nói của cô "chưa sẵn sàng để kết hôn" Đôi mắt của Trình Minh trở nên thoải mái hơn. "em chỉ, em chỉ sợ cô không cần em nữa ."

Bạch Tố Tố siết chặt nắm tay, nụ cười trên khuôn mặt cô trở nên dịu dàng hơn. "Sao thế được, tôi thực sự thích cậu rất nhiều. Tôi nghĩ tuổi của tôi sẽ là 26 vào năm tới. Tôi rất vui khi tìm được bạn trai nhỏ tuổi như vậy, "

Đôi mắt của Trình Minh hơi đỏ, lặng lẽ gắp cho cô một con cua 😛😛😛.

Bạch Tố Tố véo càng cua  ra ăn nó một cách yên lặng. Cô cũng nhấc đũa lên gắp cho cậu một miếng bánh sữa dừa. " nhìn xem, cậu có thích món này không? Tôi có thể học cách làm nó nấu cho cậu ."

Trình Minh ngước lên nhìn cô, không thể tin vào tại mình được. Yết hầu cậu cuộn lên xuống, cuối cùng không kìm được xúc động từ tận đáy lòng. Cậu đứng dậy đẩy chiếc ghế ra, bước đến bên cô, cúi đầu hôn cô mãnh, giống như sói đói vậy, dữ dội hút máu.

Cậu hôn một cách mãnh liệt. Sau một lúc, Bạch Tố Tố nếm mùi sắt, nhưng Trình Mịn không quan tâm đên nhiều như vậy , thậm chí ôm cô, đá cái ghế ra bước nhanh về phòng.

Ngay khi cậu bước vào phòng, cậu đặt Bạch Tố Tố xuống xoay cô dựa vào cửa, nâng váy ngủ của cô.

Cậu cảm thấy chiếc qυầи ɭóŧ dưới tay mình. Chiếc qυầи ɭóŧ có dây buộc này được chính cậu chọn. Lúc đó, cậu chỉ nghĩ rằng cô mặc lên nhât định rất đẹp , nhưng bây giờ cậu chỉ muốn cởi ra.

Ngay khi nút thắt hồ điệp ở Hồng quần kéo ra, đồ lót đã được nới lỏng rơi xuống, cậu không để ý nó mà thò tay vào khoảng trống.

Nhưng cậu thấy tiểu huyệt vẫn khô và căng, khác hoàn toàn với ẩm ướt thông thường.

Đôi mắt của Trình Minh tối sầm, cậu hôn một cách mãnh liệt, dùng một tay siết chặt hoa hạch nhạy cảm của cô, đặt tay kia lên ngực cô, rất có kĩ năng mà chơi đùa với những hạt đậu đỏ nhỏ trên cậu vυ' bạch thỏ của cô , như thể cố gắng chứng minh điều gì đó.

Nhưng Bạch Tố Tố bây giờ không có bất kỳ ham muốn nào, đặc biệt là khi biết kẻ mất trí này muốn giam cầm cô mãi mãi!

Nhưng ngay cả khi không có ham muốn, cô vẫn phải giả vờ bị cậu mê hoặc, trước tiên cô phải làm hỗn loạn Trình Minh, tìm cơ hội trốn ra ngòai.

Trình Minh giống như đang phát tiết, hai tay cậu đâm rất mạnh vào đào móc tiểu huyệt của cô. Lọai xâm phạm mạnh mẽ này khiến cô không thoải mái về mặt tâm lý, nhưng ngay cả khi như vậy , tiểu huyệt của cô cũng nhanh chóng ướŧ áŧ.

Trình Minh không muốn đợi lâu, nhưng không muốn làm cô đau. Ngay khi cậu cúi xuống, cậu ném Bạch Tố Tố lên giường. Sau đó, lấy mộy quả trứng rung từ trong ngăn kéo bật ra tối đa, rồi chơi trên môi âʍ ɦộ của cô.