Tựu Ngoạn Tiểu Hào Đích Mệnh (Kiếp Tiểu Hào)

Chương 3

Chương 3: Gia nhập bang hội
Đại khái bởi vì buổi tối thức lăn qua lăn lại cả nửa đêm, Triệu Ngang lần nữa tỉnh lại đã là mười giờ sáng, còn là bị mẹ đập dậy.

Tối qua không ăn cơm, sau khi rửa mặt bị mẹ ấn xuống ăn một tô mì lớn, liền vào game.

Buổi sáng không có mấy người, nhưng so với tối qua thì náo nhiệt hơn nhiều, Triệu Ngang còn đang ở nơi bái sư, nhớ đến sư môn hôm nay vì gặp Ô Nhân Yêu Khuynh Thành còn hơn nữa chưa làm, liền lại lẹt xẹt cặp chân nhỏ ngắn chạy trở về núi Nga My, tới sườn dốc hôm qua gặp cậu ta.

Lần này khá may mắn, hai con Hắc Hầu Tử bỏ trốn bên cạnh xích đu đều có, hơn nữa không ai cướp, nhanh chóng nhặt lấy, lại ở sườn đát đi một vòng, thu thập đủ 5 cái, tìm Mạnh Long giao nhiệm vụ.

Nhiệm vụ kế tiếp là tìm Mạnh Thanh Thanh, Triệu Ngang vừa mới vào phó bản, còn đang truyền tống, biểu tượng hảo hữu hình nhân vật nam đã thoáng chớp chớp.

Trong khung hảo hữu của cậu đến giờ chỉ có mỗi Ô Nhân Yêu Khuynh Thành, xem thư nhận được, quả nhiên là cậu ta.

“Đồ nhi, vi sư giờ mới dậy, thật có lỗi thật có lỗi… Con tới, sư phụ dẫn con đi thăng cấp!”

Xem ra hôm nay cậu không có số làm sư môn, Triệu Ngang cam phận đi giao nhiệm vụ, không nhận thêm, còn chưa kịp hồi âm tin, đã nhận được mời đội, tiếp, trong đội ngoài Ô Nhân Yêu Khuynh Thành một người tên rất cá tính, Tu Thô Tục.

Hơn nữa Tu Thô Tục kia còn là một cô gái.

[Đội] [Tu Thô Tục]: Cậu nhóc này là đồ đệ bà?

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi, đến đến, lại Ôn Tuyền Động, vi sư đang ở trước cửa động chờ con

[Đội] [Tu Thô Tục]: Thật đáng thương, đã bái phải một tên sư phụ phế vật như vậy

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Ách… Ôn Tuyền Động ở đâu?

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: …

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: …

[Đội] [Tu Thô Tục]: Hai tên phế vật

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Được rồi, vậy con tới Đại Lý đợi vi sư, vi sư đi đón con Con không cần nghe bà cô kia nói vớ vẩn, vi sư rất lợi hại

[Đội] [Tu Thô Tục]:

Triệu Ngang thực sự không biết nên phản ứng thế nào, chỉ có thể theo Dương Tứ Nương truyền tống đến Đại Lý, nhận x2 rồi im lặng chờ.

Lần này tọa kỵ của Ô Nhân Yêu Khuynh Thành đổi thành Hoa Xa, thật đúng là người có tiền, Triệu Ngang bất bình chép chép miệng.

“Ô Nhân Yêu Khuynh Thành mời ngài cùng kỵ.”

Triệu Ngang nhấn đồng ý, nhân vật trên màn hình liền nhảy lên chiếc xe hoa mỹ.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ba ha ha ha ha ha ha, đồ nhi, chúng ta lúc này có giống đi kết hôn không a

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: …

[Đội] [Tu Thô Tục]: Đù, rảnh quá phát sốt à, nhanh qua, bà chờ ngán rồi

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Biết rồi biết rồi, rõ ghét… người ta chỉ ở lúc tự động tìm đường gϊếŧ gϊếŧ thời gian thôi

Hoa Xa xuyên qua Nhĩ Hải, thẳng đến Ôn Tuyền Động, khóe miệng Triệu Ngang giật giật, đường đi đơn giản như vậy chỉ cần nói với cậu không phải có thể tự mình tới đây sao.

Xem ra bái sư phụ này thật sự không phải ngốc bình thường, ít nhất cậu có lòng tin có thể chơi đến cấp 60.

Xuống Hoa Xa, Triệu Ngang thuận tiện xem tư liệu của Tu Thô Tục, tiêu dao 86, mặc Ảm Đạm Điêu Linh, kiểu tóc cũng rất mạnh mẽ.

Có điều bên này còn chưa đóng cửa sổ, bên kia đã gào thét.

[Đội] [Tu Thô Tục]:???! Đồ đệ bà rình trộm tui! MD, còn nhìn nữa thì phải phụ trách!!

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Tu, bà thiệt bạo lực còn bị che chữ nữa.

Triệu Ngang nhìn lời của cô ta, có chút xấu hổ.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Xấu hổ, tớ sẽ không tùy tiện xem nữa…

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi không sao đâu, bà này thích ồn ào, kệ bả đi Bà cô không đáng yêu

[Đội] [Tu Thô Tục]: Hơn bà giả bộ ngây thơ!

Nhìn bọn họ hình như trước giờ bình thường luôn nói chuyện như thế, Triệu Ngang cũng không lo lắng nữa, im lặng đứng một bên, vừa cùng Ô Nhân Yêu Khuynh Thành nói chuyện phiếm vừa coi Tu Thô Tục miễu sát nhanh như gió.

Hơn nữa xem tình hình này, Ô Nhân Yêu Khuynh Thành kia xác thực là nữ không sai.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Cậu không phải nhân yêu?

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ha ha, đồ nhi thật thông minh Người ta là một mỹ nữ nha

[Đội] [Tu Thô Tục]: Chưa thấy qua nhỏ này da mặt dày như vậy!

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Hứ, da mặt người ta dày chỗ nào? Mong mỏng một tầng như thế!

[Đội] [Tu Thô Tục]: Mong mỏng một tầng? Vậy thì chất lượng nhất định phải siêu tốt!

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: …

Được rồi, ít nhất cậu đã biết đối diện là hai cô gái.

Mặc dù nhận x2 kinh nghiệm cũng bốn năm trăm, nhưng tiểu hào thấp như vậy vẫn có thể nhìn thấy kinh nghiệm từ từ dâng lên, đến giữa trưa thì đã cấp 25.

[Đội] [Tu Thô Tục]: Đù, mấy người nói chuyện đủ chưa, chỉ biết để bà càn quét quái! Đi ăn cơm!

Vừa nói xong, người đã lui đội, biến mất tăm hơi.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Được rồi… Đồ nhi, vi sư cũng phải đi ăn, đợi cơm nước xong dẫn con đến Ma Nhai Động nha Đồ nhi cũng đi ăn đi

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Ừm, cám ơn

Tuy sư phụ mang đi thăng cấp là chuyện hiển nhiên, nhưng Triệu Ngang cũng hiểu được, cho dù người ta không mang mình cũng rất bình thường.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi thật đáng ghét, với người ta mà còn nói cám ơn Con gọi một tiếng sư phụ cho vi sư vui vẻ vui vẻ xem…

Triệu Ngang sửng sốt, trong lòng xẹt qua một tia khác thường, nhưng vẫn gọi ra miệng.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Sư phụ

Hồi cấp ba, cũng có mấy ngày cậu theo sau người ta gọi sư phụ.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ba ha ha ha ha ha ha, đồ nhi thực ngoan, vi sư nhất định sẽ ăn nhiều hai bánh bao! Out nha, lát gặp!

Hai bánh bao ý chỉ làm việc, lao động; ở đây tức là sẽ tích cực.

“Ô Nhân Yêu Khuynh Thành rời khỏi đội.”

“Sư phụ của các hạ Ô Nhân Yêu Khuynh Thành đã logout.”

Hơn một giờ trước mới ăn tô mì lớn, Triệu Ngang đương nhiên không đói bụng, nhanh chóng trở về môn phái làm sư môn, nhiệm vụ mới bảo cậu đến Tô Châu viếng thăm Tô Thức.

Triệu Ngang ở môn phái truyền tống đến Tô Châu, khung cảnh vừa đổi qua thì như thấy được một cái tên, không tự chủ mà đọc đến, người kia đã biến mất, không biết truyền tống đi nơi nào.

Triệu Ngang trong lòng đập bịch bịch, Nguyệt Ảnh Phong —— Nhạc Doanh Phong, chắc chỉ là trùng hợp…

Nguyệt Ảnh Phong và Nhạc Doanh Phong đều có pinyin là “yuè yǐng fēng”.

Tuy nghĩ như vậy, Triệu Ngang vẫn mở khung hảo hữu, nhấn chọn tra tìm.

Tư liệu lập tức liền hiện ra:

ID: 2D505CD6

Tên: Nguyệt Ảnh Phong

Cấp bậc: 102 Môn phái: Thiên Sơn

Bang hội: Thiên Lôi Hoành Hành

Đồng minh: Không

Tâm tình: Tối qua không thức khuya

Danh hiệu: Bình Tặc Đội Trưởng

Con chuột tại ba chữ ‘Thêm hảo hữu’ kia quẹt qua vài cái, cuối cùng vẫn không thể đè xuống.

Chẳng qua là trùng hợp gặp một người tên có hài âm giống cậu ấy thôi, không có gì phải kinh ngạc a. Lại nói, trước kia lúc cậu ấy chơi game này, cũng không phải tên như vậy.

Tắt đi tư liệu người nọ, Triệu Ngang vẫn không tránh được có chút tâm thần bất định, mấy chuyến sư môn mà làm hơn nửa giờ mới xong.

Tiếp theo cũng không biết nên làm gì, điều khiển nhân vật chạy loạn, trong lòng cũng loạn vô cùng.

Lại có thư tới, Triệu Ngang mở ra, của Ô Nhân Yêu Khuynh Thành.

“Đồ nhi, đang làm gì thế a, M con cũng không hồi âm, không onl sao?”

Triệu Ngang vội vàng điểm kênh cá nhân, mới nhìn rõ một đống mật tán gẫu xếp chồng xếp chồng.

“Không, vừa rồi không chú ý.”

Nhanh chóng trả lời, bắt đầu nhìn lại cái đống kia.

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Đồ nhi đang làm gì thế?

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Đồ nhi đồ nhi

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Đồ nhi có đó không a, vi sư dẫn con đi luyện cấp!

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Ai, đồ nhi a… con rốt cuộc có đó không a…

Bưu kiện lại đến: “Đồ nhi ngốc, vào đội, sư phụ tìm bang chủ mang con đi, hố hố…”

Lời mời tổ đội theo sau, Triệu Ngang đồng ý, tiến vào đội đã đầy.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi, đến đến, Ma Nhai Động.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Ừm

[Đội] [Ma Tôn]: Đây là đồ đệ Tiểu Ô lừa đến à, ha ha

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Cái gì gọi là lừa a – -||

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Chào mọi người

[Đội] [Tối quá tối quá]: Đồ đệ ngoan, gọi sư trượng

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: … Sư trượng?

Ô Nhân Yêu Khuynh Thành đã kết hôn?

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ha, Tối quá không cần đùa cậu ấy…

[Đội] [Tối quá tối quá]: Anh đâu có đùa a, anh nhất định phải lấy em

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: …

Triệu Ngang lẹt xẹt vừa chạy tới Lạc Dương, Ô Nhân Yêu Khuynh Thành đã bảo cậu dừng lại.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi con vào bang trước đi, lão đại vừa lúc onl. Nhận đồ đệ của em nha

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Ừ

Cái tên vừa mới rồi khiến cậu vô cùng bối rối đột nhiên xuất hiện trông đội, tâm Triệu Ngang càng run rẩy, đem con chuột chuyển đến hình nhân vật của đội trưởng bên cạnh, quả nhiên, nãy giờ không nói tiếng nào, ngoại trừ Tu Thô Tục buổi sáng gặp qua, chính là cậu ta.

Triệu Ngang ngây người tại chỗ hồi lâu, mới nhìn thấy người trong đội đang gọi cậu.

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]:? Sao không vào? Bang số 28

Triệu Ngang phục hồi lại tinh thần, vội vã chạy đến chỗ bang hội xin gia nhập, Thiên Lôi Hoành Hành, đúng rồi, vừa nãy nhìn thấy bang hội cậu ta tại sao không nhớ đến chứ, hóa ra cùng Ô Nhân Yêu Khuynh Thành và Tu Thô Tục một bang.

Rất nhanh được thông qua, trong kênh cá nhân lập tức có thêm cái bang hội.

[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi của tớ đến đấy đến đấy, mọi người xếp hàng hoan nghênh nào xN

[Bang] [Tối quá tối quá]: Hoan nghênh đồ đệ bà xã

[Bang] [đường ngạo]: Ô, đây là cậu nhóc xui xẻo bị lừa à, ha, hoan nghênh…

[Bang] [SKY]: Hoan nghênh… Đứa nhỏ đáng thương, lại làm đồ đệ Tiểu Ô…

Triệu Ngang còn đang trong chấn động Nguyệt Ảnh Phong mang đến cho cậu chưa phục hồi tinh thần lại, chỉ có thể trơ trơ ở kênh bang hồi tiếng cám ơn.

[Bang] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Cám ơn mọi người

Triệu Ngang máy móc điều khiển nhân vật chạy qua Nhạn Nam đến Ma Nhai Động, vừa vào liền hiển thị tổ đội theo sau Nguyệt Ảnh Phong.

Phía trước Nguyệt Ảnh Phong một thân áo trắng, cỡi con ngựa toàn thân xanh lam, tóc nhuộm màu tím nhạt, trông rất đẹp mắt, rõ ràng không phải cậu ấy, rõ ràng chỉ là một hình tượng game, nhưng một khắc kia, tâm Triệu Ngang vẫn không ngăn được mà điên cuồng đập…

—————————————————————————————————–

Hoa Xa

Chương này có nhiều chỗ tối nghĩa quá >.