Chương 1: Xuyên không
Nó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con .Tại môt căn nhà nào đó .
- Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó
-Dạ.......-nó
5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức .
1000 năm trước .
Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh :
-Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>.