Chương 2
Nên nói như thế nào về hi hữu động vật này đây?Ngay từ lúc đầu là vì tò mò, muốn biết làm sao có người xui tới loại trình độ này, nhìn thấy hắn lúc nào cũng xảy ra sự cố, khôi hài đến không ngờ được.
Nhưng càng về sau, chậm rãi hiểu biết hắn, mới biết cá tính của người này tốt đến không thể tốt hơn được nữa, cư xử chân thành lại không tính toán, bạn bè bên cạnh ít nhiều sẽ chiếm một chút tiện nghi của hắn. Vô luận ăn phải bao nhiêu mệt, hắn cũng chỉ cười cười, xoay lưng cái liền đã quên, cũng không để ở trong lòng.
Đầu năm nay, muốn tìm một người không mang thù, không tâm cơ, quả thật so với vượt qua hai mươi tuổi mà vẫn còn là xử nam còn khó tìm….
Đúng rồi, nghe đồn hắn vẫn còn là xử nam, tháng trước vừa mới qua hai mươi tuổi.
Cho nên là muốn tìm một người không mang thù, không tâm cơ lại vượt qua hai mươi tuổi mà vẫn còn là xử nam so với tỷ lệ ở trên đường nhặt được kim cương còn thấp hơn!(Hàng hiếm, chị phải mau nắm bắt nhanh!^^)
Người như vậy, hại cô ngẫu nhiên thật muốn khi dễ hắn một chút, đều cảm thấy lương tâm thật bất an, cho nên nhịn không được đối với hắn càng lúc càng tốt, và thật lòng cũng muốn đối tốt với hắn.
Tháng trước ngay tại ngày sinh nhật của hắn, cô tìm đến bạn học muốn giúp hắn tổ chức sinh nhật. Hắn hiện nay thế nhưng là ‘ cục cưng’ của các học tỷ đâu, mọi người rất là thương hắn a! đem tất cả những kinh nghiệm đã từng trải đều dốc lòng truyền thụ.
Bạn học của hắn biết những thứ này của các học tỷ xài được, cho nên ngay cả bạn học bình thường không có gì giao tiếp, trong kỳ thi cũng đều hướng hắn lôi kéo tình cảm. Đứa ngốc này cũng thật là không biết giấu diếm gì cả, cái gì cũng đều nói hết cho người ta biết, chậc!
“ Cậu như thế nào còn ở nơi này?” Ở thư viện, gặp bạn học cùng lớp kinh ngạc hỏi cô.
“ Bằng không tớ có thể đi nơi nào?” Đem sách để lại trên giá, lại rút ra một quyển khác.
“ Chuông báo đã đánh đâu! Cậu không phải đang đợi tiểu bạn trai của cậu tan học sao?” Khóa thứ hai nhất định so với khóa thứ tư ra sớm hơn, vị nữ sinh si tình này thường thường đều ở thư viện lang thang gϊếŧ thời gian, mọi người đều thấy nhưng không thể trách a!
“ Quan Tử Cần không phải là tiểu bạn trai của tớ!” Hơn nữa, bọn họ hôm nay cũng không có hẹn.
“ Tớ lại không chỉ tên nói họ.” Bạn học cười mà như không cười nói.
“ Không cần chỉ tên nói họ cũng biết là cậu đang nói ai.” Lời đồn đã sớm bay đầy trời, cô còn làm gì phải giả bộ như không biết.
“ Không phải bạn gái, làm sao ba ngày hai hôm lại đưa bữa khuya cho người ta?” Học tỷ làm được so với bạn gái chính quy còn xứng chức.
“ Đó là bởi vì hắn ngốc!” Dễ nói chuyện như vậy, bạn bè chỉ cần giả bộ đáng thương, ngay cả tiền sinh hoạt đều có thể đưa cho người ta mượn, cô dám cam đoan, tám phần là một đi không trở lại. Cô là người không có lương tri sao? Như thế nào nhẫn tâm nhìn hắn suốt ngày ăn mỳ ăn liền?
“ Còn nói không phải bạn gái.” Bạn học cười càng mập mờ. Ngốc hay không ngốc, là do bạn gái quản a? Căn bản là một bộ dáng ưu quốc ưu dân ưu Tử Cần đây, suốt ngày quan tâm người ta.
“ Đừng nói làm bạn bè không nhắc nhở cậu, năm nay có một học muội mới đến, bộ dạng cũng không tệ, còn là hệ hoa, đang thực tích cực theo đuổi hắn nha. Nghe đồn các cậu là một đôi, nhưng lại không sợ đắc tội học tỷ, còn lớn tiếng nói, nó trẻ tuổi hơn cậu, điều kiện hơn cậu, tin tưởng sẽ đuổi được hắn tới tay. Tựa như cậu nói, người kia thực ngốc, luôn không làm rõ ràng lắm tình huống, ngày nào đó mạc danh kỳ diệu bị theo đuổi mất rồi, đến lúc đó cậu đừng hối hận”.
“ Có chuyện này?” Hù dọa a? Cô làm sao không có nghe được?
“ Phải biết tranh thủ thôi, bên ngoài trời đang mưa, còn không mau tìm hắn đi dạo dưới mưa, hảo hảo mà bồi dưỡng cảm tình một chút”.
“ Gì? Bên ngoài đổ mưa?” Cô không nói hai lời, đem sách trả lại thư viện, hướng đi ra ngoài.
Vận khí người này xui đến trầm trọng, khi hắn mang dù, thời tiết dù ẩm thấp cũng không đổ mưa. Nhưng chỉ cần hắn không mang dù, cho dù một khắc trước còn nắng chang chang, ngay sau đó đều có khả năng sẽ mưa to tầm tã, thường thường thấy hắn thực đáng thương bị làm cho ướt sũng.
Cái được gọi là định luật, ở trên người hắn sẽ nghiệm chứng được mười phần mười.
Cô gọi điện thoại, quả nhiên hắn bị nhốt tại phòng học dưới lầu không thể động đậy.
“ Học tỷ, chị thật sự là thiên sứ”. Cô mỗi lần đều xuất hiện những khi hắn cần nha.
“ Miệng ngọt như vậy!” Dính mật.
Phòng học dưới lầu cách ký túc xá nam có một đoạn, đương nhiên là người dáng cao sẽ cầm dù, dưới dù không gian có hạn, cho dù là vai kề vai cũng vẫn bị nước mưa ướt đến. Quan Tử Cần chú ý đến bên bả vai cô bị mau ẩm ướt, nhờ cô giúp cầm dùm hộp giấy, nắm vai cô kéo về dựa sát vào trong dù.
“ Cái gì vậy?” Cô chỉ chỉ vào hộp giấy.
“ Bao tay, là của học muội cho, nói là muốn tặng bù quà sinh nhật”. Thực tri kỷ nghĩ đến hắn khi lái xe sẽ bị lạnh.
“ A, làm học trưởng, kiêu ngạo?”
Hắn kỳ quái liếc cô một cái. Bạn bè tặng quà cho nhau không phải là chuyện rất bình thường sao? Không hiểu sao cô lại toan hắn.
“ Tôi không thể nhận sao?”
“ Vì sao phải nhận, cậu rất lạnh, thật thiếu bao tay sao?” Người ta đưa hắn sẽ nhận, thật không có nguyên tắc!
“ Vấn đề không phải là thiếu hay không thiếu, người ta có tâm ý tặng quà sinh nhật, nếu không nhận thì thật thất lễ!” Học tỷ tặng, hắn đều có nhận a, hơn nữa còn ghi tạc trong lòng, nhất định sẽ nhớ đáp lễ.
Đó chẳng qua là lấy cớ, hắn nghe không hiểu sao? Trọng điểm là cô bé nhà người ta có ý với hắn, muốn hắn mang trên tay, ấm áp ở trong lòng!
“ Cậu cảm thấy học muội so với tôi trẻ tuổi, xinh đẹp hơn sao?”
Quan Tử Cần dừng lại bước chân, nghe khẩu khí buồn bực của cô, nghiêm túc đánh giá cô một lần.
“ Nguyên lai….. là như thế này!”
“ Như thế nào?”
“ Phụ nữ ganh tỵ tâm!” Học tỷ cảm thấy bị so không bằng? Khó trách học tỷ mất hứng khi hắn nhận quà của học muội.
“……” Không nên trông cậy vào hắn nói ra cái gì hay ho trong lời nói.
“ Học tỷ, chị một chút cũng không già!” Hắn tự cho là an ủi vỗ vỗ vai cô.
“ Cám ơn cậu nha!” Cô tức giận. “ Nhận đều đã nhận, đúng lúc tôi thiếu một đôi bao tay, đưa cho tôi như thế nào?”
“ Không được”. Trả lời tương đương nhanh chóng kiên quyết. Người khác đưa quà không thể chuyển giao, nếu bị biết, sẽ thật không hay lắm.
Chưa từng bị hắn cự tuyệt qua, Đồng Thư Nhã thực sự sửng sốt một chút.
“ Nếu tôi rất muốn đâu?”
“ Vẫn là không được”. Nói hắn dễ nói chuyện, nhưng lại có một số việc rất có nguyên tắc, cố chấp thật sự, nói cái gì cũng không nhượng bộ.
“Chỉ nói vậy thôi, hẹp hòi keo kiệt!” Đứng trước cửa ký túc xá nam, tiện tay nhét hộp giấy vào trong lòng hắn.
“Nếu chị muốn…….”
Không cần nghe hắn nói xong, đoạt lại cây dù, dùng thanh âm đứt quãng nặn ra từng chữ nói “Gặp, lại, sau!”
“ Học……”
Học học học….. Kêu cái rắm á! Đồng Thư Nhã không thèm để ý đến hắn, nhìn cũng không quay lại nhìn hắn một cái.
Ai hiếm lạ gì bao tay, chỉ thử xem phản ứng của hắn mà thôi, là bảo bối như vậy, còn dùng ngữ khí cường ngạnh chưa bao giờ nghe qua cự tuyệt, gạt người nhà nhận lễ vật của người hâm mộ a!
“Kỳ quái……” Quan Tử Cần ngốc đứng dưới mái hiên của ký túc xá nam, thì thào tự nói.
Học tỷ… có phải hay không đang tức giận?
“Vợ chồng son cãi nhau?”
Khi người thứ n nói với hắn những lời này, Quan Tử Cần khốn quẫn gãi gãi đầu, rơi vào trầm tư.
Đã thành thói quen cùng người nào đó bị gọi là “Vợ chồng son”, cũng lười lãng phí nước bọt đi giải thích, biết đang nói ai nói về ai là tốt rồi. Nhưng là…… có sao? Bọn họ có cãi nhau sao?
“Không phải là cảm tình rất tốt sao? Tuần trước còn thực lãng mạn đi dạo trong mưa mà?” Bạn học b lại nói tiếp.
Kia không phải là đi dạo dưới mưa. Ngày đó hắn ăn mặc ít lắm, lạnh muốn chết, thầm mong chạy nhanh về ký túc xá tắm nước ấm nữa mà!
Bất quá…… Cô ấy ngày đó thoạt nhìn không được vui vẻ mấy?
“Nhất định là giận dỗi rồi, không nhìn thấy mấy ngày nay Đồng học tỷ không đến tìm cậu ấy sao?”
Đúng, hắn đã có một lúc lâu không nhận được điện thoại của cô, cũng không thấy được cô. Bằng không lúc trước, cô dù không có khóa học, ngẫu nhiên cũng sẽ đến lớp của hắn dự thính. Kỳ thực những môn này cô đã sớm học xong, cũng cùng giáo sư quan hệ tốt lắm, dẫn đến giáo sư đối với hắn ấn tượng cũng rất tốt….
Cô thật sự lo cho hắn đến không còn lời gì để nói, giúp hắn trong việc học, khi cùng bạn bè đi chơi cũng luôn chừa phần hắn. Ngay cả khi hắn gặp xui xẻo, vẫn chỉ có cô ở bên cạnh giúp hắn, những người khác đều vô lương tâm chỉ biết đứng ở một bên cười thôi.
Trừ bỏ nghỉ đông và nghỉ hè ra, dường như không có quá một tuần không được gặp cô, hắn biết cô đang bận làm tốt nghiệp chuyên đề nghiên cứu, cũng không dám làm phiền cô, định chờ cô hết bận rồi nói sau….
Học xong khóa hôm nay, hắn đến phòng học chuyên đề tìm cô, bạn học của cô nói cô đang ở thư viện tìm tư liệu, cho nên hắn lại đi vào thư viện, nhìn thấy cô đang thật chuyên tâm tra tài liệu. Vì vậy, hắn ra bên ngoài đứng chờ.
Một lúc sau, bạn học bước vào thư viện, thấy cô còn ở đây, hơi kinh ngạc hỏi “Thư Nhã, cậu sao còn ở nơi này?”
Những lời nghe đã thực quen tai, Đồng Thư Nhã ngay cả đầu cũng không ngẩng lên một chút hỏi “Vì sao tớ phải đi tìm Quan Tử Cần mới là bình thường?” Bằng không sẽ bị hỏi ‘Cậu như thế nào ở trong này?’, cô cũng không phải là trẻ sinh đôi kết hợp với người nào đó nha!
Cái tên vô lương tâm kia, cô không đi tìm hắn, hắn cũng không biết chủ động tìm cô.
Càng nghĩ càng tức! Hơn một năm nay khắp nơi chiếu cố cho hắn, đào tim đào phổi ra đối xử tốt với hắn, kết quả thế nhưng không thể so sánh bằng học muội trẻ tuổi, xinh đẹp.
Nhìn xem, hơn một tuần, một cú điện thoại liên lạc cũng không có, thật sự là tức chết cô mà!
“Nhưng mới vừa rồi hắn đến lớp học tìm cậu a, tớ nói với hắn cậu ở trong này mà, cậu không gặp được hắn sao?”
Di “Cậu nói hắn tìm tớ? Khi nào?”
“Đại khái là khoảng hơn bốn giờ”.
Bốn giờ, bây giờ đã hơn sáu giờ!
Cô sờ sờ túi tiền, phát hiện di động còn trong túi xách dưới phòng học, đi xuống dưới lầu tìm túi xách, ra ngoài hành lang, một bên chuyên tâm cúi đầu gọi điện thoại.
“Học tỷ….”
“Đừng ồn” Cô không ngẩng đầu lên, gọi điện thoại, tiếng chuông lại vang lên từ người ở phía sau. Cô dừng lại động tác, ngoài ý muốn quay đầu lại nhìn thấy hắn “Quan Tử Cần, cậu đứng ở chỗ này làm cái gì?”
“Chờ chị a!” Hắn mỉm cười ôn hòa với cô.
“Bạn học tôi nói là cậu tìm tôi?”
“Đúng vậy, nhưng tôi thấy chị đang chuyên tâm, ngại làm phiền đến chị”.
Cho nên liền lựa chọn đứng ở bên ngoài đợi cho đến khi cô xong việc? Đứa ngốc này!
Tuy rằng ngớ ngẩn_ lại khiến cho người ta ấm áp.
“Học tỷ, có phải chị mệt chết đi? Tôi có thể giúp gì không?”
Tính hắn còn có một chút lương tâm, còn biết hỏi han ân cần, không thấy tiểu học muội xinh đẹp liền mê choáng váng, phai mờ nhân tính chỉ còn lại thú tính.
“Tôi muốn tìm tư liệu. chạy số liệu, cậu có thể giúp cái gì?”
“Tìm tư liệu tôi có thể giúp chị tìm, chạy số liệu tôi cũng có học qua môn thống kê”
“Vậy đến nhà của tôi đi!” Cô cũng không cùng hắn khách khí làm gì.
Im lặng đi hết một đoạn đường, bây giờ bắt đầu là ban đêm mùa đông có chút lạnh, cô chà xát hai tay, a a cho ấm. Quan Tử Cần bỗng nhiên nhớ ra, từ trong ba lô lấy ra một thứ “Học tỷ, cái này cho chị”.
“Bao tay, chị không phải thiếu một đôi sao?”
Hắn …… còn tưởng thật sao. “Cậu mua?”
“Đúng vậy!” Người khác tặng hắn không thể đưa cho cô, nhưng xem nét mặt ngày đó của cô dường như rất thất vọng, bộ dạng thực sự rất muốn, cho nên hắn riêng đi mua một đôi khác.
Hắn không biết tiểu nữ sinh thích loại kiểu dáng nào, thẩm mỹ của hắn cũng không có gì đặc biệt. Cho nên còn riêng đi nhờ chị cả giúp hắn chọn, sợ mua rất xấu sẽ không thành ý với cô.
“Đứa ngốc!” Cô cười, đưa tay ra “Đeo dùm tôi”.
Quan Tử Cần chú ý nét mặt của cô, tuy rằng mắng hắn ngốc, nhưng khóe miệng lại có cười nhàn nhạt, cho nên chắc là không có tức giận rồi.
Hắn yên tâm đeo cho cô xong, cô hướng hắn ngoắc ngoắc ngón tay “Cúi đầu thấp một chút”.
Hắn nghe lệnh làm theo, cô cởi khăn quàng cổ màu trắng trên người xuống, hướng cổ hắn quấn hai vòng, dưới ánh mắt khó hiểu của hắn, cô mỉm cười nói “Lễ vật đáp tạ”.
Quan Tử Cần lăng lăng, vuốt ve khăn quàng cổ trên cổ, phía trên còn có lưu lại độ ấm da thịt cô, còn có mùi hương nhàn nhạt đặc trưng của con gái, không biết vì sao, gương mặt không khỏi nóng rang, bên tai cũng đỏ lên.
Bọn họ mua bữa tối trước, ăn no thật no mới bắt đầu khởi công.
Cô sửa sang lại tư liệu, hắn thì giúp cô tra tì một nửa thông tin.
Bất tri bất giác, thời gian trôi qua nhanh chóng, chờ khi tới khi hắn chú ý…..
“A” Hét thảm một tiếng. “Đã qua mười một giờ, ký túc xá đóng cửa!
Không biết khi nào thì đã ngừng công việc trong tay, Đồng Thư Nhã chống má nhìn chăm chú hắn, cô phát hiện nha, nam nhân nghiêm túc là đẹp trai nhất. Khi hắn không làm ra những việc ngốc nghếch, bộ dáng chuyên chú cũng thật có một phen mị lực.
Chỉ bất quá……… vừa mở miệng quỷ kêu liền phá công.
Cô cười “Sợ cái gì? Lầu trưởng ở tầng lầu kia cùng tôi có chút giao tình, tôi nói một tiếng là được rồi”.
“Vấn đề là…….” Hắn không có nhà để về a.
“Ghét bỏ tôi a? Có muốn bị đuổi ra phòng tắm ngủ không?”
Ý tứ là…… Cô cho hắn ở lại sao?
Khóe miệng giơ lên không đến ba giây lai suy sụp xuống dưới “Vẫn là không tốt lắm, dù sao chị cũng là con gái, làm như vậy đối với thanh danh của chị không tốt, để tôi gọi điện cho bạn học”.
“Quan Tử Cần, cậu sống ở cổ đại a! Bảo thủ như vậy, khó trách toàn thế giới đều biết cậu là xử nam, có muốn để tôi lập cho cậu cái đền thờ trinh tiết?”
Mặt hắn một trận hồng “học, học, học tỷ…….” Thất nam da mặt mỏng, bắt đầu nói chuyện cà lăm.
“Trên bàn trang điểm của phòng tắm có bàn chải đánh răng mới, rửa mặt chải đầu xong lập tức tắt đèn lên giường cho tôi”.
Còn …… lên giường?
“Sẽ… sẽ bị hiểu lầm…….?”
“Đã sớm hiểu lầm!” Toàn bộ thế giới đều nhận định bọn họ là một đôi, nhìn cô có biết bao nhiêu cười nhạo, cũng bởi vì chuyện xấu của bạn trai còn là xử nam, giống như nói cô không có mị lực chút nào, thật mất mặt vô cùng.
“Kia…. tôi ngủ trên sàn nhà….”
Thời tiết lạnh đòi mạng, cô ở chỗ này một không có túi ngủ, hai không có chăn lông, nếu đem hắn quăng xuống sàn nhà lạnh như băng, buổi sáng ngày mai chắc chắn hắn sẽ bị chảy nước mũi tùm lum, lương tâm của cô cũng không phải bị chó tha a.
“Cậu phiền toái đủ chưa? Tôi không ăn thịt cậu, trinh tiết của các hạ an toàn vô lo!” Cứ yên tâm giữ đồng tử thân của hắn đi.
Quan Tử Cần bên tai nóng rát thiêu hồng, bị cô nhìn trừng trừng khí thế, nửa câu phản bác cũng đều nói không được.
Đánh răng xong, tắt đèn rồi, người cũng kiên trì nằm ở đó, không khí trong lúc này, toàn bộ trong phòng đều là hơi thở thuộc loại hương vị của cô, khiến cho nhiệt độ trên mặt hắn không hề có xu thế giảm xuống.
Chưa từng có cùng cô gái nào thân mật qua như vậy, càng miễn bàn là cùng nằm trên một chiếc giường, toàn bộ ráp trải giường đều chứa đặc hữu mùi thơm của cơ thể nữ tính, nhàn nhạt, nhợt nhạt, nhưng cũng đủ để khiến cho mặt của hắn đỏ đến bốc lên hơi nước.
“Quan Tử Cần, cậu lại lên cơn ngốc gì?” Cô dở khóc dở cười, hỏi tiểu khuê nam đang nằm dưới gầm giường.
Hảo….. đau!
Hắn rầu rĩ từ dưới giường bò lên, xoa cục u mới sưng trên đầu.
Chậc! Cô lắc đầu, lấy tay kéo hắn đến, giúp hắn xoa xoa cục u.
Hắn theo bản năng chụp lấy cô để ổn định trọng tâm thân thể, qua vài giây, mới hậu tri hậu giác lĩnh ngộ dưới tay chạm đến gò đồi nổi lên mềm mại có thể là…….
“Tay cậu sờ đến chỗ nào? Muốn trên đầu lại thêm nhiều cục u sao? Quan Tử Cần?” Thanh âm rất bình tĩnh truyền đến.
“A!” Trong bóng đêm, chậm nửa nhịp mới kịp nhận ra mình đường đột giai nhân, cả người giống như lò xo giống nhau nhanh chóng văng ra sau, sau đó cũng không có gì ngoài dự kiến là thêm một tiếng ‘Ìch’!
Lần này là đυ.ng vào vách tường!
Nếu cô vô lương tâm một chút, chắc chắn sẽ lại cười to ra tiếng.
“Người bị sờ là tôi, sao cậu so với tôi còn bị kinh hách hơn!” Cô buồn cười kéo hắn về.
“Không, không cần……..!” Hắn khóc không ra nước mắt. còn tiếp tục như vậy, không cần chờ đến hừng đông, hắn đại khái cũng bị treo cổ!
“Không cần lộn xộn!” Lấy tay sờ,quả nhiên là hai cái cục u, trái phải đồng đều.
Không cần cô nói, hắn cũng không dám động đậy, rất sợ lại đυ.ng phải những chỗ không nên sờ.
Cô giúp hắn nhẹ nhàng xoa cục u, động tác dịu dàng, lực đạo kiềm chế vô cùng tốt, tốt đến đầu hắn toát ra một cái dấu chấm hỏi lớn.
Bình thường loại tình huống này, cô không phải nên tặng cho hắn một cái tát, rồi sau đó đạp hắn văng xuống giường sao? Hắn không cẩn thận phi lễ cô nha, cô còn có lòng tốt như vậy giúp hắn nhẹ nhàng xoa?
“Tốt lắm, ngủ. Ngày mai còn muốn lên lớp, không nên lại làm trò nữa!”
“Tôi không có làm trò……”
“Chậc, câm miệng, lập tức nằm yên cho tôi”
Một khẩu lệnh, một động tác, ba giây lập tức nằm xuống.
Hắn ngay cả ánh mắt cũng không có dám nhắm lại. Khi còn nhỏ ngủ chung với anh tư, nghe nói tướng ngủ hắn không tốt lắm, nằm lăn tới lăn lui, có khi còn đem chân gác lên trên người người ta, làm cho anh tư thật ghét bỏ. Hắn nếu ngủ rồi, sáng mai lại phát hiện lăn đến trên người cô thì làm sao bây giờ? Học tỷ nếu không cầm dao đuổi gϊếŧ hắn thì cũng sẽ tức giận đến mười ngày nửa tháng không để ý tới hắn!
Hắn thật sự rất sợ cô tức giận a!
Hắn vốn định đợi cô ngủ, lại vụиɠ ŧяộʍ xuống sàn ngủ, ngày mai làm bộ nói ngủ không cẩn thận ngã xuống dưới tốt rồi……
Nửa giờ trôi qua, hơi thở của cô vững vàng, hẳn là……. Đang ngủ đi?
Đang muốn điều chỉnh động tác, một cánh tay ngọc đã ôm lấy giữa lưng hắn, đưa hắn ôm trở về, tay kia thì kéo chăn lên “Tôi đã nói không để ý, cậu rốt cuộc có phiền toái gì?”
Lại để cho hắn cứ tiếp tục chơi như vậy, ngày mai sẽ không phải là cảm mạo mà sẽ là não chấn động!
“Học, học, học, học, học…….” Lần này lắp bắp càng triệt để “ Chị…….. muốn hay không……. Buông, buông ra!”
“Vậy cậu liền an phận ngủ a”. Cũng không phải không ôm qua, mọi khi ngồi ở phía sau xe máy cũng thường ôm lấy thắt lưng hắn, không biết là hắn ở thẹn thùng cái gì…
“Nhưng là……. Lỡ như tướng ngủ tôi không tốt lắm…..”
“ Không quan hệ, tôi sẽ không làm gì cậu”.
“ Chị……… xác định?”
“Xác định”. Cả ngày mai cô đều không có khóa, còn người nào đó thì có tới hai khóa, nhận thức rõ một chút được không?
“Vậy là tốt rồi!”
3 phút đi qua.
Hắn đang ngủ.
Quả nhiên là người không tâm cơ, không phiền não, ăn ngon lại ngủ ngon.
Hỏi cô làm sao mà biết? Bởi vì cánh tay hắn vắt ngang đây, ngay tại trước ngực cô. Cái này đổi lại khi là hắn thanh tỉnh, có khả năng sợ tới mức nhảy dựng lên, phản ứng sẽ không bình tĩnh như vậy.
Qua tiếp 3 phút, ngay cả chân đều gác lại đây.
Không….. như vậy đi?
Hắn ngủ vừa mê lại vừa say, vừa cảm giác tới hừng đông, mà cô, lại buông tha cho giãy dụa, rốt cuộc không thèm để ý buổi tối này bị hắn ăn hết bao nhiêu đậu hủ.
Làm sao có người tướng ngủ không an phận như vậy? Nếu không phải người này họ Quan, tên Tử Cần, cô sẽ thật hoài nghi đối phương là giả bộ ngủ để ăn bớt.
Mới vừa tỉnh ngủ, đôi má hắn cọ cọ, cảm giác được so với gối đầu xúc cảm còn mềm mại hơn, mở mắt ra trong nháy mắt, đầu còn chưa thanh tỉnh còn chưa ý thực được mình ở chỗ nào, đầu tiên là lưu ý cánh tay phải đáng vây quanh đường cong rõ ràng ở trên thắt lưng, hoang mang sờ sờ, phát hiện đầu nằm lên thứ gì mềm mại……..
“A” Rốt cuộc tạo thành hữu hiệu tin tức ở trong óc, hắn kích động văng ra từ bộ ngực mềm mại của người nào đó. (Anh này, ngủ khôn ghê)
Thảm, cái này cục u trên đầu sẽ nhiều đến không đếm được……
“Quan Tử Cần, tướng ngủ của cậu có đủ kém”
“Tôi biết…….” Hắn cực độ xấu hổ, cúi đầu nâng không dậy nổi.
Đồng Thư Nhã bật cười “Làm sao có vẻ mặt hổ thẹn giống như phóng hỏa gϊếŧ người như vậy? Tôi nói rồi sẽ không trách cậu.”
Di? một cô gái bị người ta động tay động chân như vậy, chiếm hết tiện nghi, không phải đều nên tức đến mức đem đối phương đánh cho sưng như đầu heo sao?
“Mới 6 giờ rưỡi, có muốn ngủ tiếp một chút?” Cô hỏi.
“Còn ngủ?” Hắn sợ tới mức lắc đầu mãnh liệt. Nếu còn ngủ tiếp, có khả năng cả người đều nằm sấp trên người cô đi, hắn cũng không xác định chính mình có bao nhiêu xương cốt để cho cô bẻ.
“Ký túc xá mở cửa, tôi trở về sửa sang một chút”.
“Chờ một chút” Khi hắn cầm lên ba lô mở cửa, cô bắt buộc chính mình rời đi ổ chăn mê người ấm áp, cầm lấy khăn choàng cổ tối qua thay hắn choàng ấm “Sáng sớm sẽ lạnh”
“ Ừ, đợi tôi tan học sẽ đến đây giúp chị làm số liệu tiếp”.
Cô khoát tay, nhìn hắn đi vào thang máy rồi mới đóng cửa phòng lại, trở về giường ngủ tiếp.
Tối hôm qua cô căn bản không có ngủ gì, để cho người đó nơi này đè, nơi đó ôm, có quỷ mới ngủ được, nhưng kỳ quái là, hắn vừa đi, nơi này thiếu nhiệt độ của hắn, dù lăn qua lăn lại thế nào, ngược lại vẫn ngủ không được?
Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô đưa tay đi tiếp, còn chưa lên tiếng, thì ở đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng khóc cực kỳ khoa trương.
“Ô…..ô………ô, con gái, cha quá cảm động?”
“ Ba?” Mới sáng sớm, làm khỉ gì?
“Ô, ô …….” Còn đang khóc.
“Chậc, câm miệng. Không cho khóc”. Người nào sắp chết, muốn cô để tang, cũng phải nói rõ ràng đi!
“ Ô……….” Đè nén thanh âm “ Nhưng là…….. Thực sự rất muốn khóc a …….”
“ Nói rõ ràng cho con, muốn khóc tiếp sẽ cho ba khóc đủ!” Kỳ cục, từng tuổi này còn muốn để người hung.
“ Ba…… quá cảm động…… con gái, con rốt cuộc cũng trưởng thành!”
“ ……..” Cô than thở, có loại cha này, cô mười tuổi cũng đã quá tuổi trưởng thành rồi! Hôm nay ông ấy rốt cuộc cái gì thần kinh không bình thường?
“ Ô…. Không nghĩ tới con gái của ta cũng sẽ lưu đàn ông qua đêm, cha vốn nghĩ đến con quá mạnh mẽ, không có tên con trai nào che chở được con………
Nói đến đây, thực sự rất oán thán.
Uổng phí sinh ra nó ngày thường xinh đẹp như vậy, muốn dáng người có dáng người, muốn gương mặt có gương mặt, vậy mà hết lần này tới lần khác chính là cấm lại gần ta. Khi thanh xuân mười sáu tuổi, có một học trưởng theo đuổi nó, chẳng qua chính là kiềm lòng không đậu, quàng vai nó mà đã quên hỏi ý kiến nó mà thôi, nó lại đem người ta ném qua vai.
Sau đó, lại dùng vẻ mặt vô tội nói với ông “Phản ứng bản năng mà, ai kêu hắn không nói trước một tiếng với con, con bị hù!”
Tương tự loại sự kiện này ùn ùn kéo đến, muốn hôn nó, nắm tay nó, ôm thắt lưng của nó, đều phải trải qua sự cho phép của nó, nếu không thì sẽ bị đẩy ra, còn không thì té xuống hồ cá, trong đó có khi còn bị đá gãy hai cái xương sườn (Chị thật dã man).
Tìm căn nguyên để nghiên cứu, thì ra là do hoàn cảnh trưởng thành lúc nhỏ, để cho nó phải tự học bảo vệ mình, cuộc sống lâu ngày, làm cho không dễ dàng cho người ta đến gần hoặc tứ chi đυ.ng chạm, hễ nghĩ đến đây, đối với con gái bảo bối duy nhất của mình, ông rất là áy náy…..
Có một thời gian, thực sự lo lắng cho nó sẽ cả đời làm lão xử nữ, sau đó lớn tuổi, thiếu hụt đàn ông nên khó chịu, đè nén lâu ngày, sẽ dẫn đến tâm lý biếи ŧɦái………
“Lão ba, ngài suy nghĩ nhiều quá!” Cô nghe được nha, muốn lầm bầm lầu bầu thì cũng nên nói nhỏ một chút được không? Cái gì mà tâm lý biếи ŧɦái lão xử nữ, thật sự là đủ!
“Ô….ô… cho nên ba thật cảm động, con gái rốt cuộc cũng phá thân………” Cảm động nhất là, tên con trai kia có thể còn sống đi ra..
“ ……….” Không nói gì.
Làm gì có loại cha này? con gái cùng đàn ông lêu lổng. Còn làm một bộ dáng muốn chiêu cáo thiên hạ, mở tiệc ăn mừng, còn nói phá thân a, thật sự là đủ!
“Ba còn dám nói, ba, con không phải đã nói đừng sai người đứng gác dưới lầu con, ba nghe có hiểu không đó?” Quan Tử Cần vừa mới đi, lập tức biết được tin tức, nếu cô không đoán sai, lão ba chắc chắn cùng với chú Cường cả đêm không ngủ ở trong phòng tính thời gian, một nam một nữ nhốt ở trong phòng có thể làm được bao nhiêu chuyện, thấy người ta hừng sáng mới đi ra ngoài, tám phân là mừng rỡ ôm nhau mà khóc.
“Đó là………. Đó là……… bảo vệ, bảo vệ con………. Nấc, an toàn”. Còn khóc, đừng náo loạn nữa, đại ca! Có cần phải cảm động như vậy không a?
Một cái lão nam nhân sắp năm mươi tuổi, khóc thành cái đức hạnh này có thể nhìn sao? Mệt ông ấy hai mươi năm trước còn là đại ca đầu đảng làm mưa làm gió.
“Con gái, hắn có nói hay không muốn kết hôn với con? Muốn mời khách mấy bàn? Còn hỉ bánh nữa? Muốn sinh mấy đứa con? A, khi nào thì dẫn hắn về ra mắt ba? Sính kim muốn thu bao nhiêu……….. A, sính kim không có cũng không sao, chỉ cần hắn thương con là tốt rồi………”
“Ngừng, lão ba, hắn mới hai mươi nha!” Người ta chỉ ở nhờ có một đêm mà thôi, ông làm chi có một bộ dáng muốn đưa con gái gả vội ra ngoài, ông ấy có thể càng khoa trương hơn một chút sao?
“Vậy à…….. con gái, thật giỏi đó, thích ăn cỏ non”
“………” Người này thật là ba ba của cô sao? Tại sao cô cảm thấy đề tài trọng tâm của bọn họ hoàn toàn không cùng xuất hiện.
Giờ phút này, nếu nói rõ với ông ấy, cô và Quan Tử Cần không phải là quan hệ như vậy, làm lão ba thất vọng, không chừng còn thẹn quá thành giận, sau đó cái tên không chịu cưới con gái ông ấy mà còn hào phóng qua đêm ở nhà người ta, sẽ gặp phiền toái lớn.
Lão ba có đôi khi nổi giận lên, là không chịu nói lý.
Suy nghĩ một chút. Quên đi, vẫn là không nói tốt lắm! Đến lúc đó xem tình huống thế nào rồi chuẩn bị làm rõ với ông ấy.