Tư Nam đứng ở cửa khách phòng, nhìn thấy Mạnh Tam từ phòng cách vách đi ra.
“Đường tiên sinh?” Mạnh Tam nhìn Tư Nam, ban nãy nghe phòng bên cạnh có tiếng nước, cho nên y muốn qua bên này nhìn xem, lại thấy Tư Nam từ bên trong đi ra.
“Phong Lân vừa tỉnh lại, tôi giúp anh ấy tắm rửa sạch sẽ, hiện tại đã tiép tục ngủ.” Tư Nam gật gật đầu với Mạnh Tam.
Giúp Uông tổng tắm rửa? Mạnh Tam có chút ngốc lăng, Đường tiên sinh không phải y tá của Uông tổng, sao lại giúp hắn tắm rửa……
“Không có việc gì thì anh đi ngủ sớm một chút đi!” Tư Nam đối Mạnh Tam cười cười, cậu cũng biết khi mình nói ra chữ tắm rửa có bao nhiêu mờ ám. Nhưng mà cũng không sao, dù sao cũng đã chấp nhận nhau, thế nào rồi cũng sẽ công khai thôi.
“Hảo!” Mạnh Tam máy móc gật gật đầu, nhìn Tư Nam trở về phòng, sau đó nghe thấy trong phòng cậu, A Kim đang hưng phấn kêu lên, trong lòng y vẫn còn đang nghĩ đến hình ảnh một cậu bé mảnh mai giúp một nam nhân cường tráng tắm rửa.
“Anh lại nhào lên người em!” Tư Nam đẩy hai cái chân cẩu cẩu đang đặt trước ngực mình “Không được nháo!”
“Ô……” Vì cái gì không được nháo? Mới vừa nãy anh đã kiềm chế dữ lắm đó, hiện tại anh phải nhất định đè em!
“Không cần náo loạn!” Tư Nam điểm mũi A Kim “Đi thôi, cùng nhau tắm rửa.”
“Gâu!” [Được!] Phe phẩy cái đuôi đi theo Tư Nam vào phòng tắm.
“Em cảnh cáo anh, nếu anh còn dám chảy máu mũi, em sẽ đạp anh văng ra xa!”
“Gâu gâu!” [Anh không cố ý mà!] ai bảo em mê người như vậy chứ!
“Anh nhìn em làm gì?” Tư Nam dừng động tác lại, quay đầu, giả vờ ủy khuất như cẩu cẩu “Anh đừng suy nghĩ đến chuyện đó nữa được không, nếu không sẽ chảy máu mũi đó!”
“Gâu!” [Đã biết!] nhưng mà, cái này rất khó thực hiện nga!
Đưa lưng về phía cẩu cẩu, bắt đầu cởϊ qυầи áo, lại khó có thể ngăn cảm mình suy nghĩ về thân thể của Uông Phong Lân. Da thịt mà tiểu mạch, cũng không thấy rõ lỗ chân lông, bả vai rộng lớn, l*иg ngực rắn chắc…… Quay đầu lại thì thấy ánh mắt của A Kim đang trông mong nhìn mình, không khỏi bứt lên khóe miệng lộ ra tươi cười, anh ấy thực sự nghe lời mình, cứ như vậy mà ủy khuất ở trong thân thể A Kim, lại còn có thể tương dương tự đắc như thế!
“Gâu ẳng!” [Em cười cái gì?]
“Cười anh đáng yêu nga!” Tư Nam nửa thân trên trần trụi, ngồi xổm xuống, xoa nắn đỉnh đầu chíp bông của A Kim “Nếu anh như vầy hoài thì thật tốt!”
“Gâu gâu!” [Mới không cần đâu!] cười thật khả ái! Khoảng cách rất gần, đầu lưỡi của hắn nhanh chóng liếʍ lên môi cậu một cái!
“Bại hoại!” Tư Nam linh quang chợt lóe lùi ra phía sau, nhìn cẩu cẩu không thể liếʍ được môi mình mà ủy khuất, cười ha hả.
“Gâu ẳng!” [Em mới là bại hoại!] không cho anh liếʍ!
“Được rồi! Không cần nháo nữa! Ngày mai sẽ có rất nhiều người đến đây, sẽ rất náo nhiệt, hôm nay đi ngủ sớm một chút đi, để còn có sức ứng phó bọn họ!”
“Ẳng!” [Ân!] Vậy em còn không mau cởϊ qυầи đi!
Tư Nam xoay người cởϊ qυầи, vặn vặn vòi nước.
“Gâu!” [Đừng không để ý tới anh!]
“Lại đây!” Tư Nam xoay người cười.
Đại cẩu cẩu nhanh chóng nhào lại, ở trên cái đùi bóng loáng của Tư Nam cọ cọ.
“Đừng cọ!” Tư Nam ngồi xổm xuống,“Không cần chiếm tiện nghi của em!”
“Ẳng!” [Được rồi!] Nhưng anh rất muốn sờ sờ em!
“Ha ha, nhìn lâu đúng là rất giống!”
“Gâu?” [Giống cái gì?]
“Thì Uông tổng đại nhân của em và cẩu cẩu A Kim rất giống nhau!” Tư Nam xoa xoa lông cẩu cẩu.
“Gâu ẳng!” [Cái gì chứ?] Giống chỗ nào? Anh soái như vậy, sao lại giống cẩu cẩu được?
“Ha ha” Tư Nam xoay người, lấy một chút sữa tắm, vẽ loạn lên người A Kim “Anh có tưởng tượng, khi anh trở về thân xác, em giúp anh tắm rửa, sau đó sẽ làm ra cái cảnh xuân kia không?”
“Gâu gâu! [Em đúng là người xấu!] nói anh không được nghĩ, nhưng em lại nói như vậy, rõ ràng là muốn kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh! Nếu anh tưởng tượng, sau đó sẽ chảy máu mũi, như vậy em sẽ đuổi anh ra ngoài! Người xấu!
“Ha ha, ở trong lòng đang mắng em?” Tư Nam tay cầm vòi sen phun lên người A Kim “Em là cố ý đó!”
“Ô……” Sao em lại có thể như vậy được?
“Kỳ thật, em cũng có nghĩ đến cảnh đó nha!” Tư Nam tiếp tục cười nói, nhìn khuôn mặt ai oán của đại cẩu cẩu, quả thực là rất thú vị.
“Gâu gâu!” [Đợi đến khi anh phục hồi rồi em sẽ biết!]
“Anh đang muốn nói là, chờ hai tháng nữa chứ gì?” Tư Nam súc bọt biển trên người A Kim “Bộ anh tưởng qua hai tháng, em sẽ không có biện pháp trị anh sao?”
“Ô……” Em càng ngày càng tệ a! Bất quá tệ như thế lại rất đáng yêu!