Chương 2
*******Ác mộng, căn bản là cực độ đáng sợ ác mộng, kinh khủng đến hắn nghĩ muốn nôn.
“Dừng tay, dừng tay đi!”
Hắn xấu hổ và giận dữ phát khóc, hai chân muốn dùng sức kẹp chặt, nhưng lại bị trói, nên không thể che dấu bộ dáng đáng thẹn của chính mình giờ phút này. Hiện giờ hắn là hai chân dang rộng, địa phương kia lại cứng rắn đứng lên, bộ dạng mất mặt này hắn ngay cả nữ nhân cũng chưa từng cho thấy qua, không thể tưởng được thế nhưng lại để biếи ŧɦái kia nhìn.
“Lilith......”
Cám Dã Công Nghĩa phát ra tiếng nuốt nước miếng phi thường lớn, lãnh diễm Lilith bị trói đang khóc đỏ hai mắt, cặp đùi tuyết trắng hé mở, mũi chân mĩ lệ bấm chặt xuống ga trải giường trắng toát, hai gò má ửng hồng vì ***, đôi môi non nớt đỏ mọng như cánh hoa anh đào, như thế nào lại không khiến hắn nhìn đến ngẩn ngơ.
“Ngươi tái bảo ta Lilith, ta sẽ làm ngươi bị đuổi học, đuổi học!”
Hắn lại lần thứ hai gào thét điên cuồng, cái quỷ gì Lilith, tái để hắn nghe y gọi một câu Lilith, hắn nhất định sẽ thét lên chói tai.
Hắn tiếp tục khóc, rớt thêm vài giọt lệ, biếи ŧɦái kia liền rời giường, nhưng khoảng vài phút đồng hồ sau, y đã quay lại, mà khi quay lại, trong tay cầm một quyển tạp chí DJ (doujinshi) trên bìa có in hình vẽ màu sắc thực tươi đẹp. Nghĩ sơ cũng biết, tranh bìa kia nhất định là nhân vật hoạt hình Lilith.
“Siêu giống, thật sự siêu giống......”
Cám Dã Công Nghĩa so sánh hình ảnh với thực tế, xem qua xem lại, cánh mũi y liền không ngừng phập phồng, mà địa phương để y ngó tới cũng càng ngày càng kỳ quái. Uyển Cung khiên cưỡng dùng chân đá tử trạch nam biếи ŧɦái này, dù đang bị trói không thể đá hết sức, nhưng tên tử trạch nam kia đứng thật sự gần, cho nên đá trúng không phải là vấn đề gì.
Tử trạch nam không nghĩ tới hắn sẽ bất ngờ tấn công, ai kêu một tiếng, bản tạp chí DJ kia liền rơi ở gần mặt Uyển Cung, làm cho hắn có thể nhìn tường tận hình ảnh bên trong.
Vừa thấy hình ảnh bên trong, Uyển Cung Triệt liền giận sôi máu, cảm thấy như não sắp xung huyết mà kêu thảm thiết:
“Này...... Đây là cái gì? Siêu xấu, ghê tởm muốn chết.”
Hình ảnh bên trong đúng là ghê tởm đến muốn bạo phát, Lilith cơ hồ toàn thân trần trụi, bị nhánh cây vuốt ve, chỉ thấy trên mặt nàng ửng đỏ, khóe mắt rướm lệ, mà những nhánh cây ghê tởm kia đang vây quanh nâng nàng lên......
“Đây là Lilith khi tới tinh cầu thực vật, bị trúng độc của thực vật, khiến nàng sinh ảo giác, làm cho nàng cảm giác như được nhân vật chính đối nàng cầu yêu, một người luôn luôn xấu miệng như nàng, đã bất tri bất giác thừa nhận tình cảm của mình......”
Ngô oa, tử trạch nam này thế nhưng lại hướng hắn giải thích nội dung câu chuyện, hơn nữa còn là một nội dung thối nát như vậy, đủ, thật là quá đủ! Cùng tử trạch nam này nói chuyện, căn bản chính là tra tấn thần kinh của mình.
“Cái tư thế này của em, giống một màn này của Lilith, đang đối tôi thổ lộ cảm tình.”
Thổ lộ? Hắn tình nguyện đi theo toàn bộ những học viên hàng đầu từ dưới đếm lên của Anh Hoa học viện thổ lộ, cũng sẽ không cùng tên trạch nam biếи ŧɦái chết bầm này thổ lộ nửa lời! Chính mình không hạ tiện như vậy.
Hắn muốn ói ra, thật sự phải ói ra! Tái nghe trạch nam biếи ŧɦái chết bầm này nói thêm nữa, hắn nhất định sẽ ói đến chết, mình sao có thể giống Lilith trong cảnh kia chứ.
Nhưng đúng là hắn muốn chết tử tế mà không được, từ bộ dáng hiện tại của hắn được phản chiếu qua chiếc gương to đặt trong phòng, hắn giờ tóc tai bù xù, khóe mắt rướm lệ, hai gò má ửng đỏ do ảnh hưởng từ kɧoáı ©ảʍ vừa rồi, chớ nói chi hai chân hắn còn mở ra, nơi tư mật như ẩn như hiện...... Ngô oa, như thế nào lại giống thật.
Chết cũng không thể thừa nhận, bất luận sự thật là do hắn cứng đầu, hoặc là vì lòng tự trọng, hắn tuyệt đối không thể thừa nhận vẻ mặt xuân tình phát tác của mình, lại siêu giống Lilith trong tranh.
“Lilith, ngươi siêu xinh đẹp, siêu xinh đẹp......”
Cám Dã Công Nghĩa vẻ mặt mê muội tới gần hắn sau đó tay y liền luồn xuống dưới váy hắn, hạ bộ bán cương của hắn lập tức bị bàn tay to cực nóng vây quanh xoa nắn. Hắn ngưỡng đầu lên trên, cố gắng muốn giả bộ hoàn toàn không quan tâm, nhưng cái chính là hắn giả không được rồi.
Bởi vì thoải mái chính là thoải mái, chỉ có thể tự trách bản thân không kết giao bạn gái, bình thường cũng không tự giải toả, mới có thể bị biếи ŧɦái này đông sờ tây sờ vài cái, liền cương lên.
Hạ bộ của hắn giờ hiên ngang đứng thẳng trong bàn tay to ấm áp kia, mỗi lần bị y nhẹ nhàng chà xát, liền khiến hắn cảm nhận từng đợt tê dại như điện giật truyền đến sau lưng; tiếp qua một hồi cọ xát nữa, hắn đã chịu không nổi phải nghiêng đầu, cắn áo gối để kìm nén kɧoáı ©ảʍ liên tiếp ập tới.
Hảo thảm! Đây là ngày bi thảm nhất trong đời hắn, bị cái tay thối của một tên thối trạch nam làm cho thần hồn điên đảo, lại còn không kiềm chế được dật ra những tiếng rêи ɾỉ quái lạ.
“Không, không cần, ưm ah......”
“Tiếp tục cho tôi xem các loại biểu tình của em đi. Thật là quyến rũ làm sao, quá quyến rũ!”
Cám Dã Công Nghĩa đặt hắn nằm nghiêng sang một bên, quay mặt về phía người y, sau đó giống như sùng kính mà hôn lên nốt ruồi sát mắt hắn, khiến toàn thân hắn trở nên nóng rực, phần eo nhịn không được mà ưỡn lên, nhẹ nhàng lay động, để cho hạ bộ đang nằm trong tay nam nhân của mình nhận được kɧoáı ©ảʍ muốn bộc phát.
“Không, không được, phải...... phải đi ra, ưm a......”
Thanh âm cầu xin của hắn đột ngột vυ't cao.
Cả người hắn căng thẳng ưỡn lên, chất lỏng trắng đυ.c nhanh chóng bắn ra đầy váy, qυầи ɭóŧ thì đã bị tuột đến gần mắt cá chân, sau đó hắn gần như hôn mê đi. Đợi đến khi hắn lấy lại ý thức, lại nghe thấy tiếng tanh tách liên tục, lúc đó hắn mới chậm rãi tỉnh lại, trong nhất thời không hiểu mình đang ở chỗ nào, liền sau đó một đạo ánh sáng đèn flash rực lên đập vào đáy mắt hắn.
Hắn đang quần áo không chỉnh, lộ ra bộ dáng uể oải của người mới vừa phát tiết qua, dịch tiết còn vương vãi chung quanh. Thân thể hư thoát, ửng hồng đầy tính khêu gợi, hoàn toàn là dáng vẻ vừa mới làm xong còn đang nằm trên giường nam nhân, trên người còn mặc loại quần áo in nhân vật hoạt hình quỷ dị, một cảnh như vậy lại bị tử trạch nam biếи ŧɦái toàn bộ chụp lại.
Bất hạnh lớn nhất của nhân sinh chắc cũng chỉ như thế này thôi đi!
***
“Hả, hắn lại không có tới?”
Hắn nắm chặt nắm tay, vẻ mặt như muốn gϊếŧ người, làm cho người bị hỏi rút lui ba thước, thiếu chút nữa tưởng hắn bị quỷ nhập, chứ không phải Uyển Cung Triệt vẫn được mọi người gọi là tuyết trắng vương tử.
Hình tượng, hình tượng a!
Óc hắn lập tức cố gắng kềm lại cơn thịnh nộ của mình, rồi lộ ra nụ cười ngọt ngào cao quý.
“Cám ơn cậu, đồng học, nếu Cám Dã đồng học đến trường phiền cậu chuyển lời, bảo hắn đến lớp tìm tôi. Tôi học ở ban A.”
“Được, tôi...... Tôi đương nhiên biết Uyển Cung đồng học là ở ban A, có thể cùng người có thành tích học tập xuất sắc như Uyển Cung đồng học nói chuyện là vinh hạnh của tôi. Cho tới bây giờ không nghĩ tới người học ban H như tôi, có thể mặt đối mặt nói chuyện với Uyển Cung đồng học, đêm nay tôi nhất định sẽ cao hứng tới không ngủ nổi.”
Chỉ trong nháy mắt, đồng học ban H đã bị tươi cười ngọt ngào cao quý của hắn làm u mê đầu óc, càng nói càng lệch ra khỏi nội dung hắn muốn đề cập, còn ánh mắt thì lại sáng rực lên đầy ngưỡng mộ sùng bái.
Dù sao trường học này cũng dựa vào năng lực, độ giàu có để phân ban, nên đệ tử ban A đại bộ phận đều là gia thế hiển hách, thành tích học tập siêu quần, có thể nói là lực lượng tinh anh đứng đầu xã hội trong tương lai.
Trong khi cùng một khoá học, đứng ở vị trí cuối cùng chính là đệ tử ban H, thành tích học tập không tốt, năng lực kinh tế lại chỉ ở hàng trung lưu, bởi vậy học sinh ở hai ban rất ít giao tiếp, mà ban H cũng thường đối ban A có chút tự ti.
“Cám ơn cậu, phiền chuyển lời lại cho Cám Dã đồng học.”
Hắn gật đầu rồi chuẩn bị rời đi, thì đồng học ban H kia tựa như nghĩ ra cái gì đó, bỗng nhiên hô to gọi hắn lại
“Uyển Cung đồng học, cậu có muốn tìm Diệp Dục đồng học? Hắn cùng Cám Dã đồng học phi thường thân thiết, hai người từ nhỏ chính là thanh mai trúc mã, chắc hắn biết Cám Dã đồng học đang ở đâu đó.”
“Diệp Dục?” (tên bạn này trong QT là Diệp Cốc nhưng ta thấy chữ cốc đó danh xưng có thể để là Dục, chuyển thành Diệp Dục, nghe cho hợp với bản tính hám giai đẹp của bạn)
Người đó rất nhiệt tình, liền lập tức chỉ cho hắn Diệp Dục, người kêu Diệp Dục đang ngồi ở hàng ghế đầu trong phòng học, dáng vóc cao gầy, sống mũi cũng rất cao và thẳng, đang chuyên tâm sao chép bài vở, hơn nữa lại còn sao chép làm hai bản, chuyện này ở ban H đã không phải chuyện lạ, cho nên đồng học kia liền thì thầm giải thích.
“Diệp Dục đồng học luôn giúp Cám Dã chép bài, chính là Cám Dã học hành thật sự thối nát. Có vài lần kiểm tra đều đứng hạng bét toàn khoá, lại thêm bộ dạng quái dị, mới trở thành biếи ŧɦái đệ nhất trong trường học.”
Uyển Cung Triệt mặt mày sa sầm, sự biếи ŧɦái của tên kia chính mình đã được kiến thức qua, nghĩ đến nỗi thê thảm ngày đó, hắn không nhịn được rùng mình, hận không thể đem Cám Dã Công Nghĩa ra nghiêm trị một lần, để tiêu trừ lửa giận của mình.
Hắn đi vào, tới trước mặt Diệp Dục khiến Diệp Dục ngẩng đầu lên. Hắn ta làm Uyển Cung Triệt ngạc nhiên vì Diệp Dục có thể nói là một mỹ nam tử, tiếp theo hắn ta lại cúi đầu chăm chú ghi chép.
“Diệp Dục đồng học, cậu có biết Cám Dã đang ở đâu không?”
Diệp Dục thờ ơ ngẩng đầu, có vẻ cá tính của hắn ta thực rất khó chịu. Người trong lớp đều biết, y chỉ có đối Cám Dã Công Nghĩa mới nhiệt tình, đối những người khác đều là hờ hững xa cách.
“Tiểu Công không rảnh tiếp kiến những kẻ phàm phu tục tử như ngươi, tìm nơi nào thoáng đãng mà đứng đi.”
Đời này chưa từng bị người coi rẻ như vậy, Uyển Cung Triệt liền nổi nóng, hắn nghiêm mặt miễn cưỡng nói:
“Cậu nói năng lịch sự chút.”
“Không lịch sự thì ngươi làm thế nào?”
Hắn ta trả treo như vậy nhưng lực chú ý lại hoàn toàn không đặt ở trên người Uyển Cung Triệt, mà tiếp tục sao chép bài vở.
Thẳng đến khi chép xong, hắn ta mới không kiên nhẫn quay đầu nhìn về phía Uyển Cung Triệt. Diệp Dục nhất định là loại người khi cười rộ lên thì thực diễm lệ, thực là một nam sinh quyến rũ, nhưng là hắn ta hiện tại trưng ra ánh mắt khinh miệt soi mói, khiến người tâm tình khó chịu, giống loại người bá đạo, không nói lý lẽ.
“Ngươi tìm tiểu Công có việc gì? Ái mộ cậu ấy sao? Hứ, tiểu Công sẽ không muốn ngươi, ngươi cũng không nên bị tiểu Công làm mê mẩn đến thần hồn điên đảo! Tiểu Công là nam tử đường đường chính chính, chỉ cần cậu ấy muốn, cậu ấy có thể thành đế vương trên thế gian này, nhưng cậu ấy lại không có loại dã tâm đó.”
Nghe lời ba hoa không tưởng của người này khiến cho cằm hắn đều muốn rớt xuống đất. Cái tên siêu biếи ŧɦái chết bầm kia vậy mà lại có người hâm mộ cuồng như vậy, hơn nữa người này chắc chắn cần phải đi bác sĩ nhãn khoa.
Hắn ta thế mà đem Cám Dã Công Nghĩa nâng lên trời đi! Hắn nhìn đi nhìn lại, cũng chỉ thấy Cám Dã Công Nghĩa là một tên tử trạch nam siêu biếи ŧɦái mà thôi, nhưng theo như lời hắn ta nói, thì Cám Dã Công Nghĩa là người mà ai cũng chỉ cần nhìn qua cũng sẽ bị mê mẩn hết cả, thật là buồn cười.
“Quên đi, coi như tôi không có hỏi.”
Cùng kẻ điên nói chuyện là ngu ngốc, cho nên hắn quyết định lờ kẻ này đi.
Hắn xoay người bước đi, vừa quay đầu lại đυ.ng trúng một bức tường thịt bốc mùi, cái loại mùi hôi thối kì dị này, khiến cho xoang mũi hắn ngứa ngáy như hít phải tro bụi, không cần nghĩ cũng biết là của tên biếи ŧɦái kia.
“A, Lilith, em tự mình đến tìm tôi sao? Thật sự là quá may mắn, tôi đem ảnh chụp ngày đó đều rửa ra hoàn hảo, đang muốn chia xẻ cho em cùng xem.”
Hắn nhìn đến cái tên đang cao hứng phấn chấn cực kỳ.
“Chia xẻ cái rắm, không cho phép ngươi gọi ta bằng cái tên kia, nghe chưa? Không cho! Không cho!”
Hắn gào tướng lên, thanh âm vang vọng toàn phòng học, khiến tất cả học sinh ban H đều trừng lớn hai mắt, nhìn hắn nổi giận như một người điên.
Mặt hắn liền chuyển thành màu đen, đều là lỗi của biếи ŧɦái chết bầm này, hại hắn lại trước mặt người khác làm ra bộ dáng mất mặt, hắn chính là tuyết trắng quý công tử của ban A, thế nhưng tại ban H gào thét như kẻ điên, mất hết khí chất.
A! Khí chất cao quý của hắn, thanh danh tốt đẹp từ trước đến nay của hắn, cùng với ánh mắt sùng bái của bao người với hắn, hình tượng mà bao năm hắn khổ tâm gầy dựng có thể rất nhanh sẽ sụp đổ hết!
Lỗi của ai đây?
Đương nhiên là của tên tử trạch nam biếи ŧɦái! Hắn hoàn toàn vô tội, là nạn nhân, oán hận trong lòng hắn lập tức phát biểu.
“Ngươi đi ra ngoài cho ta!”
Hắn hạ giọng, lôi kéo cánh tay có thể tràn đầy vi khuẩn, là cái tay mà trước kia chết hắn cũng không chạm, cường ngạnh đem y tha ra khỏi phòng học, đến một địa phương yên tĩnh trong vườn trường. Vừa buông tay ra, hắn liền lập tức lấy khăn tay chà lau tay của mình, căn bản là coi Cám Dã như đại bản doanh của vi khuẩn.
“Ta trịnh trọng cảnh cáo ngươi, đem ảnh chụp ngày đó tất cả đều hủy đi.”
Hắn dùng ngữ khí lạnh lùng nói, sau đó vứt bỏ khăn tay vừa dùng, hắn nghĩ vi khuẩn trên người Cám Dã, cho dù dùng chất tẩy trắng để tẩy trừ, cũng không có thể tẩy trừ sạch sẽ.
Cám Dã Công Nghĩa thì lại hoàn toàn không để ý động tác chán ghét của hắn, vô cùng vui sướиɠ từ trong túi xách lấy ra một xấp hình màu, tiếp tục lải nhải về đề tài lúc trước.
“Rất đẹp đi, Lilith. Ảnh chụp căn bản không thể lưu lại hết vẻ xinh đẹp của em, chỉ có thể phản ánh được khoảng bẩy phần mà thôi.”
Nhìn xấp ảnh chụp, Uyển Cung Triệt cảm thấy như mắt mình muốn hoa lên, mỗi một tấm đều là hắn mặc trang phục hoạt hình đáng sợ, tay cầm quyền trượng, có tấm còn lộ ra một góc qυầи ɭóŧ rất đáng thẹn, càng quá đáng hơn là, vẻ mặt mê mang lúc hắn mới vừa bắn tinh xong, hai chân thon dài mở lớn, qυầи ɭóŧ tụt xuống đến đầu gối, một bộ như chờ nam nhân thượng rất đáng xấu hổ, khiến hắn muốn xỉu.
Hơn nữa đứng trong khuôn viên sân trường trang nhã xem loại ảnh chụp không đứng đắn như vậy, diễn viên lại là mình, hắn cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung.
“Ta không phải Lilith, này đó ảnh chụp cũng không phải ta, không phải ta......”
Cái gì bình tĩnh, trí tuệ, cao ngạo tuyết trắng quý công tử đều không còn ý nghĩa, hắn nổi trận lôi đình, giật lấy ảnh chụp vừa điên cuồng xé vừa tức đến run rẩy.
“Ta là bị ngươi lừa đến nhà ngươi, nói cái gì đối Uyển Cung gia trước kia từng có hỗ trợ. Cho nên muốn ta đến nhà ngươi đàm luận sự tình, kết quả tất cả đều là làm loại chuyện biếи ŧɦái này.”
“Thì đúng là cùng Uyển Cung gia có quan hệ a.”
Y còn dám dùng biểu tình khoái trá mà thoải mái nói ra loại lời đại nghịch bất đạo này.
Hắn một phen bóp lấy cổ của biếи ŧɦái chết bầm này, nhưng mà cổ của y cứng quá, hắn bóp đến đau tay, biếи ŧɦái chết bầm kia vẫn vẻ mặt bình thường, rốt cuộc là biếи ŧɦái tới mức nào, mới có thể ra cái dạng như vậy a.
“Ngươi đã thừa nhận là có quan hệ, ngươi đem ta trói lại chụp loại ảnh khó coi này, nói, ngươi muốn bao nhiêu tiền? Một trăm vạn sao? Ngươi nói a, chỉ cần ngươi nói ta liền cấp.”
“Em không có một trăm vạn đi!”
Cám Dã Công Nghĩa nghiêng đầu nhìn hắn, trong ánh mắt có ý cười, nhất định là xem thường hắn!
“Uyển Cung gia sẽ không đến mức một trăm vạn cũng không có.”
Hắn phản bác.
Khoé miệng Cám Dã Công Nghĩa hơi giật, nhãn thần tràn đầy yêu thương nhìn hắn toả sáng.
“Lilith, bộ dáng em tức giận cũng manh lắm a.”
“Không chuẩn gọi ta Lilith!”
Hắn thét lớn.
Hắn đã chịu đủ tên tử trạch nam biếи ŧɦái này, tái nghe một câu Lilith, thần kinh hắn thật sự bạo phát, một quyền lập tức huy ra hướng đến giữa cằm tên biếи ŧɦái. Chỉ thấy đầu y hơi ngưỡng ra sau, liền ngay đó là tay của hắn thiếu chút nữa vỡ thành hai mảnh, xương cốt y như thế nào cứng như vậy a! Đau đến hắn phải chảy nước mắt.
“Lilith không phải là chiến binh, là ma pháp sư, làm như vậy tay em sẽ bị đau đó, đừng làm những chuyện không thích hợp với mình a, Lilith.”
Cám Dã Công Nghĩa sau khi trúng một đấm cuồng nộ kia của hắn, phản ứng duy nhất chính là đưa tay sờ sờ cằm mình, giống như một quyền kia chỉ để gãi ngứa cho y mà thôi, còn có thể bình tĩnh rành mạch nói ra lời khiến người tức giận kia.
Phản ứng của Uyển Cung Triệt chính là mất hết lý trí hét lên một tiếng, lại công kích y.
“Rốt cuộc muốn nói bao nhiêu lần. Ta không phải Lilith! A a a ——”
Hắn lần này cả người nhào lên, lấy hết sức đánh người trước mặt. Cám Dã Công Nghĩa cẩn thận đỡ đòn, khiến hắn té lăn quay trên mặt đất nhưng không khiến hắn bị thương. Khi hắn bò dậy được, tuyệt không cảm tạ Cám Dã Công Nghĩa đã thủ hạ lưu tình, cũng không để ý bùn đất đầy mình, lại phi thân vào người Cám Dã Công Nghĩa, chỉ thấy y trong miệng còn lẩm bẩm: “tức giận Lilith hảo manh.”
“Manh cái rắm, ngươi câm miệng cho ta!”
Bám ở trên người Cám Dã Công Nghĩa, hắn dụng cả tay chân, mỗi một quyền đều uy vũ sinh phong, đánh đến tay đau nhức, nhưng vẫn cố nhịn đau, một lòng tràn đầy phẫn hận của hắn nếu không phát tiết ra, đêm nay nhất định ngủ không yên. Bị trói gô, bị chụp loại ảnh nhận không ra người, đánh người mà tay hắn lại đau muốn chết, hắn gần đây gặp phải cái vận rủi gì a.
Hắn tức đến mụ đầu, một trận cuồng phong thổi qua, khiến ảnh chụp vừa rồi bị thổi bay khắp nơi, nhưng trong mắt của hắn giờ lại chỉ có tử trạch nam Cám Dã Công Nghĩa này, lúc hắn dùng toàn lực muốn một quyền đánh y lần nữa, lại có tiếng hét thất thanh của lão sư trong trường truyền đến.
“Dừng tay! Uyển Cung, em đang làm gì đó?”
Hắn bị kéo ra, Cám Dã Công Nghĩa vẫn đứng đó lông tóc vô thương. Sau khi lục tìm ảnh chụp rải rác trên mặt đất, hắn bị đưa vào phòng răn dạy đặc biệt của trường học, đây là nơi mà những đệ tử phạm vào sai lầm lớn sẽ bị lão sư giáo huấn, hắn và Cám Dã Công Nghĩa cùng bị gọi vào.
Lòng hắn đã đủ buồn bực, lão sư còn đối với hắn lắc đầu giáo huấn.
“Em bình thường rõ ràng là học sinh ưu tú, như thế nào lại đối đồng học thi triển bạo lực?”
“Đó là bởi vì......”
Bởi vì chính mình bị chụp loại ảnh mất mặt, nhưng trước mặt lão sư, làm sao có thể nói được, ảnh chụp này nếu bị người thứ hai thấy, hắn nhất định sẽ đập đầu chết.
“Lão sư, không phải lỗi của Lilith, cậu ấy cái gì cũng không làm sai, là em khiến cậu ấy đánh em.”
Này biếи ŧɦái chết bầm cũng biết gánh vác trách nhiệm, Uyển Cung Triệt tuy còn giận nhưng cũng tiêu tán không ít, bởi ít nhất thối trạch nam này không có bỏ đá xuống giếng.
“Lilith?”
Lão sư lộ ra biểu tình không hiểu.
“Ách, em là nói Uyển Cung đồng học.”
Cửa bị mở ra, có người đi đến, hình như là nhân viên hành chính của trường, hắn thì thầm mấy câu bên tai lão sư, lão sư liền biến sắc.
“Không có việc gì, các em có thể đi rồi.”
“A? Không cần xử phạt sao?”
Uyển Cung Triệt cho là mình sẽ bị trừng phạt, dù sao cũng là hội viên Hội học sinh thế nhưng công khai công kích đồng học khác. Nhưng lão sư không có để ý hắn, chỉ nhìn về phía Cám Dã Công Nghĩa.
Cám Dã Công Nghĩa hai chân bắt chéo, tay khoanh trước ngực, một bộ nhàn nhã tựa ở cửa.
Phi, tư thế suất như vậy, chỉ có mỹ nam tử mới có thể bày ra, với bộ dạng y thì thật có lỗi với tư thế đó, quả thực là độc hại ánh mắt người khác, khiến hai mắt của mình muốn rớt rồi.
Uyển Cung Triệt khó chịu, lúc đi ra còn lén dẫm Cám Dã Công Nghĩa một cước khiến y nhẹ nhàng phát ra một tiếng ách, giống như bị hắn giẫm lên đau đớn, nháy mắt làm cho bất mãn của Uyển Cung Triệt được giải toả.
Tuy rằng tâm tình sảng khoái chút, nhưng là tay lại ẩn ẩn phát đau, cái tay vừa mới đánh Cám Dã Công Nghĩa giờ đau quá, đau quá a, là càng ngày càng đau.
“Cám Dã đồng học, mời em lưu lại.”
Lão sư đối Cám Dã Công Nghĩa nói như vậy.
Hừm, để lão sư hảo hảo giáo huấn y một chút đi, tên tử trạch nam biếи ŧɦái! Trước khi ly khai, hắn còn hung tợn trừng y nhưng tử trạch nam lại lộ ra một bộ dáng muốn hôn hắn khi băng qua, hại hắn nổi da gà toàn thân.
Biếи ŧɦái chính là biếи ŧɦái, chính mình nên đối hắn lạnh lùng mới là tối thượng sách.