Người Yêu Tôi Là Gái Hạng Sang

Chương 5

Sau khi dắt chiếc xe đạp vào trong...em đi ra ngoài vì không quen ai trong đấy cả...ngồi vô bàn thì ngại...đến chỗ K và L đang đứng đấy cả 3 nói chuyện phiếm một hồi thì dường như nhân vật chính mà K sắp xếp đã xuất hiện...K chạy ra đon đả mời tên thanh niên đang đi bộ đến, nhìn sơ qua tên này : Cũng khá đẹp trai hay nói đúng hơn là em ganh tị nên cho là xấu, cao chừng 1m7, tóc vuốt gel, mặc quần dài, áo sơ mi trắng tay dài xoắn lên, bên ngoài là bộ ghile xám đeo thêm cái nơ (nhìn cũng lịch sự phết), trên tay hắn là món quà rất lớn (theo em đoán chắc là gấu bông) có vẻ dường như L đã biết trước tên thanh niên ấy nên cũng tươi cười chào hỏi với hắn:

- Trông L hôm nay đẹp lắm - nói rồi cái tên đấy cười quyến rũ L của em

- Hì H quá khen - L cũng đỏ mặt trả lời đáp tên đó rồi nàng cúi đầu xuống e thẹn

- Hì hì Thôi cả 4 người chúng ta vào bàn đi, lát nữa chúng ta sẽ có tiết mục rất là "đặc biệt" giành cho L - K nhát mắt

- Ơ...ý K là sao - L ngạc nhiên hỏi K

- Lát nữa L sẽ biết, giờ thì theo mình vào trong nào - rồi K kéo L vào trong

Em lững thững đi theo sau hai người đó cùng với tên lạ mặt kia...K vừa bước vào trong...tất cả bạn bè của K đi lại chúc rồi cười nói gì đó, em đứng từ xa không nghe được vả lại lúc đó trong nhà có bật nhạc giựt và khá là đông người nên em cũng không quan sát hết...tiếng người nói rôm rả, tiếng nhạc, tiếng 1.2.3 dô của các bàn bên cạnh, quái lạ nhỉ...em đứng một hồi mà không thấy tiệc dọn ra...mà trên tay mấy đứa kia cứ gọi là cầm theo cái dĩa với hai cây đũa rồi đi đâu đó lát ra là có đồ ăn (bây giờ em mới biết cái đó gọi là buffet, hình như là vậy =.=) thì ra đồ ăn được để trong nhà còn ngoài sân là để cho mọi người ra gặp mặt vui chơi...

- Hi chào bạn! Làm gì mà đứng đây một mình buồn vậy - tiếng một đứa con gái

Tôi quay sang phía nơi mà có tiếng nói cất ra...trước mặt tui là một cô gái...nhìn cũng khá xinh...nhưng mà so với L của tui thì chắc không bằng L rồi

- hì... Chào bạn - em cũng tỏ ra lịch sự lại với nhỏ đó, thực chất em biết nhỏ này chắc nhỏ hơn em là cái chắc

- Bạn cho mình làm quen được không - nhỏ đó cất lời, rồi cười bẽn lẽn với em

Cái chữ "Làm quen" của nhỏ đó em cứ tưởng là bắt chuyện làm bạn ... nên em cũng gật đầu đồng ý

- Ờ...vậy bạn tên gì ???

- Hì...mình tên T, còn bạn - nhỏ đó đáp cũng tên vần chữ T với em luôn nhé

- Mình tên T - em cười

- Thế bạn là bạn của K à - nhỏ đó hỏi

- Ừm... vậy còn bạn ???

- Mình là bạn hàng xóm của K, học khác trường với K...chắc bạn chung lớp với K hả ???

- À không...mình ra trường lâu rồi, mình sinh năm 91 lận - em đáp đầy tự tin, cuối cùng cũng thay đổi được xưng hô

- Ý...chết...anh cho em xin lỗi - nhỏ đó gãi gãi đầu cười

- Hì...có sao đâu...không biết không có tội mà - lúc đó em thích xem phim kiếm hiệp lắm, nên nói năng hơi bị nhiễm =.=

- Ồ... anh đến đây lâu chưa...em mới đến, đói bụng quá à...muốn rụng rời tay chân rồi - nhỏ đó nhìn em nhăn mặt đáp

- Cũng mới đến à...anh thấy hình như người ta để đồ ăn trong nhà đấy...em vào đó xem sao ???

- Ồ vậy hả ? - mắt nhỏ đó sáng lên

- Đi...đi vào với em đi... - nói rồi nhỏ đó nắm tay em kéo em đi vào bên trong

Trời ơi...ngại muốn chết, trước giờ ít nắm tay con gái mà nhỏ này bạo dữ, cũng đang chột dạ nơi này đông người quá không biết K kéo L của mình đi đâu rồi, để mình bị con "yêu tinh nhền nhện" này quyến rũ, phóng qua đám đông đang rộn rã cười nói, bắt chợt em bắt gặp ánh mặt thân quen, là L... thì ra dù đi bên cạnh H và K, L vẫn luôn dõi theo em từ nãy giờ mà em không biết...lúc này trên mặt L có vẻ đang thất vọng về em lắm, thấy L thoáng buồn, lúc đó em mới khựng cả người lại...khẽ ghì tay em lại khỏi bàn tay của "yêu tinh nhền nhện" em đứng đó nhìn L chết sững (L ơi sự thật không như L nghĩ đâu, T không phải là người "có mới nới cũ") bất chợt em thoáng nhìn thấy nét cười bí hiểm của K, sau đó là cái nắm tay của tên H đối với L (cái quái gì đang xảy ra thế hả ??? ) L hình như cũng muốn trả đũa em, cũng nắm lại tay tên H đó...mọi chuyện diễn ra đều theo kế hoạch của K, quân bài con "yêu tinh nhền nhện" đã phát huy tác dụng...em chết lặng chẳng biết nói gì... K quay đi cùng H đang nắm tay L quay vào bên trong nhà...em muốn chạy đến bên L để thanh minh...nhưng mà!!! thanh minh vì cái gì???đó là sự hiểu lầm, T không như L nghĩ!!! như em nói trước: em và L chưa là gì của nhau cả chỉ là có "tình cảm" chứ chưa có lời xác thực của đôi bên..."yêu tinh nhền nhện " nhìn em ngạc nhiên

- Anh sao thế ???

- À...không có gì - em định bụng lát ra về sẽ giải thích cho L hiểu

- Vậy mình vào trong đi - rồi nhỏ đó lại tiếp tục nắm tay em

Nhưng lần này em đã khẽ rụt tay lại

- Hì...anh ngại à ???

- ừh - lúc này đây...em muốn hét vào tai nhỏ đó rằng : " ừh...anh sợ...anh sợ bạn gái anh nhìn thấy cảnh này" nếu em mà nói ra câu này chắc lúc đó là sự "ngộ nhận"của em rồi, nhỏ đó lại mỉm cười tươi ha hả

- Trời...em có ăn thịt anh đâu mà sợ!!!

Nói rồi nhỏ đó đi vào bên trong, em đi theo sau...con nhỏ đó cứ gắp thức ăn cho em và nhỏ đó...nhỏ đó tươi cười nói chuyện với em, em cũng cười xã giao lại và kiếm một góc nào đó để chui vào ngồi ăn cho khỏe, nhỏ đó lại đi theo em

- Anh thích ăn cà chua không ???

- Không - đang buồn thúi ruột nó hỏi câu này

- Sao anh không thích cà chua ???

- Tại vì nó chua

- Vậy anh có em trai không ???

- Không

- Nếu anh có em trai chắc em trai anh thích ăn cà chua lắm hả - rồi nhỏ đó phá ra cười

Lúc đó chả vui tí nào (cơ mà sau này đọc lại sự tích rau dền em đọc cười bể bụng, mới nghĩ đến nhỏ này, cũng hài phết...mà tại lúc đó em không có tâm trạng...) em cũng cười cười...Bỗng tiếng nhạc tắt đi...2 cái loa lớn đặt trước sân nhà cất lên tiếng của K

- Xin chào các bạn thân yêu của K...cảm ơn các bạn đã giành thời gian đêm nay cho K và K vui lắm...bla bla...nhân sự kiện trong đại của ngày hôm nay, K cũng muốn nhân đôi niềm vui của mình với người anh họ của K...bla bla... câu chốt em nghe được "Mình rất vui khi và sẽ vui hơn nếu L nhận lời làm bạn gái của anh mình" lỗ tai em lùng bùng ngay lúc ấy...nhìn lên cái sân khấu mini dựng trước mắt, em đứng ở góc khuất, L đứng phía trước sân khấu nhìn lên...có thằng H và con K đang đứng trên đấy...K bước xuống dắt tay L lên...em thấy L khẽ lắc đầu, nhưng nhìn mặt con K có vẻ làm bộ giận, nên L đành bước lên sân khấu...thằng H đứng trên sân khấu nhìn L...hắn chìa tay ra...phía dưới nhốn nháo nhìn lên...lúc này tim em đập thình thịch... "L ơi từ chối đi"...lúc này em thấy L đang nhìn xung quanh, như đang tìm kiếm cái gì đó...Bỗng một tiếng vang lên.

- Em ủng hộ - con "yêu tinh nhền nhện" hét lớn giơ tay lên tán đồng ý kiến của K

L đưa ánh mắt nhìn về phía con nhỏ đó: cảnh em đang đứng trong góc khuất cùng với con nhỏ này... tình ngay lý gian thêm một lần nữa...L thoáng nhìn thấy rồi chả buồn nhìn thêm...rồi cả đám đông đều tán thưởng...lúc này tim em đập rộn ràng, em đang chờ cách ứng xử của L, lúc đó em có ý nghĩ ngây thơ rằng "có lẽ L sẽ hiểu em, L sẽ từ chối và chạy xuống bên em, nắm tay em, và nói lời yêu em" em chỉ còn biết cách đứng nhìn L trên đó với ánh mắt đầy hi vọng ...rồi tên H nắm tay L...L khẽ gật đầu đồng ý...tim em vỡ nát ra từng mảnh, từng mảnh, em thấy đầu óc choáng váng, miếng gạch dưới chân em như muốn nứt ra để cho em lọt xuống dưới để mà không còn thấy cảnh này...em thấy thất vọng...xong...tất cả đã hết, em khẽ cúi đầu bước ra khỏi nhà, con nhỏ đó vẫn chưa buông tha em, nắm tay em giựt lại.

- Này anh...làm gì mà buồn thế, xem người ta đẹp đôi ghê anh ha - nhỏ đó cười cười chỉ về phía L

Em nhìn L thêm một lần nữa...L không nhìn em, L đang tay trong tay với H

- Thôi...anh mệt quá, giờ anh muốn về - em thở hắt ra từng hồi, nói nghẹn trong cổ họng