Chó Má!!! Lại Là 4 Năm, Vẫn Là Sắp Cưới Và Đã Mọc Sừng

Chương 7

– Không có gì, vài năm nữa, lớn chút nữa, đi làm rồi các em sẽ hiểu và thông cảm cho chị ấy, đừng ghét chị ấy như thế, là người 1 nhà, cố giữ lấy tình chị em, đừng có làm chị ấy thêm áp lực – mình nói với 2 đứa

– Thôi 2 đứa về đi, muộn rồi, nhớ lời anh dặn đấy – mình nói tiếp. 2 đứa em cô ấy về nhà

Tối nằm mệt quá nên ngủ luôn cũng chẳng nhớ đc gì, sang hôm sau dậy (tức là sang hôm qua) lại đi làm cả ngày, cuối buổi chiều điện thoại rung, mở ra, vẫn đuôi số điện thoại quen thuộc, là cái số mà thời mới bắt đầu yêu 2 đứa đã mua cùng nhau, sim đôi, có lẽ sắp mất 1 đôi rồi, đúng là yêu càng nhiều kỉ niệm cùng nhau thì lúc chia tay càng thấy thấm thía và hối tiếc về lúc 2 đứa hạnh phúc, mệt mỏi mở ra đọc, cô ấy hẹn tối nay có việc muốn nói với mình ở quán cf cũ, con gái thường thế nhỉ, bao giờ cũng chọn những chỗ nhiều kỉ niệm nhất, những thứ gần gũi nhất, có lẽ cũng chỉ muốn con trai mềm lòng hay làm cái lý trí nó mất đi trong tức thời để con trai nói ra tình cảm thực sự những lúc này. Phù !!! định từ chối, nhưng thôi, nhắn 1 tin Ok, dù gì mình cũng cần biết 1 lý do cụ thể và thật sự chính đáng để cô ấy đánh đổi 4 năm yêu nhau và 1 cuộc hôn nhân sắp tiến hành

Xin sếp về sớm và lại bị la, về nhà thì thấy đồ đạc của cô ấy đã dọn đi hết, chỉ có mẹ đang ở trong bếp, bố thì đang ngồi xem tv, nhìn cảnh này tự nhiên thấy lòng ấm áp, lâu rồi mới đc chứng kiến cảnh này quen thuộc này từ lúc bé, đúng là khi mải chạy theo hạnh phúc, tình yêu hôn nhân tan vỡ thì con người mới nhận ra đc tình yêu, và hạnh phúc gần gũi nhất, ở sát bên minh là gia đình, chả cần chạy theo, chả cần tìm kiếm, nó ko nhìn thấy đc, ko ồn ã, ko rực cháy, đằm thắm mọi lúc như tình yêu, mà nó âm thầm, nhẹ nhàng và cũng sẵn sàng bùng lên bất cứ lúc nào

Tối ra quán cf ngày nào, lần này cô ấy đến sớm, đến chỗ cô ấy, kéo ghế ngồi, trên bàn đã có sẵn 1 ly đen đá, 1 ít đường và vài điếu thuốc. Là những thứ mà mỗi khi đi cf với cô ấy mình hay gọi, còn cô ấy, 1 ly sữa chua, những thói quen mà cả 2 ai cũng biết, chả cần nói, cũng ko biết ngươi kia để ý thói quen của mình từ khi nào nữa. Ngồi xuống đối diện cô ấy thay vì ngồi cạnh như mọi lần. Mình từ từ nhấp 1 ngụm cf, sao đắng thế này, có lẽ nào cô ấy bỏ ít đường, châm diếu thuốc, rít 1 hơi, quay sang nhìn cô ấy, cô ấy vẫn ngồi im, chỉ nhìn mình, đối mắt hoe hoe đỏ, khuôn mặt hốc hác, quả thực là xót xa, khi thấy cô ấy như vậy. Mình mở lời trước

– Em nói đi, anh sẽ ngồi nghe

– Em xin lỗi anh… Em muốn găp anh để.. thực sự thì em yêu anh… chính xác hôm nay em đến đây để cầu xin anh cho em thêm 1 lần thôi, 1 cơ hội thôi, dù là nhỏ nhất em cũng sẽ cố gắng.

Cô ấy nói và bật khóc, rồi cúi mặt nói tiếp

– Những việc em đã làm với anh, em sẽ chẳng có mặt mũi nào mà gặp anh, cầu xin sự tha thứ hay thương hại từ anh, nhưng em ko cần danh dự hay bất cứ thứ gì nữa, em cần anh. Anh cho em là loại con gái đĩ, loại cave hay gì cũng đc, em đã nói rồi, dù chỉ còn 1 chút cơ hội thôi, em sẽ làm, anh ko chấp nhận em, xỉ vả, nhục mạ cũng đc. Bây giờ em cũng đã ko còn là gì của anh nữa, nên em sẽ thử nếu anh ko tha thứ gì kết quả cũng ko thay đổi gì.

Nghe cô ấy nói những câu này, thực sự lòng mình cồn cào, khó chịu, mặt nóng bừng bừng, châm điếu thuốc khác, rít 1 hơi dài rồi nói

– Khi anh chia tay với em, nghĩa là chúng ta là người xa lạ, với anh em cũng như những cô gái xa lạ ngoài kia thôi, và cơ hội để đến với 1 người đàn ông như anh và những thằng đàn ông khác là chia đều cho mọi người con gái. Em rõ tính anh nhất, cơ hội luôn có, nhưng anh sẽ ko cho ai cơ hội nếu chỉ ngồi và nói, khóc lóc van xin cả, anh cần thấy hành động, việc làm, nó trực quan cụ thể và ít nhất là anh ko dễ bị lừa

Khi quyết định nói truyện với cô ấy mình đã có chuẩn bị, chia tay cô ấy nhưng sẽ hạn chế khủng hoảng cho cô ấy ở mức thấp nhất, và khi gặp nhau cô ấy lại nói thế, vậy nên đành làm thế, cơ hội hay ko ko biết, thành công hay thất bại cũng ko quan trọng, ít nhất là mình nói thế cũng giúp cô ấy tích cực hơn 1 chút

– Em sẽ chuyển chỗ làm, em sẽ ….. Cô ấy chưa kịp nói thì mình ngắt lời

– Em ko cần phải kể ra mọi thứ em sẽ làm đâu, bởi liệu em có làm đc tất cả mọi việc, hãy làm những gì em thích, em muốn, nếu em cho là đúng, đừng gò ép bản thân phải làm việc này việc kia bởi em có thể em sẽ bỏ cuộc đấy. Em sẽ hành động nhưng còn anh nữa, có thể 1 năm, 2 năm hoặc sẽ chẳng bao giờ, thậm chí sang năm anh có thể lấy vợ và có con. Tính anh ko thích hứa hẹn hay trêu đùa với tình cảm của người khác, thế nên anh sẽ nói luôn cho em biết.

Đừng vội vàng quá, hãy suy nghĩ cẩn thận và chắc chắn vì có thể cơ hội sẽ ko đến với em, và việc em cô gắng sẽ là vô ích, trong thời gian đó em có thể bỏ qua rất nhiều cơ hội của những người khác đến với em. Em và anh cũng ko còn trẻ nữa thế nên đừng làm việc mà ko suy nghĩ để rồi lúc nhìn lại sẽ hối hận

Cô ấy cũng đã ngừng khóc, chỉ xụt xịt, rồi nói

– Em biết, em học anh đấy. Tính anh cũng thế mà, bất cần, phá cách, và đôi khi mạo hiểm làm 1 vài việc điên rồ mà ko cần biết kết quả

Nói câu này cô ấy cười nhẹ, thực sự nhìn thấy nụ cười ấy sau mấy ngày hôm nay cô ấy chỉ khóc lóc, mình cũng vơi đi nặng nề trong lòng 1 nửa, nhẹ nhõm, ít ra là thấy dễ chịu hơn. Phù !!! Rồi mình nói tiếp

– Có lẽ ko nên nhắc lại nhưng anh muốn hỏi em 1 câu và em cần phải cho anh câu trả lời

Và mình ngồi nghe cô ấy kể truyện, chỉ ngồi nghe nghe và nghe, đoạn này mình xin phép ko kể vì nó dài và mình sẽ tóm tắt lại nội dung cho các bạn

Cố ấy nói, cô ấy yêu mình là mối tình đầu tiên của cô ấy, cô ấy đc yêu, hạnh phúc và luôn tự hào với bạn bè, trong 4 năm đó, mặc dù có 1 khoảng thời gian yêu nhưng cô ấy luôn yêu mình, có rất nhiều kẻ theo đuổi cô ấy, và những kẻ đó đều bị bật ko nhanh thì chậm ra vì mình luôn là người biết cách xử lý mọi việc, biết cách yêu và hàn gắn cảm xúc cho cả 2, cô ấy khi yêu mình còn quá non nớt, tất cả đều đc mình dẫn dắt, chủ động trong mọi truyện, đôi khi có cảm giác hơi sợ nhưng lâu dần thì ko còn nữa và thay vào đó là tình yêu cùng với niềm tin vào mình, nhưng tâm lý của con gái, đc nhiều người theo đuổi bao giờ chả thích, nhất là khi bạn bè cô ấy xung quanh luôn kể về anh này anh nọ, rất nhiều anh, những anh chàng đó coi các cô bạn là trung tâm và có thể cho những anh chàng đó leo cây nếu thích, và cô ấy muốn thử cảm giác ấy giống như những cô bạn đó.

Đó cũng chính là thời điểm cách đây 3 tháng khi 2 nhà dặm ngõ, bàn chuyện 2 đứa, kể từ khi đó mình đã chủ quan, ko còn quan tâm đến viêc phải đánh bật các vệ tinh ủa cô ấy nữa, mình đã đặt toàn bộ lòng tin vào 1 tình yêu an toàn, cũng là lúc thằng S kia cho cô ấy trở thành trung tâm, chiều chuộng cô ấy như người yêu thủa mới yêu, và cô ấy muốn thử cảm giác đó, cô ấy sợ mình biết, nhưng vẫn thử và ko biết rằng mọi truyện đi quá tầm kiểm soát lúc nào ko hay, rồi cho đến khi mình biết

Qua câu truyện này mình có đôi lời muốn nói với các bạn đang, sẽ và sắp yêu: Hãy cẩn thận, giữ cô ấy bên mình, đừng quá cung phụng cô ấy, làm osin cho con gái khi chưa là gì của nhau (nếu bạn ko phải nông dân), biết khen, biết chê con gái, con gái sẽ cảm thấy mình cần phải phấn đầu, cần phải làm gì đó để xứng với bạn, nếu chỉ khen mà ko chê, sẵn sàng làm bất cứ thứ gì vì con gái thì bạn đánh mất giá trị của mình trong mắt con gái họ sẽ nghĩ: “thằng này làm thế cũng chỉ để lấy lòng mình mà thôi”. Đó là lý do tại sao mấy thằng đểu thích thì nó làm mà ko thích thì thôi thì luôn đc con gái theo, còn các bạn chân thành lại ko có con gái yêu.