Chương 52
CHAP 52: ” TÌNH ?” Lôi Thân một thân ủ rũ , đã mấy ngày liền cậu không đến trường , chỉ ở quán bar của Dương Thần uống từ đêm đến sáng , từ ngày đến đêm . Hành hạ bản thân người không ra người . Đâu ra một người điển trai lạnh lùng , giỏi công nghệ . Thật ai cũng đã khuyên hết cách , nhưng chính là quá đau thương nên cần liều thuốc giảm đau , nhưng có ai có khả năng sao , vì thế chỉ có thể để cậu tìm đến cơn say quên mình từng là ai . Hiện tại bây giờ cậu ước ao được như Hàn Thần , năm xưa thấy cậu ấy thất bại trước chuyện tình cảm , từng cảm thấy không đáng vì một cô gái mà thành ra như thế . Nhưng bây giờ biết mình quá sai rồi , yêu một người chính là đau thương , khiến con người đến tận cùng của bi thảm . Hàn Thiếu Phong dư thừa bản lĩnh để thoát khỏi cái ai oán này . Còn cậu không đủ a , mãi không thể xóa ai kia trong trái tim , cũng không thể cất giấu các hình ảnh thân thuộc , kí ức đẹp nhất của cuộc đời cậu .
Dương Thần chán ngán lắc đầu , cảnh này quá quen với cậu , con người kia tính điên đến bao giờ . Cảm thấy đau bao nhiều là đủ , mấy ngày qua lời cũng nên nói cũng đã nói , không nên nói cũng đã nói nhưng là không cách nào lay chuyển … Bước đến giựt phăng chay rượu của người kia
” Đủ rồi “
Lôi Thần hai mắt mở không nỗi nhìn người kia
” là cậu sao ? uống , uống cùng tớ ” Lôi Thần định đoạt chay rượu trở về
” tớ bảo đủ rồi , đi tớ đưa cậu về “
” không , tớ không về có về thì về mình cậu đi , phục vụ tôi muốn rượu cho tôi rượu ” Lôi Thần tay chân vô lực quơ múa lung tung ,lời nói nhựa nhựa đích thực kẻ say đến mất nhận thức . nhưng cũng chưa hẳn là vậy , cậu nhận thức rõ chứ , nhận rõ Hiểu Quân rời xa mình , cô ấy nói mình là kẻ sát nhân , bảo không bao giờ muốn nhìn thấy mình . Muốn cậu về nhà, cậu không đủ dũng khí , về nhà sẽ nhớ Hiểu Quân , về nhà sẽ gặp lại cái cảnh cô ấy nói với mình , về nhà sẽ như sống không bằng chết , trái tim như không còn chính chủ , nó như bị thủng một lỗ lớn không thể , không thể chấp vá .
Lôi Thần một thân say sỉn tự nhiên rơi nước mắt , không biết như thế nào tiềm thức lại đau nói .
“Rượu , rượu …” cậu đứng dậy loạn choạng bước đi , tìm rượu , rượu là thứ duy nhất khiến tim cậu không đau , là thứ duy nhất giúp người ta giảm đau , uống rượu sẽ say , sẽ quên đi đau thương sẽ không phải đau lòng đến mức rơi lệ .Cậu tìm đến một bàn khác liền lấy chay rượu uống .Tự nhiên cậu lại dừng lại một chút , kì lạ sau hôm nay càng uống lại càng tỉnh , lại càng khiến bản thân đau đến khó thở , cậu lại uống liều mạng nghĩ vẫn chưa đủ liều lượng vì thế mới như thế này , uống , uống đến lí trí cũng mất thì quá tốt
Dương Thần tức giận , bước đến cầm lấy chay rượu đập vỡ thành từng mảnh nhỏ
“cậu lại nỗi điên cái gì , tớ uống rượu liên quan gì đến cậu , cậu là kẻ bán rượu tớ là người mua rượu , hai chúng ta giao dịch đây đây tiền của cậu ” Lôi Thần lấy một sắp tiền trong túi ra nhét vào áo của Dương Thần
“Tớ không bán cho cậu , lôi cậu ta ra khỏi đây” Dương Thần quát lớn , Kiều Hiểu Quân rốt cuộc bản lĩnh như thế nào , khiến cậu ta như thế này . Hai người các người rốt cục xảy ra chuyện gì
Lôi Thần dãy dụa khỏi những người phục vụ , bước đến chỉ tay lên mặt Dương Thần
“cậu bây giờ là chê tiền của dơ bẩn phải không , chê tớ tay đầy máu tanh , là tội phạm gϊếŧ người nên không bán cho tớ ” sau đó cậu ta lại cười to , nhận thức đau đớn trỗi dậy thành nỗi tự ti của bản thân , một mình Hiểu Quân ghét cậu đã quá đủ , giờ lại thêm người xung quanh , cuộc sống này tận cùng là thứ địa ngục sầu khổ nào
Dương Thần hai mắt mở to nhìn người này đang nói
” cậu có biết mình đang nói gì không ?” Dương Thần hai tay ghì chặt sợ một khắc nữa lập tức cho tên này một đấm
” xì , mau bán rượu cho tớ , tớ là kẻ sát nhân đấy , tớ gϊếŧ luôn cả cậu ” Lôi Thần túm lấy cổ áo của Dương Thần ,nhìn thẳng đôi mắt đang câm phẫn kia mà nói
Dương Thần đã không thể kiềm chế , đấm ngay cho tên kia một dấm
” gϊếŧ tớ ? hừ ” Dương Thần bước tới cho thêm một đấm ” Bản thân cậu bây giờ chẳng khác gì một phế vật , còn bảo muốn gϊếŧ tớ ”
Máu từ khóe miệng chảy ra , Lôi Thần không chùi đi , cũng không kháng cự bản thân tựa như rất vui , rất vui khi bị người ta đánh , vị máu đây sau , nó vừa mặn vừa chát … thậm chí còn có vị đắng , nó còn đắng hơn cả rượu . Thật ra rượu không đắng , máu cũng không mà chính tự bản thân cậu đang gậm nhấm nỗi đau , đắng cay tự tạo
Dương Thần tức đến không nói nên lời
” cậu …” cái tên này là đang điên cái gì , bị người ta đánh cũng cười vui như thế
“Dương Thần xảy ra chuyện gì ?” cùng lúc đó Hoa Thần , cùng Băng Thần bước vào
“cậu đi mà hỏi tên điên đó ” Ngữ khí vô cùng nóng nảy
” sau lại thành ra thế này , cậu đánh cậu ấy ” Hoa Thần lên tiếng , mắt có chút khó hiểu nhìn Dương Thần
” Đúng là tớ đánh , mau đưa hắn đi , nếu để hắn ở đây tớ đánh chết hắn ” Dương Thần nóng giận vẫn không nguôi
Hoa Thần không thèm nhìn tên đang phát hỏa kia nữa , lấy khăn tay lao đi vết máu trên miệng Lôi Thần nhỏ nhẹ cùng cậu ấy
” Lôi Thần , tớ đưa cậu về ”
Đỡ Lôi Thần đứng dậy , tựa vào vai mình , Băng Thần cũng đến giúp một tay . Lôi Thần tay khoác hai mỹ nữ , có phần tươi cười , mùi rượu nồng nặc sộc vào mũi hai nàng , bất giác nhíu mày
” cậu ấy uống bao nhiêu rồi ?”
” ba ngày không nghĩ “
” cái gì ?” Hoa Thần ngạc nhiên hỏi ” sao cậu không ngăn “
” Ngăn hắn mới trở thành thế này đấy “
Hoa Thần chỉ lắc đầu , một người trẻ con tính khí bốc đồng , một kẻ bợm rượu không biết trời trăng ,nên trách ai đây . Chỉ có thể trách bản thân cô đến quá muộn a
——————————-
Mới vừa yên tĩnh một chút thì Dương Thần lại phải có chuyện giải quyết a . Vừa mới một tên si tình , uống đến sống dỡ chết dỡ , giờ đây chính là có người vừa uống vừa khóc đến cạn nước mắt , người trong quán cũng đã đi hết , mời cô về cũng không chịu về . Đích thân ông chủ như cậu phải giải quyết a , ngày hôm nay là cái ngày quỷ quái gì , thứ sáu ngày mười ba chăng , hay sáng ngày cậu chưa thắp nhan tổ tiên cầu phúc ?. Bước vào trong căn phòng , nồng nặc mùi rượu , ngước nhìn mà tim khẽ đau . Người phụ nữ này , chị ấy làm sau ở đây , cái trạng thái hiện tại là như thế nào . Hàn Thiếu Ngân tay phải cầm rượu , tay trái cầm ly , cử chỉ không ngừng , tay kia rót tay này liền nâng lên uống cạn .
Dương Thần bước nhẹ tới chợt nhíu mày , nhìn thật kĩ đây có phải người mà mình yêu thương suốt nhiều năm qua . Chị ấy giờ không có bộ dáng yêu mị thường ngày , vẻ mặt đã không còn tươi tắn , thay vào đó cùng ánh mắt là sự đau thương . Ngày qua chị ấy xảy ra chuyện gì , tại sao một người luôn chú trọng vẻ bề ngoài , lại biến bản thân chẳng khác gì kẻ ăn mày .
“Thiếu Ngân đừng uống nữa ” Bước chậm tới , đoạt đi rượu cùng ly của nàng , nhanh chóng đỡ nàng lên
Thiếu Ngân trong lúc bất ngờ bị người lạ đυ.ng chạm , bản thân cũng không chút phản ứng , mắt cũng đã nhòe ra , ăn nói lung tung như không kiểm soát
” Tiểu mỹ nam , ưm uống , uống cùng tôi “nói xong nàng cười thật sảng khoái , thoát ra khỏi vòng tay của Dương Thần cầm ly rót rượu hướng về phía Dương Thần đưa tới
“em không uống , nào em đưa chị về nhà ”
Hàn Thiếu Ngân đôi mắt yêu mị nhìn người ta , bất giác xà vào lòng của Dương Thần một tay quàng cổ người ta
” Hì , Tiểu mỹ nam là muốn tôi đút cho em sao được a ” Thiếu ngân đưa rượu lên môi mình uống
” đừng uống …ưm ” chưa nói hết câu môi đã bất giác bị người kia hôn , rượu từ trong miệng nàng chuyển sang miệng Dương Thần
Dương Thần cảm thấy một chút khó thở , mặt bất giác đỏ lên trái tim kêu gào mà đập ngày càng nhanh .
Nữ nhân này là uống rượu loạn tính . Cường đại như thế ép hôn Dương Thần . Làm người ta ngại ngại ngùng mà không dám đối mặt.Nhưng người kia thì sao , thật bình thường a , vừa mới thế còn cười hì hì có vẻ rất sảng khoái vô cùng hứng thú a .
Nhưng rồi một giây sao đó
“Chát ” một cái tát vào mặt Dương Thần
” Đàn ông các người điều dối trá , điều chỉ biết lợi dụng , cút “
Dương Thần một phen ngẫn người , cái tát không phải mạnh cũng chẳng phải nhẹ , để lại một cảm giác đau rát . Đây là tình huống quỷ gì ? vừa nảy không phải cường đại cưỡng hôn , bây giờ lại là một cái tát cùng mắng chửi .
“em không phải đàn ông a?” với lại đại tỷ em khi nào lợi dụng chị , rõ ràng là chị hôn em a , còn là nụ hôn đầu của người ta , hừ …bất quá là chị em không chấp
Thôi thì cách bình thường không trị được nữ nhân này đành hung hăng đánh nàng ngất đi , đưa nàng về nhà . Nhưng đưa một hồi cũng không biết nên chở nàng về đâu , nhà của Hàn Thần cậu không có chìa khóa , nếu có cũng không an tâm để chị ta ở một mình . Còn nếu đưa về nhà của Khả Hân cũng không được người này uống rượu tính tình vô cùng tệ , không thể hại người vô tội . Còn nhà của nàng , hừ có chết Dương Thần cũng không đưa nàng đến cho Dương Tố Vỹ .Quyết định cuối cùng đành phiền lòng đại tiểu thư nhà họ Hạ vậy . Dù sao nếu đưa về nhà cậu cũng không phải phép, sau này sẽ bị chị ấy ghét bỏ .
Đứng trước nhà Tử Băng tay ôm mĩ nhân mà bấm chuông cửa mà inh ỏi . Làm người ta phiền muốn chết
“Thiếu Ngân chị ấy làm sao ?”
” không biết vì cái gì mà uống say “
” ừm , mau đưa chị ấy vào “
Tử Băng một phen giúp Thiếu Ngân thay quần áo cùng tắm rửa qua , sau đó đặt nàng trên giường bước ra ngoài. Thấy tên kia vẫn còn ở đó , mắt cứ nhìn vào cửa phòng mình . Khóe miệng hơi dương lên mà hỏi
” cậu không về sao ?”
” tớ , chị ấy thế nào rồi “
“ngủ rồi “
“chị ấy có làm gì cậu không ” đúng nha chị ấy mỗi lần say sẽ ôm hôn người tùy tiện , sẽ không như thế mà bị chiếm tiện nghi chứ , Dương Thần lo lắm à nha
” cậu có ý gì ?” băng thần híp mắt nhìn người kia , vẻ lạnh lùng đóng băng cả căn nhà
” không có , tớ chỉ sợ cậu bị chiếm tiện nghi”
“không có ” có quỷ mới tin lời Dương Thần là thật , ai không biết cậu ấy yêu thầm người ta nhiều năm như vậy . Kẻ thì bên ngoài ăn nói lớn tiếng , trong tình cảm thì nhát như vậy , đúng là kẻ ngốc mà . Ngốc sao , cô cũng ngốc ánh mắt đang có tiếu ý bỗng vụt mất , cô cũng chính là kẻ nhát gan không dám nói lấy tư cách gì mà cười người ta
” Thật sao ” Dương Thần vui mừng kêu lên , nhưng mãi không thấy Băng Thần phản hồi cậu lại hỏi ” Băng Thần , băng thần “
” hử “
“cậu không sao chứ “
” không sao ” thật ra lúc nảy cũng bị Thiếu Ngân hôn loạn ,cũng chỉ chưa hướng vào môi hôn vào , cũng không phải chuyện lớn gì , cô cảm thấy không nên kể cho Dương Thần nghe . Thật thông minh Bang Thần may là cô không kể nếu không hắn ta liền liều mạng đồi cô trả a . Ai bảo ủy khuất bảo bối trong lòng hắn
“vậy tớ về trước , cậu chăm sóc chị ấy “Nói là nói nhưng vẫn tiết nuối rời đi
” ừ , cậu đi được rồi tớ buồn ngủ ” thấy người kia không có tâm thái rời đi băng thần cũng không tiết mà đuổi khách
“ừm ” tàn nhẫn trong lòng thốt lên hai chữ
Tử Băng như đọc được hàm ý trong mắt Dương Thần trừng mắt nhìn cậu ta một cái , cậu ta liền rụt vào mai rùa mà lăn đi
” Băng Thần “
” hửm” Tử Băng vẫn trưng mặt lạnh nhìn hắn , quả phiền phức a
” liệu chị ấy có sao không ?” Dương Thần cảm thấy chị ấy hôm nay như vậy chắc là có chuyện gì đó . Là chuyện Hàn Thần sau nhưng cũng không đến mức như thế , chắc hẳn là có ẩn tình nhưng cậu lại không tiện hỏi , đành nhờ Băng Thần
” ừ ,để tớ thử hỏi chị ấy “Băng Thần một phần đoán được , làm kẻ men say như thế này không phải là tình thì là gì ,nhưng hiện tại nói với Dương Thần cũng không tốt , như thế không phải bảo người cậu yêu chính đau lòng vì người khác mà đi uống rượu sao? Tử Băng cũng không tàn nhẫn đên thế
“cảm ơn “
“cậu không mau cút về ,tớ liền cùng chị ấy chung giường “
“không được , tớ về ” cái gì chứ sau có thể , người ta là bảo bối của cậu mà , dù biết không xảy chuyện gì cũng không cho a .Cậu còn chưa có lá gan đó nữa mà
Nói không hai lời ,vừa nhắc sẽ cùng người cậu yêu thương chung giường , liền nhận lệnh sợ hãi rời đi . Tử Băng cũng thật quá ác a , bình dấm này lớn lắm thuốc súng cũng hơi nhiều ….
Mọi đau khổ trên cuộc đời không tự nhiên mà có , mất mát đau thương cũng không phải nói đến là đến , suy vô cùng cũng chỉ vì một chữ “tình” mà lãnh đủ