Cô Giáo! Lại Là Em

Chương 43

Chương 42
Chap 42 : Tâm Tư Kẻ Si Ngốc

Trương Tiểu Hưng một bên ngồi cạnh Tử Băng , một mực ưu thương , sâu thẩm đáy mắt có hàng triệu hàng vạn câu muôn nói với nàng . Nhưng một chữ cũng không thể thốt ra . Mấy ngày qua nàng không tỉnh , Tiểu Hưng cũng không tâm trí làm người tỉnh táo . Sáng , trưa ,chiều tối không ăn không ngủ cứ thẩn thơ mãi . Ở nhà thì không nói chuyện với ai , cư nhiên nhốt mình trong phòng . Còn đến đây thăm Băng Thần cũng chính là vậy một phen thất thần . Nhưng chí ra nơi này cũng thật không cô độc bằng phòng của cậu , nơi này còn có Băng Thần bầu bạn không khiến Tiểu Hưng quẩn bách như ở nhà . Cũng có thể một lòng yên tâm , nàng ngay trước mắt không cần nghĩ quá nhiều . Nhìn khuôn mặt kinh diễm kia mà một phen bấn loạn , tim cứ nhốn nhao lên buồn lẫn vui cứ hòa trộn vào nhau . Cứ nhiên điên đảo đến đê mê lí trí . Đôi mắt bỗng chốc nhanh bị phủ một màng sương trắng , cậu lại muốn khóc sao , muốn dìm chết Băng Thần a , ngày nào cũng vậy cậu cứ khóc mãi như thế , khóc đến mắt xưng to lên , tròng mắt đen cũng đã ngã màu của máu . Còn khóc nữa không sợ mắt sẽ rời chủ sao . Cậu không sợ chính mình là không thể nhìn thấy một Hạ Tử Băng xinh đẹp ngày nào . Cuối cùng cũng kiềm lại , lòng cậu ta tự mãn mà suy nghĩ , Tử Băng chắc chắn không muốn mình khóc , thì nhất quyết không cho nó rơi . Nếu như cứ thế thì Tiểu Băng vì giận sẽ mãi không tỉnh lại . Không được , không được Tiểu Hưng quơ tay lộn xộn , lao đi nước mắt sắp rơi .Trong lòng vạn câu tự nhũ

“không được rơi , không được rơi , Tử Băng sẽ giận , sẽ giận mất ….”

Nước mắt bề ngoài không rơi chính là tâm đã rơi rất nhiều ,nhưng tâm rơi là máu tươi chứ không đơn giản là nước trong suốt . Nỗi đau đó một lòng không ai thấu , Trương Tiểu Hưng lần đầu gặp mặt thích Tử Băng đến không muốn rời . Lần thứ 2 gặp mặt chính là thương vạn phần nhớ nhung . Còn lần 3 gặp mặt chính là độ yêu thương tột cùng . Mỗi lần gặp lại một cấp độ khác nhau mỗi điều một tăng tiến không một chút thuyên giảm . Yêu đến cái cấp độ phát si phát ngốc , đến tự nhủ bản thân là gì cũng không sao , nàng một chút vết xước nhỏ liền giống như một dao cứa vào cổ mình . Đó là sự cuồng dại , con thú tình trong Trương Tiểu Hưng thật sự trỗi dậy làm thống khổ lẫn tâm cả thể xác của cậu . Lần trước rời Tử Băng 2 năm chính cái lúc Hàn Thần đi điều trị . Tâm thật sự chết lặng . 1 tháng điều toàn thân bất lực , chân nhất không lên , vô tri vo giác như cái xác sống mà hoạt động . Đời này xác định Tử Băng khó có thể bên cạnh . Nhưng rồi cũng chính thiên chức cao thiêng liêng nhất trong tình yêu . Trương Hiểu Hưng hiểu rõ thích , thương và yêu là thế nào . Hẳn không cần đáp trả quá nhiều chỉ cần một chút nàng trong tâm trí liền không từ bỏ . Nếu nàng chính thật yêu thương người cũng là miệng cười như hoa mùa xuân đến chúc phúc . Nếu là kẻ lang sói dám một thân phụ bạc , nhất định tìm đến nhà hạ sát cả gia đình . Trương Tiểu Hưng chưa bao giờ mạnh mẽ , nhưng sẽ cường thế khi bên cạnh Hạ Tử Băng , cả cuộc đời không cho phép không cho phép ai dám tổn thương Tử Băng . Khi nàng rời xa đã có cái tâm tư điên cuồng đó , thử xem nay nàng ở bên cạnh , có thể không phát điên hay không ? chính kẻ trước mắt mình làm nàng ngã ngụy có thể hay không nhất định tự tay khứa cổ hắn . Cắt hắn thành trăm mảnh quăn cho cá ăn . Chính là điều có thể …nhưng chính giờ chưa có loại tâm tư đó trước đem mình hành hạ thống khổ hơn kẻ xác nhân nhiều . Tiểu Hưng chính là đứng ở cái lĩnh vực nửa quỷ nửa người tâm tư thống trị bởi hai linh hồn , một quỷ dữ một ưu tư nho nha , Nhưng chính khi đυ.ng đến điểm yếu con quỷ sẽ phát cuồng lên. Mắt Tiểu Hưng đột nhiên ngã màu đen tối , tròng mắt thể hiện một chút gì đó rất âm ưu và đáng sợ . Cười đến rợn cả người , nắm lấy một chút tay Hạ Tử Băng mà vuốt ve . Cảm nhận sự nóng ấm của nàng phả lên làn da lạnh buốt của mình . Trương Tiểu Hưng phần khích đến mức nâng tay nàng lên cắn một cái thật mạnh . Tiểu Hưng cảm nhận nhè nhẹ mùi máu tanh trong miệng , cảm thấy một chút khát khao như ma cà rồng , máu còn vương một ít trên môi liền lè lưỡi liếʍ một chút . Miệng phát ra thứ âm thanh quỷ dị , thâm trầm cao bổng khó đoán vô cùng

” Cả đời khát khao ở cùng Hạ Tử Băng , hôm nay chính thật vui vẻ tốt cùng , bây giờ có phải hay không cậu không còn thể rời xa tớ . Mãi mãi thế này bên cạnh tớ ” Tiểu Hưng dựa đầu vào ngực của Băng Thần lắng nghe dịp tim ” Thật tốt Tử Băng , như thế sẽ có thể ngửi vị đạo trên người cậu , có thể sờ làn da mềm mại này , càng có thể có chút tư vị yêu thương … sớm thế nên biến cậu thành cái dạng này , có lẽ tớ đã không phải đau thương quá nhiều ”

Kết thúc của những câu nói là giọng cười của sự ma quái và cuối cùng là im lặng . Tự nhiên màng mắt của kẻ đang cười kia bỗng nhiên động nước , sau đó lập tức rơi thành dòng . Bản năng trở nên yếu ớt mắt lại một lần nữa ngã sang màu đỏ sẫm vì khóc , trong lúc này nhu nhước yếu ớt và một chút cả kinh

” Băng Thần , tay cậu…. cậu làm sao chảy máu rồi ?” Tiêu Hưng vừa quetj đi nước mắt , vừa gắt gao nắm lấy tay Băng Thần

Còn có thể ngu ngốc hơn nữa không , mặc kệ máu người ta làm sao mà chảy cứ thế mà siết chặt khiến nó ngày tuông càng nhiều . Vài tiếng khẽ nấc , miệng tự động thanh rất nhiều như đây là lần cuôi nhìn thấy nữ nhân này

” Băng Thần nhất định , nhất định phải tỉnh dậy ….” Trương Tiểu Hưng một phen kích động , sao lại trầm tĩnh mà nói ” Vắng cậu thật sự quá đau khổ , tâm tư quá nhiều phiền muộn . Cậu băng lãnh nữ nhân tớ muốn nhìn thấy nhất , tớ vô dụng , tớ yếu đuối mãi không đủ sức để bảo vệ cậu . Nhưng về sau tớ sẽ thay đổi , tớ sẽ học , học cách của Hàn Thần mà bộc lộ cảm xúc khống tâm người khác , học Dương Thần cái cách cợt nhã mà quyền lực . còn có học cái cách Lôi Thần chăm chú nghiêm túc , học một chút kĩ năng của Long Thần sau lại giúp cậu trị thương . Sẽ học hết , học hết vì cậu thân thể kiệt sức hao mòn cũng chính sẽ học , Tử Băng à có nghe thấy không , cậu lúc nào cũng bảo tớ phải tốt tự vệ chính mình sau sẽ cho tớ cơ hội cùng cậu luyện tập , lời còn chưa thực liền ngủ nhiều như thế chứ ? ”

Tiểu Hưng đây chính là hồ ngôn loạn ngữ , nói điều không sắp sếp chủ vị thích gì nói đó , nghĩ gì thì liền trào phúng , nước mắt càng nói thì càng rơi lợi hại . Đây chính là tâm tư , tâm tư đáng chết nhất .Cậu dù sao cũng là nam tử , nhưng vì nữ thế nào khóc thật nhiều lần , còn có hy sinh tuyệt thực cùng nàng mà bất tĩnh , xem tâm mình như tâm nàng liền nguyệt ý sủng kiểu . Không oán trách chấp nhận , toàn chấp nhận thiệt thòi về bản thân . Tiểu Hưng không phải không rõ tư vị trong lòng Tử Băng chỉ có Hàn Thần . Nhưng sao ngu xuẩn đâm đầu vào chịu đau . Chỉ mong một khoảnh khắc nhỏ trong cuộc đời là mỉm cười khi mình xuất .Là chính lúc nàng bị người ta cự tuyệt tổn thương , cũng chính mang tâm tư giả điên vui cười an ủi nàng . Khi nàng bất chấp hành sự lỗ mạng liền dùng thân ngăn cản nàng truyền giận . Hy sinh nào đủ để nói cho Trương Tiểu Hưng , cả cuộc đời tâm trí đã có bao giờ thấy một người yêu một người như vậy . Thử hỏi vạn vật kẻ si tình có thể chết cùng người kia , chứ thử hỏi đủ đem tình lí làm như Trương Tiểu Hưng . Còn xem việc ngu ngốc mình làm thật vĩ đãi , xem việc ngược thân như một kiểu sủng hạnh thật kì diệu .

Trương Tiểu Hưng hiện tại không điên, mà chính bị trái tim bức đến điên , bức đến không thể điều khiên thân thể , người ta thường nói nếu bị dồn đến đường cùng bắt buộc phải bộc lộ bản năng sinh tồn . Một con khi bạn dồn ép nó vào chân tường , dù nó có hiền như thế nào đi nữa thì nó cũng sẽ cắn lại bạn. Hiện tại chính là tình thế đó , Tiểu Hưng chính tự ép mình đến chân tường và tự mình cắn chính bản thân .

Tiểu Hưng thật muốn gào thét sâu thẩm tâm cang muốn gào thét , Nhưng sợ muộn phiền Tử Băng liền câm miệng cắn môi đến bậc máu . Máu không chỉ từ miệng Tiểu Hưng rơi xuống , còn có máu từ mắt mà rơi ra , huyết lệ cuối cùng cũng bị ép mà rơi ra . Nó rơi nhẹ xuống giọt máu sóng sánh đỏ tươi từ từ lăn dài trên mặt Tử Băng cũng tựa như nữ thần tỏ huyết lệ khi thấy dân chúng làm than . Chính là ở đây cô khiến Trương Tiểu Hưng sống không bằng chết . Huyết lệ không biết là diệu kì hay là tính thiên , Hạ Tử Băng tay run lên một nhịp, tự nhiên nước mắt cùng rơi theo hòa cùng huyết lệ đang trên mặt .

———————

Lôi Thần sau đưa Kiều Hiểu Quân đến bệnh viện của Lôi Thần để lấy viên đạn ra . Dù có một chút phiền phức , nhưng cũng là không muốn Hiểu Quân chịu đau nên đến bệnh viện cho chắc . Mặc kệ chuyên án bị báo chí phanh khui hay làm lộ ra , Hiểu Quân vẫn là quan trọng nhất

“Bệnh viện ?” Hiểu Quân cứ tưởng Lôi Thần sẽ đưa mình đến một cái bệnh viện đa khoa nào đó , hay chính là nhà của cậu ấy kêu người thân cận đến giúp . Ai ngờ lại đến bệnh viện còn là bệnh viện lớn như thế .Không cần khoa trương vật chứ , cậu là lên tiếng cho biết cô là vì thực hiện chuyên án bị thương để báo chí đưa tin , truy vấn râm rộ hay sau . Không được ,không thể được cô ngàn lần cũng không dám loan tin , cấp trên đã đưa lệnh chỉ thị rõ ràng .Đã nhiều lần cô đắc tội mấy lão già đó , giờ còn thêm một lần chức vụ đội trưởng nho nhoi của cô cũng không cần

” Mau về ” Hiểu Quân lớn tiếng , vùng vẫy ngày càng lợi hại

” Không sao , đây là bệnh viện của người quen ”

Hiểu Quân nghĩ một chút cũng là lớn tiếng ” người quen cũng không được , họ đánh hơi rất nhanh “

” Kiều cảnh quan à , họ quan tâm đến một nữ cảnh nhỏ nhoi như em vào viện làm gì sao ? giờ cũng đã khuya “

Hiểu Quân lại nghĩ một chút ” hừ ..cái gì nữ cảnh nhỏ nhoi?”cái gì …cái gì là nữ cảnh nhỏ nhoi . Cô đường đường là thanh tra cao cấp tổ trọng án . Nhiều người biết đến , mà Lôi Thần dám nói không ai quan tâm sao

Nhìn là biết rồi mèo con xù lông mặt lại đen như than thế kia

” Được rồi , em là nữ cảnh xuất sắc nhất , ai lại dám không để ý đến em “

“hừ ” nàng hừ lạnh cũng đang còn giận , nàng không cho phép xem thường nàng

” Được rồi , trước trị thương sao em muốn thế nào cũng được có được không “

” Anh là đang dỗ tiểu hài tử sao ?”

**còn không phải …**đây chính là lời trong lòng có chết Lôi Thần cũng không dám nói ra

” Không , sao có thể so sánh đại nhân em đây với tiểu hài tử , có hài tử anh chính là hài từ “

“hừ ” sắc mặt vẫn không tốt cho lắm

** em lại không vui cái gì ? hừ hừ anh cũng biết ***

Nói đến nảy giờ Kiều Hiểu Quân không biết mình đã bị lôi thần bế mình vào trong từ bao giờ , đã vào tới phòng bệnh luổn rồi

” Lôi Tư Vệ , em đã nói không được chúng ta mau trở về nếu không sẽ rất phiền phức “

“có gì phiền phức”

” anh ” nàng chỉ tay vào người kia , nhưng cuối cùng là giận đến không muốn nới , Bước xuống giường , lập tức rời khỏi

” em ..đi đâu đấy bác sĩ sắp đến rồi” thật cứng đầu mà

Kiều Hiều Quân lạnh lùng không muốn nói nhiều , liền quay đầu rời đi

Lôi Thần nắm lấy tay cô lại “em sao lại cố chấp như vậy , anh đã sắp sếp rồi báo chí nhất định không thể biêt , một tin cũng không thể hé ra”

Hiểu Quân nghi hoặc nhìn Lôi Thần sau đó là gỡ tay của cậu ra

” ầy , tin tưởng anh đi …nếu sơ sót em trực tiếp bắn chết anh “

Hừ rõ ràng lôi thần biết kiều hiểu quân sẽ không có cang đảm bắn chết cậu

“ngoan , ngồi đây nếu đi nơi khác sẽ để lại sẹo với lại sẽ làm em khó chịu … Long Thần kỹ thuật rất tốt sẽ không đau ” Lôi Thần thấy người kia cũng đã hạ hỏa liền kéo nàng lại giường dỗ dành

Nàng mặc kệ đấy , lúc nào cũng tự ý quyết định không hỏi nàng chán ghét

” đạn ghim vào tay lâu như vậy sẽ rất đau , chờ một chút hẳn sẽ không còn em chịu đau một chút ”

Nói lâu cũng không lâu tốc độ Lôi Thần chạy đến bệnh viện chỉ tính bằng nốt nhạt một chút cũng không để viên đạn chết tiệt kia ở trong tay nàng ấy quá lâu . Ai mới là người chịu đau không phải là cậu sao , nhiều mạng đến như vậy nội tạng cũng đã sắp dập nát , còn gán gượng .

Kiều Hiểu Quân nhìn thất vừa cảm động vừa một chút đau xót ,. Đưa tay kéo nhẹ cổ áo của Lôi Thần nhìn rõ từng lằng tim …kì lạ lúc nảy không chỉ có va đập phiá sau tại sao giờ lại có ở phía trước . Lôi Thần khi bị nàng chạm vào nàng ôn cùng ôn nhu nhưng thật một cổ đau rát . Ngực có chút tức vào khó chịu , nén khí vào trong để thanh âm không chút biếu lộ

” Không sao , chỉ là ngoài da”

“cạch “

Long Thần bước vào , nho nhã ngoài khoác một bộ bạch y . Tay đã cầm sẵn khây dụng cụ

” vẫn chưa chết sao ?” Long Thần hỏi

” Còn phải đợi cậu đấy “

” hừ , cậu làm Hoa Nhi nhà tôi đứng ngồi không yên , còn ở đây anh hung “

Hiểu Quân nghe cái tên lạ , xem ra người này đối với lôi thần là quan hệ khắng khít còn đứng ngồi không yên

Lôi Thần nhìn sang đã ngửi thoang thoảng mùi giấm chua vội vội vàng vàng giải thích

“Hoa Nhi chính là vợ cậu ấy , là bạn thân ” đúng là bạn thân , vô cùng thân thiết

Hiểu Quân chỉ liếc nhẹ , sau đó không thèm để ý . Lôi Thần khóc không ra nước mắt . Long Thần chỉ cười xem ra có người trị tiểu quỷ cậu rồi .

—————

Long Thần sau khi lấy viên đạn ra rửa vết thương cho Kiều Hiểu Quân xong , thì lập tức ta ngoài tìm về Hoa Nhi của mình không muốn coi hai người này ở đó mà ân ân ái ái

” Có đau không “

” Không sao “

” ưm , nghĩ ngơi một chút đừng động mạnh sẽ ảnh hưởng vết thương “

” ừ , anh cũng mau chóng nghĩ ngơi , có còn đau không “

” hì ,chỉ là ngoài da không đáng ngại ” Lôi Thần trơ mắt nói dối đúng là thấu tận tim gan

“Hừ ” Long thần hừ nhẹ , là bắc sĩ không biết nội thương của Lôi Thần sao

Nhờ cái hừ nhẹ hai người này mới xem Long Thần còn sống

” Bác sĩ Long cảm ơn cậu “

Long cần cười hòa nhã ” không cần là chuyện nên làm “

Kiều Hiểu Quân lịch sự mỉm cười đáp trả

” Cậu chút sang phòng tớ lấy chút thuốc trị thương …ngu ngốc cậu tuyệt đối cũng không cần liều mạng”

” được rồi “

“còn nữa không được vận động mạnh , nếu không sẽ… ” Long Thần nói một nữa ngắt quảng rời khỏi cái phòng với không khí quỷ dị . Hai người kia không biết vì cái gì mà tự chủ đỏ mặt .

——————–

Hàn Thần sau mấy ngày mất tích cũng chính giờ là trở về nhà của mình . Mà cũng không đúng đó là nhà của Khả Hân . Khả Hân thấy cậu mắt có chút ngạc nhiên , nhưng thâm sâu vẫn là ý cười

” Rất lâu mới nhìn thấy Phong trở về “

” ừ “

” Hay hôm nay ở lại ăn chút cơm rồi hãy đi “

“ừ “

” sẵn tiện hôm nay cũng có mời Chị Lôi , cùng An An , Chị Diệp đến dùng cơm , sẽ nấu thêm những món phong thích “

“ừ , tôi lên lầu nghỉ ”

Hàn Thiếu lãnh đạm chỉ những tiếng ừ tiếng kiệm chỉ nói ra . Nhưng Phạm Khả Hân thấy như thế đã đủ . Nếu chính là cái lúc Hàn Thiếu Phong trước kia còn lãnh tình hơn bây giờ . Nói với nàng một câu như thế này nàng quả chỉ có thể chờ mong . Hôm nay tâm trạng vô cùng tốt liền vào bếp chuẩn bị , vui thật vui nấu mòn Hàn Thiếu Phong thích. Phạm Khả Hân chính vẫn muốn nhận sự tha thứ và cùng đó là bắt đầu mới cho cả hai . nhưng cô không hề biết rằng Hàn Thiếu Phong trước giờ không hề hận hay ghét bỏ cô, không cần phải nói hai chỉ tha thứ . Và cô cũng chăng biết rằng bắt đầu nói với hai người Hàn Thiếu Phong chưa một giây suy nghĩ hay tính toán . Nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới không một chút lưu tâm . Khoảng nữa tiếng sau tiếng chuông ngoài cửa vang dội chắc hẳn họ đã tới

” mọi người tớ sớm như vậy ?”

” ừ , chỉ là muốn phụ giúp em một tay ”

“mời mọi người vào nhà “

Hôm nay cô giáo Băng cũng là đã có mặt . Vì ở nhà thật nhàm chán mấy ngày không thấy học trò cưng , cũng không muốn ra ngoài vừa dạy xong lập tức trở về nhà vùi đầu vào giáo án , rảnh rồi cũng không biết làm gì . giờ thì cùng mẹ cùng các gì đi dạo mua sắm cho khuây khỏa . Rồi cùng đến nấu ăn trò chuyện cũng tốt , nhưng là người ta nấu nàng ăn nhé , nàng không đặt chân vào bếp được vì người ta làm sao dám cho nàng vào

“mọi người ngồi chơi , em làm cũng đã gần xong có thể dọn ra ngây “

Hàn Thiếu Phong sau giấc ngủ đã tỉnh dậy .Có lẽ mấy ngày qua bận biệu chuyện công ty nên khó có giấc ngủ ngon . Liền hôm nay trở về đây chính là muốn ăn một bữa cơm nấu . Lúc trước còn Băng Thần mỗi khi lười biến liền có nàng cũng nấu ăn , nhưng giờ nàng đã bất tỉnh , chỉ còn duy nhất một Phạm Khả Hân . Tìm Tiểu Băng cũng có thể nhưng chỉ sợ là day dứt không rời , dạo này nhiều chuyện xảy ra nên hàn thần cần chú tâm một chút . Nhưng ai ngờ hôm nay liền trở về đây có thể chẳng may gặp được nàng . Cô giáo cùng học trò thực có duyên . Hàn Thần bước xuống lầu , tóc còn hơi rối loạn một chút vơ vội chiếc kính đeo vào . Bước xuống lòng tìm chút gì uống , vốn tưởng chỉ có một Phạm Khả Hân ai ngờ lại thêm nhiều người phụ nữ trung niên ,cũng nữ nhân yêu thích , nhìn thấy cái bộ dạng nàng thật có tí thẹn .Nhưng Hàn Thiếu Phong là ai , sẽ để người khác biết mình nghĩ gì vẫn ung dung tự tại xem mọi người là không khí , đi vào trong bếp tìm nước uống . Bỏ lại một đám nữ nhân ngẩn ngơ

“Nước đá hôm nay gặp ta dám không chào hỏi ?” Lôi mama sính khí nhưng cũng không hẳn là sinh khí , chạy vào tìm tên nhóc mặt lạnh trị tội

*** đáng yêu thật … vẻ mặt ấy **Vương An An thầm nghĩ

** em ấy mấy ngày qua không xuất hiện , là ở đây sao?** Tiểu Băng một chút khó chịu

Dù biết quan hệ giữa khả hân là gì nhưng Tiểu Băng vẫn không sao hiểu được lòng mình lại quá nhiều khuất mắc . Trong lòng cảm thấy quan hệ của họ thật không bình thường như cô nhìn thấy . Trực giác của phụ nữ là tốt nhất , Tiểu Băng nghĩ không sai họ không bình thường nhưng chính là chuyện của trước kia

Trong bếp

” Đã tỉnh rồi sao ? sao đầu lại rồi thế kia ” Khả Hân che miệng cười , trong lòng vẫn thầm khen đáng yêu hơn thường khí rất nhiều

Hàn Thần uống xong chai nước bở lại vào tủ . Sau đó xoa xoa tóc cho nó về trật tự ban đầu .

“Đồ ăn đã xong , có thể ăn rồi ,sẽ kêu người đem lên cho Phong ” Khả Hân biết Hàn Thần không thích đông người , chán ghét cùng người lạ cùng bàn còn nói chuyện …

” ăn chung là được rồi ” dù sau trên bàn cũng có một Trương Tiểu Băng không đến nỗi khó nuốt .

” ừm “

“a” hàn thầy la tiếng nhỏ , nhìn chủ nhân cái người gây ra đau nhức trên cái tai của mình “Bá mẫu “

“còn biết ta là bá mẫu của con , thấy ta cư nhiên không chào “

” rất mất mặt”

” hừ , con cũng có mặt mũi sao ….” Lôi mama miệng nói là chửi mắng nhưng là cực hạng cưng chiều “thế nào nghe nói ba con đưa con nhiều chuyện , có thể kham xuể không “

” ổn “

Với ai hàn thiếu phong cũng kiệm lời , Lôi Mama không ngoại lệ

” Con trước công việc cũng đừng quá hao sức , nếu không muốn làm cứ trả về cho ông tự sinh tự diệt “Lôi mama từ lâu đã xem mình như mẹ hàn thần , cái đứa trẻ này từ khi mẹ mất liền trở nên lãnh đạm bất cần ,nếu không có người bên cạnh quán xuyên chăm sóc nó , thật không biết nó sẽ như thế nào mà cô độc .

“vâng “Hàn Thiếu Phong cười tựa không cười , cũng từ lâu cảm nhận hơi ấm của mẹ từ lôi mama

” chúng ra dùng cơm thôi , khả hân cũng thật tốt với con , hôm nay nhìn là thấy toàn mòn con thích “

Hàn Thần không nói , nhìn sang khả hân một chút sau đó dắt tay Lôi mama ra ngoài

Hàn Thần kéo ghế cho Lôi MaMa ngồi sao đó chọn vị trí bên cạnh Tiểu Băng . Khả Hân cũng sát bên mình . À ha xem thùng giấm này khá to . Buổi cơm hôm nay quái dị lạ thường nếu không do lôi mama huyên náo không biết bữa cơm này là để cúng ai .

” Điều là mòn phong thích ăn nhiều một chút” Khả Hần gắp một miếng bỏ vào chén Hàn Thần

” ừm .ăn chút rau có thể cân bằng dinh dưỡng ” Vương An An nở nụ cười tươi , gắp một miếng rau bỏ vào chén Hàn Thần

Hàn Thần một tí nhíu mài , nhìn thấy loáng thoáng gì đó trên tay của cô ta . Nhưng tiết quá nhanh không thể nhìn rõ . Thật may tay áo cô ta vướng chút dầu mỡ bẩn . Hàn Thiếu Phong liền làm người ga lăng giúp phụ nữ lau tay . Nắm nhẹ lấy tay Vương An An , nâng kinh lên một chút nhìn cho rõ .Ôn nhu một chút lao tay hộ cô ấy .

” Xin lỗi mọi người con đã no “

” ơ con bé này nãy giờ đã có đυ.ng đũa ” Lôi MaMa hỏi

” là bụng con hơi khó chịu , không ăn được nhiều , mọi người tiếp tục ngon miệng “

” nếu thế em lên phòng khách nghỉ ngơi một lát “

“không cần em ngồi sofa nghỉ ngơi là được”

Tiểu Băng bước ra không quan tâm Hàn Thần đang nhìn mình . Tiểu Băng thật chướng mắt bữa cơm này ,ôn ôn nhu nhu thế làm gì không phải bình thường rất lạnh nhạt . Còn nắm tay người ta không chịu rời .Còn nữa tùy tiện để người khác gắp thức ăn thế sao , từ đầu đến cuối không một chút ý đến nàng .

Hàn Thiếu Phong sau khi xác định được trên tay Vương An An là thứ gì cũng không rảnh ngồi nơi này , Tiểu Băng cũng đã rời đi . Bữa ăn cũng không còn ngon nữa

” Phong không dùng nữa sau “

” tôi no “

” rời đi sau “

” tôi có việc”

Khả Hân tuy tiếc nuối nhưng cảm thấy hôm nay như vậy cũng là chiếu cố quá lớn .

” ừ lái xe cẩn thận “

Hàn Thiếu Phong gật đầu cáo từ mọi người sao bước ra sofa dỗ dành tiểu khủng long đang nổi giận vô cớ. Hàn Thần đặt tay lên trán cô lo lắng cô bị bệnh . Cô nhanh gạt tay ra

” Làm gì thế ?”

“Không khỏe chỗ nào sao “

” liên quan gì đến em ? đi mà quan tâm chị Vương nhà em “

*** là đang ghen sao ?” hàn thần thật thích cảm giác này , tiểu băng như thế ngàn vạn lần đáng yêu

” Hừ , được liền đi “

” em ” đồ chết bầm nói đi liền đi

Hàn Thần chỉ là vờ xoay đi ai ngờ lại giận thật rồi , nắm lấy tay nàng

“đi ăn chút gì , thật đói “

” lúc nảy ăn chưa no sau , thật nhiều người quan tâm , ăn ăn cho đến đầy hơi chết em “

Lại sao nữa đây

“Không hợp khẩu vị “

“hừ ” Tiểu Băng hừ nhẹ một tiếng , mặc kệ người ta dắt đi

Đưa nàng vào xe lập tức vồ ga

” Muốn ăn gì ?”

Nàng nhướn mày suy nghĩ ” ăn lẩu siêu cay đi “

” bao tử không khỏe còn ăn siêu cay ?”

“nghe nói rất ngon … học sinh trong trường điều khen “

” không tốt , món khác ” Hàn Thần ra sức từ chối , ảnh hưởng đến trương tiểu băng vạn lần không thể

Tiểu Băng dẫu môi ” tùy ý đi “

Nàng là đang làm nũng sao , còn cái bộ dáng ủy khuất như vậy . Được rồi Hàn Thiếu Phong thừa nhận mình không một chút tiền đồ , vừa thấy bộ dáng không hài lòng của Trương Tiểu Băng liền không chịu được muốn cưng chiều nàng .

“Được rồi , chỉ một chút “

Trương Tiểu Băng một nụ cười rạn rỡ còn hơn ban mai . Khi nghe học sinh nhắc đến nàng liền nghĩ muốn đi cùng học trò cưng . Hôm nay được thõa lòng rồi thật thích . Nàng theo bản nàng vui mừng chòm người”chụt ” một cái vào má người ta . Lần đầu tiên Trương Tiểu Băng chủ động hôn mình, hàn thần một chút ngạc nhiên nhưng lại vô cùng vừa lòng . Nhưng vậy cũng thực đáng , không tiền đồ cũng không sao . Nàng vừa hôn người ta thì liền ngại ngùng quay nhanh mặc đi chỗ khác , mặt ửng hồng như quả gấc , rõ là nàng chiếm tiện nghĩ mà . Đáng yêu muốn xỉu . Không khí chưa bao lâu tiếng chuông điện thoại của Hàn Thần reo lên ầm ĩ

” Cậu Hàn Tiểu Dao đã bị lấy đi ,manh mối cũng không biết ” Kiều Hiểu Quân bên kia nói ra là muốn trưng cầu ý kiến

” Tốt “

” cái gì là tốt ?” Kiều Hiểu Quân bên đây nhíu mày , cái gì là tốt , bị cướp đồ là tốt sao

” Vương An An ” Hàn Thần chậm rãi nói

” Vương An An là ai ?” Kiều Hiểu Quân khó hiểu càng thêm bế tắc , con người này mạch lạc một lần không được sao . Không phải cũng đạt được cái trình của cậu đâu

Lôi Thần một bên đút trái cây cho mĩ nhân liền nghe cái tên quen thuộc vội lên tiếng

” Là cô ta sao ? “

” ừ “

” tốt , lần này tớ sẽ đối đãi hậu hĩnh với cô ta “

“Ừ ” không để người ta nói tiếp Hàn Thần đã cúp máy .

Không biết là may mắn hay sao , lúc đến thăm băng thần thấy chiếc kính cô ấy thường mang theo dự bị cho mình , liền hứng thú đeo vào trờ về nhà Phạm Khả Hân lại gặp Vương An An , thấy được cái loại bột quang Kiều Hiểu Quân đã nói . Liền hay tóm được hung thủ trong tầm tay phải không quá dễ dàng cho vụ án này . Chính là ông trời cũng muốn giúp Hàn Thiếu Phong . Người ta một Kiều Hiểu Quân bán sống bán chết , bị bắn tay bị thương . Lôi Tư Vệ vì bảo vệ nữ nhân mà không thể hoạt đông với cường độ cao . Hàn Thiếu Phong chỉ cần một chỗ may mắn liền tìm ran gay kẻ chủ mưu …bất công

—————–

“Tư Vệ , Vương An An là ai “

” Cô ấy hả , cũng không biết nói thế nào , nhưng chính là người chúng ta cần tìm “

” cô ta là hung thủ sao? Hay cô ấy biết hung thủ là ai “

” Cô ấy vừa là hung thủ vừa biết ai là hung thủ “

Hiểu Quân chóng mặt , tuổi trẻ bây giờ ăn nói thật khó hiểu . Chị Quân chỉ cũng chỉ hai mươi mấy a

” Anh nghĩ xem cậu Hàn làm sao nhanh như thế đã biết “

” cái này anh bó tay ,cậu ta chính là không đoán được”

” Ừ , cũng đúng “

” Anh nghĩ xem người như thế nếu bước vào hắc đạo bọn cảnh sát chúng em phải làm sao ?”

” Kiều cảnh quan , em có quá nhiều thứ để nghĩ “

” trả lời em “

” Nếu cậu ấy là hắc đạo , anh cũng chính là như thế” cậu là đang nói sự thật , trước mặt em giờ cũng chính là sát thủ a ..còn người kia không chỉ là hắc đạo mà chính là kẻ chỉ huy a

Hiểu Quân nhíu mày đó là câu trả lời hay khỏi ngược lại nàng

” thế nào , như thế có còn thích anh “

” vốn dĩ anh là ai em điều không thích “

” hử , vô tình quá kiều cảnh quan ” dù em muốn anh là gì anh sẽ là đó . Dù sao con đường chính là anh chọn , hôm nay anh trao nó cho em . Nếu muốn là bạch đạo liền theo em làm cảnh sát chính nghĩa . Còn là hắc đạo anh liền vì em gϊếŧ những kẻ chướng mắt

“ple , cởϊ áσ ra ”

Cái gì lí do này thật bất ngờ

” hả ?”

” mau cởi ra , anh nghe không rõ “

” không ,không phải , ách em nhanh như thế đã cởi “

Kiều Hiểu Quân hành động nhanh hơn não chưa gì hết đã lột sách áo người ta

” ây , anh còn chưa thể hoạt động mạnh “

” mạnh cái đầu anh ,em chỉ muốn thoa thuốc “

“ách ” là mình nghĩ nhiều rồi

” đây là cái gì , thật vướng vếu mau cởi ra” Đó là miêng quấn ngực á nha

” ách ” Lôi Thần nhiều lần há mồm nhìn nữ nhân này

Nhưng cũng là nghe lời , lần từ từ mà cởi ra che đi phần đầy đặng bên trên của mình

” ách , anh …anh ” chữ nữ nhân mãi không thể thốt ra

Lôi Thần im lặng xem phản ứng của nàng , lôi thần cũng quen bén mất , nói thân phận của mình cho nàng biết . Không biết có ngược hay không đây

” hazz ” Hiểu Quân thở dài

” sao em thất vọng ” Lôi Thần một tia buồn , thì ra nàng cũng không thích nữ nhân .Chínhlà thở dài của sự chán ghét sao

” sớm biết mà , không thể nào làm trò thân mật thế với nam nhân ” Hiểu Quân chính muốn nói từ đầu mình không thích nam nhân , nghĩ Lôi Thần là ngoại lệ nhưng không đó là nữ nhân a

” Kiều Hiểu Quân em còn dám thân mật với nam nhân “

Kiều Hiểu Quân hết hồn vì tiếng thét lớn của người kia . Lúc nảy không phải còn buồn sao , giờ lại hổ báo như thế

” anh la cái gì ?”

” em …”

” em …em cái gì cái nữ nhân anh ghen tuông cái gì không phải cái tiện nghi điều bị anh chiếm hết , chỉ còn chính là chưa trao thân thôi “

” ách” chính thức hàm của Lôi Thần rớt xuống đất , bá đạo như vậy thật muốn chạy lôi thần muốn chạy . Nhưng ngẫm lại nàng nói cũng đúng , nếu suy nghĩ như thế là quá không tin tưởng vào mình rồi

Hiểu Quân tưởng kia là nam nhân nên một chút e dè nhưng hiện tại điều cùng là nữ nhân , cần gì che dấu tất cả trên người đều giống nhau sao . Hơn nữa mấy ngày qua không phải hai người phát sinh quá mức bình thường . Nàng còn đang nuôi cái ý định thụ đạo chính đây , muốn hung hang chiếm lấy người trước mắt . Nữ nhân cái gì lại chắc khỏe như thế , còn có múi nữa /…da lại vô cùng mềm mại trắng trẻo ..tiểu bạch kiểm đáng ghét sau này nhất phải giữ làm của riêng nàng . Vừa suy nghĩ nàng cùng chính là sờ soạng người ta

” Hiểu Quân ” Lôi Thần khẽ kêu

” mau nằm lên em thoa thuốc “

” ừm ” dám từ chối sao …không không bao giờ

Chúc mừng Lôi Thần kiếp thê nô của cậu đã bắt đầu

Hiểu Quân nhìn từng vết bầm trên người cậu mà đau lòng . Điều là vì bảo vệ cô a. Cô cầm lấy lọa thuốc thoa thật nhẹ nhàng ôn nhu cho Lôi Thần .

Nhưng cũng có cử chỉ nhẹ thật đau thấy xương tủy

” ngốc tử , có đau không được kìm nén , muốn nội thương chết sao ” nàng nói có tí nghẹn ở cổ

” a” Lôi thần lúc này mới không kiềm chế mà la một tiếng

Cứ tự nhiên chính là bàn ôn nhu không thấy nữa , nhanh như vậy đã xoa xong thật chút tiếc nuổi. Nhưng là không có chút kì quái ,lại có tiếng nất nhẹ phía sau . Lôi Thần lập tức quay người lại Kiều Hiểu Quân ngạo mạng lại là lần hai rơi nước mắt vì người xa lạ .

“Hiểu Quân ” lúc này lôi thần chỉ biêt gọi tên nàng , mặc kệ phần trên thân thể đang không gì che chắn kéo nàng vào trong lòng.

“đừng khóc “

” xin lỗi điều tại em “

” không sao, điều là anh tự nguyện a “

” ngốc tử sao này không cho phép anh ngốc như thế nữa “

” ngốc vẫn chính là ngốc , nếu lúc đó chính là em anh vẫn sẽ ngốc”

Hiểu Quân im lặng cô cảm thấy thật hạnh phúc , từ nhỏ tuy mất đi gia đình , nhưng cô luôn kiên cường bất khuất , chưa điều gì làm cô cảm thấy hạnh phúc như bây giờ . Trước kia cô không cần gia đình hoàn mỹ chỉ cần là cảnh sát chính nghĩa , nhưng giờ cô biết rồi chính gia đình là nền tản cho tất cả . Cô thực tại cần Lôi Thần , rất cần Lôi Thần . Lôi Thần đẩy nhẹ cô ra hôn lên giọt nước của cô

Im lặng hồi lâu , lôi thần thấy tí kì lạ nữ nhân này đã ngừng khóc nhưng cảm thấy thân thể mình hơi bức rức ngứa ngày . Liền ngước nhìn Kiều Hiểu Quân . Nàng , nàng chính đáng nhìn vào vòng một của mình , thậm chí không một cái chớp mắt

“ực” một tiếng

Lôi Thần vội che lại ” em , em biếи ŧɦái “

Kiều Hiểu Quân quẹt nước mũi ” điều giống nhau , thậm chí còn nhỏ hơn em , nhìn một chút mất mắt gì “

” em ….hỗn đản “

” hì “

Ơ nụ cười này đáng sợ , cảm giác không lành Kiều Hiểu Quân lần này mười phần gian tà

“em ,…em muốn làm gì ?” Lôi Thần lùi về sau cho đến khi đυ.ng vào cạnh giường

” nào cho em bóp thử một cái xem nó như thế nào ” nụ cười ngày càng tỏ

” em tự bóp của mình đi , em không phải còn to hơn sao ?” Lôi Thần đỏ mặt , nữ nhân này là sói đói sao

” không giống , cảm giác không giống” Kiều Hiểu Quân nói ,tay đưa dần về hai khỏa đồi chữ B của Lôi Thần

Vẫn chính là để cô ấy muốn làm gì thì làm ,nếu phản khan sẽ không biết hậu quả như thế nào . Hiểu Quân một tay chống đỡ một tay đặt trên quả đào hồng hào bóp vài cái . Thấy cảm giác thật tốt , thật mềm mãi là vô cùng vừa tay liền bọp thêm vài cái

” ưm ” lôi thần ngân lên một tiếng , tay che toàn mặt không dám ló ra

” thật tốt , không ngờ nhỏ mà lại tốt thế , em sau này sẽ chăm sóc nó tốt”

” Hiểu quân , em biết xâu hổ không ” lôi Thần trừng mắt nhìn nàng

” Sau chứ , của anh cũng là của em , cần gì xấu hổ “

Lôi Thần thẹn hóa hóa giận” tốt của chung ” đảo người áp Hiểu Quân dưới thân . lần này chính kiều hiểu quân thất thế bị ép chặt

” anh ..anh muốn gì ?”

” không phải em nói của chúng anh cũng muốn sờ một lát ” muốn đòi hết lại tiện nghi

“nhưng ..anh anh không được….ưm ” chưa gì đã bị tấn công bất ngờ Hiểu Quân ngân nhẹ một tiếng

“phản ứng không tệ “

Hiểu Quân hừ một tiếng , tự trách mình đã kɧıêυ ҡɧí©ɧ sói lang

Lôi Thần từ từ tiến đến cái môi anh đào của nàng .Nơi đó tật muốn thử một lần nữa . Tiến ngày một gần ấn nhẹ môi mình lên môi nàng , thật mềm mại còn có vị ngọt nữa . Hai người triền miên không dứt điều muốn thêm lại càng thêm đến mức không còn chút dưỡng khí thì mới nuối tiếc rời đi , sợi chỉ bạc ống ánh kéo dài một tình yêu chớm nở . Hạnh phúc uyên ương từ nay bắt đầu

“cạch “

” ách tôi vào không đúng lúc rồi” Long Thần lên tiếng mặt đôi trẻ đang ngại vì bị phát hiện

“hừ ” Lôi Thần hừ lạnh một tiếng

” Băng Thần tỉnh lại rồi “

Lôi Thần từ bộ dạng đứa trẻ tiếc nuối vì ăn kẹo chưa no liền hớn hở , mắt tỏ hào quang

” ừ , tớ lập tức qua đó “

Mọi người gặp nhau ai cũng mừng vì băng thần đã tỉnh nhưng chưa kịp để vui mừng thắp sáng thì tiếng chuông điện thoại đã vang lên .

Chình giọng Tiểu Băng khóc thút thít ” Thiếu Phong bị bắt cóc rồi “

Cả căn phòng lâm vào yên tĩnh từng con người ánh mắt lãnh đạm . Chủ mưu đã thực muốn khai chiến rồi .Sẽ còn bình yên chăng …mưa phùn vừa dứt thì chính bảo đã đến

———————————-



mấy bạn thấy chap này sao ạ , cho mình chút ý kiến nha , nếu thấy ổn thì cho mình vài vote nha , nếu không ổn thì cmt cho mình sửa nha





” Xin người đừng lặng yên đến thế , vì lặng yên sẽ gϊếŧ chết con tim “



Cảm ơn các bạn ủng hộ , thân chào !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!11