Cô Giáo! Lại Là Em

Chương 39

Chương38
CHAP 38

Hoa Thần từ ngoài bước vào , trong mắt còn chút ảm đạm cùng đau thương , trên tay cầm vài hộp thức ăn hướng vào trong phòng đi đến . Nhìn thấy vẻ mặt người kia có chút kém sắc , đôi mắt có chút quầng thâm , chắc hẳn đêm qua đã không ngủ để chăm sóc cho Băng Thần . Đặt đồ ăn trên bàn , lấy ra một hộp thức mở sẵn ra đặt xuống bàn chỗ Hàn Thần , ân cần mà lên tiếng

” Ăn chút đồ hồi sức , tối qua đến giờ cậu vẫn chưa ăn gì “

” Tớ không đói “

Hoa Thần đôi mày xinh chợt nhíu lại ” Không đói cũng nên dùng một chút , cậu như vậy Băng Thần biết được nàng sẽ rất khó chịu “

Hàn Thiếu Phong là kẻ vô tâm vô phế , đau thương làm sao có thể để người ta nhận thấy , dù đó ai đi chăng nữa . Vẫn là khuôn mặt thường khi , vẻ lạnh đạm vô đối , đôi mắt lạnh không tia cảm xúc thoạt nhìn thấy được vẻ không nghỉ ngợi nhiều , cũng như băng lãnh chẳng quan tâm mấy .

” Reng , reng reng ” Chợt điện thoại Hàn Thần run lên

” chăm sóc cậu ấy , tớ còn có việc ”

giọng nói không giống là đang quan tâm hay là ôn nhu nhờ vã , cũng giống như câu nói có lệ mà thôi

Kẻ này xem ra tối lời ôn như cầu khẩn kia cũng giống như kẻ say mà nói ra , giọt nước lăn trên má cũng không phải đau thương mà rơi , mà chính là chỉ có bụi bay vào mắt thoát rơi cũng liền ngưng . Tối qua cũng là hư ảo mộng , hắn xem như chuyện chưa từng xảy qua , cũng chẳng cho rằng bản thân làm chuyện như thế

Nhưng Hoa Thần cùng Hàn Thần đã sinh tử nhiều lần , còn với tư cách một bác sĩ tâm lí do chính mẹ cậu đào tạo còn là bạn thân từ trong nôi cô không biết tâm tư người kia đang như thế nào sao ? có loại cảm xúc người ta thường đó giả ý , trong lòng là đau thương như thoạt nhìn bên ngoài vô cùng điềm đạm , trong lòng là vô cùng nhu nhớ suy tư , nhưng lời nói là vô tình như đâm từng nhát dao vào người khác . Đôi khi tâm khóc nhưng bên ngoài là nụ cười hạnh phúc . Hàn Thiếu Phong , người khó biểu đạt cảm xúc , nhiều năng đã thông thạo nắm giữ chiếc chìa khóa cảm xúc , không ban bố một loại ân đặc , hay bi thương khác cho người khác xem . Dù là tình cảnh cũng không thể bắt ép băng trong tim hắn ta ngàn phần tan chảy .Hoa Thần chỉ biết thở dài lắc đầu , nội tâm càng sâu sắc thì bi thương càng nhiều , ngay lúc đó có một số cảnh sát đi vào . Dẫn đầu là nàng sát xinh đẹp đeo chiếc kính đen cùng bộ cảnh quang trong rất oai nghiêm .

” Các người là ?” Hoa Thần có tí ngạc nhiên hỏi , vì sao lại có cảnh sát đến đây

” Chào cô , chúng tôi thuộc tổ trọng án , đến điều việc cô Hạ Tử Băng bị hạ độc … người nhà cô ấy đã báo án “

Hàn Thần một bước quay lại có tí nhíu mày nhìn cô gái trước mắt nhưng đó cũng chỉ là thoáng qua , sao đó lại im lặng rời đi . Là một cảnh sát chuyện nghiệp , cô nhận rõ ánh mắt người kia đang nhìn mình , nhưng vẫn không đón ra đó là ghét bỏ , hay chính là sát khi hoặc là đang thẩm định đánh giá cô , lần đầu tiên cô không cảm nhận được , đôi mắt người khác khi nhìn mình .

” Tôi tên Kiều Hiểu Quân thanh tra cao cấp của tổ trọng án , vụ án này do tôi đảm nhiệm , mong cô hợp tác điều tra ” đưa tay ra bắt thể hiện chút thành ý và lịch sự

Hoa Thần bắt nhẹ tay cô ấy gật đầu đáp lễ tạm thời cũng chính dùng ánh mắt để nhận xét người con gái trước mắt . Là một bác sĩ tâm lí chuyên ngành tâm lí tội phạm Hoa Thần chí ít đã cùng hợp tác với nhiều quang chức cấp cao nhưng cô gái quả thật đặc biệt hơn so với những cảnh quang khác . Người của cô ấy tỏ ra một loại sát khí , nhưng đó không phải là loạt khí của sát thủ , cũng chẳng phải là loại sát khí thương tổn người khác , nhưng uy lực của nó thật sự mạnh . Loại sát khí này trước giờ chỉ có thể từ một người cảm nhận ,chỉ khác là cô ấy vẫn chưa khống chế tốt bản thân mình như người , người mà Hoa Thần nghĩ đến không ai khác là Hàn Thiếu Phong .

” Vâng , tôi rất sẵn lòng , mong cô nhanh giúp tìm ra hung thủ ”

Hoa Thần cười như không cười , dù sao cô cũng không tin bọn cảnh sát này bản lĩnh hơn sáu người bọn cô , thêm họ vào chỉ thêm vướng vếu khó xử lí nhanh chóng mà thôi .

” Đó chính là nhiệm vụ của chúng tôi ” Nhận thấy câu nó của Hoa Thần chính là khích tướng và dè chứng , miệng lưỡi sắc sảo chắc chắn không phải người tầm thường, chỉ trong lứa tuổi vị thanh tiên thế này cũng đã tạo ra một loại uy lực khiến người ta khiêm nhường . Không thể xem thường cô bé này , Kiểu Hiểu Quân một chút suy nghĩ

” Cô đây chắc hẳn là người nhà của cô Hạ “

” Tôi là bạn thân của cậu ấy “

” thời điểm đó chắc cô có mặt ở hiện trường ?” Hiểu Quân một chút sắc sảo nhìn Hoa Thần

” Cách đó khoảng 300 m ” Hoa Thần dùng giọng khách khí nói

” Vậy mời cô theo tôi qua đây cho tôi chút lời khai ” một nữ cảnh khác , mời Hoa Thần sang bàn luận

Kiểu Hiểu Quân thì đi quanh căn phòng xem có thiết bị nghe trộm hay có ai dãn vãn quanh đây không . Vụ này không hề nhỏ đã động đến cấp trên , nếu giải quyết không xong cô thật không yên ổn . Đi lanh quanh một lúc cũng chỉ dừng lại quan sát căn phòng một mực đánh giá nó

*** mọi thiết bị ở đây điều là tối cao nhất , camera cùng thiết bị bảo hộ là loại bậc nhất , ngay cả cảnh quan như mình vẫn chưa có những loại bảo hộ tốt thế kia , thiết bị cảm quang tân tiến chỉ cần có kẻ lạ nữa đêm xâm hay phát ra một loại xung điện đã kích , liền bị truyền về thiết bị thông chính , lập tức các vệ sĩ cùng người bên ngoài chạy vào , cửa sổ , cửa lớn tự động khóa lại kẻ mưu sát nhất định sa lưới . Khá khen cho tuổi vị thành niên hiện tại đồ sử dụng điều là bậc cao hiếm có , xem ra cô gái nhỏ này là đại trong đại tiểu thư rồi ***

Chợt nhìn thấy có một cái áo khoác của người nào đó , suy nghĩ một lúc chắc là cậu lúc nảy , tự nhiên nghĩ đến đó một chút nụ cười hiện trên môi . Đầu loáng thoáng đôi mắt xanh đẹp tinh sảo kia,cùng một loại cảm giác lạ . Có phải hay không lại bị câu dẫn a , nữ cảnh xinh đẹp a

” Đội trưởng , chúng tôi đã lấy xong lời khai “

” Tốt ” Kiểu Hiểu Quân quay sang nhìn Hoa Thần ” cảm ơn cô đã hợp tác , điều cô nhớ ra điều gì thì nhớ liên hệ với chúng tôi “

” Được “.

Sau đó Kiểu Hiểu Quân cười như không cười đa lễ bước ra ngoài ,khóe miệng nhếch lên một chút nhưng cũng không hiểu cô là đang cười hay khinh bỉ điều gì . Thoạt nhìn cho thấy cô cũng chính là cực phẩm trong cực phẩm , nữ thanh tra cao cấp xinh đẹp lạnh lùng của cục cảnh sát , phá án như thần những tên tội phạm một khi đã bị cô truy đuổi thì đừng hồng trốn thoát , nữ thần cục cảnh sát Kiểu Hiểu Quân

———————————

Hàn bước ra ngoài thì gặp được jay

” Cô ấy vẫn chưa tỉnh ?”

Hàn Thần chỉ gất đầu , sau đó lại lạnh lùng lên tiếng

“thế nào?”

” Đã điều tra kỵ , lượng khí độc đó là của Hạng Cảnh Triều sản xuất , hắn bảo có một ông chủ lớn đặt mua , nhưng không rõ danh tính hắn chỉ biết mặt tên nhận hàng , còn những chuyện khác chưa từng hỏi qua . “

Thoáng nhìn sắc mặt hàn thần , jay mới nói tiếp

” Đã cho người đi tìm tên đó tin chắc trong vòng 1 ngày có thể lôi hắn ra “

Hàn Thần im lặng ngầm đồng ý với kết quả này , vốn trong chuyện này hàn thần đã liệt ra được cái tên chủ mưu nhưng vẫn là không hiểu nguyên nhân hắn thi hành việc này , có lợi gì cho hắn còn nữa nhắm đến hàn thần không phải sẽ có chủ đích hơn sao

Jay lấy ra một cái hộp nhỏ đưa cho Hàn Thần

” Lôi Thần nhờ tôi đưa nó cho cậu , hộp còn lại tôi đã chuyển cho Chị Ngân , cậu ấy vì chuyện băng thần say bí tỷ ở đấy “

Hàn Thần nhận lấy chiếc hộp ” ừ ” một tiếng ngoài ra không còn thêm một cử chỉ nào

” không còn gì tôi về trước , có tin sẽ lập tức báo cho cậu “

” Bảo Hộ Trương Tiểu Băng ” Hàn Thần thoát bốn chứ hiếm khi

” được , sẽ phái vài người tớ ” jay lúc trước cũng đã diện kiến Tiểu Băng nhiều lần , nhưng vẫn không biết Hàn Thần lại vì cô gái đó động tâm nhiều đến như vậy cũng không tiện hỏi quá nhiều chỉ nhận làm việc mà thôi

” Khoan đã” khi Hàn Thần định quay đi thì có một giọng nữ kêu lại , đó cũng không gọi là ôn nhu cũng chẳng gọi là lạnh lùng

Hàn Thần một chút cũng không muốn quay lại , cảm nhận được luồng sát khí bang nảy cậu nhận rõ chính là nữ thanh tra kia , trong đầu không thoát hiện lên hai chữ phiền phức

” Cậu đây là bạn của cô Hạ ?” Nhìn mặt người kia không biểu diễn chút sắc thái nào , cũng có chút khó xử khi giao tiếp , cô cũng khá bất ngờ khi có người còn mặt than hơn cả cô, càng không ngờ kẻ này càng kêu ngạo hàng vạn lần cô

Hàn Thần bất động âm sắc , vốn không có ý định trả lời

“Khụ ” cô ho một tiếng như tập trung một chú sự chú ý của ai kia , và cũng chính lấy lại cho mình một chút uy nghiêm

” Tôi Kiểu Hiểu Quân , thanh tra tổ trọng án hiện tại tôi đang tiếp nhận vụ của cô Hạ , mong cậu hợp tác điều tra ” cô đưa tay ra ngụ ý một chút lịch sử chào hỏi

Hàn Thần là ai a , tất nhiên nữ nhân cảnh sát bị bơ đẹp . Nhưng không sao cô ấy một chút khách khí rụt tay về , cười như không cười bản thân đang thầm đánh giá người trước mắt

” Các người có 5 phút ” Hàn Thần tự nhiên làm cho người khác giật mình , nói lên năm chữ đầy lạnh lùng , một chút sắc thái cũng không thể nhìn ra .

Một viên cảnh sát đằng sau đã có tí bức xúc , bây giờ cũng chính là cảnh sát đang giúp , có phải đang tra hỏi hắn , cần gì lãnh đạm cũng kêu ngạo đến thế . Có người dân như thế đúng là phục vụ thật khó khăn

Hiểu Quân ra hiệu cho một nữ cảnh sát lấy lời khai , rất nhanh đã lấy xong , nhìn văn bản trên tay Kiểu Hiểu Quân cảm thấy có một chút kinh ngạc , đây chính là bản lời khai ngắn nhất trong lịch sử mà cô từng thấy . Chẳng quá 3 dòng nữa nhưng thật sự không thể không khen nó tròn đủ ý chính không chút dư thừa. Cô có nên in bản lời khai này ra đưa cho cấp trên yêu cầu chứng nhận bằng khen không đây , đúng đây là ý nghĩ không tồi . Điều chính là trọng tâm của vẫn đề , trong lòng cô lại cảm nhận điều gì đó có chút hiều kì về cậu thanh niên . Cảm thấy cậu ta thật có một chút thú vị .

” Cảm ơn , cậu Hàn chúng tôi sẽ mau chóng phá án ” ngẩng đầu lên nhìn người thanh niên trước mắt , nhìn thẳng vào đôi mắt xanh kia , cô lập tức bị thu hút bởi một thứ gì đó vô hình , nhưng rồi lại một chút e dè sợi sệt người kia không dám nhìn quá lâu, thật đúng không chút thiện cảm nào trong đôi mắt kia , muốn tìm kiếm một khe hở cũng khó . Ai mà không biết trong sở cảnh sát hay bất cứ một tội phạm nào nhìn vào mắt của cô điều không quá 3s mà run người lên , vì trong mắt cô người ta thường nói nó ẩn chứa một con sói thống trị , vậy mà giờ đây không qua 1s nhìn vào đôi mắt người này cô liền rút lui , có một chút bất tri bất giác , nói mắt cô là một con sói đói hung tàn ngự trị thì mắt người kia chính là sâu thẩm của địa ngục đen tôi , cùng với một con quỷ vương khát máu . Nhưng đôi mắt đó cũng chính là điểm đặc sắc thu hút vô tận , tiết ra một loại cảm giác muốn đắm chìm trong nó , nó chính hương mật ngọt dụ dỗ người sa bẫy

Hàn Thần vốn không tiếp nhận hay tiếp thu bất cứ thứ gì cũng cô gái này nói nảy đến giờ. Cậu là người đứng đầu tố chức sát thủ lớn nhất thế giới, như thế nào hôm nay phải hợp tác với cảnh sát đây . Cũng thật lạ hay đấy , trong lòng có chút cười lạnh , thể hiện một chút sát khí ra bên ngoài , làm bọn cảnh sát có chút lạnh ngay sống lưng , sau đó tiêu sái mà rời đi

” Con người này, nếu cậu ta theo con đường hắc đạo hậu quả thật khó lường ” chắc chắn thế giới sẽ đảo điên lên thôi , chỉ là một chút sát khí nhỏ nhoi mà nó đã đến sợ đến thế kia

Kiểu Hiểu Quân một nụ cười lạnh , nhưng cũng tựa là đang vui ” không thể nói cậu ta là người chính đạo “

Đám cảnh sát phía sau một phen sững sốt , thế nào cậu ta không phải người chính tạo , không phải cậu ta chỉ mới 17 tuổi còn là một học sinh hay sau , dù giỏi giang thế nào cũng thể một bước lên vị trí cao nhất trong hắc đạo , người này không thể chịu làm tay chân cho người khác , càng không cho phép người khác sánh ngang cương vị của mình .

” Quên đi, dù hắc đạo hay chính đạo cậu ta một khi đã là tội phạm chúng ta nhất định phải bắt lấy , đó là nhiệm vụ của chúng ta ” câu nói đó của cô mang theo một chút tự hào

” Vâng ” cả bọn như thông hiểu , một rõ hô to

———————–

Hàn Thần về nhà xong thì thay đồ và đến trường , đúng thật con ông chủ có khác không chút kiêng nể , siêng học vô cùng hiện tại trong trường đã là tiết 5 rồi đấy . Bước vào lớp , hiện tại Tiểu Băng đang đứng lớp thấy cậu vào thì có chút bất ngờ , nhưng rồi thì cũng có một chút nhói ,khi người này hình như khí sắc không tốt như thường khi . Cậu ta trực tiếp bước vào lớp và bước qua nàng. Làm cô một chút hụt hầng và mất mát , nhưng tạm thời không để ý vì cậu hiện tại có thể đang chịu đã kích chuyện của Băng Thần , bọn thần hôm nay cũng chẳng có ai đến , chỉ mình Hàn Thần . nhưng thật cậu ấy vào lớp để làm gì không biết , chỉ vào đó để ngủ .

Đúng những người thông minh thì có những hành động kì quái hơn người thường . Chính là mặc mọi người thế nào , làm chuyện bản thân thích . Biết chính là cậu đang mệt mỏi , vì thế không ai dám làm phiền , dù rất muốn hỏi tình trạng của Băng Thần . Cuối cùng thì tiết học dài nhất của Tiểu Băng cũng đã kết thúc , giờ thật muốn đi nhanh xuống cuối lớp , hỏi thăm tên mặt lạnh nhà nàng , nhưng là vẫn phải kiềm chế vì hiện tại còn rất nhiều học sinh . Nhẫn nại một chút chờ mọi người về hết nàng mới bước xuống dưới .Hắn nghe chút tiếng động nhỏ đang hướng phía mình thì ngước dậy nhìn xung quanh , nhìn thấy khuôn mặt đẹp của nàng cùng một sự lo lắng thì cũng có chút không tốt . Nàng cứ đứng đó hồi lâu nhưng cũng không biết nên hỏi gì, vì nàng đang sắp sếp ,trật tự các câu nói không vì một chút sơ ý làm hàn thần nhớ những chuyện không vui . Hàn Thần nhìn nàng hồi lâu cứ như rất muốn nói cái gì đó , nhưng mấp mái môi một chút lại không muốn nói gì .

” về thôi” một chút ôn nhu nói với , sau đó cất dọn cặp nắm lấy tay nàng về

Nàng thì trong lúc đó có tí rồi rắm , thì gật nhẹ đầu mặt kệ người ta đem mình đi đâu thì thì đi . Hàn Thần hôm nay không đi xe đến trường nên nàng phải chở về . Nhưng cuối cùng là không biết nên đi đâu , Hàn Thần thì đã ngủ quên mất trên xe , vì thấy người kia vì mệt mỏi mà ngủ thϊếp đi như thế , nàng cũng không đành lòng mà đánh thức đành đưa người về nhà mình vậy . Dù sao nhà Lôi học trò cũng kế bên thuận tiện cho em ấy ở lại cũng không sao . Đến nhà rồi , người kia vẫn chưa tĩnh , nàng thật khó xử không biết thế nào , cuối cùng vẫn không đánh thức để hắn ngủ thêm một chút nữa vậy , sợi người có chút lạnh nên lấy áo khoác đắp hờ phía trên . Nàng thì một chút tận dụng cơ hội nhìn ngắm người này . Đúng là bình thường người lạnh lùng , một chút ôn nhu cũng không có , cơ mặt căng cứng bởi lớp băng bao vây , bây giờ ngủ đáng yêu hơn rất nhiều , da mặt cũng đã giãn ra nhưng cũng không biết là vì điều gì đôi chân mày hơi nhíu lại , phải không là đang khó chịu vì cái gì . Điều này làm nàng cũng một chút đau xót . Đưa bàn tay xinh xắn , nhẹ xoa giãn chân mày người kia bây giờ nhìn thật kĩ , nàng một điểm trên khuôn mặt hàn thần không chút bày trừ mà còn rất thích thú . Điểm nào cũng thu hút mỗi vẻ đẹp riêng trong mắt nàng . Nhận được cảm giác mềm mại nơi khuông mặt , cùng cảm giác ấm áp , cùng mùi hương quen thuộc , Hàn Thần biết chắc người bên cạnh là ai , có chút nuối tiếc thời khắc này nên vờ thêm một chút mới tỉnh dậy , cũng tránh nàng ngại ngùng mà xấu hổ .

Hàn Thiếu Phong lại lần nữa làm chuyện mình chưa từng làm đó chính là luyến tiêc thứ gì đó . Trước giờ thứ còn dùng được thì dùng , không dùng được liền vứt đi chưa bao giờ cảm thấy tiếc nuối vì chuyện mình đã làm , cùng như luyến tiết một đồ vật ,hay một khoảnh khắc thời gian nào đó . Mọi thứ trôi qua điều không đáng nhớ nhung , hiện tàn tàn khóc nhanh chống trôi qua thì tốt hơn . Vẫn là thực tế xem trong khoảng thời gian đó có thể kiếm được bao nhiều tiền , lần sau lại phải kiếm nhiều hơn . Rồi Hàn Thần cũng phải tỉnh , đâu thể mãi chìm vào mộng ảo thế này . Dù sau thứ Hàn Thần thích chính là nhìn thấy Trương Tiểu Băng , chứ không phải mãi bắt nàng bên cạnh

“Tỉnh ?” Tiểu Băng nhìn thấy Hàn Thần mở mắt , liền tặng cho một nụ cười cùng hỏi han , cảnh tượng này trong các cặp bách khác là giống như hôm qua đã ân ái triền miên sau hôm nay là nhìn ngắm người kia ngủ , cùng đợi thức để trao một lời tốt đẹp cho ngày , cùng là nụ cười ngọt ngào

” ừ , đã ngủ bao lâu “

” chỉ mới 30 p “

” ừ ” Hàn Thần nhìn nàng một chút sau đó quay sang nhìn bên ngoài để biết đây là đâu .

” Không biết nhà em ở đâu , thấy em đang ngủ say không nở đánh thức , nên đành đưa em về nhà tôi “

Hàn Thần nhìn nàng , thoạt lên vẻ ôn nhu chưa từng có , sau đó lại cười một cái nhẹ biểu lộ có chút hung phần , chính là sói lang đã sỏng chuồng , nhìn thấy khuôn mặt vạn phần xinh đẹp của nàng , không nhịn được mà hôm má nàng một cái , mọi mệt mỏi điều tiêu tan . Cũng thật thõa mãn từ sáng đến giờ , nàng một mực ngạc nhiên , lúc nào cũng tùy ý hôn người thế kia , mặt nàng chút đỏ ửng trong lòng một chút trách móc , nhưng cũng là một chút vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ , tim lại không chịu được mà da tốc , làm dòng máu trong tim vẫn hành nhanh , cả người có chút nong nóng . Chính là nàng vẫn một mực đơn thuần thanh khiết không hề nhận ra mình thật sự đang rất yêu người này . Có thể nói đúng hơn là ngốc , nàng chỉ đang nghỉ là đang cảm mên , hay thương một người học trò , nàng thật là thích , yêu và thương là ba ranh giới khác biệt , chẳng lẽ một chút cũng không nhận ra . Thật cũng là ngược tâm tự luyến đồ . Hàn Thần thấy nàng đỏ mặt ngượng ngùng thật đáng yêu , xem ra tiểu khủng long này thật nhạy cảm với những việc tiếp xúc cơ thể , mở cửa xe bước ra ngoài sau đó đứng ngoài cửa nhìn tiểu khủng long đang ngơ người mà hỏi

” Có cảm thấy đói không ?”

Nàng vô thức mà gật đầu

” Trong nhà còn thức ăn chứ ?”

” ưm , chỉ còn mì rau và trừng “

” thế cũng được , đủ nó cho buổi chiều , nấu một chút mì cho cô ăn “

” ừ ” nàng lại gật nhẹ đầu

Hàn Thần rất buồn cười với hạnh động đó , khẽ cười nhẹ một cái lôi nàng từ trong xe đi vào nhẹ , nói là lôi thế thôi nhưng là cực kì ôn nhu đấy nhé . Nhưng là phong tình không bao lâu lại bị kẻ không ra gì phá hỏng . Vương Vệ Trạch không biết từ đâu chuôi ra, bước về phía hai người

” Tiểu Băng ” hai chữ Tiểu Băng phát ra dường như rất thân thiết

Hàn Thần nhếch môi một cái , vẫn là có kịch hày để xem rồi , lâu rồi không thấy tiểu cũng không thấy tiểu khủng long phát hỏa , vậy thì để hắn đốt lửa đi vậy . Thoạt nhìn hàn thần như là muốn xem kịch bước lui về sau vài bước dựa vào tường , chính là muốn nhường chỗ cho hai người nói chuyện .

Cũng như là lịch sự biết điều lắm a , mưu kế đa đoan . Nhìn thất hành động kia Tiểu băng một chút nhíu mày lẫn khó chịu , lại muốn dở trò gì nữa a

” Tiểu Băng , thật khó mới tìm được em , anh thật nhớ em ” lời nói đi đôi với hành động , hắn vừa nói nhớ liền ôm lấy Tiểu Băng

Hàn Thần một thoáng chốc như một tiểu hài tử xem kịch bây giờ lại hóa thành sói dữ rồi . Rõ ràng không phải muốn ôm là ôm cũng may Trương Tiểu Băng đã nhanh đẩy hắn ra , chứ thôi liền có án mạng cho mà xem nhưng Hàn ca là không dễ tha thứ , động vào tiểu khủng long nhà hắn , sao có thể . Vờ bước tớ phía trước chậm choạng một chút , hay thật giả vờ rơi đồ , liền ngay chỗ của Vương Vệ Trạch khi nhặt lên xong , thì huých trỏ mãnh vào ngực hắn , lực đạo không hề nhẹ làm tên kia sổ huyết , nhưng cũng là kẻ mạnh nên không tức tưởi đến mực phun ra

” Tự nhiên đầu lại thật ngứa ” Hàn Thiếu Phong lần đầu tiên dùng trò trẻ con để đánh người , thấy trò này Dương Thần dùng đã nhiều lần liền học theo thói , cũng rất thú vị lắm a . Vì sao phải làm vậy à , vì cái tên trước mắt đây chắc cũng đã điều tra lí lịch hàn thần nhiều lần , nên cũng tương kế tựu kế diễn vài trò cho hắn coi . Đã bảo cậu ấy là ngôi sao hạng a rồi mà

Tiểu Băng lần đầu tiên thấy hàn thần si ngốc , không biết mạnh lạnh ngày nào lại còn biết giả ngốc đùa vui , nàng không khỏi che miệng cười khúc khích

Vương Vệ Trạch một lòng dâng lửa nóng ,bị người khác cười nhạo chỉ vì một con nhóc không rõ giới tính chơi khâm , lần trước còn bị nó đánh cho gà chó lần lộn , không nhịn xuống hình tượng liền giơ tay lên đánh

” Tên khốn …”

” Hazz , không biết còn ngứa ngáy nơi đâu tay chân thật khó kiểu soát “giọng nói là một chút pha trò nhưng ánh mắt thì…

Hàn Thần lập tức mèo con hóa pro , một đôi mắt kinh sợ xuất hiện , muốn bao nhiêu ác ma có bao nhiêu ác ma , muốn bao nhiêu đã kích có bấy nhiêu đã kích , còn muốn bao nhiêu lực sát thương trong ánh nhìn liền có bấy nhiêu bước người . Vương Vệ Trạch liền nhớ ra mình lần trước vì sao cùng mấy tên sát thủ te tua , liền nhịn môt chú không lên tiếng

” Bình tĩnh lại một chút , đánh em ấy cũng phải nể mặt tôi , em ấy là học trò của tôi ” Trương Tiểu Băng như thế nào cùng phối hợp với học trò cưng , em đã muốn si độn ,tôi liền đứng ra bảo vệ em

Câu nói này quả thật làm Hàn Thiếu Phong vô cùng hài lòng

” Được , anh nể mặt em , nhưng Tiểu Băng em làm sao cứ tránh mặt anh , anh là thật tâm đối với em “

” hì ” một nụ cười băng lãnh của băng sơn ngự tỷ , nàng có chút khinh bỉ cùng mất hứng với câu nói này , đã bao nhiêu đàn ông nói với nàng câu nói này quả là không đếm suể ngọt ngào hơn gấp ngàn lần cũng có , nhưng bao nhiêu là thật thì nàng không biết

” đừng tốn công nữa , tôi đối với anh không có loại tâm tư đó “

“Thế nào là không phải loại tâm tư đó , được em liền cho anh một lí do thuyết phục anh sẽ từ bỏ ”

Hắn đã dự liệu ngoài những dự luận ngôn ngữ nàng không hề có lí do nào xác thực

” Anh vương tôi hình như không cần phải làm vậy ”

Tiểu Băng một lúc biến sắc , rõ ràng tâm tình tốt liền bị tên này phá hỏng ,hận không thể nhanh đuổi hắn đi vì nàng rất đói rồi a

” Nếu không anh liền bám em mãi không buông ” hắn liền mừng thầm trong lòng , biết ngay nàng chỉ cứng miệng làm sao có gì để hắn từ bỏ

Hàn Thần thấy kích đã vào quỷ đạo hay , chỉ đứng yên xem trò vui lười phát buổi

” Anh Vương cần gì phí tâm như vậy?” Tiểu Băng đã có chút tức giận rồi

“vì anh thật sự rất yêu em”

Chán ghét nàng vạn lần chán ghét lời này

” Hì ,anh vương anh nói vậy thật người yêu tôi sẽ ghen đấy “

Có chết Hàn Thần cũng không ngờ nàng lấy mình ra làm bia đỡ đạn thật trong lòng có vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ khi nàng nói mình là người yêu , nhưng cũng không muốn bản thân lại không được nhìn thấy nàng phát hỏa rồi , càng có chết cũng không tin chuyện sau đó nàng sẽ làm . Hàn ca cậu muốn chọc giận tiểu khủng liền một động tác nhỏ có thể làm cô ấy xù long cần gì phí nhiều tâm tư a

“người yêu ? …sao chứ ” hắn có chút ngạc nhiên , rõ điều tra thật kĩ nàng vốn không có mối tình nào hiện tại a

“đúng , bạn trai tôi à không bạn gái tôi đã ở đây ” Lòng Tiểu Băng thầm nghĩ hàn thần cũng là nữ nhi chí ít kêu bản gái sẽ hợp tình lí hơn

Hàn Thần có chút chấn động tập hai, nhưng suy vô cùng là mặt yên như nước không chút phản hồi

” Hừ , em và tên này không thể ”

Vương Vệ Trạch cười một cách khinh bỉ nhìn Tiểu Băng đang khoác tay Hàn Thần ” em xem , nhìn thẳng vào mắt em thậm chí còn không dám nhìn , dám bảo là yêu , gạt người Tiểu Băng em thật phí tâm tư ..”

Câu tiếp theo hắn chưa kịp nói đã liền đứng yết hầu , Trương Tiểu Băng là liểu bạn kéo Hàn Thần xuống và ấn môi , hai môi chạm nhau có chút vị ngòn ngọt , và hương thơm thoang thoảng hai đầu mui

Hàn Thần chần động tập ba , xem ra không nên khi dễ tiểu khủng long nàng phát hỏa thì chuyện gì cũng dám làm a . Bình thường còn ngại ngùn khi bị mình hôn , bây giờ chính là chủ động hôn trước mặt người khác

“không thể nào , em làm gì vậy ?” xem ra người chấn động nhất là Vương Vệ Trạch , hắn tâm lí chút bất mãn , cùng phân vẫn rõ đã điều tra nàng thật kĩ , rằng nàng trước kia quen một người đàn ông , sau giờ lại biến thành thích phụ nữ thế này , còn hôn trước mặt mình thế giới này đảo lộn rồi , loạn loạn hết rồi

Chú à không phải chú là thần thánh nhé cái gì cũng có thể biết người ta thường có câu ” Người đàn ông vẫn nghỉ là họ yêu phụ nữ cho đến khi họ gặp được người đàn ông của đời mình ” và phụ nữ họ cũng là thế đầy họ là dành cho nhau , xã hội hiện tại chỉ có phụ nữ mới mang lại hạnh phúc cho nhau , nữ xinh đẹp yêu nhau hết cả rồi

” Tôi là mong anh đừng phiền tôi nữa ” Tiểu Băng lạnh lùng nói

” không , không thật , em là đang muốn từ chối tôi ? em là diễn trò “

Tên này quá cưng đầu đã làm đến mức đó mà cũng không chịu đi , Tiểu Băng giờ chỉ thở dài một tiếng , hết cách hết cách rồi . Nhưng nàng quên rồi sao còn cái mái chém bên cạnh nàng nữa mà . Hàn Thần đặt tay xuống em Tiểu Băng , kéo nàng gần thêm một chút , do đang hương mặt vào bên trong nên Tiểu Băng liền nhào vào lòng ngực của Hàn Thần , một chút thật thích a , vừa thơm lại vừa ấm áp . Ơ tâm lí này thật biếи ŧɦái , cô giáo Trương ,thật mất mặt

” Bảo bối ,vào nhà thôi” đánh nhanh rút gọn , không cần phí lời quá nhiều , 5 chữ liền có thể tiễn khách , làm tên kia vỡ thành từng vụng nhỏ

“Rầm ” âm thanh đóng cửa nghe đến dị thường lạnh lùng , cũng thật chói tay nhưng cũng thật thích thú

Vương Vệ Trạch nắm thật chặt nấm đấm , máu dồn lên tận não . Nữ nhân trước mắt ngang nhiên bị cướp đi . Lần thứ Vệ Trạch bị Hàn Thần chơi xỏ phá thú vui của hắn , lòng câm phẩn đến tột cùng .

” Trương Tiểu Băng , em là của tôi ”

giọng nói này quyết tâm , à ha chính là một lời tuyên bố nếu đã không dùng cách nhẹ nhàng , thì dùng vũ lực mà cướp đoạt hắn không tinh với thế lực hiện tại một Trương Tiểu Băng cũng không thể về tay

Vào đến nhà , thì Hàn Thần vẫn còn ôm lấy cô giáo Trương , nàng trong lòng liền ngượng ngung không dám ngẩng mặt lên , mặt đỏ như gấc nghỉ đến chuyện hôn người ta còn nhớ đến hai chữ bảo bối ôn nhu hàn thần nói ra thật làm nàng muốn tìm ngay cái lỗ mà chui xui

” Cô giáo ” hàn thần nhẹ giọng gọi nàng

Nhưng nàng là không trả lời liền đẩy Hàn Thần ra , thoáng chạy nhanh vào phòng mình . Hàn Thần còn thấy mặt nàng dị thường đỏ khẽ cười một tiếng

” thật khả ái”