Có Gấu Là Người Hàn Quốc Đời Đếu Như Là Mơ

Chương 4

Tuổi trẻ của một thằng đàn ông như một viên đạn, sẵn sàng vượt lên mọi rào cản để đến được cái đích của thành công và em cũng k khác viên đạn đấy là bao.

Một buổi sáng mùa đông lạnh cắt da cắt thịt em đến cơ quan làm việc, một biến cố lớn đập vào mặt đó là thằng trưởng phòng em vì nó quá chơi bời lểu lổng k chú ý đến công việc nên công ty em bị hụt đi một khoản thu lớn nhờ phước báu của nó. Ngay lập tức em thấy cánh cổng thăng tiến của em đã mở to ra, e sắp xếp 1 lịch hẹn với ông tổng và ông giám đốc đi ăn tối với mục đích chính là cho em xin cái ghế trưởng phòng.

2 ông này thì 1 ông 42 tuổi 1 ông 35 tuổi và đặc biệt cả 2 đều li dị vợ ăn uống no nê máu dê trong người nổi lên ông giám đốc bảo: "Anh tổng và chú có muốn đi chơi với mấy em trung học qua đêm ko". Phải nói là vkl luôn (xl em văng tục tí) e đếu thể ngờ được thằng cha này nó lại là loại người như vậy, lúc đầu e cố ý lờ đi nhưng về sau nghĩ lại thời mình đi học ở đây bố mẹ mình vật lộn tiền cho mình ăn học, bây giờ con đường thăng tiến duy nhất ở trước mặt, bỏ đi thì phụ lòng bố mẹ mà chơi thì lại phụ lòng người yêu và cuối cùng như một con người hiền lành em đồng ý với 2 sếp lớn phi vụ này.

Thế là xong, ông giám đốc đánh cú điện thoại ngay lập tức 3 em mặc váy trung học xuất hiện ngay ở nhà hàng, (trong lúc chờ hàng đến thì 2 ổng cũng bảo rất quý em vì em có phong cách làm việc hợp tính với 2 ổng nên 2 ổng quyết định cho e lên chân trưởng phòng). Hàng đến xong mỗi đứa dẫn một em đi một nẻo em lúc đầu còn băn khoăn tính trở em nó về chỗ cũ, về sau bị rượu ngấm vào nên tâm trạng bấn loạn thì phải thấy gái ngon mặc đồng phục học sinh nên thú tính nổi lên, mà em này cũng chơi vãi cả ra các bác ạ, em nó cầm theo chai rượu nhỏ nhỏ bảo e uống 1 nửa e nó uống 1 nửa lúc ở phòng khách sạn.

Thế là xong gạo đã nấu thành cơm, buổi sáng em tỉnh dậy em đếu nhớ rõ gì cả chỉ biết hôm qua mình quậy tưng bừng em kia thì bỏ về từ đời nào (em đã bo cho ẻm từ tối qua). Nhìn đồng hồ 7h30, chết cha 30p nữa phải đi làm thế là em đánh răng xong phi một mạch đến công ti luôn Biến lớn bắt đầu từ đây.

Vào công ty mọi chuyện vẫn bình thường, trừ việc con gấu em hôm nay nó ra bàn em làm việc ôm ấp, rồi gấu thấy con iphone e để ở bàn, nó lấy ra chụp mấy ảnh tự sướиɠ em với nó. Đến lúc vào kho ảnh xem, ôi cái đ*t (xl e phải quăng bậy bởi vì cảm xúc của câu chuyện đấy đến bây giờ em vẫn còn thốn) nó thấy hết ảnh hôm hôm qua em tự sướиɠ với em trung học kia các bác à tất nhiên là chụp ở ks e bán khỏa thân e trung học kia có quấn khăn ở người, liền tù tì 5 cái, nhục nỗi là em đếu nhớ nổi 1 cái gì đến lúc xem vẻ mặt con gấu không có biểu hiện gì, nó trả em cái máy bảo ra ngoài làm nốt việc dở, lúc đi không quên đóng rầm cửa phòng làm việc em lại.

Em thì vốn tính ngang ngạnh k bao giờ e phải hạ mình đi xin lỗi người khác thế nên e lại kệ nó thêm lần nữa mặc dù lỗi lớn là do em, do em cắm sừng gấu. Sáng hôm sau đi làm đập vào mặt là một phòng bao đề chữ: "Đơn xin thôi việc" để trên bàn...