Sơ lược một tí:
Trước khi đi quân sự được một tuần thì tôi có sắp xếp học dùm thằng Xuân một buổi . Cái lớp của nó thuộc dạng đông đến đáng nể nhưng lại không có quá 3 đứa con gái xinh .
Nhìn chung thì hai em kia phấn son lòe loẹt đến nổi mới bước vào lớp thì tôi đã ngửi ngay cái mùi phấn son nức cả cái lổ mũi ( dị ứng cmnl ) . Còn nàng Trang mà tôi say nắng thì lại xuất hiện một cách diệu dàng , đầy long lanh như những hạt sương mai dưới những tia nắng vàng .
Trang hiền hậu từ nụ cười cho đến cả ánh mắt , tính cách thì giữ đúng chất thuần phong mỉ tục của người con gái truyền thống Việt Nam, cộng thêm sự ngây ngơ như một đứa trẻ làm tôi quyết tâm năn nỉ con bạn phải xin số dùm cho bằng đc … Cơ mà chỉ mỗi tội là chiều cao khiêm tốn nên hầu như chẳng ai trong trường ngó ngàng đến nàng cả .
Phải trút hết can đảm thì tôi mới có động lực nhắn tin nhắn đầu tiên nhân lúc giao thừa . Nói chuyện qua điện thoại với Trang giống như cực hình vậy , tất cả các vấn đề tôi bắt chuyện để gây ấn tượng gần như được trả lời bằng tin nhắn đơn giản : Ừm . hj nhưng Trang không hiểu lắm , có thể giải thích không !… Mất hứng lắm mấy thím .
Và ngay cả đến bây giờ , dù đã có nhiều cái nhìn khác về nhau nhưng sự ngại ngùng vẫn là khoảng cách xa xăm lắm .
Kì quân sự đầy gian khổ này tôi đang cố gắng để thể hiện tình cảm của mình . Tôi biết những người con gái ngây thơ và mỏng manh như Trang thì luôn sự hãi trước những lời mật ngọt của mấy thằng hám gái trẻ trâu nên tốt nhất là hành động thiết thực sẽ có lợi nhiều hơn những lời nói sáo rỗng . ( nói nhiều xa nhau mà nói lâu mỏi miệng nhé )
Tối ngày thứ nhất :
Chạy theo nhỏ Trang mà trong lòng nơm nớp lo sợ thế nào ấy , trong đầu tôi cũng chỉ nghĩ được những chuyện tiêu cực mà thôi . Có một giả thiết mà tôi cho rằng như vậy là hợp lí nhất : rằng sau khi về nhà ăn tết cùng gia đình thì chắc có lẽ cũng đã siêu lòng trước anh chàng nào đó , có thể bây giờ đang cãi nhau gì đấy nên mới đâm ra cơ sự như thế này . Vừa chạy theo mà mong mỏi điều mình nghĩ chỉ là hư cấu mà thôi …
Nàng chạy ra ngoài cổng được một đoạn dài rồi dừng hẳn lại . Bất chợt tôi thấy một con wave tàu từ đâu chạy đến cứ như là Trang đã hẹn sẵn vậy , tôi không thấy rõ người đó khuôn mặt thế nào , chỉ thấy rằng đó là một người đàn ông .
Rồi bỗng nhiên Trang chạy đến ôm chặt lấy gã kia mà khóc nức nở hơn . Lúc đấy tim tôi quặn thắt từng cơn cho đến nỗi hai vần thái dương có thể cảm nhận được máu đang bơm lên với tốc độ nhanh chóng .
Nhắm mắt quay đi . Tôi không muốn tiếp tục hành hạ bản thân thêm nữa , dù sao cũng chỉ là say nắng thôi nên cũng chưa đặt hết tình cảm của mình vào Trang … có lẽ về phòng nhắm mắt thật lâu rồi ngủ cho qua đi mọi chuyện thì tốt hơn cả .
Lê lết mãi thì cũng tới phòng . Cơ mà hên cho bọn khốn kia còn tinh mắt , rõ là tôi thất tình , dù cũng không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cũng biết điều mà nín hết chứ còn linh tinh động vào lòng tự trọng thì khô máu cả lũ tôi cũng chẳng tiếc.
À quên … Trước lúc ngủ cũng phải nhắn một tin xin lỗi cho Uyên . ( Uyên cũng vui vẻ chấp nhận lời xin lỗi , chém vài câu rồi tôi cũng xin ngủ trước)
Có thể bây giờ mấy thím thắc mắc hỏi sao không nhân cơ hội mà triển khai kế hoạch tán Uyên . Xin nhắc lại là “ Bản thân tôi không đủ trình độ để có thể tự lừa dối chính mình trong chuyện tình cảm “.cho nên giữ quan hệ hợp lí thì tốt nhất.
Tầm 9h thì toàn Đại đội được triệu tập khẩn cấp để nhắc nhở về nội quy vào ban đêm , kiểm tra tác phong và thông báo giờ giấc sáng mai nhé .
Cơ Mà hình như trong lúc tôi đi thì cái bọn bè lũ tay sai có vẻ thân thiết hơn
với lũ con gái ấy . Bây giờ còn được xin ké cả nước nữa cơ chứ , mặc dù thái độ có vẻ bị làm phiền nhưng mà nói chung cũng có tiến triển tốt hơn là chuyện tình của tôi .
Hey ! nhắc lại chuyện cũ thì cứ như tự đấm vào ngực ấy … thế là lẳng lặng mà về phòng mà nghe truyện ma Nguyễn Ngọc Ngạn của thằng Tùng thay vì lang thang đi dạo để trải lòng dưới màn đêm thanh tĩnh .( sau tập trung thì bon em được quyền chơi 30p trước khi đi ngủ nhé …. Mà thằng Tùng phòng em có đem cặp loa lớn để quẩy , sau này có lúc xém bị lão Thầy Tiến đạp bể cơ mà khóc lóc van xin mãi mới đc thay cho )
Đúng 9h30 thì Còi ren inh ỏi , báo hiệu tất cả dừng lại mọi hoạt động và đi ngủ . Phòng em cũng bị nhắc nhở tắt truyện ma vài lần thì cũng đâm chán nản trước sự nghiêm khắc của mấy anh tập sự nên thất thểu mà đi ngủ .
Ai trải qua thời sinh viên thì cũng biết đêm dài thế nào … Hầu hết tụi trong phòng có ngủ được đâu , vắng đi chiếc máy tính , game các loại thì cũng giống như vắng đi nữa cuộc đời của tụi nó vậy . Thế là cả bọn thao thức trằn trọc trong im lặng .
Đếch hiểu sao tự dưng giữa đêm khuya thanh vắng thì nghe một tiếng “ ÍT “ lí nhí kéo dài đc 3s rồi tắt . Thế là cả phòng nháo cả lên , tất cả ánh mắt đổ dồn vào chổ phát ra tiếng kêu lạ.
Đờ mờ ! Thì ra là thằng khốn Giang xì hơi . Tởm đến nổi tôi thề là tôi sẵn sàng phi qua cho nó một quả nhé .
Định mệnh nhà nó , đếu hiểu sao chiều nay nó ăn cơm như một cái máy nổ cơ mà đến lúc ngủ rồi lại còn đính chính lại là ĂN QUÁ “ ÍT “ . Hại bọn tôi phải bịt mồm bịt mũi mà núp vào 1 góc .
Tức thì tức chứ cũng buồn cười bỏ mẹ ra được … Thú thật thì cũng nghe bảo là trong cơm có trộn với thuốc chống đau bụng bẹc- bơ – rin gì đấy nên bọn tôi cũng sẵn sàng tha thứ cho nó . Có điều phải biết lựa chổ mà xì hơi cho hợp lí kẻo anh em bị ngộ độc mà tội lỗi . Chết hay bệnh tật thì nhà nó có nuôi nổi 9 đứa à .
Xôn xao một lúc thì cũng quyết định đi ngủ cho lành lặn thôi chứ người ta nhắc mãi thì có nước mà bị phạt nữa thì khốn nạn cái thân .
Zzz…Zzz
Ngày thứ 2 :
Đúng 4h30 sáng thì bọn tôi được báo thức của thằng Hải dựng đầu dậy . Cái phòng vệ sinh có 2 m vuông bị chúng nó giành giật : thằng đánh răng , thằng đi tiểu , thằng gội đầu … Cho đến lúc thằng khốn Giang lí nhí xin phép bọn tôi cho nó đi NẶNG thì bọn tôi thoát gấp luôn.
Đừng hỏi cái độ bí hơi của nó nữa nhé , thề với mấy thím là đếu khác gì mùi chuột cống chết trong nhà vệ sinh nữa … mà lại còn phát ra mấy tiếng nổi da gà vãi đái . ( mấy thím tự hình dung nhé ,em next đoạn này đây , nghĩ lại mà thấy ghê v l )
Đến lúc nó đi ra rồi thì vẫn còn mùi nồng nặc lắm cho nên bọn tôi cũng chả dám tiếp tục công việc vệ sinh của mình . Thế là thằng Tấn nhanh nhẩu nảy ra sáng kiến cầm ngay bình xịt khử mùi X men Boss gì đấy xông pha bay vào Tolet mà xịt lấy xịt để .
Ôi thôi ! nghĩ thì thấy hợp lí đấy nhưng mà hai cái mùi ấy trộn với nhau thì buồn nôn vãi luôn các thím à .Cả bọn nhất quyết là dẹp , thà để cái mồm chưa đánh răng còn hơn là nghe cái mùi bệnh hoạn ấy .
5h đúng thì có tiếng còi của lão Thầy thúc dục bọn tôi xuống tập thể dục .
Cũng dể dàng như ăn bánh ấy nhưng mà khổ cái là mặt đứa nào cũng đù cả lên vì cái chuỗi ngày cày game khuya ngủ dậy muộn vẫn còn lập trình trong cơ chế làm việc của cơ thể . Khổ thân lắm mấy thím ơi
Sáng nay dậy sơm thì thấy được lũ mặt mộc của mấy con bánh bèo , cũng không khác khi trang điểm là bao nhiêu , chỉ có điều là nhợt nhạt hơn một chút mà thôi. Trang P14 thì cũng nhìn thấy tôi rồi chào hỏi nhiệt tình lắm nên cả bọn nó cũng đâm ra cay cú tôi . Rõ là lũ sống tệ quá mức mà , người ta
chào tôi chứ tôi có cố tình chọc tức chúng nó à .
***ĐÍnh chính là em Trang ko phải là đẹp nhất phòng nhá : Girl p16
1- Em Mèo mimi : tên thật là Mi . người gầy cao m65 gì đấy nhưng mà mặt mày dể thương đừng hỏi nữa . Điểm 9/10
2- Em Sương : người múp múp cao 1m63 , đeo kính nhưng lại đẹp theo kiểu ngây thơ của con nít , da dẻ búng ra sửa , hồng hào tự nhiên . 8.5/10
3- Em Trang 8/10
4- Em Vân : là vũ công múa đám cưới hay lễ hôi gì đấy : người lùn m6 nhưng lại được cái cơ thể cân đối của một vũ công . Mặt đẹp cơ mà hay khó tính .8/10
5- Em gì quên tên rồi : Gọi tên thân mật mãi nên quen miệng hí hí . Bờm thì xinh xắn dể thương lắm, tính tình thì hiền lành mỗi tội có người yêu rồi 8/10
6- Tiểu đội trưởng Thư : cao m67 dáng chuẩn nhất phòng , tính cách hiền hòa vui vẻ nhưng trong giờ học hay ngoại khóa thì lạnh lùng cực kì 7.5/10
7- Em Uyên P14: dể thương , vui tính mà lại dể hòa đồng nhất nữa 7/10
8, 9, 10 : Tâm , Hạnh , Hiền: 3 bạn này không đẹp nhưng tính tình vui vẻ , thú vị lắm … chắc chắc trong đóng góp không phải là ít trong truyện này .
Trở lại câu truyện :
Bài thể dục được chốt hạ bằng câu slogan : “ Thể dục thể thao nâng cao sức khỏe – bảo vệ tổ quốc . Thể dục! Khỏe , khỏe , khỏeeeeee…..” là chúng tôi được trở về phòng là tiếp dục việc vệ sinh cá nhân đang còn dang dở .
Chuyện lấy đồ ăn và trực nhật được p15 tiểu đội chúng tôi lo liệu trước một tuần rồi cứ thế thay qua.
Bửa đầu tiên do vẫn còn mệt mỏi nên vừa mới thấy bánh mì và bánh chưng thì bọn nó tự bốc đại một thứ rồi ngấu nghiến như mấy thằng chết đói ấy .
Ăn uống tuy có cực khổ một chút nhưng bù lại sức khỏe cũng đã khôi phục được ít phần nên chúng tôi cũng bắt tay vào dọn dẹp vệ sinh phòng để đánh giá điểm sinh hoạt . Bọn tôi chia nhóm một cách bài bản chuyên nghiệm . Thằng dọn tolet , thằng sếp chăn màn , thằng lau nhà ….
Cái mà khó khăn nhất là cái hành lan . Vì nếu đã lau hành lan thì chúng tôi bắt buộc không thể bước vào phòng để cất cay chùi nhà nữa như thế sẽ ít nhiều gây ra vết bẩn .
Cho nên thằng Xuân nhanh trí chạy qua phòng bọn con gái trường tôi bên cạnh đặt cọc mượn cây lâu nhà khi bọn nó lau hành lan . Thế là bọn tôi chỉ dửng dưng ngồi đợi cho đến khi bọn nó làm xong thì chốt hạ khâu cuối cùng .
Đúng 6h45 thì có còi tập trung đi học .
Lúc chạy xuống cầu thang thì lũ khốn phòng tôi vô tình có giẫm chân lên chổ phần hành lan của Phòng 14 thế nên bọn nó phải chịu trể tập trung 5p để lau lại cho sạch .
Chúng nó đi tập trung trể rồi lại còn bị lão thằng sạc một trận nên cái lúc nhìn bọn tôi có vẻ ghét cay ghét đắng lắm .
Bọn nó xì xầm to nhỏ gì đấy trong lúc tiến đến giảng đường rồi quay sang cười với bọn tôi … Tôi thề là tôi ngửi được cái mùi thối trong bóng tối của tụi nó rồi nên cũng thấy ớn lạnh . Cơ mà dường như bất lực bởi có biết cái củ cải gì mà đề phòng có chứ .
————–