"Hu... Hu... Bà cướp đời trai tân của tôi, bà phải đền cho tôi... Hu hu"
Tại một căn phòng xa hoa của một khách sạn nào đó, nhưng cảnh tượng trước mắt lại chẳng xa hoa tí nào. Một thanh niên nằm dài trên sàn nhà đang ôm chân một cô gái. Gương mặt điển trai tèm lem nước mắt, nếu nhìn kĩ con thấy cả nước mũi. Cô gái nhìn thấy mà khó xử
"Tôi... Tôi... "
"Hu hu bà có đền cho tôi không? Đời trai tân 25 năm gìn giữ của tôi. Hu hu"
"Ông nhìn mà xem. Tôi cũng vừa mất đi thứ quí giá nhất của một đứa con gái đấy. Chúng ta huề nhau được không? "
Cô gái vừa nói vừa chỉ tay lên giường. Một vệt màu đỏ trên giường trong rất đẹp nhưng cũng thật chói mắt.
Thanh niên nghe thấy thế càng khóc to hơn
"Hu hu, bà nói huề là huề thế nào? Bà hϊếp tôi, giờ nói huề. Bà làm vậy rồi sao tôi có chồng nữa..."
Trời ạ, người nên nói câu đó là cô mới đúng. Nhưng cũng đúng, yếu đuối như cậu ấy thì chẳng làm gì được cô. Chắc là cô hϊếp cậu ta thật.
Hai người là bạn học từ tiểu học đến hiện tại. Những năm cấp 2 thì không sao. Đến cấp 3 thì cậu ta sống thật với giới tính. Suốt ngày cứ cò kè bên cạnh cô. Còn nói cái gì là chị em tốt mãi mãi. Số phận xui khiến. Hôm qua cô vừa chia tay người yêu. Đau khổ quá nên rủ người chị em tốt này đến vài ly cho đỡ buồn. Kết quả khi tỉnh dậy, lại thấy cả hai đang ở khách sạn và cùng nằm trên một giường. Điều đáng nói là cả hai không có lấy nữa mảnh vải che thân. Còn có vệt máu trên giường đã nói lên tất cả.
"Bà có đền cho tôi không? Có cưới tôi không? Nếu không... Nếu không, ngày mai các bài báo lớn sẽ đưa tin, thanh niên vì bị bạn thân cướp sự trong trắng đã nhảy từ tầng 32 xuống"
"Được rồi, được rồi. Tôi cưới"
Ai nói cô không tin chứ người chị em này nói cô sẽ tin. Bởi cậu ta yếu đuối lắm. Mỗi lần bị ai mắng hay ăn hϊếp lại tới tìm cô mà khóc hu hu. Lần này cô mà không cưới, cậu ta nhảy lầu tự sát là có thật.
Người thanh niên nghe thế liền nở một nụ cười gian xảo. Nhưng rất nhanh liền thay thế bởi những hành động yếu đuối như lấy tay vệt nước mắt, xịt xịt cái mũi. Nhìn cô bằng ánh mắt đáng thương
"Bà nói thật không? Bà có lừa tôi không? "
"Tôi thề"
Cô suy nghĩ rồi. Thôi thì cứ cưới cậu ta về rồi bắt cậu ta làm cu li, dọn nhà, giặt đồ, nấu ăn cũng ổn. Còn hơn đi yêu mấy người đểu cáng để rồi mọc sừng chi chít trên đầu.
"Tôi hứa sẽ chịu trách nhiệm. Còn bây giờ thả chân tôi ra, tôi về nói ba mẹ chọn ngày lành tháng tốt mà tổ chức đám cưới, được không? "
Chàng trai nghe thế thì gật đầu lia lịa. Từ từ thả cái chân mà mình ôm khư khư nãy giờ ra.
"Bà hứa rồi đấy nhé"
"Ừ, tôi hứa"
Rồi cô gái mở cửa phòng đi ra. Chàng trai rất nhanh cũng đứng dậy. Dáng vẻ yếu đuối lúc nãy cũng chẳng còn. Anh ta lấy điện thoại, gọi cho ai đó
"A lô mẹ, chuẩn bị trầu cau để con cưới vợ... Vâng, cô ấy đồng rồi, thật không uổng công bao lâu nay con giả bê đê."
_____________