Gia Sư Của Người Yêu Cũ

Chương 6

Mình rep “haizzz, a ăn được chục bữa ăn rồi mới rep, thôi ngủ tiếp đi”

Không trả lời!

Em vô tâm hay em ko thấy quá quan trọng.

Mình cảm thấy tức giận ngùn ngụt, nước mắt lại chực trào, yêu em 2 năm trời chưa từng bao h cảm thấy ghét em như thế, chưa lúc nào a phải khóc nhiều thế này.

Có lẽ e sẽ vô tư ngủ tiếp.

Anh đau lòng!

1 tuần bé H đi du lịch trôi qua vô nghĩa, đời bao h cũng biết cách chơi khăm ta xong rồi vực ta dậy để chơi khăm ta tiếp. Không 1 tin nhắn qua lại, em đã làm cái khỉ gì trong 1 tuần qua? Học bài à? Hay đi chơi với thằng nào, hay chat chit với thằng nào ???? Dù bực em nhưng ngàn câu hỏi vẫn bủa vây lấy tâm trí, nhiều lúc chỉ muốn nhắn tin hỏi vì sao e vô tình thế, nhưng nghĩ lại… thôi thì mình chẳng là gì của nhau đúng ko? Nên em có quyền vô tình và anh ko có quyền trách móc.

Mình lại đi dạy như bt`, nhưng có lẽ sẽ ko đặt chút hi vọng, bé H hồ hởi khoe chuyến đi, mình và em lặng thinh vs nhau, dường như chỉ chăm chú vào câu chuyện của bé H, thậm chí còn chẳng hề nhìn nhau. Buổi dạy kết thúc nặng nề, mình dạy cho xong bài, bé H có hơi thắc mắc sao hôm nay anh lạ vậy này nọ, con bé còn mua quà đi du lịch về cho mình chỉ biết cười như này … Nhìn em vẫn lạnh băng, uh phải rồi… 12 áp lực quá đấy, anh biết! anh ko nên làm nhiễu việc học của em, nhất là khi anh ko có tư cách được dấn thân và cs của em nữa. Đáng nhẽ ra chúng ta đã ko còn là cái gì của nhau nữa cơ mà…

Ông trời cứ muốn hành hạ nhau quá… ngỡ quên được em rồi, nay em lại xuất hiện, trong bộ dạng chăm chỉ học hành và xua đuổi anh, trớ trêu a lại là gia sư của em, đã ko khuyến khích em học thì thôi lại còn mang tiếng dụ dỗ học sinh yêu đương nữa? Ông trời ko những tái diễn cảnh phụ bạc vì sự nghiệp, còn bắt mình phải trôi theo nó nữa. Thật đúng là vở kịch bắt buộc phải diễn mà….

-N ơi, em xuống mở cửa cho a T. về nhá.

N đi xuống tầng 1 với mình, em vô bếp lấy cốc nước đặt trên bàn, cũng chả thèm mời, mình vẫn lại cầm và uống, hai người nhìn nhau 1 lúc… Không kiềm chế được, mình ôm lấy mặt em hôn 1 hơi dài, nhưng đó là môi chạm môi, và đúng kiểu cưỡng hôn. Lúc mình thả ra, em vẫn tỉnh bơ như kiểu không ngạc nhiên khi mình làm thế, tầng 1 ko 1 bóng người, đèn mờ mờ từ cầu thang chiếu xuống, đèn của phòng khách… Cơ hội là đây, thấy em ko nói gì, mình từ từ tiến tới nhẹ nhàng … ôm lấy mặt em, nghiêng đầu sang phải, em ko hề phản ứng ( tươi vl ) mình từ từ tiến lại gần hơn…

Bốp!!!! - Đệt!!!!!!!!!!!!!!!!! Nhục vl

Mặt em quách tỉnh như chưa từng có biến cố gì, sau cái bốp vẫn éo hề nhúc nhích tý xúc cảm ghét gì. Hic chắc N nghĩ mình dê xồm cmnr … cơ mà thà hôn em mà bị ăn tát còn hơn để thằng khác hôn em Ra mở cổng, mình vừa cắp đít ra khỏi cổng, thì em làm 1 cái sầm!!! hết bốp rồi sầm, thà tương tác với nhau 1 câu cho nhanh, thái độ rất ầm ĩ!

Đi về nhà trên con hông đa xi vic, mồm chu ra huýt sáo, tưởng tượng lại cú hôn cướp chộp thật là khoái

Nhân đây mình cũng nói thêm, vì sợ nằm vùng, nên các thông tin có chút thay đổi, nên đừng ai cố đoán nhé ^^ mình ko muốn câu chuyện quá khứ của mình ảnh hưởng đến cs hiện tại nên chỉ viết vậy thôi, cảm ơn những ai đang ủng hộ mình, mình cũng bận việc chỉ có thời gian buổi tối ngồi viết cho các thím đọc, nên đừng hối thúc mình, kêu mình són bla bla mà mình tủi thân lắm

Về nhà, không 1 tin nhắn đáp lại, chỉ có vài tin rủ đi nhậu của mấy lũ đực rựa cùng lớp ĐH, vào tắm xong nằm trên giường…. cầm máy bấm cho em

“a xl hi vọng em k giận, nếu cho a quay lại thì a vẫn làm thế ”

“Điên!”

…..

Thì mình cũng có giây phút nào bình thường đâu mà chửi điên! Thôi ko xoắn nữa, lũ bạn đang réo, giờ cũng 10h30 rồi, lên chơi game rồi đi ngủ thôi, gái gú là phù du, ngu ngu lại phù mỏ.

Thấm thoắt cũng gần hết 1 tháng nghỉ hè, còn 1 tuần nữa lại sắp vào năm học năm 2 ĐH, nhanh vãi, thời gian đúng là chỉ biết chạy thôi chẳng biết làm gì hơn. Còn 1 tháng nữa là em cũng học lớp 12, quay ngược quay xuôi rồi là đến kì thi ĐH cho xem. Mấy thời gian qua động thủ hơi nhiều, chắc em cũng chẳng đáp lại nữa đâu, mà mình cũng nản rồi, với người khác thì vui tươi như hoa, với mình thì lúc nào cũng nghiêm nghị, tàu điện, mà tàu điện nhưng lại tắt điện, không hề phát 1 tín hiệu đi tín hiệu về. Nên mình phải tính kế đường dài! Đợi em thi đại học xong thì thẳng thắn với nhau luôn!

Có còn yêu anh không? yêu thì quất luôn, sai chỗ nào anh sửa chỗ đó, còn không yêu thì trả dép bố về! Giải thích mãi mệt mỏi vãi cả ra, cứ làm bố phải rơi vào guồng xoáy của 1 thằng FA nửa mùa.

Nghĩ là làm, mình quyết tâm lạnh lùng sương gió với N ngay từ giây phút xác định thời điểm tác chiến! Dù sao con mồi vẫn ở đây, thầy vẫn ở đây, cùng lắm là sang năm mới có gấu chứ j`.

Vào năm học, việc dạy và học vẫn diễn ra đều đều 1 tuần 3 buổi, mình bớt tà da^ʍ hơn không bị lung lay bởi gái xinh là em N, và gái hớn là em H. Cho đến gần 2/9 mình định về quê, nên xin nghỉ dạy 1 vài buổi.

-Anh T về quê hả? cho N nhà em về với, nó định đi 1 mình về nhưng bố mẹ em ko yên tâm, hôm nọ em bảo anh T cũng về 2/9 nên mẹ em bảo anh mua vé tàu cho nó với rồi bố mẹ e trả tiền cho

-Ủa? N về quê hả? ko học ở HN nữa sao?

-Uh, N nó bảo nó ko hợp ở HN.

-Hự..

-Ủa anh T làm sao vậy? Thích N rùi sao??? H mắt chớp chớp rồi liếc sang em.

-Haizzzz!!!! Dạy 1 đứa ít tiền hơn dạy 2 đứa nên anh đang tiếc tiền thôi bà nội!

Mình ra về, 1 tháng gần đây mình đã cố gắng bình tĩnh, nhưng hôm nay nghe tin này, chân tay bủn rủn hết cả lên… Từ hôm gặp em đến giờ cũng gần 2 tháng, sự gặp lại này không biết là sự cố hay sự may mắn của mình nữa, nhưng nó làm mình sống đủ với các cảm giác, lúc mới gặp em sau 1 năm đằng đẵng bặt vô âm tín, trong nỗi nhớ nhung ko lời, đó là 1 sự vô cùng hạnh phúc, cảm tưởng duyên phận của đất trời trong cuộc đời này gói gọn trong giây phút này, chính là định mệnh… nghĩ là hành động mà ko hề hay biết cảm xúc của em về mình, về sự phũ phàng của mình, nghĩ đơn giản anh yêu em là anh sẽ giành lấy em, mà không nghĩ khi em đang bên cạnh thì giũ mạnh em chỉ vì nghĩ đến bản thân… em sẽ cảm thấy vô cùng bị xúc phạm, muốn bỏ em thì dễ dàng mà muốn quay lại là xấn xổ đến không cần biết em có đồng ý hay không. Và khi đang âm thầm theo đuổi 1 kế hoạch dài hạn thì lại biết được tin …. Em sắp biến mất khỏi cuộc sống hằng ngày mình như 1 năm đằng đẵng đó…

Ngày hôm sau, ra mua vé, vẫn chọn 2 vé ngồi mềm điều hòa, cố để ngồi cạnh nhau, dù là lần cuối cùng thì cũng nên tạo hết cơ hội để có thể ngồi cạnh nhau, điều hòa vào buổi tối cho nó lạnh lạnh tý, có cơ hội còn quay sang ấp phát cho ấm kể ra cũng hạnh phúc nốt quả cuối Nghĩ cũng buồn …

Đến nhà thì cả em và H đều ở nhà

-Anh mua vé rồi, tối mai đi nhé, từ nay chỉ dạy mỗi bé H rồi, bé N ở quê đợi anh nha

-Cả nhà em quyết định về cùng!

-Hả?

CLGT? Bám đuôi thì bố còn làm ăn j` :O

Đang sợ run lên đi được thì bé H tiếp

-Nhưng bố em đi mua vé nằm cho 3 mẹ con ngày kia mới về, cho N về trước cho nó đỡ nhớ mẹ

Hú hồn!!!!!!!!! Mình làm mặt tỉnh bơ cho em nó an tâm là mình sẽ ko dở trò đồϊ ҍạϊ gì khi em ngồi cạnh có chăng phải đợi khi ngủ

Tối ngày hôm sau, mình đi taxi qua nhà H để đón em đi ra ga, trên đường đi taxi, cả hai cũng không nói gì với nhau, chỉ có thằng taxi cả buổi nói chuyện với em, nào là khen em xinh, rồi hỏi tuổi em, em cứ hồn nhiên trả lời là gái quê lên thành phố và chỉ mới học cấp 3, còn mình là bạn, không nói gì thêm, tóm lại mình hoàn toàn nằm ngoài câu chuyện của bọn họ… nói gì mà nói lắm thế, ngu ngu nó lụa cho vài vòng xa xa thì tý chết tiền taxi, lời mình phán như thánh, đúng là cái tội không giới thiệu ta thì thế, đợi cha taxi quành sang cái ngõ chết tiệt không đưa hai đứa ra ga, mình hắng giọng