-Chời ơi!!!! Em làm sao vậy?
-…….
-Nghe này! Đừng làm vậy, việc đấy phải để con trai làm, nhớ chưa!
-Thế anh làm đi…
-Anh bảo sao rồi. Đỗ đại học chưa mà đòi vờn nhau hả
-Anh ko thích em phải ko?
-Anh ko biết, em cứ đỗ đại học đi, em thích anh, anh ko cấm đc. Nhưng lúc đỗ ĐH rồi e sẽ thay đổi nên a ko cấm hay ép e phải thích anh từ bây giờ, để đến lúc đó sẽ có câu trả lời!
-Anh đang giận hay tức em à?
-Phải rồi!
H lấp ló, nhíu mày
-Anh có bị g…
-KO! Anh đã từng yêu rồi, đủ rồi đấy! Anh ko thể yêu em bây giờ đc. Anh phải để em học hành, bố mẹ em quý anh k có nghĩa muốn anh yêu em đâu. Em còn làm vậy là anh… chỉ dạy cái N nữa thôi đấy.
-Vầng…
H tội nghiệp quay lại sách vở, không khí trầm xuống kèm theo vài cái thở dài của mình, các thím sẽ nói mình sướиɠ có gái theo, thực sự nó ko hề sung sướиɠ, khi mà lòng mình hướng về 1 người, hành động của mình đã gây cho 1 cô bé ngây thơ hiểu lầm sâu sắc… cảm giác tội lỗi, cảm giác đau khổ. Ở TH khác thì có thể giải quyết đơn giản là vứt bỏ hết 1 hoài niệm để dang tay đón lấy cô bé yêu mình bằng thứ tình cảm đáng yêu ngây thơ đó, nhưng ở hoàn cảnh mình liệu làm điều đó có được ko? Rõ mẹ là không rồi, nếu có yêu một ai đó sau N, thì sẽ phải là 1 người N ko bao giờ biết đến rõ ràng.
H cặm cụi làm bài tập, mình thì ra ban công đứng … nghĩ vu vơ, ghét nhất là ko thoát khỏi vòng luẩn quẩn tình cảm khi mà xung quanh có quá nhiều thứ phải lo, thi giữa kì, rồi sắp thi cuối kì chẳng hạn…
-Anh T, hôm nay nghỉ sớm được ko? Anh quên việc hôm nay đi nha! Coi như chưa từng có j` đc. Ko anh
-Uh, anh về nhé.
Mình vừa dắt xe ra, ko hiểu có phải vì muốn gặp N, mà mình cứ nấn ná đi bộ, và rồi dừng lại phía cột đèn khuất , chỉ 10p sau thấy bóng N đạp xe về, bên cạnh N lại là thằng D, mình bình tĩnh ngó xem chúng nó làm cái trò gì.
N xuống xe quay lại hậm hực với thằng D
-N bảo D đừng theo N nữa. đừng thích N, đừng đi theo, đừng nói yêu N, cực cực cực kì áp lực, N cần học chứ ko cần có vệ sĩ bảo vệ mình, hay ng yêu gì hết cả.
-D tưởng N cho D 1 cơ hội cơ mà… sao giờ N lại làm thế ?
N bỗng nhiên òa khóc … mình nóng mặt quá, nấn ná 1 lúc mình từ từ bước ra
-Ơ anh T… - tiếng thằng D ngạc nhiên
Mình tiến đến rồi quay sang nói vs thằng D bằng 1 giọng bình tĩnh chất lừ
-Em về đi, để N vô nhà.
-Dạ…
-Mà này, N bảo để N học thì em biết điều và hiểu chuyện đi
-….
Thằng D quay xe phóng đi, mình quay sang N im lặng, dường như chỉ cần mình đứng đây là được, mình làm được gì? Ôm hay nói 1 câu nào đó có nghĩa 1 chút?
-Sao mà khóc?
-Anh quan tâm làm j`?
-Chỉ vì thằng D quan tâm e thái quá, ghét đến mức phải khóc à?
-EM GHÉT ANH!
-ANH CŨNG GHÉT EM!
Im lặng 1 hồi lâu, mình kéo xe N lại phía xe mình, chỗ mình hay đứng đó là khoảng đất trống nên không có nhiều người qua lại.
-N ! em còn yêu anh ko?
-Anh yêu chị H rồi còn j`?
-….. Ai bảo em là anh yêu H
-Nếu anh ko yêu chị ấy, thì e cũng muốn nói là chị ấy thích anh lắm đấy, từng tin nhắn của anh, từng lời nói, mỗi lần đi ăn, đi chơi khuya, rồi hoa hòe của anh, anh nghĩ em ko biết sao? Chị H kể hết kể hết kể hết với niềm tự hào ánh lên mỗi lần kể về anh. Anh có hiểu được cảm giác của em ko? Anh nt quan tâm chị H mà ko thể 1 lần nhắn tin cho em? Đêm khuya còn đưa chị ấy đi ăn, mà chỉ có 2 người, ko có em sao? Anh nghĩ em thông cảm được và tin anh vẫn đợi em đến khi em lên ĐH sao? Diễn văn nghệ anh đem bó hoa to đấy lên tặng chị ấy, chị ấy hãnh diện nhắc mãi với cả lớp, anh biết mỗi lúc nghe thấy em phải làm sao? Em muốn hét lên, em cứ tưởng chúng ta hóa đá thời gian này đến khi em thi xong đại học … chúng ta sẽ quay lại, em đã tưởng anh còn yêu em nhiều lắm mà.
-VẬY TẠI SAO EM KO CHỊU QUAY LẠI???? HẢ? Em cứ bơ tình cảm của anh lần này qua lần khác, rồi còn cái thằng D nữa, biết nó thích mình còn đi đáp lại tình cảm của nó nữa!
-Tại sao anh ko chịu hiểu giờ em đang chịu giám sát của gia đình? Tại sao anh ko bao h chịu nghĩ em phải chịu áp lực học hành, áp lực gia đình cấm đoán yêu đương khổ sở như nào? Giờ còn thì giờ để yêu nữa sao? Anh được học và đậu đại học, còn em thì phải vì anh mà ko được tập trung học hành? Anh thèm ng yêu quá thì chị H đó kìa, sẵn sàng kìa! SAO ANH KO YÊU NGƯỜI TA LUÔN ĐI!
N nấc lên nghẹn ngào
-Sao anh ko đi hẳn luôn đi, tự nhiên bắt em phải gặp lại anh làm chi Em quên hẳn anh rồi đấy! Tự nhiên anh quay lại làm chi???? HẢ
-Anh xin lỗi… anh xin lỗi, em nín đi… anh xin lỗi N à, anh chỉ vì hiểu nhầm em với D mà làm những chuyện hàm hồ này…
-Giờ anh định làm tổn thương cả chị H lẫn em nữa sao? ….
N dụi mắt, lau nước mắt
-E về đây, a hãy nên nhớ, e tuy bé hơn a nhưng mọi việc e làm đều có lí do cả. Đừng tưởng e trẻ con suy nghĩ ko chín chắn nữa đi.
Nói rồi N đi về nhà, để lại mình đứng một mình… món quà 20-11 của H vẫn còn nằm trong cặp ….