Tiểu Tổ Tông

Chương 44: Qua lâu

Cánh hoa hồng bay đầy trời. Sau khi Giang Độ đeo nhẫn cưới lên tay An Nguyệt Sơ, hai người liền trao nhau nụ hôn nóng bỏng.

Hoa đồng Manh Đát Đát tay trong tay ngẩng đầu nhìn cặp vợ chồng xinh đẹp không giống người phàm trước mặt, trong tay vẫn cầm giỏ hoa.

Cảnh này được chuyên viên quay phim kịp thời quay lại, các khách mời cũng vỗ tay nồng nhiệt, dành những lơi chúc phúc tốt đẹp nhất cho đôi vợ chồng mới.

Tống Y cũng đang vỗ tay nhưng trong lòng lại có chút cảm thông với hai bạn nhỏ hoa đồng ——

Rõ ràng là là bộ phim của bốn người nhưng hai nhóc lại không có tên trong đấy.

Thật đáng thương mà.

Sau khi kết thúc nghi thức chính là thời gian thưởng thức bữa trưa. Trong sân có bánh ngọt, rượu Champagne ( sâm banh), đồ ăn Trung, Tây đều đã được chuẩn bị.

Bánh kem màu hồng ba tầng được đặt ở chỗ trung tâm nhất, phía trên trang trí những bông hoa hồng đỏ tươi.

Đoàn nhạc đến từ Nga chậm rãi chơi những nốt nhạc đầu tiên. Các vị khách vừa vừa hưởng thụ bữa trưa, vừa thưởng thức âm nhạc êm dịu; nếu có hứng thú thì họ còn có thể nhảy một điệu Waltz.

Sau khi cô dâu chú rể thay áo cưới liền lần lượt đi mời rượu. An Nguyệt Sơ vẫn điềm tĩnh như mọi khi còn tinh thần của Giang Độ lại đặc biệt phấn khởi kích động. Một tay anh khoác lên vai Thời Ẩn Chi như anh em tốt nói:

" Tôi dính cho chút chút may mắn, tranh thủ thời gian cố gắng trước sinh nhật 30 tuổi có thể có vận đào hoa!"

Thời Ẩn Chi đang nhấm nháp sâm banh bèn lạnh nhạt liếc nhìn Giang Độ, rất ghét bỏ.

An Nguyệt Sơ ở bên cạnh cũng không nhịn được quay đầu đi, dứt khoát không thèm nhìn.

Thời Ẩn Chi đưa tay đem móng vuốt đặt trên bả vai anh gỡ ra rồi bước đi mấy bước kéo Tống Y đang chọn đồ ăn đến, nói:

" Giới thiệu một chút đây là vị hôn thê của tôi, Tống Y."

Giang Độ - người vẫn luôn cho rằng Thời Ẩn Chi sẽ độc thân đến già, không giống mình sớm đã có con trai, con gái cùng vợ hạnh phúc mĩ mãn:???

Nuốt miếng thịt bò trong miệng xuống, Tống Y ngẩng đầu nhìn Thời Ẩn Chi, đôi mắt to to có nghi ngờ nho nhỏ nhưng trong lòng vui vẻ không ngớt.

Là vợ chưa cưới đó! Từ bạn gái biến thành vợ chưa cưới nha! Há há há.

" Vợ chưa cưới?!"

Giang Độ sốc đến nỗi làm đổ cả rượu trong tay, đôi mắt đào hoa mở to thành mắt hạnh nhân, vẻ mặt khó tin.

Thời Ẩn Chi bình tĩnh gật đầu, không lên tiếng nhưng lại ôm Tống Y chặt hơn.

" Chào anh, tôi là Tống Y."

Tống Y đưa tay phải ra, cố gắng kiềm chế nội tâm mừng như điên đồng thời duy trì biểu cảm hòa nhã. Nhưng vẻ đắc ý trên khuôn mặt vẫn không sao che giấu được.

Giang Độ cũng đưa tay giữ hai giây rồi lập tức buông ra, ánh mắt nhìn An Nguyệt Sơ chăm chú, lanh lợi đáng yêu.

Đều là người có gia đình thì kiểu bắt tay lễ độ này đương nhiên có thể rút ngắn thời gian bao nhiêu thì rút đi bấy nhiêu.

An Nguyệt Sơ mỉm cười, không phản ứng với ánh mắt lấy lòng của Giang Độ. Cô ấy kéo tay Tống Y thân thiết nói:

" Y Y, tí nữa em nhớ đến cướp hoa cưới nhá! Lúc đó chị sẽ ném về phía em."

" Vâng! Không cần chị nói em cũng sẽ đi cướp!"

Tống Y liên tục lên tiếng đáp lại, thiện cảm đối với cô dâu An Nguyệt Sơ tăng cao, nở nụ cười rạng rỡ.

Ai cướp được bó hoa trong tay cô dâu thì có nghĩa là chuyện vui của mình cũng sắp đến. Mặc dù đây chỉ là một tập tục không có chút xíu khoa học nào nhưng Tống Y không quan tâm, có điềm báo tốt cũng là tốt.

Hôn lễ là bận rộn nhất. Sau khi mời rượu Thời Ẩn Chi và Tống Y, Giang Độ với An Nguyệt Sơ lại bưng rượu đến chỗ khác, cảnh tượng rất náo nhiệt.

Tống Y uống hơi nhiều nước ngọt cho nên đành phải dò dẫm đến nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh hơi xa, muốn đến phải đi qua nhà thờ đến một tòa nhà hiện đại gần đó.

Có lẽ do đây là nhà hát nên phòng vệ sinh cũng mang phong cách rất nghệ thuật.

Nhà vệ sinh nữ lấy màu hồng làm chủ đạo, trên tường là những hình vẽ bằng tay, đủ loại phong cách.

Phong cách Nhật Bản, phong cách cổ trang Trung Quốc, phong cách tươi mát của Âu Mĩ,... Mỗi một gian lại là một loại phong cách.

Tống Y tiện tay mở một cánh cửa nhưng lại phát hiện bên trong viết một quảng cáo nhỏ:

Ái Tâm xin thông báo tuyển dụng góp trứng của các cô gái, giúp đỡ các gia đình vô sinh và mồ côi, có thể kiếm được 10.000 đến 100.000 nhân dân tệ trong nửa tháng!! Thêm WeChat xxx.

" Chết tiệt! Có bệnh à!"

Tâng trạng tốt cả ngày nay của Tống Y bị cái này phá hủy.

Thật may trên người cô có mang theo bút phác họa theo thói quen. Lấy bút ra bôi đen dòng Wechat từng chút một, rồi đánh một dấu gạch chéo lớn trên toàn bộ trang quảng cáo.

Sau khi giải quyết xong nhu cầu sinh lí, Tống Y lại kiểm tra cửa các buồng vệ sinh khác xem có quảng cáo tương tự hay không. Cô phát hiện vẫn còn hai cánh cửa có quảng cáo như vậy bèn tức muốn tắt thở.

Trong tiểu thuyết ngôn tình tổng tài buồn nôn thường sẽ xuất hiện tình tiết tương tự. Gia tộc nữ chính đột nhiên phá sản cho nên không thể không bán trứng kiếm tiền, đúng lúc bán cho nam chính tổng tài rồi rất nhiều năm sau sinh ra một đứa trẻ giống nữ chính như đúc, sau đó hạnh phúc bên nhau.

Tất cả đều là giả dối!

Lấy trứng cần dùng kim rụng trứng để các cô gái đẩy trứng từ trong tử ©υиɠ ra.

Nhưng trứng trong cuộc đời của một người con gái vô cùng ít, cho dù bạn có kinh nguyệt từ khi 10 tuổi và mãn kinh ở tuổi 50 thì cùng lắm cũng chỉ có 480 trứng. Mà dưới tình huống bình thường phần lớn phái nữ chỉ có tầm 300 đến 400 trứng.

Một khi thời kỳ tiền mãn kinh kết thúc thì thứ phụ nữ chúng ta phải đối mặt chính là tuổi già.

Kim lấy trứng rất to, vượt xa đầu kim lấy máu bình thường.

Quá trình lấy trứng cũng hết sức nguy hiểm, xuyên qua □□, sau đó lại xuyên qua buồng trứng, cuối cùng mới có thể lấy được trứng ra. Nếu làm không tốt có thể mất mạng.

Tống Y lập tức đặt dịch vụ dọn dẹp trên app điện thoại, đặt ba dì dọn vệ sinh đến dọn dẹp những quảng cáo nhỏ trên cửa.

Sau khi suy nghĩ một lúc cô vẫn không yên tâm. Nhỡ may sau đó có cô gái nào đi vệ sinh thấy được quảng cáo này rồi động lòng thì làm sao giờ?

Cầm bút lên, Tống Y cúi nửa người trước cửa nhà vệ sinh, viết lên chỗ dán quảng cáo:

[ Các chị em! Có hàng ngàn cách để kiếm tiền nhưng nhất thiết phải yêu quý thân thể mình đã! Lấy thân thể đổi tiền, không đáng giá!]

Cuối cùng còn viết một chữ thật to trên tờ giấy quảng cáo [ Thèm vào!]

Tống Y cảm thấy làm một chuyện chính nghĩa là rất tự hào bèn vui vẻ rửa tay quay lại nhà thờ.

Gần nhà thờ xanh hóa rất tốt, rất nhiều cây cối có lịch sử từ thời dân quốc. Những cây này chính là nhân chứng của thành phố.

Tống Y đi vào một lối nhỏ, chuẩn bị nhanh chóng quay lại nhà thờ nhưng bằng đôi mắt sắc bén của mình cô đã thấy một đôi tình nhân nhỏ đang dây dưa giữa đường.

Cô gái liều mạng cự tuyệt, vừa đẩy vừa kháng cự nhưng chàng trai đuổi sát không buông, cưỡng ép muốn ôm hôn.

Oa! Thật con mẹ nó kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá!

" Ôm đi, ôm đi! Oa! Hôn điii!"

Tống Y có chút kích động, đây là lần đầu tiên trong đời cô tận mắt nhìn thấy đôi tình nhân nhỏ ân ái dây dưa giống nội dung trong tiểu thuyết Quỳnh Dao.

Nội tâm tràn đầy thỏa mãn, Tống Y nhấc chân chuẩn bị nghênh ngang đi qua đường nhỏ quay lại nhà thờ.

Mới đi không được mấy bước, đôi mắt hơi cận thị của Tống Y bỗng nhiên phát hiện ra điểm không đúng ——

Người đàn ông mặc âu phục giày da, mặt người dạ thú đang mạnh mẽ hôn cô gái nhà người ta hình như là... Tần Phóng?

Vậy, cô gái bị hôn là...

Tống Y trợn to cặp mắt nhìn kỹ lại lần nữa, sau khi chắc chắn bèn nhanh chân chạy về, từ đường lớn trở lại nhà thờ, cô thở hồng hộc báo cáo tin tức khϊếp sợ này với Thời Ẩn Chi.

" Chi Chi Chi Chi!! Anh biết em nhìn thấy gì không!"

Thời Ẩn Chi đang cùng bạn học cũ trò chuyện về Hội nghị quốc tế đồng bằng sông Dương Tử lần thứ 6 về sinh học biển thì bất ngờ nghe thấy tiếng kêu của Tống Y.

Cơ thể phản ứng trước, xoay người kéo Tống Y đang chạy chậm đến vào trong ngực, hơi bất đắc dĩ nói:

" Chuyện gì mà phải chạy gấp như vậy?"

Hơi áy náy tạm biệt người bạn cũ vừa nói chuyện cùng nhau, Thời Ẩn Chi dẫn Tống Y đến một chỗ ít người.

Nghiêng đầu khắp nơi nhìn xung quanh, xác định không có ai ở phía sau Tống Y mới thần bí kề tai Thời Ẩn Chi nói nhỏ:

" Em mới thấy Tần Phóng cưỡng hôn Nghiên Nghiên! Còn cưỡng ép ôm, há há há, mặc dù cuối cùng Nghiên Nghiên hình như không vùng vẫy nữa."

Thời Ẩn Chi khẽ gật đầu, trên mặt không có bất kỳ biểu tình kinh ngạc nào, giống như người lớn dặn dò bạn nhỏ nhà mình:

" Lần sau không nên như vậy nữa, trực tiếp đi tìm anh, nhìn người ta hôn em cũng không tự mình khiến cho kĩ thuật hôn tốt lên được."

Tống Y kinh ngạc mở to mắt, đột nhiên cảm thấy tiên khí trên người Thời Ẩn Chi đã mất đi một tầng. Sao anh ngay cả thả thính cũng có thể nói đàng hoàng như vậy chứ?!

" Anh thay đổi rồi! Chi Chi, trước kia anh không như thế này!"

" Anh không thay đổi, chỉ là em vẫn không phát hiện thôi."

Nhìn đôi mắt mở to của Tống Y, Thời Ẩn Chi không nhịn được nhéo má cô một cái, trong mắt ngập tràn dịu dàng, ngay cả kính mắt cũng không che dấu được.

Heo nhỏ Tống Y giả vờ tức giận hừ một tiếng, lắc lắc đầu, rất chi là kiêu ngạo. Không ngờ liếc một cái bèn bắt gặp Tần Phóng bước ra từ con đường nhỏ trở về nhà thờ nhưng bên cạnh lại không thấy Thời Ấu Nghiên.

Cô vội vàng kéo tay áo Thời Ẩn Chi, ánh mắt ra hiệu.

" Mỗi người đều có duyên phận của riêng mình, không cần lo lắng quá. Khi duyên đến thì tự nhiên sẽ ở bên nhau."

Thời Ẩn Chi nhìn từ xa đã biết được tình hình, anh cũng coi như nhìn hai người bọn họ từ lúc bên nhau, ngọt ngào một thời gian rồi đau khổ mấy năm.

Muốn làm tốt một việc phải qua nhiều gian nan vất vả và trời cao cũng sẽ không phụ những người có tình.

Gần bốn giờ chiều, hôn lễ đã trôi qua quá nửa, bàn ăn ngoài trời cũng đã dọn dẹp xong, ở giữa dựng một bục nhỏ dành riêng cho cô dâu khi ném hoa.

Khách mời trong đám cưới của Giang Độ và An Nguyệt Sơ không nhiều nhưng người chưa lập gia đình thì có không ít.

Cái nghề bác sĩ này ba mươi tuổi vẫn chưa có đối tượng là bình thường.

Chính quy 5 năm, 3 năm nghiên cứu sinh, lại thêm 3 hoặc 4 năm học tiến sĩ, không cẩn thận thì đến năm 30 tuổi, học đến hói đầu vẫn chưa có người yêu.

Hơn nữa rất nhiều tiến sĩ ở các trường học nổi danh cũng không được tốt nghiệp đúng hạn như vậy. Chẳng hạn như sinh viên tiến sĩ ở Phục Đán, chỉ có khoảng 20%

có thể tốt nghiệp trong ba năm.

" Chi Chi! Em đi cướp hoa cưới đây, anh cầm hộ em túi xách nhá!"

Tống Y nhất định phải bắt được hoa, ngay cả khi thấy một đống người đang đợi cũng không sợ.

Cầm lấy túi, Thời Ẩn Chi không khuyên can mà mặc cho Tống Y giở thói lưu manh.

" Tôi chuẩn bị ném đây!"

Đứng trên bục cao, An Nguyệt Sơ tìm thấy chỗ Tống Y đang đứng, hai người nhìn nhau một cái mới xoay người chuẩn bị ném hoa.

Trong lòng Tống Y âm thầm cảm kích, xắn tay áo lên nhìn chằm chằm vào bó hoa.

" Ba, hai, một!"

Theo tiếng đếm ngược, hoa trong tay An Nguyệt Sơ cũng bay lên, phương hướng vừa đúng về phía Tống Y.

Tống Y cố gắng nhón chân lên, hai tay duỗi dài, chỉ cần một chút xíu nữa là có thể bắt được hoa!!

Trong khoảnh khắc tiếp theo, một bàn tay lớn đột nhiên đưa qua đầu Tống Y, nắm lấy bó hoa của cô dâu.

Tống Y quay đầu lại nhìn.

Mẹ nó, là Tần Phóng.

*****

Tần Phóng cướp hoa của chị dâu không sợ Chi Chi không gả Ấu Nghiên cho à=))))

Cặp Tần Phóng và Nghiên Nghiên có vẻ cũng rất đáng yêu đây❤️