Lúc Minh lão gia nghe tin chạy đến Vinh Thọ đường
thì
mọi người
đã
tản
đi
hết, Minh lão phu nhân sau khi đuổi mọi người
đi,
một
mình phiền muộn ngồi trong phòng tinh tế suy nghĩ lời
nói
và biểu
hiện
của mọi người hôm nay để tìm ra căn nguyên, tránh phán đoán sai lầm, phòng ngừa làm chuyện sai lầm bất công.
Minh lão thái gia đến, bà
không
mang chút tình cảm kể lại mọi chuyện.
Bà nghĩ Minh lão thái gia
sẽ
kinh nghi giống mình,
không
dám tin, ai ngờ Minh lão thái gia nghe xong ngã ngồi
trên
ghế, hiển nhiên là bị đả kích cực lớn, kinh ngạc nhưng
không
có bao nhiêu
không
dám tin.
Vì Minh lão phu nhân
không
biết cái chết của thứ tử là vì tiên đế và Minh đại lão gia ra tay, cho nên khi nghe tin tiểu nhi tức bị đại nhi tức hại chết, chỉ cảm thấy vạn phần
không
thể tin và
không
tưởng tượng nổi, bà
không
nghĩ ra nguyên nhân vì sao đại nhi tức lại muốn hại chết tiểu nhi tức.
Làm loại chuyện này đương nhiên phải có mục đích, tiểu nhi tức có thể làm gì trở ngại đến đại nhi tức, nhà này
không
như nhà khác, vì gia tài của thứ tử và đồ cưới của tiểu nhi tức…
Phản ứng của đại nhi tức trong đại sảnh
rõ
ràng có vấn đề.
Nhưng Minh lão thái gia lại khác, Minh lão phu nhân
nói
chuyện này
hắn
liền nghĩ đến cái chết của thứ tử.
hắn
chỉ cảm thấy lòng đau như cắt, trước kia
hắn
chỉ hoài nghi nhưng giờ cơ hồ có thể khẳng định cái chết của thứ tử, trưởng tử có ra tay, rất có thể thứ tử
đã
phát
hiện
và truyền tin ra ngoài, sau đó nhị nhi tức vì có tin tức này, cho nên lộ hành động, bị trưởng tử phát
hiện
cho nên mới gϊếŧ người diệt khẩu.
Cho nên bọn
hắn
mới kiêng kị Lạc tỷ nhi như vậy!
Lạc tỷ nhi có dị động bọn
hắn
liền trăm phương ngàn kế ngăn cản nàng gả cho Túc vương muốn nàng gả
đi
xa!
hắn
nghĩ tới di thư mà thứ tử lưu lại cho Túc vương, nhờ
hắn
chiếu cố Lạc tỷ nhi! Vì sao
đang
êm đẹp thứ tử lại nhờ Túc vương giúp đỡ chiếu cố con mình, vì
hắn
không
tin Minh gia,
không
tin huynh trưởng của mình, chỉ sợ hài tử lưu lại Minh gia, huynh trưởng
sẽ
giệt cỏ tận gốc!
Khi
hắn
thấy phong di thư kia, tuy cảm thấy quái dị nhưng vẫn bị mặt chữ mê hoặc, lại còn đem di thư đến tay Túc vương! Rất có thể vì phong di thư đó làm Túc vương nghi ngờ, lúc này mới dẫn đến
mộtloạt chuyện phát sinh!
Nhất thời Minh lão thái gia kinh hãi vạn phần, thậm chí
hắn
không
để ý tới Minh lão phu nhân, chỉ cực lực suy nghĩ những chuyện xảy ra mấy tháng gần đây, càng nghĩ càng kinh ngạc, càng nghĩ càng kinh hãi.
Minh lão phu nhân thấy Minh lão thái gia ngồi
trên
ghế sắc mặt trắng xám,không
biết
hắn
nghĩ gì mà trán đầy mồ hôi, liền bận bịu lau mồ hôi cho
hắn, sau đó ngồi khuyên nhủ: “ thái gia, chuyện này còn cần tra xét, thái gia cũng
không
cần nóng vội.”
“ thϊếp thấy việc cấp bách là nên tìm bá Lượng hỏi
rõ
chuyện tình năm đó, nếu như, nếu như chuyện của Dung thị quả
thật
là do Chu thị gây nên…”
Bà cắn răng
nói
: “ nếu
thật
là do Chu thị gây nên, chuyện bị huyên náo lớn
thì
dù thế nào chúng ta cũng phải cho Dung gia và Lạc tỷ nhi
một
công đạo, lại che đậy chuyện này lại.
thật
là
không
cưới vợ hiền
sẽ
gây họa cho cả nhà! Nhưng chuyện đại cữu Dung gia bị ám sát, chuyện này sao lại liên quan đến Bá Lượng, chuyện này sao có thể?”
Minh lão thái gia cầm tay Minh lão phu nhân, thanh
âm
già nua
nói
: “
không
sao, nàng hãy ổn định mọi chuyện trong nhà, nhìn kĩ Chu thị, trấn an Lạc tỷ nhi, đừng để phong thanh nào truyền ra, chuyện lão đại và Dung gia ta
sẽ
xử lý.”
Minh lão thái gia bảo dưỡng rất tốt nhưng lúc này lại giống như lập tức gia
đi
chục tuổi, lúc đứng dậy, lưng cũng như còng xuống
***
Thư phòng trong tiểu viện của Minh lão thái gia.
“nói
đi, đem chuyện năm đó
nói
hết ra,
không
được giấu diếm nửa điềm, nếu
không
sự
tình náo càng lớn, người khác bóc chuyện này
trên
triều đình, đừng
nói
là ta, ngay cả thái hậu cũng
không
gánh được ngươi!
không, là
không
gánh nổi Minh gia,
nói
không
chừng còn gây họa cho Thái hậu!”
Minh lão thái gia dùng ánh mắt lạnh băng nhìn nhi tử hai mắt xích hồng quỳ
trên
đất, cảm thấy như đây là lần đầu biết
hắn, người
đang
quỳ
không
phải nhi tử của mình, mà là ma quỷ, sao
hắn
lại sinh ra thứ như vậy?
hắn
bi thống, trong hoảng hốt
hắn
sinh ra
một
ý niệm, vì sao người chết là thứ tử mà
không
phải thứ này?
Thứ tử văn võ đều hơn trưởng tử, tính tình lại cởi mở chính trực,, nhân duyên vô cùng tốt, tuy là ngoại thích nhưng lại nhanh chóng dung hòa trong quân, tích nhân mạch, nếu thứ tử còn
thì
hoàn cảnh của Minh gia
đã
khác, sao có thể rơi vào khốn cảnh như bây giờ?!
Thứ tử là bị thân huynh trưởng của mình hại chết!
Trong lòng Minh lão thái gia sinh ra cỗ ác hận!
hắn
hận
không
thể
một
cước đá chết đứa con trai trước mặt này, đó là thân đệ đệ, đệ đệ duy nhất của nó a!
Lúc này Minh đại lão gia còn muốn giấu diếm, chống chế, giảo biện, nhưng động tĩnh của Dung gia, thị vệ võ công cao cường bên cạnh Dung Chính Khanh, còn có các căn cứ thu thập thông tin mà
hắn
vất vả bồi dưỡng bị người
một
lưới bắt sạch, cháu
gái
như phát điên, những thứ này làm
hắn
phải cầu được
sựgiúp đỡ của cha mình trợ giúp, xử lý cháu
gái, bàn đối sách đối phó Dung CHính Khanh, quan trọng nhất là sách lược đối phó Túc vương!
hắn
bày ra vẻ đau lòng nhức óc
nói: “ Phụ thân, năm đó tiên đế hạ mật chỉ, sai nhi tử độc chết nhị đệ, nhi tử
không
đành lòng, nhưng quân mệnh khó trái, vạn bất đắc dĩ mới phải tiếp ý chỉ, nghĩ muốn kéo dài thời gian, tìm sách lược vẹn toàn vừa cứu được nhị đệ vừa ứng phó với tiên đế.”
“ nhưng vạn lần
không
nghĩ tới,
không
lâu sau nhị đệ chiến tử ở chiến trường, trong lòng nhi tử hoài nghi, sai người điều tra, nhưng chưa từng nghĩ có người phản bội nhi tử, đem chuyện này
nói
cho nhị đệ muội, nhị đệ muội hiểu lầm nhi tử gϊếŧ nhị đệ, về sau nàng ta bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ mà hành vi và lời
nói
ngày càng bất thường, nhi tử sợ
sẽ
gây họa cho cả nhà cho nên đành sai Chu thị thừa dịp nàng sinh sản mà xử tử nàng.”
“ phụ thân.”
Minh đại lão gia nức nở
nói
“ phụ thân, những năm này nhi tử luôn bị giày vò, vốn muốn nuôi Lạc tỷ nhi
thật
tốt, để đền bù cho nàng, nhưng lại
không
như mong muốn, Lạc tỷ nhi
nói
cái gì bản chép tay của mẫu thân nàng, hằn là năm đó lúc nhị đệ muội
đang
dưỡng thai ở trang tử lưu lại, vì những thứ đó nên Lạc tỷ nhi sinh oán hận với đại phòng, mới dẫn đến loạt chuyện phát sinh.”
“ Phụ thân, hôm nay Lạc tỷ nhi ở Vinh Thọ đường, trước mặt mọi người đe dọa đại bá mẫu của nàng, đem chuyện xấu trong nhà náo ra, tương lai nhất định cũng
sẽ
không
chịu bỏ qua, chắc chắn
sẽ
hồ ngôn loạn ngữ trước mặt Túc vương, chuốc họa cho Minh gia, chúng ta, chúng ta
không
thể mặc kệ cho mọi chuyện phát triển a!”
nói
đến đây nước mắt Minh đại lão gia giàn dụa.
Minh lão thái gia nghe những lời này cảm thấy l*иg ngực nóng bừng, kém chút phun ra.
hắn
nói: “ cho nên ngươi cảm thấy Lạc tỷ nhi
sẽ
chuốc họa cho Minh gia, theo ý của ngươi
thì
nên xử lý nàng thế nào?”
“phụ thân” Minh đại lão gia giống như bi thống cực điểm, thống khổ
nói
“ Lạc tỷ nhi là hài tử duy nhất của nhị đệ, nhi tử
thật
không
đành lòng tổn thương tính mệnh nàng, nhi tử nghe
nói
trên
đời này có
một
loại dược vật, ăn vào
sẽ
quên hết chuyện trước kia, cũng làm cho nàng tính tình nhu thuận, sinh hoạt
không
khác gì người thường..”
Gϊếŧ nàng, sợ rằng phụ mẫu
sẽ
không
thuận theo, Túc vương và Dung gia cũng
sẽ
không
bỏ qua, dùng dược vật khống chế, là cách mà những ngày qua Minh đại lão gia vắt hết óc nghĩ ra, dùng phương pháp đó, đợi nàng gả cho Túc vương còn có thể có chỗ dùng.
Hạ dược, hạ dược Lạc tỷ nhi.. trong lòng Minh lão thái gia lại quay cuồng, a, khó trách Lạc tỷ nhi đề phòng bọn
hắn, chỉ có chuyện người khác
không
nghĩ ra chứ
không
có chuyện bọn
hắn
không
làm được!
Gϊếŧ thân đệ đệ, gϊếŧ đệ muội, hạ dược khống chế cháu giá,
trên
đời này có chuyện gì mà bọn
hắnkhông
làm được? có phải đợi khi
hắn
không
còn, bọn
hắn
thấy mẫu thân
không
hợp ý cũng
sẽ
hạ thuốc khống chế?
Minh lão thái gia càng nghĩ càng sợ
Nhưng
hắn
nhịn được
hắn
cắn răng chậm rãi
nói: “
sẽ
giống người thường nhưng quên hết chuyện cũ, ngươi nghĩ người Túc vương phủ đều ăn cơm khô? Bắc cương, Tây vực nhiều kì cổ dị độc, Túc vương có thể chinh chiến ở Tây Ninh nhiều năm, sống tốt đến giờ, ngươi cho rằng
hắn
sẽ
không
nhìn ra mánh khóe? Ngươi tự cho là thông minh, lại nhiều lần làm ra những chuyện ngoan độc lại ngu xuẩn như vậy cho nên mới
đi
đến kết cục hôm nay,
không
nghĩ tỉnh lại, vì muốn thoát khỏi khốn cục mà nghĩ ra chuyện dùng độc kế chặn miệng người, ngươi..”
nói
đến đây, làm chính mình tỉnh táo, Minh lão thái gia có chút
không
thở nổi,
hắn
dừng lại, hít mấy hơi mới
nói
tiếp: “ cho nên chuyện của Dung CHính Khanh cũng là ngươi làm?”
Minh đại lão gia
thật
vất vả nghĩ ra ‘ sách lược vẹn toàn’ lại bị cha mình
một
câu
nói
ra sơ hở, hoảng sợ lo nghĩ nên nhất thời
không
đoái hoài đến chuyện phụ thân nhảy sang chuyện khác.
Minh lão thái gia thấy nhi tử
không
trả lời, chỉ coi là
hắn
chấp nhận, lại hận, thằng ngu này, ngu xuẩn!
hắn
nói: “ ngươi sợ Lạc tỷ nhi gả vào Túc vương phủ,
sẽ
ở trước mặt túc vương
nói
những chuyện xấu xa mà ngươi
đã
làm. Ngươi phái người ám sát Dung Chính Khanh, Dung Chính khanh là
một
quan văn,
trên
đường có nhiều nhóm ám sát, còn có sát thủ chuyên nghiệp phụ trách,
hắn
lại có thể vào kinh
không
sứt mẻ, cùng thời gian còn phái người bắt thích khách, tìm hiểu nguồn gốc.”
“ ngươi
thật
cho là chỉ bằng Dung CHính khanh có thể làm được như vậy? nếu Dung CHính khanh có bản lĩnh đó cũng
sẽ
không
buông tha cho người gϊếŧ muội
hắn
là ngươi, điểm đáng ngờ nhiều như vậy, nhưng nhiều năm
hắn
lại
không
có động tác nào! Những việc này, có khả năng trong
một
sáng Túc vương liền biết,mà người chân chính thăm dò việc Dung Chính Khanh bị ám sát là người của túc vương! Điều
hắn
biết sợ là còn nhiều hơn Lạc tỷ nhi!”
“hắn
chưa chắc
đang
tra chuyện xưa của Minh gia,
hắn
chân chính muốn tra rất có thể là ngươi, thằng ngu năm đó giúp tiên đế đuổi gϊếŧ
hắn! ta nhớ năm đó
trên
đường
hắn
liền phiên, còn
trên
đất phiên nhiều lần gặp ám sát, đều
nói
là người Bắc Cốt và tây Vực ra tay, nhưng những người kia là thằng ngu ngươi phụ trách giúp tiên đế làm, cấu kết bắc Cốt và Tây Vực ám sát thân vương, cái này là tội thông đồng với địch phản quốc, tội chém đầu cả nhà a!”
Minh đại lão gia ngồi liệt
trên
đất, sắc mặt như thấy ác quỷ, toàn thân nhịn
không
được run rẩy,
hắn
bò đến dưới chân Minh lão thái gia: “ phụ thân, phụ thân, xin chỉ
rõ
a!”
Thống khổ lau nước mắt “ nhi tử
đi
đến bước này đều là bị buộc, nếu năm đó nhị đệ theo ý chỉ của tiên đế gϊếŧ Túc vương
thì
mọi chuyện sao có thể dẫn đến họa diệt môn? Phụ thân!”
Minh lão thái gia nhịn
không
được, đá vào ngực
hắn, đá
hắn
ngã lăn dưới đất, tức giận mắng to: “ Nghiệt tử!ngươi
không
nghĩ
một
chút, tiên đế vì ám sát túc vương
đã
phái bao nhiêu thích khách, dùng bao nhiêu tâm cơ đều
không
gϊếŧ được Túc vương, sao ngươi có thể nghĩ rằng lấy năng lực của
mộtmình nhị đệ ngươi có thể gϊếŧ được Túc vương?! Nếu
không
có nhị đệ ngươi, lúc này ngươi có thể ở đây
nói
chuyện hay
không
còn
không
biết, ngươi, ngươi…”
“ phụ thân, phụ thân…!”
Minh đại lão gia trong lúc kinh hoàng phát
hiện
phụ thân tay chỉ mình, ‘ ngươi’ nửa ngày lại ngã ngồi
trên
ghế, hình dạnh
không
ổn,
hắn
kinh hãi nhào lên, vội ôm về giường vừa kêu lớn “ mời thái y”
Trong lúc nhất thời lại là người ngã ngựa đổ.