Kẻ Thách Thức Cõi Âm

Chương 36

Chương 36: Điều Kiện
Có lẽ cũng chẳng phải đợi lâu để bản thân tôi hiểu rõ ra mọi chuyện. Hằng ngay sau khi nghe tôi khẳng đỉnh về cái tên lạ mặt đội nón mặc áo giáp sắt bọc vải kia thì cô ta tức tốc liên lạc với hai người con gái khác tên là Ngọc Lam. Ngay buổi tối hôm đó, có hai người nữa đi cùng Hằng tới để nói chuyện với tôi, một người thì tự sưng là một thầy bùa có tên là Halem, người này tuy bị mù hai mắt thế nhưng mà cử chỉ hành động thì cứ tựa như là một người sáng mắt bình thường vậy, đi theo người này còn có một cô con gái khác ít nói hơn tên là Liên.

Bên cạnh đó cũng có một cô gái khác khá trẻ tuổi nữa đi cùng, và cô ta chính là người mà Hằng đã gọi tên là Ngọc Lam. Sau một hồi hỏi han tôi tỉ mỉ về việc tôi đã gặp được cái kẻ lạ mặt mà bọn họ gọi là quỷ binh ra sao, cuối cùng ông Halem đã đưa ra một cái kết luận đó là bọn quỷ này rất có thể đang tìm cách điều khiển loài người, hay nói cách khác, gần như chúng đã tìm ra được đường đến với thế giới của loài người rồi.

Ngồi nghe ông thầy Halem này giảng giải một hồi về thế giới của quỷ, thế giới không tồn tại, rồi thì quỷ vương vân vân mà tôi cảm thấy mơ hồ lắm. Không hẳn là tôi không tin lời ông ta nói, nhưng mà ba cái chuyện tâm linh như oan hồn hay ma quỷ thì may ra tôi còn tin được, chứ cứ theo như người đàn ông này nói vế quỷ dữ rồi cái gỉ cái gì mà y như phim khoa học viễn tưởng của thì nghe cũng hoang đường lắm chứ.

Cảm thấy rằng tôi có vẻ như không tin lắm về truyền thuyết của quỷ vương và cái thế giới không tồn tại, ông Halem còn kể cho tôi nghe về tứ thánh và nhiều vì thần khác. Ông Halem còn chỉ cho tôi rằng Ngọc Lam chính là hiện thân của hỏa thánh, hỏa phụng thiên. Ngồi nghe ông Halem kể về các vị thần thánh thì tôi cũng thấy thú vị lắm, vì quả thật những điều mà ông ta đang nói hầu như tôi chưa bao giờ nghe đến hay như được biết cả. Đợi cho ông Halem ngồi kể chán chê mê mỏi một hồi, tôi quay mặt qua nhìn Ngọc Lam nói:

– Nếu đúng như lời ông Halem nói thì cô là hỏa thánh, hiện thân của hỏa phụng thiên … cô có gì để chứng minh không?

Ngọc Lam nhìn qua ông Halem, khi ông Halem khẽ gật đầu rồi thì Ngọc Lam mới quay lại. Cô ta đưa một tay lên trời, ngay tức thì một con chim sẻ lửa bỗng nhiên từ đâu xuất hiện mà nhẩy tưng tưng trên lòng bàn tay bé nhỏ của cô. Tôi ngồi đó mà há hốc mồm, hết dụi mắt đi dụi mắt lại để coi thử coi mình có hoa mắt hay không. Như cái phản xạ hiếu kì tự nhiên, tôi đưa tay lên gần con chim sẻ lửa này quả nhiên cái hơi nóng từ nó phả ra khiến tôi phải rụt tay lại ngay, tôi ngồi đó nhìn chằm chằm vào con chim sẻ lửa, miệng liên tục nói:

– Quả là kì diệu … quá kí diều.

Ngọc Lam lúc này mới nắm bàn tay lại, tức thì con chim sẻ lửa tan biến thành khói. Ông Halem hướng mặt về phía tôi nói:

– Bây giờ thì cậu đã tin những gì tôi nói rồi chứ?

Tôi thở dài, thế rồi tôi rút một điếu thuốc ra dít, tôi nhả khói nhìn ông Halem nói:

– Theo như ông nói thì hiện tại đã có đủ tứ thánh trên trần thế, thêm vào đó lại còn có vô số thần tiên khác. Vậy việc gì phải lo ngại cái tên quỷ vương mà ở một cái thế giới không tồn tại này cơ chứ? chẳng phải cái thiện luôn chíến thắng cái ác hay sao?

Ông Halem lắc đầu đáp:

– Cậu đã nhầm rồi, thần thánh hay ma quỷ đều do con người tạo ra mà thôi. Thần thánh sở dĩ tồn tại được là vì lòng người hướng về cái thiện, còn ma quỷ là do sự sợ hãi, ích kỉ, hay những điều xấu xa tạo nên. Hiện tại xa hội bây giờ xuy đồi, con người chạy theo du͙© vọиɠ của bản thân họ, chính vì thế mà ma quỷ được thể càng lớn mạnh hơn, thử hỏi như vậy làm sao mà không đáng lo ngại được chứ?

Tôi dít thuốc thở phào ngồi đó nghe ông Halem nói, thế rôi tôi hỏi:

– Vậy thì tôi có thể giúp gì được cho ông và mọi người cơ chứ? tôi tin rằng Hằng đưa ông và mấy người này tới đây không chỉ để kể cho tôi nghe về những truyền thuyết đang thực sự tồn tại hay như là để thuyết giáo tôi về thói đời chứ? Dù gì tôi cũng là một kẻ tàn phế sắp chết? xin hỏi ông cần gì ở tôi nữa đây?

Ông Halem chưa kịp nói thì Ngọc Lam đã đáp:

– Chung tôi muốn hỏi anh lí do tại sao quỷ binh lại tìm cách hãm hại anh?

Tôi dít thuốc cười đáp:

– Theo như tôi hiểu qua những gì ông Halem giải thích thì thế này nhé, cái nơi mà tôi bị quỷ binh hãm hại, nơi mà tôi gặp được người yêu và chuẩn bị “quất” cô ta chính là du͙© vọиɠ trong thâm tâm tôi, cái nơi đen tối nhất. Mà quỷ binh lại sống sót tại thế giới không tồn tại và chúng được chuyền sức mạnh từ du͙© vọиɠ hay như tâm địa xấu xa của con người thì chắc chắn chúng cũng sẽ xuất hiện ở trong thâm tâm con người, nơi xấu xa đen tối nhất mà thôi…

Vừa nói dứt câu thì ông Halem đã lắc đầu, ông ta nói:

– Mọi chuyện không đơn giản như cậu nghĩ vậy đâu, chắc chắn còn phải có một cái lí do gì đó nữa nên quỷ binh mới tìm cách hãm hại cậu.

Ngồi đôi co thêm một lúc nữa, thế rồi mấy người kia cũng ra về, trước khi về họ còn căn dặn tôi phải cố nhớ lại coi có điều gì hay như cái gì mà khiến cho quỷ binh tự dưng theo đuổi tôi và tìm cách hãm hại tôi.

Khoảng thời gian mà tôi nằm trong viện này có lẽ là cái khoảng thài gian dài nhất trong cuộc đời tôi. Không, nói đúng ra cái khoảng thời gian này là cái lúc mà tôi cảm thấy thời gian như thực sự tuột khỏi tay tôi và tôi cũng không biết làm gì ngoài việc đứng im một chỗ mà nhìn thời gian cứ thế lướt đi trước mắt. Đến giờ phút này thì tôi cũng chẳng còn thiết nghĩ gì nữa khi mà sự sống của tôi chỉ còn đếm trên từng tích tắc.

Có thể nói rằng tôi không còn thiết gì đến cái cuộc sống này nữa, mà mọi suy nghĩ của tôi hầu như đều hướng về Huệ. Không biết giờ này Huệ ra sao? không biết cô có còn nhớ đến tôi không? Mỗi khi nghĩ đến cái cảnh Huệ phải chịu đầy đọa quả báo tại cái tòa nhà chung cư số mười một mãi mãi không được siêu thoát là nước mắt tôi lại tuôn rơi. Tại sao… tại làm sao khi mà thần phật là có thật trên đời mà họ lại không cứu vớt lấy người đời, lấy chúng sinh cơ chứ? không lẽ nào thần phất có cũng chỉ để đó, họ chỉ đứng đó mà bất động trước cảnh sinh linh đầy đọa hay sao?

Tôi cứ ngồi trên giường bệnh mà nghĩ ngợi suốt cả một đêm dài. Bất ngờ thay, một cái tên khác lóe lên trong đầu tôi, Kiên nát. Đúng rồi, cái tên này có lẽ là tôi đã quên bẵng đi mất một thời gian khá dài, cái người đàn ông bí ẩn mà có thể đi tới được mọi nơi trên đời đày, dù là không tồn tại hay tồn tại, người mà tôi nghĩ rằng đã vượt qua được ranh giới của tam giới. Tôi còn nhớ rõ rằng Kiên nát còn nói với tôi rằng sẽ có ngày tôi và ông ta gặp lại.

Thế nhưng mà biết ông ta ở đâu mà tìm cơ chứ? Vừa nghĩ đến đây, chợt tôi như nhớ lại lời của vong nữ tại gầm cầu hôm nào, vong nữ này nói rằng tôi có thể cứu được Huệ nếu như tôi tìm đến điểm hợi, mà theo như tôi đoán thì đó là địa điểm tại tập hồ sơ cuối cùng.

Ngạc nhiên thay, cái giác quan thứ sáu của tôi bắt đầu hoạt động mạnh hơn bao giờ hết, và nó còn tạo cho tôi một cái cảm giác gì đó chắc chắn rằng Kiên nát đang ở tại cái địa điểm cuối cùng này. Nhanh như chớp tôi cố trườn người kéo cái tấm thân tàn phế của mình mà với cái túi của mình. Tôi lục nhanh trong túi đeo và lôi ra tập hồ sơ cuối cùng, đây rồi chính là nó đây rồi. Tôi đặt tập hồ sơ lên giường và bắt đầu mở ra coi, điểm hợi này chỉ tới một căn nhà nhỏ ngay cạnh bờ đê sông Hồng, và đối tượng theo dõi có tên là Kiên.

Tôi nín thở hồi hộp và đọc tập hồ sơ cũng với những bức ảnh chụp tại bờ đê sông Hồng này. Theo như những ghi nhận lại thì Kiên là người duy nhất báo với chính quyền địa phương chính xác nhất nơi nào trên sông Hồng có thể chục vớt được xác chết của những nạn nhân xấu số. Thêm vào đó, Kiên còn có thể biết được nạn nhân là ai, tên tuổi, gia đình hay như quê quán của từng người chính xác đến kinh người.

Đọc đến đây tôi mới nhớ tới mấy năm trước có một loạt bài báo lá cải nói về một người đàn ông nghiện rượu có thể biết rõ về những nạn nhân đã từng chết ở sông Hồng, chỉ có điều, tôi không ngờ đó lại chính là Kiên Nát mà thôi. Tập hồ sơ ghi rõ rằng không có bằng chứng hay như kết luận nào khẳng định được rằng Kiên có dính lứu hay như là liên quan tới các nạn nhân mà ông ta đã báo lên với cơ quan chức năng, tuy nhiên điều bí ẩn về việc tại sao Kiên lại biết được nơi có xác chết và thông tin chính xác của từng nạn nhân khiến cho cơ quan chức năng phải liệt Kiên vào diện đối tượng theo dõi.

Nhìn bức ảnh chụp hình Kiên cho dù là cách đây đã mấy năm nhưng tôi vẫn có thể nhận ra người đàn ông bí ẩn hôm nào mà tôi đã gặp tại cái thế giới trong gương. Đọc xong tập hồ sơ, bỗng nhiên mọi thứ như liên kết lại với tôi, không lẽ nào quỷ binh tìm cách hãm hại tôi là tại vì tôi biết được Kiên và bọn chúng sợ rằng Kiên sẽ giúp tôi tiến vào cái thế giới hư vô, cái thế giới của quỷ để cứu Hưng? Tôi vội vã nhấc điện thoại và gọi điện ngay cho Hằng và nói rõ cho cô ta nghe về mọi việc.

Cũng chẳng phải mất nhiều thời gian mà Hằng đã triệu tập được Kiên, không biết Hằng đã nói những gì nhưng tối hôm đó Kiên đã có mặt trong phòng bệnh của tôi cùng với Hằng, ông Halem, Liên, và Ngọc Lam. Kiên nhìn tôi đáp:

– Chào người bạn của tôi, công việc tìm kiếm của cậu đến đâu rồi?

Tôi nhếch mép cười đáp:

– Đúng như lời ông nói, con người ta sống trên đời này, không ai tìm thấy được đường qua thế giới bên kia mà không phải chết cả… và tôi cũng gần đất xa trời rồi…

Kiên Nát nghe tôi nói vậy thì cũng chỉ biết im lặng, thế rồi ông Halem nói vô:

– Có thể cậu không biết, nhưng Kiên Nát là người phàm đầu tiên tôi biết được có bạch thủy vân trong người…

Nghe đến đây thì tôi ngạc nhiên hơn nữa, tôi nhìn ông Halem hỏi:

– Ông nói sao cơ?

Ông Halem thong thả đáp:

– Đúng vậy, thứ mà cậu theo đuổi bao lâu này thì Kiên Nát đã có được từ lâu rồi, thế nhưng tôi chắc chắn một điều rằng Kiên Nát không hề tự tay lấy được nó, mà có một người khác đưa nó cho cậu ta.

Tôi mỉm cười đáp:

– Ông thật may mắn đó Kiên Nát ạ.

Thế rồi tôi làm điếu thuốc nhả khói, tôi nhìn Hằng đáp:

– Vậy là tôi đã thực hiện đúng lời hứa, Kiên Nát đây có thể cứu được Hưng đó.

Ngọc Lam lên tiếng:

– Đúng là Kiên Nát có bạch thủy vân thì ông ta có thể đi tới bất kì một thế giới nào, cho dù là nó có tồn tại hay không, cõi âm hay như cõi tiên. Duy chỉ có điều, ông ta sẽ không đi được tới thế giới của quỷ.

Tôi trợn mắt nhìn Ngọc Lam dít thuộc nói:

– Cô nói cái gì? Tại sao lại không được?

Ông Halem lúc này mới nói:

– Tại vì cái người đã đưa bạch thủy vân cho Kiên Nát biết chắc chắn rằng ông ta gần như là không có tâm ma, nên người đó không lo ngại rằng Kiên Nát sẽ lạm dụng bạch thủy vân…

Ngọc Lam tiếp lời:

– Muốn tới được thế giới của quỷ, phải bắt đầu từ tâm ma của con người. Thêm vào đó cậu là người đầu tiên gặp quỷ binh tại tâm ma của mình, chúng tôi cần cầu đưa Kiên Nát tới thế giới của quỷ để đưa được Hưng về…

Tôi ngồi đó ngậm điếu thuốc nghĩ ngợi một lúc, thế rồi tôi nhìn mọi người hỏi:

– Có cần mất công như vậy chỉ để đưa Hưng về hay không? Không lẽ phải có cậu ta mới tiêu diệt được quỷ vương?

Hằng nghe thấy tôi nói vậy thì cô ta như nhói đau trong tim, Hằng hai mắt như đẫm lệ, cô nghẹn ngào thốt lên:

– Cậu …

Ông Halem lúc này mới nói thêm vào:

– Tôi biết Hưng rất rõ, và tôi tin rằng cho dù cậu ta không thể giúp gì được trong việc chống lại quỷ vương, nhưng chúng ta cũng cần đưa cậu ta ra khỏi bàn tay của quỷ, như vậy vẫn là nhất cử lưỡng tiện mà thôi…

Tôi dít thuốc im lặng không nói gì, ông Halem đáp:

– Chúng tôi không có ý ép buộc cậu. Cậu nên nhớ rằng dù gì cậu cũng không còn sống được lâu nữa, vậy tại sao không gắng sức cứu lấy loài người, không lẽ nào cậu không còn niềm tin vào loài người nữa sao? hay ít ra là cứu lấy Hưng khỏi bàn tay của quỷ. Cậu vốn là một nhà nghiên cứu tâm linh, không lẽ nào cái câu cứu một mạng người còn hơn xây bẩy tháp phù đồ cậu lại không hiểu?

Tôi dập điếu thuốc mỉm cười đáp:

– Ông nói đúng, dù gì thì tôi cũng gần đất xa trời, vậy tại sao không gắng sức làm thêm việc để tích đức chứ…

Tôi nhìn ông Halem nói:

– Tôi sẵn sàng giúp mọi người, nhưng tôi có một điều kiện…

Ông Halem hỏi:

– Cậu còn có tâm nguyện gì?

Tôi đáp:

– Tôi muốn cứu được Huệ, cái vong nữ đang bị giam giữ tại tòa nha chung cư số mười một. Tôi muốn đưa cô ta qua bên kia của sự sống, qua cõi âm để cô ta yên nghỉ. Liệu ông có thể giúp được tôi hay không?

Ông Halem lúc này mới ậm ừ nói:

– Việc này…

——————