Một Giấc Ngủ Dậy Ta Mang Thai

Chương 9: Hôm nay tìm được một công việc bán thời gian

Phó Chân về tới phòng nhỏ của hắn, máy tính cùng bảng vẽ đều đã đặt mua, giao hàng tới rất nhanh, chiều nay đã được giao tới.

Phó Chân đem hộp chuyển phát nhanh ôm lên tầng, cẩn thận mà ôm về phòng mình, đem gói mở ra, hắn thật lâu không có cao hứng như vậy, nhìn icon trên di động, thật muốn đặt chút thức ăn vào lúc này, chính là nhớ tới số tiền bị khấu trừ lúc sáng nay, hắn cũng chẳng còn tâm tư nào để ăn uống.

Phó Chân đem bảng vẽ cùng máy tính mở ra, đem các công năng đều dùng thử một lần, tìm chút xúc cảm, cảm giác còn có thể, sau đó lại thử một chút flash, cái này liền không quá tốt, chỉ cần số lượng khung hình một nhiều lên, máy tính liền bị đơ.

Phó Chân nghĩ nghĩ, tính toán trước lúc 《 Sa Châu ký sự 》 ra tập mới, liền nhận vẽ phác thảo, lại tích cóp một số tiền đổi một máy tính tốt hơn.

Nếu muốn nhận phác thảo nhất định phải có nhiệt độ, nói chung các họa sĩ mới vào nghề thường sẽ vẽ một số tiểu thuyết nổi tiếng trên mạng, hoặc trò chơi, phim truyền hình tới hấp dẫn fans.

Chờ tích cóp một lượng fans nhất định, tự nhiên sẽ có người tới tìm hắn đặt vẽ phác thảo, nhưng cái này yêu cầu tích lũy thời gian dài, còn có trường hợp khác đó là họa sĩ ấy đặc biệt ưu tú, ngay khi bức tranh vừa xuất hiện đã đủ để fans hét to.

Phó Chân đã thật lâu không có chạm qua bút vẽ, nếu là hai năm trước, hắn nhất định rất có tự tin chính mình có thể nhất minh kinh nhân, trở thành người nổi tiếng trong giới vẽ tranh, nhưng hiện tại, Phó Chân nhìn bàn tay có vết đỏ tím do buổi sáng hôm nay mới vừa té ngã, lắc đầu cười khổ một tiếng.

Nhưng mặc kệ thế nào, nếu đã hạ quyết tâm, liền nhất định phải bắt đầu thật tốt, hắn một bên nhìn trang 《 Sa Châu ký sự 》, một bên tiến hành vẽ lại, đã hai năm qua đi, trình độ của hắn cũng không có trượt xuống quá nhiều, nhìn bản nháp do chính mình vừa mới vẽ ra, Phó Chân vừa lòng gật đầu, nếu hắn chăm chỉ một chút, chỉ cần một tháng hẳn là có thể trở lại trạng thái của hai năm trước.

Phó Chân buông bút vẽ, đứng lên xoa xoa bả vai, sau đó lướt xem một chút các phác thảo mà các họa sĩ hiện tại vẽ trên Weibo, so với phác thảo mà mình vừa vẽ thì hơi khác một chút, nhưng với trình độ hiện tại của hắn hẳn là có thể tiếp phác thảo.

Nói làm liền làm, Phó Chân lập tức đi đăng kí tài khoản Weibo khác, lúc nhìn mục nick name hắn thoáng do dự trong chốc lát, trong đầu không biết sao đột nhiên liền xẹt qua tên Giang Hằng Thù.

Thế nhân thấy ta Hằng Thù điều, nghe dư đại ngôn toàn cười lạnh.

Dịch nghĩa: Khi mọi người nhìn thấy tôi, họ buồn cười khi nghe tôi nói.

Hắn không biết tên Giang Hằng Thù là từ đâu tới, nhưng lại nhớ tới câu thơ này, câu này lấy từ bài 《 Thượng Lý Ung 》của Lý Bạch, trong đó càng nổi danh một câu là Đại bằng nhất nhật đồng phong khởi, phù dao trực thượng cửu vạn lý.

Dịch nghĩa: Chim bằng một ngày cùng gió bay lên. Cưỡi trên gió lốc, bay thẳng lên chín vạn dặm.

Phó Chân di chuyển chuột tới lui nhiều lần, cuối cùng xác định tên Giản Mân.

Hắn đổi lại một chữ Hằng Thù thành một chữ đồng âm, đây là bí mật của hắn, bảo đảm không ai phát hiện.

Kỳ thật vào hai năm trước, Phó Chân có hai tài khoản Weibo, một cái là của chính hắn, một cái khác làm ad của trang 《 Sa Châu ký sự 》, bất quá tài khoản của hắn đã sớm bị Phó gia khóa tại thời điểm hắn bị đuổi, mà tài khoản bên 《 Sa Châu ký sự 》 chủ yếu dùng để quảng cáo với bên ngoài, nếu lấy ra để vẽ tranh minh họa đảm bảo sẽ bị cười chết, Phó Chân vẫn còn muốn giữ chút mặt mũi, việc này tạm thời hắn vẫn là làm không được.

Sau khi đăng kí được tài khoản Weibo mới, Phó Chân đem những bức tranh mấy năm nay vẽ lúc rảnh rỗi đăng tải lên album, cuối cùng phát một tin lên Weibo.

"Họa sĩ mới nhận vẽ phác thảo với giá rẻ, hoan nghênh, hoan nghênh."

Hắn tính toán trước tiên quảng cáo một chút, nếu có người đến đặt vẽ bản thảo thì quá tốt, còn nếu sau hai ngày vẫn không có ai đặt thì hắn sẽ vẽ một bản thảo mới đăng lên cái Weibo này, như thế nào cũng có thể hấp dẫn một hai cái fans lại đây.

Bất quá lấy tốc độ hiện tại của hắn, phải mất hơn ba bốn ngày mới hoàn thành một bản vẽ với đầy đủ màu sắc, họa chân dung thì dễ hơn một chút, vì ở phương diện màu sắc đơn giản hơn rất nhiều, nhưng hiện tại hắn cần luyện tập để vẽ thành thạo hơn một chút, vẽ chân dung liền có chút lãng phí thời gian.

Sau khi Phó Chân thoát Weibo, tiếp tục xem 《 Sa Châu ký sự 》để luyện vẽ, động tác trên tay hắn không ngừng nghỉ, cứ liên tục luyện vẽ đến rạng sáng.

Đến khi Phó Chân xem hết phần đầu của 《 Sa Châu ký sự 》, hắn mới thoát khỏi trang web, tiện tay mở Weibo ra nhìn thoáng qua, tin vừa phát trên Weibo không có ai comment.

Phó Chân nhìn những bức họa trên album, phần lớn đều là phác thảo đơn sơ, cũng không được chi tiết lắm, vừa mới nhìn vào cũng không thấy thu hút, thật sự không thể hấp dẫn được ai đến. Nếu tốc độ vẽ của hắn mau hơn chút, thì bản vẽ trên máy tính ngày mai có thể xong, bản vẽ ấy vẽ nữ chủ của《 Sa Châu ký sự 》, cũng không biết có thể thu hút được bao nhiêu người.

Làm một nguyên tác mà còn phải dùng vẽ phác thảo của chính tác phẩm của mình đến kiếm tiền, nghĩ như thế nào cũng thấy có chút thảm.

Phó Chân đang muốn cất di động chuẩn bị đi ngủ, đột nhiên thấy có tin nhắn tới, hắn click mở ra xem, không nghĩ tới hôm nay lại có người tới tìm hắn đặt phác thảo.

[ Thái Thái, những bức họa trong album đều là thái thái vẽ sao? Thái thái có thể vẽ trên bảng vẽ không? ]

Phó Chân trả lời lại thật nhanh.

[ Đúng vậy, có thể ]

[ Cái kia, thái thái có thể nói giá trước không? ]

[ Cậu muốn vẽ dạng gì? Chân dung, tranh đứng, hay là tranh có màu? ]

[ Có thể là tranh có màu ạ? Thái thái có nhận vẽ nhân vật không ạ? ]

[ Là nhân vật nào vậy. ]

[ Sa Châu ký sự ]

Phó Chân thật sự không nghĩ tới trùng hợp như vậy, bút sinh ý đầu tiên của mình lại là vẽ 《 Sa Châu ký sự 》, nói như thế nào hắn cũng là người vẽ gốc của《 Sa Châu ký sự 》, coi như hắn gần đây mới tập vẽ lại, nhưng là muốn vẽ nhân vật theo nguyên tác...... Phó Chân đem bản vẽ trong máy tính ra thưởng thức lại một lần, trả lời một cách thống khoái.

[ tiếp, ai ]

[ thái thái xem nick name của tôi a]

Bánh bao nhân trứng sữa?

Phó Chân chớp chớp mắt, xác định chính mình không có nhìn lầm, tuy rằng có một đoạn thời gian rất dài hắn không tiếp xúc qua các nhân vật trong 《 Sa Châu ký sự 》, nhưng cũng miễn cưỡng có thể nhớ rõ Nãi Hoàng cp là chỉ Chu Nãi Vưu cùng Hoàng Liệt, theo nguyên tác quan hệ của hai người chính là tình địch.

Trước khi đăng quảng cáo Phó Chân đã nghĩ đến chuyện phải vẽ cặp cp, nhưng là trăm triệu không nghĩ tới bức họa cp đầu tiên lại là hai cái nam nhân.

[ Muốn ảnh hai người tương tác với nhau. ]

Còn không đợi Phó Chân trả lời, tiểu muội muội đặt vẽ bản thảo lại nhắn thêm một tin: [ tốt nhất có thể thân mật một chút, cảm ơn thái thái ( w)]

[......]

Phó Chân xoa trán, mặc kệ thế nào, sinh ý tới cửa tới, nào có không làm, nhưng là, việc mình là họa sĩ gốc của 《 Sa Châu ký sự 》 nhất định phải giữ kín, nếu không cả đời này đừng mong ngóc đầu.

[ phong cách là muốn theo nguyên tác sao ]

[ tốt nhất là nguyên tác ]

Phó Chân gật gật đầu, theo trình độ hiện tại của hắn kỳ thật so với rất nhiều họa sĩ tiếp phác thảo trên mạng cao hơn rất không ít, nhưng đây dù sao cũng là đơn đặt hàng đầu tiên của hắn, nên không dám chào giá quá cao.

[200r có thể chấp nhận được không? ]

Giá này thực sự rất rẻ, có thể so với mua cải trắng, nhớ năm hắn muốn bán một bộ có đầy đủ màu sắc thì cũng phải hơn bốn con số.

Bất quá bánh bao nhân trứng sữa cũng không khách khí.

[ có thể lại giảm bớt một chút không ạ]

Phó Chân thở dài một hơi, nể mặt bánh bao nhân trứng sữa là khách hàng đầu tiên của mình, giảm giá liền giảm giá đi.

[150, không thể giảm nữa. ]

[ được rồi ]

Bánh bao nhân trứng sữa cũng coi như là thống khoái, hai người thảo luận một ít về phương diện chi tiết, lập tức liền chuyển cho Phó Chân 50 đồng làm tiền đặt cọc, nghe được thanh âm tin nhắn chuyển khoản, Phó Chân nuốt một ngụm nước miếng, thật muốn ăn chút đồ ăn.

Thôi, vẫn là nằm ngủ thì tốt hơn.

Phó Chân ngủ một giấc, tỉnh lại đã là 4 giờ sáng, hắn cầm lấy điện thoại để bên gồi, trong mơ mơ màng màng không biết nghĩ như thế nào, hắn mở ra Weibo, trực tiếp đăng nhập tài khoản chính của 《 Sa Châu ký sự 》, vừa nhập mật khẩu xong liền thấy màn hình đen thui, Phó Chân hoảng sợ, cả người cuối cùng tỉnh táo hẳn, hắn tưởng di động bị hỏng rồi đang muốn tắt máy khởi động lại, sau đó phát hiện màn hình thế nhưng lại khôi phục bình thường.

Đại khái là mấy năm nay thu được quá nhiều tin nhắn, hơn nữa di động của hắn cũng quá cũ, mà các tin nhắn trên Weibo để thật lâu không có người đọc, cho nên xuất hiện tình trạng treo máy trong thời gian ngắn.

Chờ trong chốc lát, di động đã quen khi có nhiều tin tức truyền sang, Phó Chân đem các tin nhắn mở ra, phát hiện mấy năm nay phải lưu trữ hơn vạn tin nhắn, phải có hơn 70 nhiều vạn bình luận, còn có một ít là bình chọn, tóm lại vừa rồi đơ mất hai phút cũng không oan uổng.

Phó Chân mở ra trang chủ Weibo, nhìn những tin mình phát trên Weibo, trên mặt toát ra một tia ý cười, mỗi một tin đều là một hồi ức tốt đẹp.

Cuối cùng hắn mở ra tin tức cuối cùng, phía dưới tin này bình luận đặc biệt nhiều, hắn không nhớ rõ lần cuối mình đăng nhập có bao nhiêu bình luận, nhưng là bây giờ phía dưới đã có hơn --68.3 vạn bình luận.

Bình luận đứng đầu chính là: Nếu Sa Châu ký sự có thể một lần nữa ra phần mới, ad lại hồi nhân gian, ta tình nguyện cả đời không có bạn gái, làm một thằng FA cả đời.

Phó Chân nhịn không được cười một tiếng, lại kéo xuống các bình luận phía sau, trong quá trình xem bình luận trượt tay like cho bình luận vừa rồi, Phó Chân cũng không quá để ý, dù sao thời điểm hai năm trước hắn liền thường xuyên trượt tay, hắn nhìn mấy cái bình luận sau, buồn ngủ lại tập kích, Phó Chân đem điện thoại ném tới một bên, ngã đầu ngủ.

Phó Chân cảm thấy cái like này không có gì ghê gớm, nhưng cái like này đối với fan của《 Sa Châu ký sự 》 tới nói quả thực chính là hạn hán gặp mưa rào.

《 Sa Châu ký sự 》 từ sau khi dừng lại liền không có một chút tin tức, các fan từng kêu khóc ở web chính phủ trên Weibo, kết quả là ad phía chính phủ giống như là đã chết, một cái dấu ngắt câu đều bủn xỉn không phát cho bọn hắn, các fan đều cho rằng phòng làm việc đóng cửa.

Vương bát đản lão bản, liền tính là mang theo cô em vợ chạy trốn, ngươi mẹ nó tốt xấu cũng xướng đoạn rap làm chúng ta biết ngươi còn sống a!