Chương 74
2Ngày hôm sau, Mạch Khiết ăn mặc rất nhã nhặn giản đơn lặng lẽ đến Trung tâm Triển lãm Quốc tế Tân Thế giới. Cô gọi điện thoại cho Lâm Đại, Lâm Đại dẫn cô vào trong hội trường, ngồi ở giữa nhóm phóng viên, dặn dò cô bất luận nghe thấy gì cũng phải bình tĩnh, dù sao mọi việc cũng thay đổi rồi, M Beautiful cũng đổi chủ rồi.
3h15’, ánh đèn máy chụp ảnh liên tục nháy sáng, người hướng dẫn chương trình giới thiệu:
- Mời bà Điền Thái Ngọc Chủ tịch Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc, ông Mark tổng giám chế ở thành phố S bước vào hội trường.
Mạch Khiết thở phào, không có Lý Mộng Long thì đột nhiên nhìn thấy bà Điền Thái Ngọc quý phái đó cầm micro tuyên bố:
- Xin cho phép tôi giới thiệu với cơ quan truyền thuông, tân tổng giám đốc mới của Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc, là người lập lên phương án kế hoạch và phụ trách việc thu mua lần này – cũng chính là con trai của tôi – Lý Mộng Long...
Đồng thời cùng với lời bà nói, Lý Mộng Long dáng người cao ráo mặc một bộ comple nho nhã, dưới bao con mắt chăm chú của mọi người, chậm rãi bước vào, bước lên khán đài chủ tịch trong hội trường. Từng động tác, từng bước đi vẫn phong độ ngời ngời, còn đĩnh đạc hơn trước kia.
Thì ra, thật không ngờ anh ta lại là cậu chủ tập đoàn tài chính!
Mạch Khiết ôm l*иg ngực trợn tròn mắt kinh ngạc, tiếp đến thứ cảm giác bị đùa cợt lừa dối tràn ngập trong lòng. Quả nhiên tất cả là sự lừa dối!
Bắt đầu từ hôm đầu tiên anh ta gia nhập vào M Beautiful phiên bản mới, anh ta đã dốc lòng dốc sức bố trí cho từng bước đi để thực hiện kế hoạch thu mua, rắp tâm có bằng được M Beautiful. Anh ta muốn lập được công trạng lớn trước mặt mẹ anh ta, có lẽ chính là vì để đạt được chức vụ tổng giám đốc của tập đoàn tài chính.
Lý Mộng Long bắt đầu tiếp nhận những câu hỏi của phóng viên, trả lời rất đĩnh đạc, ung dung. Ánh mắt của anh rất kiên định, nụ cười rất hoà nhã, nào đâu thấy bóng dáng chàng công tử chơi bời bất cần mà Mạch Khiết quen thuộc chứ. Tất cả mọi thứ đều là giả tượng, ngoài cái tên của anh.
Tất cả mọi âm thanh trên thế giới đều biến mất, toàn bộ màu sắc cũng đều biến mất, trên thế giới chỉ còn lại duy nhất một điểm sáng, đều tập trung vào Lý Mộng Long. Mạch Khiết ngẩn người ngồi ở đó, không nghe thấy những lời người khác đặt câu hỏi, cũng không nghe thấy câu trả lời của Lý Mộng Long, trong đầu chỉ hiện lên một câu hỏi duy nhất – tại sao anh lại lừa dối em?
Đợi đến khi tất cả phóng viên đều lần lượt ra về, ở trong phòng hội nghị vắng vẻ, Lý Mộng Long mới nhìn thấy một bóng hình quen thuộc.
Ánh mắt chợt đông cứng lại, nụ cười cũng đông cứng lại, anh hạ giọng bàn giao lại với mấy người xung quanh, rồi vội vàng đi về phía cô:
- Mạch Khiết, sao em lại đến đây?
Ánh mắt Mạch Khiết mang theo nỗi bi thương:
- Nếu như em không đến, có phải là anh vẫn định tiếp tục lừa dối em không?
- Đây sao có thể gọi là lừa dối được chứ? Đây chỉ có thể gọi là một chút thủ đoạn thương nghiệp mà thôi, kết quả cuối cùng mọi người đều hân hoan vui mừng, anh nói rồi, anh xong mọi việc thì sẽ nói cho em rõ tất cả, và em có thể quay trở lại M Beautiful, tất cả mọi thứ đều không hề thay đổi.
- Không, tất cả mọi việc đều đã thay đổi rồi, anh từ đầu đều lừa dối em, anh ở lại M Beautiful, cùng em gây dựng M Beautiful phiên bản mới để có một ngày hất cẳng em đi. Anh và Lâm Đại vô cớ yêu đương cũng là vì để khống chế M Beautiful, để làm ly gián mối quan hệ giữa em và cô ấy, tạo nên một cục diện hỗn loạn, tất cả mọi việc này, anh đều chọn lựa em tham gia vào, bởi vì anh cho rằng em là đối tượng dễ tấn công nhất. Bao gồm tình yêu của em dành cho anh, chẳng qua cũng chỉ là chiến lợi phẩm của anh, có phải như vậy không?
Hai tay Lý Mộng Long giữ chặt Mạch Khiết, lắc mạnh cô:
- Không, không phải như em nghĩ đâu, được rồi anh thừa nhận là anh có mục đích khi anh đến M Beautiful, nhưng tình cảm của anh đối với em là thật lòng.
Mạch Khiết ra sức vùng thoát ra khỏi sự kìm kẹp của anh:
- Cái gì là thật, cái gì là giả, em không bao giờ tin tưởng anh được nữa, em đã mất đi sự tin tưởng cần thiết anh được nữa, em đã mất đi sự tin tưởng cần thiết nhất đối với anh, chúng ta sao có thể tiếp tục được nữa đây? Lý Mộng Long, anh đã từng nói với, Lâm Đại nhân lúc tình cảm chưa sâu đậm thì kết thúc mọi thứ, có thể giảm bớt được nỗi đâu, vậy thì, câu nói này em cũng trả lại cho anh tương tự.
Cô quay người kiên quyết bước đi, không quay đầu lại.
Bước ra khỏi cánh cổng lớn của trung tâm triển lãm, có lẽ là do ánh nắng quá chói chang, cô không kìm được trào nước mắt. Thì ra tình yêu là một cái gai nhọn, nếu không cẩn thận thì sẽ bị đâm cho đau nhức.