Chương 3
Sau ngày đó, Phương Thành Thu phát hiện người đàn ông này ngoại trừ là tài xế kiêm vệ sĩ, còn có thêm một thân phận - QUẢN GIA, buổi sáng thức dậy sẽ giúp cậu mặc quần áo, nhìn chằm chằm cậu ăn bữa sáng xong, sẽ lái xe đưa đến công ty, không cho cậu tăng ca, vừa đến thời điểm tan tầm liền đúng giờ xuất hiện ở văn phòng nữa ép buộc nữa “áp giải” cậu về nhà, nấu cơm, rồi nhìn chằm chằm cậu ăn cho xong bữa tối, sau đó cùng cậu ở trong phòng sách đọc sách hoặc xử lý công việc hoặc xem TV, không cho phép cậu thức đêm, đến giờ ngủ là cùng nhau tắm rửa, sau đó ngủ...Lúc ban đầu Phương Thành Thu rất không thích ứng, vốn sinh hoạt chỉ có một người đột nhiên bị một người xa lạ xâm nhập vào cuộc sống, cậu giãy dụa phản kháng nhưng đều vô dụng, không biết người đàn ông này đã dùng phương pháp gì mà ngay cả khi cậu cực lực yêu cầu cha cậu sa thải hoặc đổi một người khác đều bị cha cậu không đồng ý, Phương Thành Thu nghĩ ra mọi biện pháp có thể nghĩ đến để đuổi người đàn ông này đi nhưng tất cả đều thất bại, cuối cùng cậu chỉ đành khuất phục, mặc người đàn ông này muốn làm gì thì làm, trừ mỗi ngày thân thể đều bị đùa bỡn bị cắm vào rút ra ra, thì mọi phương diện khác ngược lại đều được chăm sóc đến hoàn hảo.
Tựa như hiện tại, Phương Thành Thu ăn xong dựa vào trên sofa xem TV, người đàn ông cắt trái cây bày ra dĩa bưng đến, rất tự nhiên ngồi ở bên cạnh Phương Thành Thu, một tay ôm lấy cậu kéo vào trong ngực, lấy tăm xiêm miếng trái cây đưa đến bên miệng cậu, nhìn cậu nhai nuốt, sau đó liếʍ liếʍ lên môi cậu, hỏi: “Bảo bối, ngọt không?”
Phương Thành Thu trợn trắng mắt, đã kháng nghị qua rất nhiều lần là không cho phép hắn gọi cậu bằng cái từ ghê tởm này, nhưng người đàn ông này chẳng những không thay đổi mà ở bên ngoài cũng gọi như vậy, Phương Thành Thu chẳng có biện pháp gì chỉ phải quy ước cùng hắn - ở nhà gọi như thế nào cũng được, nhưng ở bên ngoài nhất định phải gọi là “Thiếu gia”, người đàn ông cười tủm tỉm đồng ý.
Một kênh nào đó trong TV đang chiếu hình ảnh hai con sư tử đang giao phối, trên sô pha - toàn thân Phương Thành Thu trần trụi bị người đàn ông ôm vào trong ngực, hai chân giạng ra ngồi ở trên đùi người đàn ông, bên trong hậu huyệt đang cắm sâu côn th*t của người đàn ông, thân thể phập phồng lên xuống cùng tiết tấu với hai động vật đang giao phối trên TV.
“Em nói xem, sư tử cái trong TV sướиɠ hay em sướиɠ hơn?” Người đàn ông ý xấu cắn cắn vành tai Phương Thành Thu, nhỏ giọng thì thầm, nhưng tiết tấu bên dưới chẳng chút nào chậm lại.
“Câm miệng... Anh a...”, người đàn ông đâm mạnh vào điểm G, dừng lại không quá hai giây rồi cố ý rời đi, chọc cho Phương Thành Thu kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến khó nhịn mà xiết chặt lại hậu huyệt muốn kẹp chặt lấy côn th*t, nhưng lại bị hắn xảo quyệt né tránh, sau vài lần như vậy, rốt cuộc cậu đành nhận mệnh cầu xin tha thứ: “Chỗ đó, đỉnh mạnh vào chỗ đó..... ân...“.
Người đàn ông như ý nguyện của cậu đỉnh mạnh côn th*t từng cái từng cái vào điểm G của cậu, gây cho Phương Thành Thu kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến không ngừng hét to, thân mình mềm nhũng sảng khoái đến run rẩy không ngừng, hoa huy*t phía trước lặng yên không một tiếng động chảy ra một cỗ mật dịch.Người đàn ông dùng bàn tay bịt lại toàn bộ hoa huy*t, xoa nắn theo ngược chiều kim giờ, ghé vào tai cậu phát ra những lời nói trêu đùa: “Thật ướt a, nước chảy ra làm ướt hết toàn bộ bàn tay tôi...”, theo câu nói trêu đùa này, người đàn ông cảm giác được dưới lòng bàn tay mình có thêm càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ chảy ra.
“Có phải tiểu huyệt đang rất đói bụng không? Cũng muốn ăn côn th*t đúng không...?”
“Không... Ân...” Phương Thành Thu ngoài miệng phủ nhận, nhưng hoa huy*t bị người đàn ông bịt chặt lại co rút không ngừng mang đầy vẻ mong chờ, thế nhưng hậu huyệt cũng không cam lòng mà co rút chặt lại, cắn chặt lấy côn th*t không chịu nhả.
“Muốn không?” Người đàn ông cố ý ngừng lại động tác đưa đẩy, ngón tay cố ý vô tình trêu chọc hoa huy*t, ngón tay nhẹ nhàng thò vào một chút rồi lại lui ra ngoài, dương v*t phía trước nhếch lên cao cao, cũng khát vọng được yêu thương.
Phương Thành Thu lặng lẽ đưa tay tới, nhưng còn chưa kịp đυ.ng vào dương v*t liền bị người đàn ông một phát đánh bay bàn tay: “Dám chạm bậy à, lại muốn bị phạt có phải không?” côn th*t khảm sâu bên trong hậu huyệt, theo người đàn ông gầm lên mà chấn động nho nhỏ, dẫn tới tràng đạo một trận hư không.
Cậu không dám chạm bậy vào dương v*t cuả mình, nhớ tới lần trước vì nhịn không được mà tự mình xoa nắn, liền bị người đàn ông trói chặt hai tay lại, sau đó dùng côn th*t làm cậu thật lâu, tiết tấu chậm chạp không để cho cậu phát tiết, cuối cùng chính cậu cư nhiên dựa vào hai động nhỏ phía dưới mà đạt tới cao trào...
Nhớ tới lần đó vừa thống khổ lại vừa sung sướиɠ đến điên cuồng, càng khiến cho cậu cảm thấy thêm hư không cùng khát vọng, Phương Thành Thu rốt cuộc nhịn không được vặn vẹo thân thể cầu xin người đàn ông ban cho mình sự thỏa mãn.
“Nói cho tôi biết muốn hay không?” Người đàn ông hỏi xong, từ từ cắm vào một ngón tay, ở trong huyệt đạo từ từ chậm rãi dạo qua một vòng rồi nhanh chóng rời khỏi.
Phương Thành Thu liều mạng muốn kẹp lấy ngón tay kia, nhưng lại bị vô tình cự tuyệt, gấp đến độ đỏ mắt nhanh chóng nói muốn.
“Chỗ nào muốn?” Người đàn ông tiếp tục truy hỏi.
“Phía trước, huyệt nhỏ phía trước muốn...”
Người đàn ông từ từ đưa đẩy côn th*t, chậm rãi ma sát vào tràng bích của hậu huyệt, hỏi: “Thế hậu huyệt thì sao? Còn muốn không?”
Hậu huyệt hư không rốt cuộc lại được côn th*t yêu thương, Phương Thành Thu thở hổn hển trả lời: “Cũng... Muốn.”
“Như vậy...” Người đàn ông lại ngừng động tác đưa đẩy côn th*t cùng ngón tay, tỏ ra khó xử, nói: “Phía trước cũng muốn, phía sau cũng muốn, côn th*t thì chỉ có một, làm sao đây?”
Thật vất vả mới có được một chút an ủi, người đàn ông lại giở trò cũ trêu chọc cậu, Phương Thành Thu rốt cuộc nhịn không được du͙© vọиɠ trong lòng, khóc lóc hét lên: “Cắm vào đi, van cầu anh mau cắm vào đi, nơi nào cũng được... A...”
Người đàn ông không tiếp tục tra tấn cậu nữa, như ý nguyện của cậu mà cắm vào hai ngón tay, mạnh mẽ đâm vào hoa huy*t, côn th*t cũng từng cái từng cái thúc vào thật sâu thật mạnh, đâm thẳng vào ngay điểm G của cậu, đưa cậu đến bến bờ sung sướиɠ đạt tới cao trào......
“Tôi muốn tắm rửa.” Cao trào qua đi, Phương Thành Thu mềm nhũng nằm ở trong lòng người đàn ông lên tiếng yêu cầu.
Người đàn ông giật giật côn th*t vẫn đang chôn chặt ở trong hậu huyệt của cậu, uy hϊếp: “Bảo bối, sướиɠ xong thì muốn chạy? Hử?”
“Ai kêu anh không bắn, a...”
Người đàn ông nhéo một cái thật mạnh lên đầu v* đỏ âu của cậu xem như trả thù, khiến cho Phương Thành Thu đau đến mức phải thét lên một tiếng.
Người đàn ông thấy cậu đau thật, liền chuyển sang xoa xoa nhẹ an ủi, không bao lâu liền nghe thấy Phương Thành Thu bắt đầu thở dốc hỗn loạn. Một bàn tay từ từ dời xuống dưới, đυ.ng đến dương v*t phía trước nãy giờ chưa được yêu thương, phát hiện đã hơi cương lên, người đàn ông vừa lòng nhéo nhéo đầu nấm, rồi từ gốc tuốt lên đến đỉnh, rồi lại từ đỉnh tuốt xuống đến gốc, dùng tay bao luôn cả hai trái cầu nhỏ vào trong lòng bàn tay, tựa như đang tập cơ bàn tay mà nhào nặn hai trái cầu nhỏ.
Du͙© vọиɠ của Phương Thành Thu lại một lần nữa bị khơi gợi lên, cậu tự giác lắc lư chuyển động thân thể, mật dịch ở huyệt nhỏ phía trước chảy ra làm cho làn da nơi tiếp giáp của hai người ướt đẫm một mảnh, theo thân thể ma sát mà phát ra thanh âm “nhóp nhép“.
Người đàn ông kéo mặt Phương Thành Thu qua, hôn lên đôi môi ngọt ngào của cậu, nhẹ nhàng ngậm lấy môi dưới, vừa cắn vừa nút, Phương Thành Thu nhịn không được vươn đầu lưỡi ra liếʍ liếʍ, liền bị người đàn ông nháy mắt bắt được, sau đó công thành đoạt đất.
“Ngô...” Hết thảy mọi kháng nghị của Phương Thành Thu đều bị phong bế ở trong miệng, chỉ có thể dùng thân thể vặn vẹo để biểu đạt bất mãn thiếu dưỡng khí, nhưng cậu lại không biết, động tác này đối với người đàn ông còn chưa phát tiết sẽ tạo thành kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế nào.
Người đàn ông thở mạnh một cái, nắm lấy cánh tay Phương Thành Thu đưa ngược ra sau ôm lấy cổ mình, tiếp đó hắn ôm lấy đầu gối của cậu, đem hai chân Phương Thành Thu gấp khúc nâng lên dán sát vào ngực cậu.
“A...” Đột nhiên biến hóa tư thế khiến cho côn th*t đi càng sâu vào trong cơ thể, kɧıêυ ҡɧí©ɧ Phương Thành Thu một trận rêи ɾỉ ngọt ngào.
“Ôm chặt.” Người đàn ông chỉ nói một câu, liền đứng thẳng lên.
Cả người Phương Thành Thu gần như treo lủng lẳng ở không trung, dọa cậu một phen mất hồn, liền liều mạng ôm chặt lấy cổ của người đàn ông, hậu huyệt cũng vì khẩn trương mà co rút kẹp chặt lại.
“Ây...” Người đàn ông thống khổ nhắc nhở, “Em là muốn làm cho tôi bắn ra hay là muốn kẹp đứt a...”
“Ai, ai bảo anh đột nhiên đứng lên...” Phương Thành Thu ngượng ngùng phản bác, cố gắng thả lỏng thân mình.
Người đàn ông 'hừ' một tiếng, nắm chặt hai đầu gối gấp khúc của cậu, và cứ giữ tư thế đứng thẳng như thế mà đưa đẩy lên xuống.
“Ân a... Quá sâu...” Trọng tâm toàn thân Phương Thành Thu cơ hồ đều dừng hết ở trên côn th*t, mỗi lần đỉnh lên, đều đi vào thật sâu trong tràng huyệt, cảm giác như muốn đỉnh xuyên qua các nội tạng trong cơ thể cậu.”Sâu thì em mới thích...” Người đàn ông nói xong liền vừa giữ tư thế đỉnh mạnh lên xuống vừa đi vào phòng ngủ, đi đến bên giường lớn đột nhiên ngồi xuống, tư thế cơ thể đột nhiên hạ xuống khiến cho côn th*t thiếu chút nữa thoát khỏi hậu huyệt, rồi lại lập tức mạnh mẽ đâm thật sâu vào tràng đạo, vừa vặn đâm vào trên điểm mẫn cảm của cậu.
“A --” Phương Thành Thu cương cứng thân thể, ngón chân vì kɧoáı ©ảʍ tột cùng mà co quập lại, hai huyệt dưới thân co rút một hồi lâu mới ngừng lại, cả người cậu mềm nhũng như một vũng nước, ý thức bắt đầu mê mang.
Người đàn ông hôn nhẹ lên lỗ tai cậu, vỗ về chơi đùa tính khí của cậu, rồi tiếp đó xoa xoa hai mép cánh hoa, chờ Phương Thành Thu từ trong trận kɧoáı ©ảʍ tột đỉnh vừa rồi kia khôi phục lại thần trí, người đàn ông dán vào tai cậu, chậm rãi nói: “Bảo bối, ngẩng đầu, nhìn.”
Phương Thành Thu ngẩng đầu lên, khϊếp sợ nhìn cảnh sắc bên trong tấm gương lớn đối diện -- cậu trần trụi ngồi ở trên đùi người đàn ông cũng đồng dạng trần trụi, bị người đàn ông ôm tư thế như đi tiểu, côn th*t thô to của người đàn ông chôn thật sâu ở bên trong hậu huyệt cậu, chỉ còn hai quả cầu nặng trịch nằm sát miệng huyệt, viền hoa phía trước sưng đỏ, ồ ồ chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, người đàn ông còn lấy ngón tay đẩy hai mép cánh hoa ra, khiến cho cậu thấy rõ màu thịt đỏ hồng bên trong huyệt đạo đói khát, hai viên cầu nhỏ của mình bị người đàn ông ôm trọn ở lòng bàn tay, một ngón tay giơ lên ma sát thân dương v*t, toàn bộ thân dưới đều bị dâʍ ɖị©ɧ chảy ra thấm ướt một mảnh hỗn độn, hai đầu v* trước ngực cương cứng đứng thẳng tắp, mặt trên dính đầy nước miếng mà lúc trước người đàn ông hấp nút lưu lại, dưới ngọn đèn chiếu rọi làm cho hai hạt đậu nhỏ như ánh lên ánh sáng, mà chính cậu thì mặt mày ửng hồng, khóe mắt ướŧ áŧ, khóe miệng khẽ nhếch cùng nước miếng không kịp nuốt xuống chảy trào xuống bên mép miệng... -- Chính mắt nhìn thấy hình ảnh bản thân bị người đàn ông yêu thương, Phương Thành Thu xấu hổ nhắm mắt lại, quay đầu trốn tránh không muốn nhìn thấy hình ảnh thực tế chứng minh mình đói khát dâʍ đãиɠ.
“Bảo bối, nhìn thẳng“.
Phương Thành Thu lắc lắc đầu, có đánh chết cậu cậu cũng không dám nhìn hình ảnh da^ʍ mĩ như vậy một lần nữa.
“Nếu em không nhìn, tôi liền chụp lại bộ dạng này của em, làm thành ảnh chụp treo đầy phòng.”
“...” Phương Thành Thu cắn môi, chậm rãi quay đầu nhìn vào gương.
“Bảo bối nhìn cho kỷ...” Người đàn ông vừa lòng cười, hai tay một lần nữa bắt lấy đầu gối khấp khúc của cậu, nâng thân thể của cậu hướng lên trên, côn th*t thô to đen đúa từ từ rớt ra khỏi hậu huyệt, trên thân côn th*t được bao bọc một tầng dâʍ ɖị©ɧ, dưới ánh đèn phản xạ loé loé ánh sáng, tiếp đó côn th*t di chuyển đến phía trước, đầu nấm thô to chống lại miệng hoa huy*t, ở ngay miệng huyệt ma sát lên xuống, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra làm cho qυყ đầυ ướt đẫm một mãng...
Tuy Phương Thành Thu cảm giác hình ảnh này da^ʍ mĩ không chịu nổi, nhưng càng xấu hổ thì kɧoáı ©ảʍ lại càng thêm mãnh liệt, hoa huy*t bị qυყ đầυ trêu đùa như vậy liền chịu không nổi mà không ngừng trào ra dâʍ ɖị©ɧ, hai mép cánh hoa không ngừng khép mở, ao ước đem vật kia một ngụm nuốt vào bụng.
Qυყ đầυ rốt cuộc chơi đủ, từng chút từng chút hướng vào trong huyệt đạo, trải qua quá trình ma sát kéo dài, côn th*t thô to rốt cuộc cũng tiến hết vào bên trong hoa huy*t.
Phương Thành Thu thoải mái đến thở hắc ra, huyệt đạo ra sức kẹp chặt lấy côn th*t.
“Còn chưa xong nha...” Theo câu nói này, người đàn ông lại nhắc thân thể Phương Thành Thu lên, khiến cho côn th*t thật vất vả mới đi hết vào trong lại thoát ly ra ngoài, ngay khi đầu nấm gần sắp rời khỏi hoa huy*t thì người đàn ông liền thả lỏng khí lực, khiến cho Phương Thành Thu ngồi trở lại đùi hắn, côn th*t lại một lần nữa cắm thật sâu thật sâu vào bên trong huyệt đạo.
Nhìn hình ảnh hoa huy*t một lúc thì nuốt trọn côn th*t, một lúc thì nhả côn th*t ra ở trong gương, gây cho Phương Thành Thu kɧoáı ©ảʍ ngày càng tăng lên, càng nhìn về sau cậu đều quên mất đi xấu hổ, chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong gương, cảm thụ cảm giác sung sướиɠ do côn th*t cắm vào rút ra kia mang đến.
Thấy Phương Thành Thu bị hình ảnh hai người giao hợp ở trong gương lớn trực tiếp chinh phục, người đàn ông cũng không nhẫn nại nữa, đem hết toàn lực đẩy vào rút ra, sau mấy chục cái đưa đẩy lập đi lập lại rốt cuộc người đàn ông cũng đem tất cả tinh hoa trong đêm nay gom thành một phát bắn hết vào trong hoa huy*t, trong gương - bộ dáng Phương Thành Thu bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng ấm bắn vào khiến cho sảng khoái đến thất thần, hình ảnh đó khiến cho người đàn ông hận không thể khoá chặt cậu vào trong lòng mình, làm cậu cho đến chết.