Chương 8: Công Tử Tiêu, anh nghịch cái gì?
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, em onl rồi ()/ La la la【 công hội 】Toái Tâm: Ngoan, đừng nghịch nữa, mau vào trong bát đi[1].【 công hội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, anh lập tức đi vào bát đây. o(v)o
Tiếu Khắc nhìn Công Tử Tiêu trong màn hình vừa chậm rãi chạy về phía cậu, vừa cởi trang bị, động tác tuyệt đẹp.
【 công hội 】Toái Tâm: Tôi thấy hay là thôi đi, bát của tôi quá nhỏ, anh cứ vào bát của người khác đi.
【 công hội 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Tsk tsk, ân ân ái ái, mau tiêu tán.
【 công hội 】Thật Sự: Vì sao em lại chết?
【 công hội 】Xác Không Mang Quần: Cưng đừng có chạy lung tung! Ngồi ở cửa phó bản đi, chờ bọn anh gϊếŧ xong quái rồi mới được di chuyển.
【 công hội 】Thật Sự: Vâng.
Tiếu Khắc nhìn xuống khung công hội, thấy ba tên Xác Không Mang Quần, Em Mới Mười Lăm cùng Hạt Dưa đang cùng hai acc nhỏ dược sư cấp ba mươi đang ở phó bản Bích Vân Thiên. Phó bản này là một phó bản cấp bốn mươi, thích hợp nhất cho mấy tên ngốc ngốc đánh phó bản mà kéo theo acc nhỏ. Xem ra bọn họ thực sự định chơi hệ dưỡng thành, tự mình huấn luyện hai vυ' em.
【 công hội 】Toái Tâm: Đừng mang acc nhỏ vội. Hôm nay nhất định phải đánh qua Lão Tam, mười hai giờ tối nay đánh phó bản mới.
【 công hội 】Yêu Phi: Mọi người cứ đi đánh phó bản đi. Dù sao tôi cũng không có việc gì để làm, để tôi kéo acc nhỏ cũng được.
Thực ra trong Người Mạo Hiểm có rất nhiều công hội hằng ngày đi đánh phó bản phải đúng giờ, nếu không đi được còn phải gọi điện xin phép, đến muộn còn bị trừ DKP, thật sự là còn mệt hơn cả đi làm. Điểm tốt nhất của Nam Đường chính là mọi người không quan tâm đến tiến độ đánh phó bản, chỉ cần bạn bè được tụ tập một chỗ, cho dù là chạy thi thể cũng được coi là một việc vui vẻ.
【 đội ngũ 】Toái Tâm: Boss này như thế này, Boss giai đoạn một sẽ phun nước thành vòi, đội đánh xa nhớ tránh nước. Giai đoạn hai, Boss sẽ phóng một cột nước, cột nước này sẽ xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, mọi người phải vừa chạy quanh Boss vừa đánh. Tôi biết nói như vậy, mọi người không hiểu lắm, đội đánh xa đi gần Chanh với Xoài, đội đánh gần đi gần tôi. Đánh trước một lần thử xem thế nào.
Boss vừa ra, T ngã, cả đội bị diệt.
【đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Em yêu, anh nghĩ thế này, chúng mình nên mở YY để chỉ huy, như vậy phối hợp giữa tất cả sẽ đơn giản hơn một chút. (@^_^@) Thực ra là anh muốn nghe giọng của em đó.
【 đội ngũ 】Toái Tâm: Tôi không có mic.
【đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: …
【đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Em yêu, em không phải con gái chứ? Không thì sao phải thẹn thùng như thế, ôi chao, ôi chao.
【 đội ngũ 】Toái Tâm: Chúng ta thử lại lần nữa, nếu không được, thì nghĩ biện pháp.
Lần thứ hai vẫn giống như những lần trước. Sau ba bước đi an toàn, tất cả đều chết. Tiếu Khắc do dự một lúc, ấn phím O, trong khung bạn bè, chọn Hạo Kiếp.
【 mật 】Toái Tâm: Có bận gì không, giúp tớ một chút.
【 mật 】Hạo Kiếp: Không bận thì Công Tử Tiêu, có bận thì tìm Hạo Kiếp. Số tớ thật khổ【 mật 】Toái Tâm: … Thôi, tớ vẫn nên tìm người khác thôi.
【 mật 】Hạo Kiếp: Đừng dỗi, có chuyện gì?
【 mật 】Toái Tâm: Đánh Lão Tam, thay tớ lên YY chỉ huy một chút.
【 mật 】Hạo Kiếp: Cậu có phải câm điếc đâu, sao lại bắt tớ chỉ huy?
【 mật 】Toái Tâm: XXXXXX, phòng đội ngũ đánh phó bản, sau đó lên acc game của tớ.
【 đội ngũ 】Toái Tâm: XXXXXX, phòng đội ngũ đánh phó bản tập hợp.
【 đội ngũ 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh:()/ Chúng ta cuối cùng cũng có thể nghe thấy giọng của chị dâu.
【 đội ngũ 】Em Mới Mười Lăm: ^0^ Chị dâu, bọn em ở YY, chờ chị đến lâm hạnh nhé【đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu:→_→ Mấy đứa biến mau, đấy là vợ yêu nhà anh chứ, mấy đứa không được giành sự chú ý với anh.
Tin tức đội ngũ: Toái Tâm đăng xuất.
Dù sao Tiếu Khắc cũng không có việc gì để làm, đành gom đống quần áo bẩn tích mấy ngày nhét vào máy giặt. Tiếng máy giặt ầm ầm vang lên, Tiếu Khắc đứng bên cạnh máy giặt đột nhiên thấy có chút nhàm chán. Từ nhỏ cậu đã có khuynh hướng tự khép mình lại, cha mẹ, bác sĩ tâm lí là toàn bộ cuộc sống của cậu, thật ra cũng có đôi khi cảm thấy có chút cô đơn.
“Reng Ge Li Ge Reng, Hey, Reng Ge Li Ge Reng.” Di động của Tiếu Khắc đột nhiên vang lên.
Người gọi tới: Lí Hạo
“Tiếu Khắc, tớ đăng xuất khỏi acc của cậu rồi, cậu có thể onl.” Lí Hạo nói.
“A?” Tiếu Khắc nhìn đồng hồ. Tuyệt đối không nhìn lầm, từ lúc cậu log out đến giờ mới được mười phút, cậu không tin cái đám kia lại có thể đánh ngã Lão Tam trong vòng mười phút đồng hồ.
“Đội ngũ giải tán, Công Tử Tiêu bỗng dưng nói không đánh nữa, giải tán đội luôn.”
“Ừm, biết rồi.”
“Xin cậu, hai đứa mình chơi với nhau từ hồi còn mặc quần thủng đít, cậu không thể nói dài hơn được à?”
“Hôm nay thật sự đã làm phiền cậu rồi.”
“É…” Lí Hạo nghe xong, nửa ngày không nói câu nào, cuối cùng thở dài: “Haiz, đừng có khách sáo như thế, trong công hội có người gọi tớ đi làm nhiệm vụ, tớ cúp trước nhé.”
“Ừ.”
Tuy Lí Hạo đã không onl bằng acc cậu nữa, nhưng quần áo đã bỏ vào máy giặt rồi, vậy nên Tiếu Khắc vẫn đem phơi hết đống quần áo đã giặt sạch rồi mới vào game.
Tin tức công hội: Toái Tâm đăng nhập.
Kênh công hội im lặng, không một ai lên tiếng, việc này đối với Nam Đường mà nói là một việc vô cùng bất bình thường. Tiếu Khắc ấn phím O, thấy Công Tử Tiêu vẫn còn onl, thông báo vị trí là không rõ.
【 mật 】Toái Tâm: Sao bỗng dưng lại giải tán đội?
Một lúc lâu sau cũng không thấy Công Tử Tiêu trả lời, chẳng lẽ không ở cạnh máy tính? Toái Tâm mật anh thêm hai lần nữa, vẫn không thấy phản ứng gì. Toái Tâm triệu hoán tọa kỵ bay lên trời, bay thẳng đến nơi chỉ có một mảnh màu vàng, không chút sắc xanh, sau đó chậm rãi bay lêи đỉиɦ, cuối cùng hạ cánh ở phía trên mảnh tro bụi màu vàng kia.
Tiếp đó, ấn phím M, mở bản đồ ra, cậu nhớ mang máng là bản đồ phía đông. Cậu nhìn bản đồ phía đông, cơ bản đoán được phương hướng của bản đồ mới. Đến nơi, cậu lại nghiên cứu bản đồ mới một chút, nhớ lại nơi hôm qua mình ngã chết, rất nhanh tìm được chỗ hổng kia. Đợi đến khi nhân vật rơi được một nửa đường, cậu mới nhớ ra, hôm nay mình không mang theo Phục Sinh.
Toái Tâm nằm trên thảo nguyên, bên cạnh là một cỗ thi thể khác. Hai người không nói câu nào, chỉ nằm đó một hồi lâu.
【 phụ cận 】Công Tử Tiêu: Em yêu, anh biết là em cũng không mang Phục Sinh mà…
【 phụ cận 】Toái Tâm: Mật anh sao anh không trả lời?
【 phụ cận 】Công Tử Tiêu: T^T Em yêu, qua đỉnh núi với nơi này, chỉ có thể dùng kênh phụ cận thôi.
【 phụ cận 】Toái Tâm: Nếu không mang Phục Sinh thì sao không quay về?
【 phụ cận 】Công Tử Tiêu: Em yêu, em đã từng nghe nói nhân vật bị lag chết chưa?
【 phụ cận 】Toái Tâm: Anh bị lag chết?
【 phụ cận 】Công Tử Tiêu: Không.
【 phụ cận 】Công Tử Tiêu: Là chúng ta…
Cuối cùng hai người phải liên hệ với GM mới quay về chủ thành được, còn bị GM cảnh cáo một phen, không được BUG vào bản đồ mới nữa, nếu không sẽ bị đóng băng tài khoản. Hai người luôn miệng hứa với GM sẽ không vào bản đồ mới nữa.
【 công hội 】Dữ Thú Đồng Hành: Quan Phương Lam Thϊếp, nói là sẽ mở vào lễ Trung Thu.
【 công hội 】Hạt Dưa: Sao đột nhiên lại trước thời hạn thế?
【 công hội 】Dữ Thú Đồng Hành: Sao tôi biết được, cậu tôi cũng không phải người của công ty game.
【 loa 】Nắm Gạo Nếp: Quấy rầy các bạn chơi, với tư cách là nhà ngoại giao của công hội Cấm Vệ Quân, tôi đại diện cho Cấm Vệ Quân, khiêu chiến với công hội Nam Đường, hy vọng chư vị Nam Đường chuẩn bị sẵn sàng. Chiến đấu tới cùng, đến khi công hội của các người hoặc công hội chúng tôi phải giải tán hoặc bỏ server này mới thôi.
【 thế giới 】Viên Đạn Thật: Tôi cũng biết, server này cũng chẳng phải một server thái bình, nhưng gần đây muốn thái bình cũng không được nữa rồi.
【 thế giới 】Cagalli 3000: Mở sòng bạc đi, tôi cá Nam Đường thắng.
【 thế giới 】ENTER: Mua đại, mua tiểu, mỗi bộ một tay.
【 công hội 】Dữ Thú Đồng Hành: …
【 công hội 】Hạt Dưa: …
【 công hội 】Bảy Ơ Đêm: …
【 công hội 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Tan đi, tan đi, tất cả mọi người quay về trong bát của mình đi thôi.
【 công hội 】Dữ Thú Đồng Hành: Lão đại, làm sao bây giờ?
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Nếu mấy đứa nó đã nói như vậy, ở dã ngoại, gặp được thì gϊếŧ hết đi.
【 mật 】Công Tử Tiêu: Em yêu Đã hơn 11h rồi, anh hôn chúc ngủ ngon em sớm một chút nhé ╭(╯3╰)╮
【 mật 】Toái Tâm: Ngủ ngon.
【 mật 】Công Tử Tiêu: A a a, em yêu, lần đầu tiên em đáp lại anh, em bắt đầu thích anh rồi phải không? ^0^
【 mật 】Công Tử Tiêu: Em yêu, hôn lại một cái đi mờTin tức hệ thống: Bạn bị đối phương chắn.
Tiếu Khắc cười đăng xuất, rồi tắt máy tính đi. Di động có một tin nhắn chưa đọc. Trong hai giây khi mở tin nhắn ra, Tiếu Khắc đoán, là con của cậu bị PC bắt, hay là cậu vừa trúng thưởng lớn mấy chục vạn. Kết quả là tin nhắn của dì: “Cuối tuần về ăn cơm nhé.”
Tiếu Khắc soạn tin trả lời: “Vâng.”
Ngón tay dừng ở trên màn hình một lúc, rồi mới ấn gửi đi.
Hôm sau, Phan Triệu Dương như thường lệ, sát giờ mới đến, trong tay còn xách đồ ăn sáng, là đồ ở M Kí. Tổng cộng có ba phần, y ngồi trước bàn một mình ăn hết sạch ba phần đồ ăn sáng, sau đó vỗ bụng thở phào một cái. Quản lí Tạ Đính ưỡn cái bụng mang thai của ông lượn một vòng trong phòng làm việc, cuối cùng đứng trước mặt Phan Triệu Dương, phê bình y một hồi mới cảm thấy mĩ mãn quay về. Phan Triệu Dương là chính điển hình cho câu lợn chết không sợ nước sôi, quản lí vừa đi, lại lôi một đống khoai sấy từ trong tủ ra.
Quan hệ giữa Tiếu Khắc với các nhân viên khác trong phòng Hậu Cần cũng không được tốt lắm. Nguyên nhân đầu tiên là do bản thân cậu là một người trầm tĩnh, ít nói. Thứ hai là, đại bộ phận những người như Tiếu Khắc vào phòng Hậu Cần này, chỉ coi nơi đây là một cái ván cầu, không được mấy tháng sẽ rời đi. Đến khi vào được phòng khác rồi, chỉ hận không thể vạch một cái giới hạn với mấy người bên Hậu Cần này. Lâu dần, mọi người cũng không ôm hy vọng gì với những người đến phòng Hậu Cần chờ đợi được chuyển đi nữa.
Thực ra Tiếu Khắc vô cùng vừa lòng với công việc ở phòng Hậu Cần, không cần xã giao, không cần quan hệ, chỉ cần làm tốt việc mình phải làm thì không cần quan tâm cái gì khác, vậy mà lại có một tên bạn vô tâm vô phế, tùy tiện như Phan Triệu Dương. Cho đến bây giờ, Phan Triệu Dương cũng không có phát hiện ra cậu vốn dĩ kiệm lời, ít nói không phải bởi vì tính cách lãnh đạm, mà bởi vì cậu có chướng ngại ở phương diện này.
Khi đang làm những công việc như hàng ngày, ở trên giá sách phòng Sáng Tạo, Tiếu Khắc tìm được một tờ danh sách giới thiệu vắn tắt về công ty. Tổng Giám đốc: Tiêu Vũ Khải. Tiếu Khắc ngẩng đầu nhớ lại ngoại hình của người đàn ông này, lại nhìn cái tên, cảm thấy quả thực rất hợp.
Phan Triệu Dương huýt sáo bước ra khỏi thang máy, tâm trạng thoạt nhìn vô cùng tốt. Khi nhìn thấy Tiếu Khắc, đột nhiên nói: “Tổng Giám đốc bảo cậu lên đó, lắp đèn lên.”
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
【 công hội 】Dữ Thú Đồng Hành: Chị dâu sắp lên YY, chúng tiểu nhân nhanh đi vây xem.
Trong nháy mắt, số người trong YY công hội lên đến bảy mươi người, dù có đánh phó bản hay không, mọi người đều ngồi xổm trong đây, chờ Toái Tâm mở miệng.
“Mở Buff, mọi người chú ý vị trí đứng. Tới thời điểm cần phóng kỹ năng, tôi sẽ nhắc nhở mọi người. Khi Boss phóng kỹ năng, tôi sẽ nhắc nhở mọi người.” Một lúc lâu sau mới có một giọng nam vang lên, ước chừng khoảng hai mươi tuổi. Trong đội ngũ là một mảnh kích động.
【 đội ngũ 】Trà Chanh: Gì vậy trời, sao lại là lão đại Hạo Kiếp?
【 đội ngũ 】Pudding Xoài: Còn cần nói sao, khẳng định là lão đại Hạo Kiếp lên acc của chị dâu, thay chị ấy chỉ huy.
【 đội ngũ 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Hàng này không phải chị dâu ư? Lãng phí tình cảm của tôi a T^T
【 đội ngũ 】
【đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Không đánh nữa, giải tán đi.
Tin tức đội ngũ: Đội ngũ của bạn đã giải tán.
[1]Mau vào trong bát đi (快到碗里来 – “Get in the bowl quickly”): Một trong những cụm từ phổ biến nhất được dùng trên mạng, tại Trung Quốc năm 2012. Câu chuyện về câu nói này: Trong một quảng cáo M&M, một cô gái nói với bạn trai mình rằng cô muốn ăn sô cô la, vì thế, chàng trai cầm theo một cái bát, và mở tủ ra. Ở trong tủ, hai nhân vật M&M bắt đầu ném đồ ăn vào người chàng trai. Chàng trai nói với chúng “Mau vào bát đi”, nhưng M&M trả lời rằng, “Anh mới phải vào bát đó!”