Nữ Nhân Các Ngươi Thật Phiền Phức

Chương 62

Sau một đêm cứ nghĩ là yên bình thì sáng sớm hôm sau tin tức nóng hổi ngày hôm qua tại tập đoàn Triệu thị bị nhiều ký giả quay quanh cũng được đăng lên các mặt báo lẫn các đề tài truy cập trên các trang mạng xã hội. Trên các mặt báo đều là tin 'Triệu tổng được Đổng tổng cầu hôn trước cửa công ty tràn ngập lãng mạn' 'Triệu tổng từ chối Đổng tổng, thừa nhận đã có hôn phu'  nhưng việc không phải ngừng ở đấy mà diễn biến càng phức tạp hơn, chẳng biết ở đâu có cả đoạn video Nguyệt Cát trước kia từng đến nhà Đổng Kiệt dùng cơm được cha mẹ hắn đối xử như con dâu, lại có cả cảnh lôi lôi kéo kéo nhau tại sảnh khách sạn màn hình rõ nét nhìn rõ khuôn mặt cả hai chân thật như vậy, càng khiến tin đồn 'Triệu tổng có mới nới cũ, bội bạc vong ân'  tràn ngập trên các kênh truyền thông, nàng bây giờ bị bôi đen hết chỗ biện giải.

Gia Minh ngồi tại sofa phòng khách một tay kẹp lấy điếu thuốc, tay còn lại thì nhìn chằm chằm vào từng từ từng chữ trên trang báo, khuôn mặt chẳng biểu lộ cảm xúc phẫn nộ hay buồn tủi gì. Gia Long biết chuyện này là chuyện của cô và nàng dù không muốn xen vào nhưng nếu lại đổ vỡ ra hôn phu của nàng là cô chẳng khác nào lại liên lụy Bạch gia bị chế giễu, con gái lại mang danh chưa lấy vợ lại phải đội nón xanh. Tuệ Lâm ngồi cạnh cô lại im lặng lướt nhìn những kênh báo điện tử xem tin tức nóng hổi này, nàng biết chuyện này ngoài phạm vi nàng có thể quản, Gia Minh không thích chuyện của mình lại bị người khác xen vào.

"Con dự tính sẽ thế nào? Còn muốn rước cô ta về nhà hay không?"

Cô gấp lại tờ báo để lại lên bàn, hơi nâng tách trà lên nhấm nháp "Lão bà thì không thể bỏ, vợ con có làm sai thì con sẽ dạy lại."

Ông lẫn Tuệ Lâm hơi kinh ngạc khi cô nói như vậy, cô nói như vậy chẳng khác nào cô tin tưởng nàng, cô lại nói tiếp "Với cả danh dự Bạch gia sao có thể để người khác chế nhạo được, con sẽ tự có cách giải quyết." Lời vừa dứt, thì điện thoại lại truyền đến tiếng điện thoại, nhìn dãy số quen thuộc cũng biết người đầu dây bên kia là đang phẫn nộ thế nào gấp đến nổi tìm cô rồi.

Cô cũng nhanh chóng bắt máy, nhẹ gọi tên người bên kia đầu dây "Ngoại công!"

"Chuyện trên mặt báo lẫn trên các trang mạng kia là cái quỷ gì nữa đây? Có phải sự thật hay không? Nếu là thật con bỏ cô ấy ngay cho ta, ta không chấp nhận có cháu dâu...." lời chưa nói hết đã nghe tiếng của ngoại mẫu giật lấy điện thoại trách mắng "Ông đã già đến như vậy rồi còn không nhìn khách quan hơn được sao? Tiểu Minh còn không có phản ứng ông ở đây bực dọc cái gì?!" chỉ nghe ngoại công khẽ 'hừ' một cái.

Sau đó liền truyền đến tiếng nhẹ nhàng của ngoại mẫu "Tiểu Minh có phải cháu dâu bị oan hay không? Ta nhìn nàng cũng không phải là người như vậy?"

"Con vẫn chưa biết, chỉ mới đọc tin này sáng nay, cô ấy cũng rất ít nhắc đến quan hệ của cô ấy và hắn. Con sẽ cho người giải quyết!" cô đưa tay lên vuốt vuốt mi tâm mà trả lời, tự nghĩ chuyện này thật phiền phức.

"Hảo, nếu điều tra không phải là sự thật thì con phải lấy lại danh dự cho nàng, cháu dâu nhà họ Âu Dương không dễ bị ức hϊếp. Còn nếu là sự thật thì ta không mong muốn con tiếp tục dây dưa với nàng nữa biết không?"

"Ngoại mẫu, con biết sẽ làm thế nào mà, ngài đừng quá lo lắng. Xong chuyện này con lại đến thăm ngài có được hay không? Con rất nhớ ngài nha!" cô cũng không muốn tiếp tục đề tài này mà lảng sang chuyện khác.

"Con cũng biết nhớ lão nhân như ta sao, thật là quá dẻo miệng rồi. Ta lúc nào cũng mong muốn con ở đây bồi hai chúng ta." bà nói xong lại thở dài.

"Con sẽ cố gắng sắp xếp thời gian mà, con có việc rồi. Con cúp máy trước nhé!" đầu dây bên kia truyền đến chữ 'Hảo' thì cô cũng dập máy.

Hai người bên cạnh im lặng lắng nghe hết câu chuyện, nhìn đồng hồ cũng đến giờ đến công ty thì cũng cầm theo cặp hồ sơ nói một tiếng liền rời đi. Chỉ có Tuệ Lâm cô hơi kéo nàng lại dặn dò vài câu "Thời gian có thai rất dễ bị áp lực cho nên đừng quá cố sức làm việc có biết không? Giờ cơm trưa hàng ngày, em sẽ mang cơm đến cho nên chờ em đến không được ăn thức ăn nhanh hoặc bỏ bữa có biết không?"

Tuệ Lâm lần đầu nghe cô nói nhiều như vậy, toàn là lời quan tâm môi không tự chủ cong lên, bước vài bước đến phía trước nghiêng người hôn lên má cô. Gia Minh cũng biết mình nói nhiều rồi nên hôn lên trán nàng tạm biệt tiễn nàng ra cổng đi làm.

Đi vào gara xe, khuôn mặt có tiếu ý thu hồi lại chỉ còn vẻ âm trầm, cô lại móc điện thoại trong túi ra lướt qua dãy số, đầu dây bên kia lại rất nhanh bắt máy "Thấy việc sáng nay chứ? Cậu thử điều tra xem là tên nào giở trò, nhanh chóng giải quyết đống phiền phức này đi."

"Được!" giọng nam trầm ổn đáp ứng cũng nhanh chóng tắt máy.

Cô cũng nổ máy lái khỏi cổng biệt thự Bạch gia, một hướng liền chạy đến biệt thự Triệu thị, còn một người đang rất cần thấy cô lúc này.