Nữ Nhân Các Ngươi Thật Phiền Phức

Chương 37: (H nhẹ)

Ánh nắng từ ngoài xuyên qua kẻ hở của rèm cửa lọt thẳng vào phòng, trên giường có một người quấn lấy người kia mà yên ổn nhắm mắt.

Cô là người tỉnh dậy trước, nhìn con người rúc trong lòng mình mà ngủ, cô không khỏi lắc đầu. Kéo xuống tấm chăn đắp trên người nàng, một cổ thân thể trắng nõn nà ẩn bên trong chiếc váy ngủ màu đen hiện ra trước tầm mắt cô. Phần phía dưới lại trướng lên như bao ngày, khiến không khỏi khó chịu muốn xuống giường để đi giải quyết.

Lại nhìn sang người kia từ khi nào dây áo đã trễ vai để lộ vòng một căng tròn khiến cô càng khó chịu thêm, 'người bạn nhỏ' của cô không khỏi hưng phấn mà ngẩng cao đầu. Thật là lâu ngày không cầu hoan cũng không cần nhìn như vậy mà ham muốn con người bên cạnh chứ.

Cô ngồi dậy đi đến phòng tắm, do vô tình nên cửa chỉ khép hờ. Bước vào phòng tắm, cô vội vén lên chiếc áo thun cùng cởi ra phân nửa quần thể thao của mình, ngay lập tức dươиɠ ѵậŧ cỡ to lộ ra ngoài, cô không mấy bất ngờ vì chuyện này cô đã phải trải qua rất nhiều lần rồi.

Cô nhẹ nhàng chạm vào thân cây gậy của mình, dươиɠ ѵậŧ to và dài, những đường gân nổi dọc thân, dươиɠ ѵậŧ của cô hồng hào, đầu khấc to trên đỉnh còn có thể thấy được một lỗ nhỏ đang rỉ một chút nước nhờn trắng. Vuốt nhẹ thân dươиɠ ѵậŧ khiến Gia Minh cảm thấy tê dại, trượt lên xuống nhiều lần thì cô bắt đầu tăng nhanh cường độ ma sát thân dươиɠ ѵậŧ, tốc độ càng tăng nhanh thì cô lại cảm thấy sung sướиɠ. Nhưng cắn chặt hàm răng để không phát ra âm thanh nào khi kɧoáı ©ảʍ đang dần dần lấn chiếm.

Đang chìm trong cảm giác đê mê thì đột nhiên cánh cửa phòng tắm mở ra, cô xoay người, đứng sững một giây sau chợt lấy lại lý trí và phát hoảng kêu lên "Sao dì lại vào đây, mau ra ngoài nhanh lên!"

"Ta chỉ thấy con đi vào đây rất lâu sợ xảy ra chuyện gì nên muốn vào xem thử." nàng không đi ra lại tiến vào phòng, nhìn thứ sừng sững giữa hai chân cô "Có phải rất khó chịu không? Để ta làm dịu nó lại nhé!"

Chưa để câu trả lời thì nàng đã nâng tay mình lên bà chạm vào dươиɠ ѵậŧ của con mình, cảm nhận thật rõ ràng những đường gân, vuốt dọc thân dươиɠ ѵậŧ, Gia Minh khẽ rùng mình một cái. Nàng khụy người xuống ngang hông của cô, hít lấy hương bạc hà the the nơi tư mật của cô, bất giác khóe môi chợt cong lên một đường yêu mị.

Mở ra đôi môi anh đào, đưa lưỡi liếʍ vòng quanh thân dươиɠ ѵậŧ, dọc theo dươиɠ ѵậŧ đến phần qυყ đầυ, trên cùng là một cái lỗ nhỏ đang rỉ nước. Liếʍ đến phần qυყ đầυ khiến cô sung sướиɠ bật ra rên khẽ "Chết tiệt!"

Nàng vẫn tiếp tục phần việc của mình, mở rộng bờ môi nàng mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để dươиɠ ѵậŧ của cô. Di chuyển đầu mình để dươиɠ ѵậŧ có thể vào sâu hơn, dươиɠ ѵậŧ đã vào tận cuống họng nàng nhưng thân dươиɠ ѵậŧ vẫn chưa vào hết. Cảm nhận được sự sung sướиɠ, Gia Minh dùng hai tay giữ đầu nàng lại ra sức nhấp, càng nhấp càng hăng, mỗi cú nhấp đều vào sâu trong cuống họng của nàng, cô muốn nhiều hơn nữa cái cảm giác khoái hoạt này.

Một cú nhấp lút cán, nàng ứa nước mắt, hai tay chống ngay phần hông của Gia Minh đẩy ra, nhưng vẫn không được, sức của nàng không thể nào đọ lại cơn kɧoáı ©ảʍ của cô. Nàng cảm thấy thở không thông, một phần là do dươиɠ ѵậŧ quá sức to so với nàng, một phần cũng do Gia nhấp quá nhiều, quá mạnh mẽ.

Khẽ rên cô run người, dươиɠ ѵậŧ giật giật liên hồi rồi phóng xuất ra một dòng chất dịch ấm nóng, vào thẳng trong dạ dày của nàng. Chất dịch sền sệt, không quá tanh, nóng hổi chạy thẳng vào cuốn họng trôi tuột xuống dạ dày, vì cô xuất ra rất nhiều nên đã tràn ra khỏi khóe miệng, ánh mắt nàng mơ hồ ngấn nước.

Chưa dừng lại ở đó, Gia Minh còn cố nhấp thêm vài nhịp rồi xuất, dươиɠ ѵậŧ giật liên hồi phóng ra những dòng chất dịch nóng hổi. Xuất dồn dập khiến nàng không kịp trở tay, cảm giác lâng lâng lạ thường. Thoát khỏi sự kɧoáı ©ảʍ, Gia Minh rút dươиɠ ѵậŧ ỉu xìu của mình ra khỏi miệng của nàng, chất dịch màu trắng đυ.c theo đó tràn ra ngoài vương vãi trên áo nàng, trông gợϊ ȶìиᏂ biết bao.

Nuốt xuống số tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn lại, nàng lảo đảo đứng lên. Cô tiện tay đỡ nàng dậy để nàng dựa vào người mình, một tay khác kéo quần lại. Thấy ánh mắt nàng vẫn còn mê mang nhưng cô phải kìm lại nếu tiến tới tiếp sẽ trễ giờ học mất.

"Nhìn dì rất thông thạo việc này, có phải bên ngoài học hỏi rất nhiều không?" cô nhíu mày hỏi.

"Ta không có!" nàng đẩy vai cô ra, trừng mắt nhìn cô "Đừng nói ta như vậy, người ta tâm tâm niệm niệm cũng chỉ có con, người ta muốn vui vẻ cầu hoan cũng chỉ có con, không được nói sai về ta!"

Cô hơi ngạc nhiên khi nàng phản ứng mạnh như vậy, kéo nàng lại bên cạnh mình xoay một vòng áp nàng lên cạnh tường lạnh lẽo kia, khiến nàng không khỏi run người "Không có thì không có, sao này sẽ không nói như vậy nữa!"

Tuệ Lâm hất mặt sang một bên giận dỗi, khiến cô khỏi bật cười, đúng là người trước mặt nhiều lúc rất khả ái. Cô đưa tay nâng cầm nàng lên đối diện mình, ánh mắt khẽ híp lại, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng kia nhưng không tiến vào chỉ chạm nhẹ bên ngoài rồi rời đi.

"Đã không còn sớm, con còn phải chuẩn bị đi học." cô đứng cách nàng một khoảng rồi xoay người bước ra khỏi phòng tắm để lại một câu "Khi về sẽ hảo hảo chăm sóc dì trên giường sau." khiến nàng không khỏi đỏ mặt.