"Gia Minh, em cũng đến tham dự ở đây sao?" Nguyệt Cát thấy cô từ sân sau vào liền đi vòng đến trước mặt cô.
"Nguyệt Cát?" cô đảo mắt một vòng trong buổi tiệc rồi mới nói tiếp "Bất đắc dĩ phải tham dự thôi!"
"Đây!" Nguyệt Cát nâng một ly rượu khác đưa đến.
Gia Minh cũng tiếp nhận, hai ly cụng vào nhau nghe tiếng vang nhẹ, cô đưa lên nhấp lấy một ngụm, Nguyệt Cát nhìn cô cười híp mắt cũng nâng ly rượu lên nhấp một ngụm nhỏ. Bên này, Tuệ Lâm thấy cô đứng trò chuyện, uống rượu vui vẻ với Nguyệt Cát không khỏi nhíu mày, lúc đảo mắt chỗ khác nhìn lại lần nữa đã thấy Nguyệt Cát câu tay cô đi đến chỗ khuất sau dãy cầu thang.
Tuệ Lâm liền rời đi theo sau đến chỗ tối trong kia, nàng không khỏi trợn mắt. Gia Minh áp Nguyệt Cát vào tường, hai người môi giao môi mặn nồng, môi cô một lúc sau lại dời xuống cổ của nàng mυ'ŧ mát. Nguyệt Cát ôm chặt đầu của Gia Minh, ép sát cơ thể mình vào người của cô, miệng lại rên khẽ vui sướиɠ.
Tuệ Lâm có xúc động muốn tách hai con người đó ra, nàng đưa tay bịt miệng mình lại liền dậm mạnh gót rời khỏi chỗ đó. Gia Minh nghe có âm thanh vang lên liền dừng động tác nhìn về phía phát ra âm thanh nhưng chẳng thấy gì, xoay đầu lại nhìn người còn mê man đang dựa cả cơ thể lên người mình liền nhếch mép. Ôm chặt nàng rời khỏi chỗ đó đi đến nhà vệ sinh.
"Gia Minh trong này cũng được sao?" Nguyệt Cát dùng âm thanh cực nhỏ nói.
"Tất nhiên....nếu không thì thôi vậy!" vừa dứt lời liền xoay lưng muốn mở cửa buồng vệ sinh đi ra.
"Không, chị...chị muốn em!" Nguyệt Cát cầm tay cô giữ lại không cho mở cửa.
"Như vậy có phải rất ngoan ngoãn không? Đến đây nào!" cô tiến lại đóng nắp bồn cầu ngồi xuống.
Nguyệt Cát ngoan ngoãn tiến lại đứng trước mặt cô, cô vén váy dạ hội đỏ rực của nàng lên, nhẹ nhàng vuốt ve cặp đùi thon thả xong kéo nàng ngồi lên đùi mình. Tay đưa ra sau, mở dây kéo xuống, phần trên liền rơi xuống để lộ bộ ngực đầy đặn, cô liền đưa tay lên xoa nắn lấy hai gò bồng của nàng, liền cúi đầu mυ'ŧ lấy một bên, tay kia vẫn không ngừng động tác.
Nguyệt Cát giữ chặt đầu Gia Minh vào bộ ngực của mình, như muốn ép cô vào thân thể của mình. Cô lại dời một tay xuống, luồn vào bên trong qυầи ɭóŧ đã ướŧ áŧ vân vê hoa thạch. Động tác này, làm Nguyệt Cát không còn cách nào kìm chế tiếng rên của mình liền hừ nhẹ một cái hơi thở cũng gấp gáp lên. Nàng cũng không yếu thế đưa tay xuống hạ thể của cô cách một lớp vải xoa bóp lấy vật bên trong đang dần cứng lên.
Thấy động tác cô cũng buông Nguyệt Cát ra, nàng hiểu ý liền từ trên đùi cô đứng dậy, quỳ xuống đất mở dây kéo quần cô xuống, lại kéo chiếc boxer theo. Ngay lập tức dươиɠ ѵậŧ của cô bật ra, dựng thẳng lên, nàng cầm lấy thân dươиɠ ѵậŧ bắt đầu vuốt ve, môi cũng kề đầu khấc mà liếʍ láp cái lỗ nhỏ rỉ một ít nước trắng. Sau lại bắt đầu nuốt nửa thân dươиɠ ѵậŧ vào miệng thì dừng lại, cô đưa tay giữ lấy mái tóc có chút rối của nàng lên, liền đẩy hông ra trước, dươиɠ ѵậŧ của cô liên tục ra vào trong khoang miệng của nàng.
Nhầm cú nhấp lút cán vào trong cuốn họng của nàng làm nàng ứa nước mắt nhưng không phản kháng lại, thuận theo cô. Sau trận nhấp liên hồi, dươиɠ ѵậŧ của cô co giật liên tục bắn tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuống thẳng dạ dày của nàng, Nguyệt Cát đưa lưỡi liếʍ đi một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra khỏi miệng mình xong liền ngẩng đầu lên nhìn cô.
Gia Minh đỡ nàng đứng dậy, xoay người nàng lại phía tường trong, ở phía sau cô mơn trớn dươиɠ ѵậŧ trước cửa động ướŧ áŧ kia, đủ trơn trượt liền tiến thẳng vào bên trong. Nguyệt Cát nhận được dị vật xâm lấn liền "Ưm" lên một tiếng, vì đây là nơi công cộng nàng không thể tự do rêи ɾỉ như trong phòng riêng như lần trước, cảm giác lo sợ người phát hiện, lại vừa cảm nhận được khoái hoạt, nàng thích cảm giác này.
Cô ở phía sau bắt đầu đẩy hông liên tục, dươиɠ ѵậŧ của cô trong động khẩu cũng không ngừng chạm đến điểm cuối của nàng. Tay luồn qua ôm hông nàng, tay khác lại mò xuống hoa thạch mà vuốt ve lên xuống.
"Minh....chị....chị sắp ra rồi!" Nguyệt Cát nỉ non nói.
"Nhanh như vậy!" cô vừa nói xong thì động khẩu nàng liền co rút hút chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của cô vào trong, cao triều qua đi nàng liền xụi lơ xuống. Cô nhanh tay bắt được thân thể nàng dựa vào người mình, cô hạ người xuống một chút bế nàng lên, dươиɠ ѵậŧ vẫn ở bên trong liên tục cử động, ra vào thỏa mãn du͙© vọиɠ.
Nguyệt Cát ôm chặt lấy cổ cô, miệng bên tai cô không ngừng rêи ɾỉ, lâu lâu lại đưa lưỡi ra liếʍ lấy vành tai của cô, đến giây phút cuối nàng ở cổ của cô mυ'ŧ một cái thật mạnh làm nổi lên vệt ô mai chói mắt. Lần này cô không ra bên trong nàng mà để nàng xuống ôm lấy, tay đưa xuống dươиɠ ѵậŧ của mình sục vài cái tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng xuống bồn cầu, cô nhấn nút để nước dội đi một dấu vết cũng không còn.
Một bên lại lấy giấy lau chùi phần bên dưới của Nguyệt Cát vẫn còn ẩm ướt, cũng thuận tay sửa sang lại bộ váy cho nàng, đóng dây kéo lên lại chỗ cũ. Lúc này mở cửa ra bên trong không có ai mới dắt nàng ra khỏi buồng vệ sinh, để nàng tự sửa lại tóc tai của mình. Cô lại ở một bên rửa tay, lại quan sát mình một chút trong gương, sửa sang lại cổ áo không ngờ nhìn trên cổ lại có dấu vết của chuyện tình vừa qua đi, cô không khỏi nhíu mày nhìn người bên cạnh. Nguyệt Cát thấy vậy nở nụ cười xán lạn, thừa nhận việc mình làm. Sửa sang lại hoàn tất, cả hai mới quay trở lại buổi tiệc.