Lại Mà Xem Nhóc Con Điềm Điềm

Chương 19.14: Mị lực từ tính cách bùng nổ

Khương Điềm Điềm: “Ở, không sang khu rừng nhỏ ạ?”

Trần Thanh Phong: “Hôm qua mưa to cả đêm, nói không chừng nay còn nhặt được nấm ấy chứ, dù sao cũng nhân tiện trong lúc làm việc luôn, ở đâu nhổ cỏ heo mà không như nhau, không bằng đi lên núi.”

Khương Điềm Điềm không hiểu rõ mấy về đại đội Bội Thu, nhưng cô không biết cũng không sao, Trần Thanh Phong biết là được. Hai người rẽ ngoặt, không tới khu rừng nhỏ mà đi thẳng lên núi. Dù ở đây là phương Bắc, nhưng chỗ này cũng không phải loại rừng sâu núi thẳm tiếp giáp, cho nên dù cũng có con mồi thì không nguy hiểm gì mấy.

Đôi trẻ đi lên núi, Trần Thanh Phong lôi kéo Khương Điềm Điềm, nói: “Cẩn thận chút.”

“Vâng!” Khương Điềm Điềm đi thật chậm, cũng không có cách nào nha, đường xá rất tệ.

Dù cô thuộc trường phái sống vô tư, siêu lạc quan và có năng lực thích ứng mọi hoàn cảnh, nhưng rốt cuộc vẫn là tiểu thư nhà giàu thế hệ 10x lớn lên tại thành phố, cũng chưa bao giờ chịu cực thật sự đâu. Cô nhích từng bước đi theo sau lưng Trần Thanh Phong.

Hai người đi không được bao xa, đột nhiên Trần Thanh Phong dừng bước, "Ơ?"

Khương Điềm Điềm: “Sao vậy?”

Trần Thanh Phong kéo Khương Điềm Điềm lại, núp đằng sau cây, ngồi xổm trong bụi cỏ khô.

Khương Điềm Điềm: “!!!”

Trần Thanh Phong đưa tay lên miệng ra dấu suỵt, nhìn về một hướng.

Khương Điềm Điềm vội che miệng, nhìn theo ánh mắt anh thì thấy một gã đàn ông cao lớn rắn rỏi, vào cái thời đại người tương đối gầy gò phổ biến như hiện nay, gã ta vô cùng cường tráng. Mà vào lúc này hắn đang đi qua đi lại không biết tìm cái gì, cứ như con lừa đi vòng tròn kéo cối xay.

Bọn họ cách khá xa người đàn ông kia, có điều Trần Thanh Phong lại rất kiên quyết nháy mắt ra hiệu cho Khương Điềm Điềm không nên cử động.

Nhờ vào sự ăn ý tâm đầu ý hợp của hai đứa, cô ngoan ngoãn dựa sát vào anh, rất đàng hoàng.

Xa xa, dường như nghe được tiếng người đàn ông kia đang chửi: “Mẹ nó, đâu mất rồi!”

Gã cũng không rời khỏi chỗ ấy, vẫn luôn “tìm đi tìm lại”, hình như đã làm mất thứ gì. Không biết tìm được bao lâu, chợt nghe thấy tiếng nói từ dưới núi truyền đến, tiếng líu ra líu ríu của các thiếu niên.

Mỗi lần sau cơn mưa, trên núi đều có ít rắn, côn trùng, chuột, kiến xuất hiện, nếu mà ở hiện tại thì đấy đúng là quá đáng sợ.

Nhưng vào lúc này lại là “đồ ăn” rất ngon.

TruyenHD ra đời mang sứ mệnh kết nối cộng đồng yêu thích truyện.TruyenHD không phải là người tiên phong nhưng sẽ là người dẫn đầu.