Tôi cũng thuộc dạng cứng, lăn lộn rừng rú công trường các kiểu, nhưng mà bảo đi một mình lên 1 vùng giáp ranh nổi tiếng về ma túy thế này cũng hơi ớn. Nếu chỉ đơn thuần là đi phượt thì không sao, nhưng đây lại là đi mua người. Nên mới phải mang theo 2 thằng công nhân cứng cựa là vậy. Gọi là cứng cựa vì các đồng chí này trước khi về công ty làm cũng đã có 1 lý lịch bất hảo, án tích còn lưu, nay có gia đình rồi muốn đi làm ổn định. Gọi là làm công nhân nhưng ko có đi làm công trường đâu xa xôi cả, chủ yếu ở Hà Nội trông nom bảo vệ bãi xe, chuyển máy thì theo hộ tống, ngày thường thì cho kéo vòi nước rửa dăm cái xe máy, vợ kết hợp bán hàng nước. Ăn ở sinh hoạt công ty lo, cuộc sống cũng phong lưu, tháng để ra hơn chục củ. Đặc biệt giáp tết thì thu nhập thường cao, do đi thu hồi công nợ cho công ty, đúng chuyên môn nên các anh giỏi lắm. Gặp thằng mềm thì dọa nạt, gặp thằng cứng thì lầy lội. Như vụ thằng trưởng phòng quận Hoàng Mai, hứa cho thuê mấy chỗ đất quy hoạch treo để làm bãi xe container, chuyển cho 200 triệu rồi mà bể kèo, lại không có dấu hiệu muốn hoàn tiền. Thế là đúng dịp bình bầu thi đua khen thưởng, thằng công nhân bên tôi chở con vợ, lúc này đang mang bầu, đến trước cổng Quận ủy, cứ khóc lóc tru tréo, réo tên tùm lum bắt đền tội làm nó có thai xong chạy làng. Công an phường đến nhìn nhau đéo dám làm gì mạnh tay, vì nó đang bầu vượt mặt, động vào chẳng may sẩy thai đéo phải đầu cũng phải tai. Đến tối thằng ml trưởng phòng mang 200 triệu đến lậy như tế sao. Thưởng nóng cho vợ chồng nó 5 triệu luôn. Đại loại 2 thằng đi cùng tôi nó đều có bản lĩnh và độ lầy lội cũng như kinh nghiệm giang hồ như vậy. Nhưng cũng xác định có hai thằng chúng nó đi theo chỉ để yên tâm hơn chút thôi, còn tôi là thằng làm việc lúc nào cũng phải có kế hoạch, và các phương án dự phòng, hạn chế tối đa nhất sự rủi ro. Lúc ăn sáng ở Xuân Mai tôi trình bày kế hoạch, hai ông tướng mới thở phào bảo,đm, mới đầu em lo vãi, tưởng cứ phi vào chồng tiền lấy người rồi đi, lỡ xảy ra bất trắc thì chết chắc, giờ kế hoạch như của anh thì yên tâm rồi.
Chúng tôi đi theo sự chỉ dẫn của thằng cậu em nó, cuối cùng cũng đã đến trung tâm xã. Xã đéo gì mà Hủa Hủa Phiềng Phèng gì ấy, nói chung đéo phiên âm nổi để mà nhớ. Đến đây tôi ko tìm đến nhà thằng cậu ngay. Mà phi ngay vào ủy ban xã, xách theo giỏ quà và 1 cây nước nóng loại rẻ nhất, tìm đến phòng chủ tịch xã thì chủ tịch đi vắng, ủy ban còn mỗi trưởng công an xã trực. Ok, cũng tốt, tôi vào gặp tay trưởng công an xã cũng trung trung tuổi, thấy tôi hắn ra bắt tay ngay. Đợi hắn pha nước xong tôi liền vào chuyện:
- Thưa anh, em là A giám đốc phụ trách khu vực phái Nam của công ty B liên danh Bộ Quốc Phòng ( đm,cái này tôi hơi bốc phét, thật ra có làm cho tổng cục công nghiệp quốc phòng nhưng là thầu phụ của phụ, nhưng kệ mẹ, tính tôi không nói dối, chỉ nói không rõ ràng thôi).
- Ah cậu bên Bộ Quốc Phòng ah, tớ xưa cũng dân quân cơ động mấy năm đấy.
- Bọn em bên xây dựng thôi không phải linh ạ.
- Thì công binh, hậu cần, kỹ thuật gì gì cũng là lính cả, tớ ở đây thôi mà cũng biết hết đấy.
- Dạ, là thế này, chị X con ông bà Y là người quê ta, giờ đang làm cho công ty bọn em. Qua chị ấy em cũng biết xã ta còn nhiều khó khăn, nên hôm nay lên có chút quà nhỏ, gọi là động viên các đồng chí trong ủy ban, mong các đồng chí vượt qua khó khăn hoàn thành tốt nhiệm vụ.
- Quý hóa quá, thay mặt chính quyền xã , chúng tớ chân thành cảm ơn quý công ty. Xã chúng tớ tuy là xã biên giới, chủ yếu là bà con người Thái, Mông sinh sống..blo...bla...
- Vâng thế anh biết chị X không ạ.
- Vẫn nhớ chứ, cô X thoát ly từ hồi đi lấy chồng, suốt bao năm, năm rồi tết mới về. Tớ còn qua nhà làm tạm trú cho mà. Mà cũng có họ về nhà đằng vợ tớ ấy chứ.
- Thế tốt quá, em xin phép đi vào việc chính, việc này cũng là việc cá nhân của cô X thôi, nhưng cô ấy tội quá, mong chính quyền địa phương phối hợp với công ty em giúp đỡ mẹ con cô ấy. Đây em có giấy giới thiệu của công ty gửi chính quyền xã mình, hợp đồng lao động với cô X, giấy ủy quyền của cô X...anh xem giúp.
- Rồi để tớ xem, cậu cứ trình bày tiếp đi.
- Vâng, cô X vừa rồi bị tai nạn giao thông, cũng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng phải nằm liệt một chỗ. Công ty em cũng thực hiện tối đa chế độ cho cô ấy, viện phí rồi chi phí sinh hoạt bên công ty em và bảo hiểm đều đã lo ổn thỏa. Nhưng mà cái sinh hoạt thường ngày ấy, cô ấy nằm 1 chỗ cũng không thể thực hiện được. Mà công ty xây dựng, anh biết đấy, toàn con trai thôi, rất bất tiện để chăm sóc cô ấy. Biết cô ấy có 1 cô con gái, mọi người bảo cô ấy đón nó vào để chăm sóc, cô ấy bảo không được, rồi tâm sự mới biết...
- Rồi rồi, cái này tụi tớ ở đây biết hơn các cậu. Thằng cậu nó định gả cưới nó lấy tiền trả nợ, không cho nó đi đâu. Mà cái này tụi tớ cũng nói luôn, về pháp luật thì thằng cậu nó sai, nhưng về cái lý, cái tình trên quan điểm người dân tộc tụi tớ thì nó cũng không sai đâu vớ. Tụi tớ là tụi tớ chịu không can thiệp giúp cậu được đâu.
- Dạ không, anh hiểu nhầm ý em rồi, việc này tụi em tự giải quyết. Chỉ là em muốn qua báo cáo xã và nhờ xã hỗ trợ để công việc được suôn xẻ thôi. Công ty tụi em trích quỹ công đoàn ra 1 khoản để trả nợ cho cậu của cháu, rồi đón cháu vào chăm mẹ cháu.
- Thế thì tốt quá, tớ thì giúp ngay. Tớ thấy các cậu là người tử tế, giấy tờ cũng đầy đủ. Các cậu cần gì cứ nói.
- Thôi giấy tờ là một chuyện, anh gặp mẹ cháu rồi, lại là người trong họ, để em gọi cho cô ấy, xong anh nói chuyện với cô ấy, xem cần những thủ tục nào về chính quyền, những phong tục nào của địa phương, của dòng tộc thì anh giúp cho ạ. Tụi em nhất nhất nghe theo, chỉ mong đón cháu vào sớm với mẹ nó.
Rồi tôi bốc máy gọi cho chị X ( giờ tôi gọi là chị X cho trẻ, 37 tuổi gọi bằng bà hay cô cũng uổng). Chỉ hai hồi chuông là chị đã nghe, tất nhiên, mọi thứ đều trong kịch bản của tôi, tôi đưa máy cho ông công an xã, rồi ra ngoài cho hai người nói chuyện. Ra ngoài thấy hai thằng con giới phanh áo ngẩng mặt câng câng lên hút thuốc, thế là chửi cho chúng nó một trận, đm, vừa được tiếng người tử tế, lại đi cùng hai thằng ml xăm trổ đầy mình, thái độ bố đời thì lộ mẹ nó bài. Sau khi an trí cho chúng nó 2 cái áo sơ mi dài tay, khuyến mãi thêm mấy miếng salopad che hình xăm sau gáy, và huấn luyện chúng nó biết chào hỏi, dạ vâng, xin lỗi, đi nhẹ nói khẽ cười duyên. Tôi quay vào cũng là lúc cuộc điện thoại vừa xong, thấy mặt ông công an xã rưng rưng đầy thấu cảm, biết là ngon ăn rồi. Đm, không uổng công cả tối qua bắt bà chị tạp vụ học thuộc kịch bản, lời thoại, chỗ nào phải mếu máo, chỗ nào phải sụt sịt, chỗ nào phải nấc lên. Giọng ông công an xã thấy thân thiết hơn:
- Cậu ạ, cái X nó khổ thật, thôi giờ thế này. Mấy việc thủ tục này kia thì để lúc nào tớ gọi thằng cậu nó lên ký là xong. Giờ phần cậu chốc vào đưa tiền, bắt nó ký cái giấy đã trả đủ tiền nuôi dạy con bé, rồi đưa nó đúng 65 triệu, nó vớ vẩn đòi thêm thì cậu gọi cho tớ, đây số điện thoại tớ đây. Với 5 triệu thì đưa cho vợ nó, cái này cậu thông cảm, tập tục ở đây đến đi đều phải trình con ma, mời thầy cúng với làm mấy mâm cho họ mạc làng xóm. Lẽ ra tớ đưa cậu đi mới phải, nhưng lãnh đạo đi họp ngoài huyện hết, có mỗi tớ phải ở lại trực, để tớ bảo thằng Táo đưa cậu đi, nó cũng người trong họ thôi. Mà nói thật với cậu, lúc các cậu mới đến, nhìn mấy cậu kia tớ cũng nghi nghi, cậu thông cảm, xã tớ cũng mấy vụ gái bản bị lừa bán sang Trung Quốc rồi, nên tớ phải cảnh giác. Giờ nói chuyện với cái X là yên tâm rồi. Thôi thế nhớ, có cần gì cứ gọi cho tớ.
- Dạ vâng, em cảm ơn anh, em đón được cháu sẽ đưa cháu qua đây chào anh một tiếng, khi cháu gặp mẹ cháu cũng sẽ bảo chị X gọi ra cám ơn anh. Em đi ạ.
Tôi tím bầm gan, đm, mấy thằng ôn dịch, bố đời khoe hình xăm đéo gì ở cái thâm sơn cùng cốc này. Suýt hỏng việc của bố. Thằng Táo ra xe cùng đi với chúng tôi, với phương châm đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn, tôi cho nó hẳn 1 tuýt thuốc vina, mặt nó đang lầm lỳ tự nhiên đáng yêu hẳn, mồm miệng mau mắn. Suốt 30p trên xe, miệng nó ko ngừng nghỉ kể về những lần theo biên phòng, công an đi bắt ma túy của nó, qua nó tôi hiểu thêm rất nhiều về tình hình ma túy nơi đây, rõ ràng không hề như báo đài nói, rảnh tôi sẽ biên cho các quý anh vào 1 dịp khác. Xe dừng ở 1 con suối lớn, không thể đi qua được, chúng tôi phải đi mảng vào. Mặc dù thằng Táo bảo cứ để bên bờ suối không sao đâu, nhưng tôi bắt 1 thằng tin cậy nhất ở lại trông xe, cấm không được ngả ghế ngủ. Đm, cái đất ma túy này tin được bố con thằng đéo nào, kể cả thằng ml Táo đao đao đang xoen xoét cái mồm kia, mai về qua Hòa Bình bị công an bắt vài bánh nhét đâu đó trong xe thì ăn lol. Rồi chúng tôi lên mảng để thằng Táo chống qua bờ bên kia.
Tôi phải che mặt thằng Táo, có khi giờ này nó lên trưởng công an xã mẹ rồi: