Chương 8: Cuộc chiến với Thất Sát
Sênh Tiêu Mặc bay đi, đuổi theo bọn họ.Đến giữa con sông, hắn mới nhìn thấy mọi người
"Mọi người!" Sênh Tiêu Mặc gọi lớn
Tất cả quay về phía sau
"Tiêu Mặc, con đi theo làm gì?" Thiên tôn nói
"Con theo để bảo vệ mọi người!" Sênh Tiêu Mặc bay lại gần hơn, đứng kế Thiên tôn
"Không biết con bảo vệ người ta hay người ta bảo vệ con đây nữa" Thiên tôn đang ám thị lúc hắn bị Thất Sát bắt thì Thiên Cốt đã cứu hắn
Đường Bảo,và Khinh Thủy cười khúc khích bên kia
"Hai người nhỏ tiếng theo, nơi đây rất gần Thục Sơn, sẽ bị phát hiện đó" Hoa Thiên Cốt nói
"Ui da!" Đường Bảo bay đi trước thì bị một vật cản đánh văng ra
"Kết giới!" Thiên Cốt dùng pháp thuật chưởng một cái kết giới biến mất, đòn chưởng của nàng xuyên đến 8 lớp kết giới, nổ thành một âm thanh lớn rồi màn kết giới vỡ vụn hóa thành những đóm sáng rơi xuống. Tên đệ tử kia trên đường đi không dám hó hé tiếng nào.
Đến Thục Sơn mọi người ở đó vui mừng khôn tả
"Thiên tôn! Không phải ông chết rồi sao? Tại sao lại xuất hiện ở đâu" Thiền Xuân Thu nói
Thiên tôn cười lớn " Âm mưu của ngươi ta đã sớm nhận ra, ta bế quan dưỡng thương trong động Hoàng Tuyền, từng hành động của Thất Sát ta đều biết"
"Không thể, không thể nào!" Thiền Xuân Thu tán loạn trả lời
"Thiền Xuân Thu, ta khuyên ngươi nên an phận trở về Thất Sát, bằng không chỉ có đường chết!" Hoa Thiên Cốt cất giọng
"Không dễ như thế đâu!" Thiền Xuân Thu lấy trong khư đỉnh ra Thuy Thiên Liệm bày trận hướng về chỗ Hoa Thiên Cốt đang đứng
"Mọi người! Đừng cố đánh nữa, sẽ không thủng đâu, cứ ngồi xuống mà bình tỉnh giải quyết" Hoa Thiên Cốt nói
Thiền Xuân Thu nhìn mọi người đang trong Thuy Thiên Liệm thì lòng hưng phấn, đắc ý nói
"Các ngươi như những con kiến, nằm trong lòng bàn tay của ta mà thôi" hắn cười chế giễu
"Ngươi nghĩ ta không thoát ra được hay sao, đúng là ảo tưởng!" Hoa Thiên Cốt lấy ít máu hất lên màn kết giới của Thuy Thiên Liệm, màn kết giới dần biến mất.
"Ngươi!"
"Cốt Cốt, muội lợi hại quá!" Sênh Tiêu Mặc khen ngợi nàng
"Chưởng môn! Một thuộc hạ của Thất Sát đã bắt Vân Ẩn sư huynh!" Một tên đệ tử báo với nàng
"Cha, Khinh Thủy, Đường Bảo, ba người ở lại đây đối phó với bọn họ nhé, còn Tiêu Mặc huynh đi theo nội ứng ngoại hợp với muội, thời cơ tốt nhất, huynh hãy cứu Vân Ẩn" Nàng nói
"Được" Sênh Tiêu Mặc chạy theo nàng
______________________________
Thất Sát điện
Một tên ma đầu còn sót lại chạy lên bẩm báo
"Bẩm báo thánh quân, hộ pháp dẫn các đệ tử của Thất Sát đi đánh Thục Sơn, Hoa Thiên Cốt và đám người Khinh Thủy nghe tin cũng cưỡi mây đến Thục Sơn"
"Được! Ngươi lui xuống đi"
"Dạ"
-Ngươi giỏi lắm Thiền Xuân Thu, không có lệnh của ta mà dám náo loạn Thục Sơn, lần này ta sẽ không tha cho ngươi
Sát Thiên Mạch hóa thành cơn gió, điên đảo bay về phía Thục Sơn.
_________________________________
Trường Lưu sơn
Mạn Thiên đang tập kiếm cùng Thanh La thì Lạc Thập Nhất đến
"Bái kiến sư phụ" Nghê Mạn Thiên hành lễ
"Sư huynh" Thanh La cúi đầu
"Hai người có thấy Đường Bảo đâu không?" Trên gương mặt hắn hiện rõ hai chữ * lo lắng*
"Dạ không, sao thế huynh?" Thanh La hỏi
"Không có gì, hai người tập kiếm đi, ta đi trước" Hắn quay mặt về sau thì Nghê Mạn Thiên gọi
"Sư phụ, con biết Đường Bảo ở đâu, cô ấy đi cùng Thiên Tôn, Thiên Cốt, Khinh Thủy, Nho tôn và đệ tử của Thục Sơn"
"Ta biết rồi, cảm ơn con Mạn Thiên" Hắn xoay người lại nhìn hai người họ mỉm cười tươi tắn rồi đi, bóng của hắn dần dần xa dần dần xa
"Hai cô không lo tập kiếm mà đứng thừ người ra đó làm gì?" Sóc Phong bất thình lình bước ra
"Nè, huynh cũng như tôi thôi, huynh cầm kiếm chứ có tập đâu" Mạn Thiên đắc ý nói
"Sư phụ cho tôi một ngày miễn tập để quan sát cô!" Hắn lạnh lùng nhìn cô, giọng nói lạnh nhạt
"Ngươi!"
"Thôi thôi Mạn Thiên, chúng ta cùng tập đi, đừng nhiều lời nữa" Thanh La vừa nói vừa kéo Nghê Mạn Thiên.
"Hai cô luyện kiểu đó, làm sao bằng Thiên Cốt được!"
"Thiên Cốt là đồ đệ của Tôn thượng cũng là đệ tử Trường Lưu thôi, thế cũng bằng công lực hiện giờ của tôi" Nghê Mạn Thiên nhỏ giọng lại hai chữ cuối
"Cô... cô thật sự không biết, Thiên Cốt là con của Chưởng môn đời trước sao? Chức vị ngang bằng với Tôn thượng đó" Thanh La nói
"Lúc ngày yến tiệc của Trường Lưu, tôi nhớ cô không có đi thì phải và cô còn xin nghỉ 10 ngày nữa, đương nhiên sẽ không biết" Thanh La lại nói
"Các ngươi đừng nhiều chuyện nữa lo mà tập đi" Thế tôn Ma Nghiêm xuất hiện từ phía sau Mạn Thiên
"Bái kiến Thế tôn" Thanh La hành lễ
"Bái kiến sư tổ" Mạn Thiên và Sóc Phong cùng đồng thanh
"Đứng lên hết đi"
"Tạ! thế tôn"
"Tạ! sư tổ"
"Hai ngươi đúng là..., ta phát hai ngươi chạy quanh Trường Lưu 10 vòng, không được ăn cơm"
_________________________________
Thục Sơn phái
Thiền Xuân Thu tức giận dùng pháp thuật kéo Khinh Thủy lại
"Bây giờ không còn đường nữa, ta chết cũng sẽ lôi cô ta theo!" Nói rồi hắn dùng sức bốc chặt lấy cổ Khinh Thủy
"Dừng tay!" Sát Thiên Mạch từ phía trên đáp xuống cạnh Khinh Thủy
"Bái kiến Thánh quân"
"Ngươi to gan lắm Thiền Xuân Thu, không có lệnh của ta tại sao lại dám làm loạn, mau thả cô nương trên tay ngươi ra"
Thiền Xuân Thu buông tay ra khỏi cổ Khinh Thủy, cô chạy về bên Thục Sơn rồi ho
"Thiên tôn, ta xin lỗi, là ta quản giáo thuộc hạ không nghiêm, về Thất Sát ta sẽ trị tội chúng"
"Khoan, kêu Khoán Dạ Thiên trả Vân Ẩn sư huynh " Đường Bảo cất giọng
"Khoán Dạ Thiên!, ngươi trả Vân Ẩn cho họ, nhanh!"
"Dạ"
Hắn lấy Vân Ẩn trong khư đỉnh của mình rồi đẩy Vân Ẩn về phía mọi người đang đứng
"Thiên tôn người hãy truyền âm cho Thiên Cốt đi"
"Ừm" Thiên Tôn lẩm bẩm vài câu trong miệng
"Vậy chúng ta đi được chưa?" Sát Thiên Mạch hỏi
"Được! Các ngươi đi đi"
_________________________
Tuyết Sơn
Nàng nghe được truyền âm thì nói với Sênh Tiêu Mặc
"Tiêu Mặc, chúng ta về thôi, cha có nói là đã thấy Vân Ẩn, không cần đi tìm" Nàng nói
"Ừm, về thôi"
Nàng bước đi trước hắn, hắn từ phía sau ôm nàng
"Cốt Cốt, huynh thấy lạnh quá" Giọng Sênh Tiêu Mặc rung bần bật
Nghe nói thế, nàng tại kết giới xung quanh hắn rồi cứ tiếp tục đi
"Vậy được này, ấm cúng quá nè"
"Sao huynh còn đứng ngây ra đó, mau đi thôi"
"Huynh biết rồi" Hắn chạy đến gần nàng
"Cốt Cốt, muội không lạnh sao?"
"Muội không lạnh"
Trên đường đi, hắn không nói gì nữa, chỉ im lặng mà đi theo nàng như thế này.
-Cốt Cốt, được bên muội như thế này là tốt lắm rồi, huynh ước rằng được mãi mãi bên muội, nếu như là mơ huynh nguyện sẽ không bao giờ tỉnh lại
...
Đến Thục Sơn, Hoa Thiên Cốt chạy đến ôm lấy Đường Bảo đang ngồi bẹm xuống đất.
"Mẹ Cốt Đầu, con mỏi chân quá à"
"Ngoan, đứng lên đi"
"Lát nữa chúng ta sẽ về Trường Lưu, Thập Nhất sư huynh mà thấy con mệt mỏi như thế chắc sẽ lo lắng" Nàng nhìn Đường Bảo
"Thôi, thôi, để con đứng lên là được rồi"
Mọi người bên Trường Lưu ở lại khoảng nửa canh giờ rồi cùng nanf cưởi mây về Trường Lưu sơn
...
Về đến Tuyệt Tình điện, Bạch Tử Họa đến tìm nàng
(Còn tiếp)