[Hoa Thiên Cốt] Vượt Muôn Trùng Kiếp

Chương 10

Chương 10: Trở về Trường Lưu
Từ sáng sớm họ đã thức dậy, Hoa Thiên Cốt nhìn hắn với gương mặt còn say ngủ

"Sư phụ, cha gọi chúng ta trở về Trường Lưu, bảo có việc gắp"

"Ừm" Hắn cũng nhìn nàng

Trên đường trở về Trường Lưu nàng hỏi Bạch Tử Họa

"Sư phụ à, nếu... nếu như ngày nào đó, con rời xa người thì sao? Nếu như trên thế gian này không còn con nữa thi sao?" Nàng nghiêm túc hỏi hắn

"Con đừng nói lung tung như thế! Sẽ không xảy ra đâu!" Hắn có chút âu lo nhìn nàng

"Sư phụ, con...." Nàng không thể nói ra được

"Con làm sao?"

"Thôi, không có gì đâu ạ!"

"Sư phụ, sư phụ, coi chừng cây phía trước" Nàng chỉ tay về trước

Hai người cùng tong vào cây

"Kiếm của người bị sước rồi kìa sư phụ!" Nàng chỉ một bên của thanh kiếm

"Không sao" Hắn nhìn nàng rồi mỉm cười

Đến Trường Lưu, hai người họ cùng nhau bay lên Tuyệt Tình điện

"Tiểu Cốt, con đánh với ta một ván cờ đi!"

"Con... con chơi không giỏi"

Hắn lại mỉm cười với nàng rồi đưa nàng vào phòng

-Trong sách có ghi, muốn thắng thì phải tùy cơ ứng biến mà đối phó, huống hồ gì hắn cũng chơi được lâu rồi, còn mình thì... đây là lần thứ ba được chơi- Nàng nghĩ thầm

"Um......" nàng nhất một quân cờ chọn chỗ để đánh

Hai người chơi suốt 2 canh giờ, hai người bất phân thắng bại, bên ngoài có tiếng bước chân, là Thiên tôn

"Tử Họa, Tiểu Cốt" ông bước vào cánh cửa

"Bái kiến sư phụ!" Bạch Tử Họa hành lễ

"Bái kiến cha" Nàng cúi đầu xuống

"Được rồi, được rồi, con đứng lên đi" Ông đỡ Bạch Tử Họa đứng lên

"Chẳng hay sư phụ gọi bọn con về là có việc gì ạ" Bạch Tử Họa nói

"Không, không có gì, ta truyền âm vậy thôi, chứ ta ở Lâm Minh điện thật chán, Tiêu Mặc thì lo rong chơi, còn Ma Nghiêm thì luổi thủi làm việc, haizz..." Thiên tôn than thở

"Mà nè Tiểu Cốt, tối đến sân sau của Trường Lưu gặp ta" Ông nhìn nàng mỉm cười

"Dạ! Vâng ạ!" Nàng thản nhiên mà trả lời

"Ta đi trước đây"

"Vâng, mời sư phụ"

________________________

Thất Sát điện

Thiền Xuân Thu đang ăn, uống rượu một mình thì Khoán Dạ Thiên đến

"Thiền hộ pháp, sao người uống rượu một mình vậy, để thuộc hạ uống cùng người nhé!" Khoán Dạ Thiên cười cười nhìn hắn

Thiền Xuân Thu ném đôi đủa xuống đất

"Thật là tức chết, tại sao cô ta lại có thể" Lửa giận trong lòng Thiện Xuân Thu đang cháy phừng phựng, đôi mắt đỏ pha tí ma mị

"Ngươi hãy sai người chuyển hướng về Thái Bạch sơn, diệt môn phái Thái Bạch! Cướp thần khí cho ta!"

"Dạ! Tuân lệnh"

"Nhưng... nhưng Thiền hộ pháp à, chúng ta... có khả năng sẽ thất thủ như lần trước"

"Lệnh của ta, không được nói gì nữa!"

Khoán Dạ Thiên rùng mình "Dạ!"

_____________________________

Phòng Hoa Thiên Cốt

Nàng đang đọc sách, tìm xem có cách để xuyên trở lại hiện đại hay không

"A.... mình tìm thấy rồi, chỉ cần lúc mây mù che trời, dùng pháp thuật mở một lỗ hỏng sẽ có thể trở về" Nàng phấn khích vui mừng

...

Mặt trời xuống dần, trời cũng đã tối, nàng phải xuống sân sau để gặp cha

"Cha!" Nàng cất giọng

Bạch Tử Họa đang ẩn thân sau hòn đá lớn

"Con gái à, con múa bài kiếm trong Thất Tuyệt phổ cho cha xem đi, sai một chiêu đánh một cây"

"Hả! Sao con chịu nổi"

- Sư phụ ác thật, làm sao con bé chịu được

"Bây giờ bắt đầu được rồi đó" Thiên tôn nói

"Dạ" Nàng cầm lấy thanh kiếm múa kiếm điêu luyện trước mặt thiên tôn, không dám sai bước nào. Đánh xong nàng thở hòng học

"Cha! Con đánh vậy được chưa" nàng ngước nhìn ông

"Đánh lại!"

"Lại?" Nàng ngồi bẹp xuống đất

"Sức tay con dùng chưa đủ, lỡ gặp đối thủ mạnh thì sao? Cha làm vậy là để cho con mạnh hơn thôi, mau mau tập lại đi" ông lắc đầu nhìn nàng đang ngồi dưới đất

Nàng đứng lên và tiếp tục đánh, chiêu nào chiêu náy dứt khoát, nhưng thiên tôn vẫn lắc đầu bảo làm lại, Bạch Tử Họa đang ẩn thân sau tảng đá cũng xót cho nàng

Đánh đi đánh lại mười lần thiên tôn mới gật đầu tha cho nàng

"Cho con chừa, ai bảo đi không nói với cha một tiếng"

"Vậy từ nãy đến giờ cha phạt con sao?"

"Thông minh!"

- Không ngờ lại khổ như thế, bị sư phụ phạt là tiêu

"Thôi, con về phòng nghỉ ngơi đi, mà nhớ nè, con đừng phạm sai lầm nữa nhé, còn nữa, những chuyện lúc sáng, cha đều đã nhìn thấy hết"

"Dạ?"

- Tiêu rồi tiêu rồi, bị sư phụ phát hiện rồi

"Con... con"

"Hôm nay con đánh cờ giỏi lắm!"

"Dạ! Cảm ơn cha"

-Haizz... cứ tưởng bị cha phát hiện rồi chứ!- nàng nghĩ thầm

"Bây giờ con về phòng được rồi đó, mà nhớ bôi thuốc"

"Cha, con không sao! Những vết thương trên người con sẽ tự khắc mà lành lại, cha xem đi" nói rồi nàng đưa cho thiên tôn xem bàn tay của mình

"Được rồi! Con ngủ sớm, sáng còn đi tập kiếm"

"Dạ vâng, Tiểu Cốt xin cáo lui"

Bạch Tử Họa phi nhanh kiếm trở về điện, bỏ lớp ẩn thân ra, rồi chầm chậm lên giường nhắm mắt lại ngủ.

(Còn tiếp)

(Cảm ơn những ai đã đọc truyện của mình nha! Wo ai ni! 😀😀 Wo ai ni, wo ai ni, wo ai ni😀😀😀😀😀😀)