Y Thiên Khuynh Thành [Phượng Nghịch Thiên Hạ]

Chương 4

Chương 4: Huyết khế.
Ngày hôm sau khi cô mở mắt ra thì thấy tiểu hồ ly từ lúc nào đã rúc vào lòng mình ngủ rồi, cô nở một nụ cười ôn nhu, tay nhéo nhéo lỗ tai của nó "Tiểu ham ngủ dậy đi trời sáng rồi đó."

"Ngao...." tiểu hồ ly ngao một tiếng rồi lật người ngủ tiếp, Lăng Nguyệt bất lực thở dài có phải cô quá chiều tiểu hồ ly này rồi không? tại sao nó lại không sợ cô chứ?

"Ngươi không dậy là ta không nướng thịt ăn sáng luôn đó." Lăng Nguyệt ơ thờ nói, nhưng vừa nói xong tiểu hồ ly đã bật dậy ngồi trên tảng đá mắt sáng nhìn cô.

"Đồ hồ ly ham ăn ham ngủ." Lăng Nguyệt bĩu môi chê bai, lần đầu tiên cô thấy một con thú không tiết tháo như nó.

"Ngao!!!" Tiểu Hồ Ly như nghe hiểu xù lông lên nhìn vô cùng đáng yêu.

" Ha ha ha...'' Lăng Nguyệt cười nhẹ rồi đi nướng thịt sói, cô nhìn đống xác Thanh Sâm Lang cách đó không xa, trực tiếp thu vào không gian.

Lăng Nguyệt đang nướng thịt nhàm chán nói với tiểu hồ ly "Tiểu hồ ly ngươi có tên không a?"

"Ngao." Tiểu hồ ly ngao một tiếng rồi lắc đầu.

"Không có hả? Vậy ta đặt tên cho ngươi đi, ừm... tên gì nhỉ.... Manh Manh đi."

"Ngao!!! ngáo!!!" Tiểu hồ ly lắc đầu kiên quyết cự tuyệt, Manh Manh? Nghe thôi nó đã thấy không hợp với nó rồi, quá yểu điệu.

"Không muốn hả? Vậy thì Tuyết Ly đi rất hợp với ngươi đó " Lăng Nguyệt cũng không ép nó, nghĩ tiếp rồi nói.

Lông trắng như tuyết, đôi mắt lưu ly xinh đẹp đáng yêu.

"Ngao!" tiểu hồ ly gật gật đầu tán thành, tên rất hay nó thích!

"Vậy sau này cứ gọi là Tuyết Ly đi." Lăng Nguyệt hài lòng nói rồi đưa cho Tuyết Ly một miếng thịt nướng vừa chín

Tuyết Ly nhanh chóng gặm lấy, ừm rất ngon!

Lăng Nguyệt cũng chính mình ăn một miếng rồi nghĩ gì đó nhìn Tuyết Ly đang vui vẻ ăn thịt nướng nói " Ta sắp phải rời khỏi đây rồi, lát nữa phải đi ngươi nhớ dưỡng thương cho tốt, ăn xong ta thay thuốc cho ngươi."

Tuyết Ly nghe vậy liền dừng ăn lại ngẩng đầu nhìn cô, nhân loại này muốn rời khỏi? không muốn đem theo nó hay bắt nó trả ơn hoặc là khế ước với nó như các ma thú khác nói sao?

"Nhìn ta như vậy làm gì, ta khác với những người khác là bình thường, thấy có ai còn nhỏ mà đẹp hơn ta không, có thấy ai còn nhỏ mà mạnh hơn ta không, thấy ai có thể sống giữa bầy thú quanh năm như ta không,có thấy ai....ai gì nhỉ thôi kệ đi." Lăng Nguyệt cao ngạo hất cằm nói.

" ....." Hình như là không có thì phải. Nhưng mà nhân loại này tự luyến quá đi.

" Ăn đi!" Lăng Nguyệt bĩu môi nói sau đó tiếp tục ăn thịt nướng.

Tuyết Ly cũng không nhiều chuyện im lặng ăn thịt nướng, nhưng nó cảm thấy thịt nướng lúc này rất vô vị ăn không vô, liền không ăn nữa ngồi nhìn Lăng Nguyệt chăm chú.

"Sao vậy? No rồi? Vậy lại đây ta thay thuốc nào." Lăng Nguyệt thấy vậy liền nói.

Tuyết Ly rất nghe lời chạy tới nằm trong lòng cô, Lăng Nguyệt bắt đầu thay thuốc cho nó.

"Ngao! Ngao! " Tuyết Ly ngẩng đầu nhìn cô thấp giọng kêu lên 

" Sao? muốn theo ta sao? Được thôi nhưng phải thề không được phản bội ta." Lăng Nguyệt nhìn Tuyết Ly nghiêm túc nói.

" Ngao!" Tuyết Ly gật gật đầu rồi cắn mạnh vào tay cô, máu chảy ra mang theo mùi thơm mê người, rồi một vòng tròn màu đỏ chói hoa văn bí ẩn kỳ dị bao quanh cô và Tuyết Ly, rất nhanh rồi biến mất, trong đầu cô hiện ra một câu to đùng ' Huyết khế thành lập '

Cô nhanh tay ăn vào một viên đan dược ngưng máu, rồi nhìn Tuyết Ly ngủ say trong lòng mình thầm mắng hồ ly ngu ngốc muốn chết, nhưng vẫn cho ăn một viên đan dược màu tím có hoa văn kì dị rất chói mắt.

Thu Tuyết Ly vào không gian cô đứng lên thu dọn một chút rồi rời đi, nữ chủ ta đến đây hy vọng ngươi không làm ta thất vọng.